Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 121: Cảm ơn Chung Minh?




Translator: Nguyetmai

Quản lý Tạ đứng trên bục nói rất nghiêm túc. Bên dưới im phăng phắc, mọi người đều đang chăm chú lắng nghe.

Ông bắt đầu nói từ nhu cầu của mọi người đối với những kiến thức vụn vặt, cuối cùng nói đến "Vung tiền hàng trăm vạn", giải thích từng giai đoạn vận hành của dự án.

Có điều, chuyện "Biển học vô biên" không phải là dự án đã được công ty phê duyệt, và cả chuyện làm thế nào dụ dỗ được sếp Lữ rót kinh phí, quản lý Tạ không hề nhắc tới.

Đương nhiên, rốt cuộc làm thế nào lại có ba trăm vạn kinh phí kia, đây chắc chắn là một vấn đề không thể bỏ qua. Quản lý Tạ bèn trực tiếp nói là sếp Lữ rất biết nhìn xa trông rộng, quyết tâm gạt bỏ việc người khác dị nghị, trực tiếp quyết định bỏ ra ba trăm vạn làm kinh phí quảng bá nên mới có dự án "Biển học vô biên" ngày hôm nay, bằng không thúc đẩy quảng cáo còn không nổi thì nói gì đến chuyện nổi tiếng.

Nói đến giữa chừng, bên dưới thường xuyên có tiếng vỗ tay.

"Nói hay thật đấy! Nhu cầu về kiến thức vụn vặt đúng là một xu hướng đang hot bây giờ. Trước kia cũng có người từng nói ra, nhưng lại chưa từng có ai nghĩ tới việc dùng nó để viết bài hay phát triển một game."

"Quả thực sếp Lữ rất quyết đoán, dám phát ba trăm vạn kinh phí quảng bá cho một dự án như thế!"

"Tài trợ chương trình giải trí đúng là một nước cờ hay, có điều hình như cũng chỉ có "Biển học vô biên" có thể chơi kiểu đó được thôi?"

"Tôi chỉ muốn biết cái tên "Vung tiền hàng trăm vạn" này rốt cuộc là do ai đặt, đúng là một thiên tài! Tên này thực sự nghe một lần là nhớ, không chỉ nhớ mà còn khiến chúng ta theo bản năng muốn tìm hiểu về hoạt động này, anh nói xem có đểu không chứ."

"Đúng vậy, hơn nữa tên này rất chính xác nha, đúng là siêu phẩm!"

Trước đây còn có rất nhiều người suy nghĩ khác về chuyện "Biển học vô biên" nổi tiếng. Họ cảm thấy đây chỉ là một chuyện ăn may, Quản lý Tạ là mèo mù vớ được cá rán, thánh nhân lại đãi kẻ khù khờ!

Dù sao game này cơ bản không phải là kiểu game theo định nghĩa truyền thống, lúc làm ra chẳng cần nhiều trình độ kỹ thuật, lúc hot lên cũng cực kì vô lý.

Nhưng nghe Quản lý Tạ nói, rất nhiều người đều cảm thấy tâm phục khẩu phục, tất cả thành công đều không phải chỉ do tình cờ!

Phân tích tình trạng thị trường hiện nay, phát triển có tính định hướng một game phù hợp với nhu cầu của người chơi, áp dụng cách quảng bá độc đáo, lại sử dụng cách chuyển hóa doanh thu không làm cho người chơi phản cảm...

Thực ra mỗi một bước đi đều chứa đầy rủi ro, có lẽ chỉ cần đi nhầm một bước thì game đã không hot được như hiện nay, thậm chí có khi còn chết yểu giữa chừng. Nhưng dự án "Biển học vô biên" vẫn cứ gắng gượng đi tiếp, hơn nữa mỗi một bước đi đều rất đúng đắn!

Điều này khiến rất nhiều lãnh đạo cấp cao đang ngồi đây đều cảm thấy bất ngờ và khó hiểu, cho dù tự mình làm cũng chưa chắc đã có sự quyết đoán và thông minh như vậy!

Lưu Vũ Tân nghe mà ức nghẹn. Tuy anh ta biết đây đều là những đạo lý đúng đắn, nhưng anh ta không thể nào nghe lọt lỗ tai!

Anh ta chỉ cảm thấy lão Tạ đang đứng trên bục kia tiền đồ thật rộng mở, cái đầu hói như đang tỏa sáng lấp lánh, khó chịu, cực kì khó chịu!

Quản lý Tống lại nghe như nuốt từng lời của lão Tạ. Thậm chí ông ta cảm thấy cái đầu hói của mình cũng bắt đầu phát sáng dưới sự cảm hoá của lão Tạ!

Trong đó có mấy đoạn làm Quản lý Tống muốn đập bàn khen hay luôn, gì mà nhu cầu kiến thức vụn vặt này, mua tài trợ chương trình giải trí này, cùng là đầu hói, sao người ta lại có thể nghĩ ra nhiều ý kiến hay như vậy nhỉ!

Quản lý Tống cảm thán với Lưu Vũ Tân trước tiên: "Quản lý Tạ quả nhiên rất có bản lĩnh, lẽ nào chính nhờ kinh nghiệm lâu năm? Dù sao lão Tạ cũng là một trong những quản lý lớn tuổi nhất trong công ty chúng ta, có lẽ anh ấy đã bộc phát sức mạnh sau quá trình tích lũy âm ỉ lâu dài?"

Lưu Vũ Tân: "…"

Anh ta dứt khoát quay mặt đi, chỉ thiếu nước chưa nói với Quản lý Tống: "Tôi xin anh đừng để ý đến tôi được không, để tôi được yên lặng một mình được không!"

Quản lý Tống không được đáp lại, cảm thấy còn bao nhiêu lời muốn nói mà chẳng được nói ra, rất khó chịu.

Ông ta đành xoay đầu lại: "Hai người các cậu cũng chăm chú nghe vào, chủ yếu nghe xem cách làm của Quản lý Tạ người ta! Muốn làm game thành công không chỉ cần tập trung vào bản thân trò chơi, mà còn phải cân nhắc tất cả hoàn cảnh của thị trường, cân nhắc đến tiến trình của lịch sử, cân nhắc đến nhu cầu của người chơi! Cậu nói xem Quản lý Tạ người ta đã hơn năm mươi tuổi rồi, còn có thể không ngừng học hỏi cái mới và sự cải tiến. Tinh thần sáng tạo này, cho dù là người trẻ tuổi như các cậu cũng chưa chắc đã có đâu, đúng không nào."

Chung Minh liên tục gật đầu: "Đúng, Quản lý Tống, anh nói quá đúng!"

Trương Tiểu Văn ở bên cạnh thì nghẹn đến mức khó chịu, những người khác không biết, cậu ấy có thể không biết sao? Bản PPT kia của Quản lý Tạ đều do Chung Minh viết cho ông ấy!

Đương nhiên, Trương Tiểu Văn cũng không tiện nói ra, nói ra chẳng phải sẽ phá mất hình tượng của Quản lý Tạ sao, chỉ có thể gật đầu vâng dạ cùng với Chung Minh.

Quản lý Tống đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Ầy, Tiểu Trương, cậu vào dự án nào ấy nhỉ? Tôi nhớ nhóm thực tập sinh trúng tuyển lần này có một người được chia đến dự án của lão Tạ phải không?"

Trương Tiểu Văn gật đầu: "Đúng, chính là tôi."

Quản lý Tống vỗ đùi: "Thằng nhóc này, số cậu