Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 178: Từ chối giật tít!




Editor: Nguyetmai

Trong thời gian Lý Mãnh làm người phụ trách, anh ta chưa từng gặp phải chuyện tương tự.

Đột nhiên game biến mất chỉ có thể vì sự thay đổi ý kiến của ESRO trình lên nền tảng game, hoặc có thể vì liên quan đến vấn đề bản quyền nên nền tảng gỡ game, nhưng trước khi gỡ thì chắc chắn nền tảng sẽ thay đổi toàn bộ vị trí đề cử, viết thông báo trên trang giới thiệu game để an ủi người chơi, sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi mặt mới gỡ xuống.

Nhưng chưa từng nghe ai report "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" cả? Hơn nữa phía Lý Mãnh cũng không hề nhận được thông báo gì của cấp trên!

Vị trí đề cử cho "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" vẫn còn đó, nhưng khi nhấp vào lại không thấy trang giới thiệu game.

Lý Mãnh nhanh chóng kêu tổ lập trình điều tra xem đã xảy ra chuyện gì, có phải trên nền tảng có bug không, sao game biến mất rồi?

"… do nhà phát triển tự động gỡ xuống." Tổ lập trình nhanh chóng điều tra ra nguyên nhân.

"Sao? Chủ động gỡ xuống sao?!" Suýt nữa Lý Mãnh tưởng anh ta nghe nhầm: "Anh chắc chắn là tự động gỡ xuống sao?"

Lập trình viên gật đầu: "Đúng vậy, tự động gỡ xuống."

Lý Mãnh ngơ ngác, chuyện này là sao chứ? Não của nhà phát triển "Con đường ẩn nấp của Cách Mạng" bị úng nước rồi sao?

Hiện tại "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" đã lên bảng xếp hạng, vị trí đề cử, mỗi phút mỗi giây đều thu được lợi nhuận, thế mà nhà phát triển kia chủ động gỡ xuống không hề có lý do gì? Chẳng lẽ lo lắng vì kiếm được nhiều phải tiêu nhiều tiền sao?

Lý Mãnh nổi giận đùng đùng, nhanh chóng tìm tài khoản Linking của Chung Minh.

Anh ta phát hiện anh ta luôn sống trong cảm giác tức giận khi nói chuyện với Chung Minh trong hai ngày game được đăng lên.

Phiền phức thật! Rõ ràng đã làm ra một game hay như thế, cũng xem như đạt được thành quả xuất sắc trong hàng loạt studio độc lập, danh tiếng, lượng tiêu thụ cũng vượt trội, nếu là người bình thường thì có lẽ đã sớm cười không ngậm được miệng nằm đếm tiền rồi ấy chứ?

Tên này thì hay rồi, liều mạng gây sự, muốn khiến người khác ghét mình sao?

Lý Mãnh: "Sao anh gỡ game chứ?"

Lý Mãnh không còn cách nào khác, chỉ có thể hỏi Chung Minh, vì trong hợp đồng mặc định của nền tảng không có điều khoản không được gỡ game, hợp đồng thông thường với tất cả các game hoàn toàn không hạn chế về mặt này, game được tự do.

Nếu như hạn chế chuyện không được gỡ game thì có nghĩa đây là điều khoản mang tính ràng buộc cao, nền tảng luôn muốn đạt được những lợi ích tốt hơn nên điều này không cần thiết đối với những game tầm thường, chỉ những game trọng điểm được đón nhận mới có đãi ngộ như thế, chẳng hạn như các game độc quyền.

Vài phút sau, Chung Minh mới từ tốn trả lời: "Tôi nói với anh rồi, tôi không chấp nhận sử dụng bộ nhận diện thương hiệu giật tít lừa gạt người chơi, tôi thấy phía các anh không hề có ý định sửa lại cho nên tôi ngưng hợp tác."

Lý Mãnh ngẩn ra.

"Chỉ vì lý do này thôi sao? Chỉ vì vài poster quảng cáo mà cậu gỡ game sao?" Lý Mãnh vô cùng bất ngờ: "Anh là thiếu gia với tài sản hàng chục tỷ, làm game cho vui à? Không quan tâm đến tiền sao?"

Chung Minh: "Tôi cũng hy vọng như thế."

"Cũng đúng, nếu anh thực sự là thiếu gia chục tỷ không quan tâm đến tiền thì tôi không còn gì để nói nữa. Nhưng anh có biết việc "giật tít", "làm màu" mà anh đang đề cập đem lại bao nhiêu lợi nhuận không? Ít nhất thì bộ nhận diện thương hiệu này sẽ mang đến hơn 40 phần trăm người chơi mới. Dù chỉ có một phần năm ở lại thì sao chứ, họ đã trả phí rồi, doanh thu mỗi tháng của anh sẽ tăng mấy triệu! Mấy triệu tệ một tháng đó! Anh là nhà sản xuất game, chẳng lẽ chuyện này cũng không hiểu sao?"

Lý Mãnh càng nói càng tức giận, đối với anh ta mà nói đây chỉ là những khái niệm cơ bản, Chung Minh có thể sản xuất ra game "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" thành công như thế, có lẽ trước đây cũng từng làm công việc này ở những công ty khác, sao có thể không biết về việc này chứ?

Hoặc là anh ta biết, nhưng vài triệu bạc chẳng đáng để anh ta quan tâm?

Chung Minh hỏi ngược lại: "Doanh thu tháng của game là năm triệu thì có phải là nhiều không?

Lý Mãnh ngơ ngác: "Nhiều!"

Chung Minh hỏi: "Số tựa game đạt được 9.5 điểm, nhiều hay không?"

Lý Mãnh: "… Rất ít."

Chung Minh nói: "Anh thấy đấy, nếu như "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" chỉ kiếm tiền, vậy nó có gì khác biệt với game khác chứ? Con số 9.5 mới là điểm khác biệt lớn nhất với những game khác."

Lý Mãnh thực sự cạn lời: "Điểm số? Nếu anh đồng ý thì tôi đổi thành 9.8 điểm cũng được, những con số này chỉ cần lên GM tool thay đổi là được, anh cho rằng người chơi sẽ quan tâm tới con số này sao?"

"Anh có thể sửa điểm trên nền tảng, nhưng anh có sửa được sự bàn tán của người chơi không?" Chung Minh hỏi ngược lại.

"… Sự chú ý của anh khác người quá nhỉ? Sự bàn tán? Đó chẳng phải là điểm số sao? Hơn nữa, những thứ hư ảo như thế có ảnh hưởng gì đến game và anh không?"

Chung Minh lắc đầu, có vẻ Lý Mãnh không hiểu lời anh nói.

Lý Mãnh lăn lộn trong nghề này lâu như thế, tư duy của anh ta hoàn toàn chịu ảnh hưởng của tư duy kênh phân phối rồi, trong mắt chỉ có "số lượng" và "doanh thu", hoàn toàn đánh mất những thứ quan trọng khác.

Ví dụ như sự thành thật và tin tưởng mới là bản chất của việc đối nhân xử thế.

Ví dụ như anh ta quên mất nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền.

Tất nhiên không chỉ một mình anh ta, có thể nói thế giới này thậm chí đa số những kênh phân phối ở kiếp trước của Chung Minh cũng quên mất những điều này.

"Nếu như vậy thì thôi đi, "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" có rất nhiều nơi có thể đăng tải lên, thiếu nền tảng của các anh cũng không thành vấn đề." Chung Minh trả lời.

Bên phía Lý Mãnh im lặng một chút, cuối cùng đành thỏa hiệp: "Được, vẫn sẽ dùng poster quảng cáo lần trước, không thay đổi nữa được không? Vị trí đề cử vẫn như trước, chỉ cần treo game trên đó là được, chúng tôi tuyệt đối không thay đổi bất cứ điểm nào, anh cũng nên suy nghĩ cho người chơi, rất nhiều người chơi tải game từ Chúng Du nhưng chưa kịp trả phí bây giờ sẽ không thể đăng nhập được, lại phải đi kiếm ở nơi khác, vậy thì không ổn lắm đúng không?"

Chung Minh cũng thực sự cạn lời, đôi khi mình cần phải gây chuyện thì người khác mới dành cho mình một chút tôn trọng.

Trước đây khi tôi tìm anh bàn bạc, anh lập tức đưa poster quảng cáo cũ lên có phải là xong rồi không? Sao phải đợi đến khi tôi gỡ rồi mới biết sợ?



Cuối cùng Chung Minh tải "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" lên lần nữa, chủ yếu vì không muốn gây phiền phức cho người chơi.

Có một nhóm người chơi đã tải nhưng chưa trả phí để mua, nếu như gỡ thì họ sẽ phải đến nền tảng game khác tải lại, Chung Minh không muốn sự bất mãn của mình đối với kênh phân phối lại gây phiền phức cho nguời chơi.

Nhưng chợ game Chúng Du đã nằm trong danh sách đen của Chung Minh.

Tất nhiên, chuyện này cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Lý Mãnh, đây cũng không phải là vấn đề của riêng anh ta, mà đa số tất cả những kênh phân phối đều có tư duy như thế. Nếu "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" đăng tải lần đầu trên nền tảng game khác thì có lẽ cũng sẽ gặp phải tình huống tương tự.

"Vì thế tốt nhất vẫn nên tự tạo kênh phân phối riêng của mình."

Chung Minh khá đau đầu, vô số chuyện cần giải quyết, không biết nên xử lý chuyện nào trước.

Tất nhiên đây cũng là nỗi khổ của đa số studio game độc lập, sự cản trở từ tác nhân bên ngoài luôn nhiều hơn động lực, nếu không nhờ vào thần kinh thép thì những người bình thường khó mà kiên trì được.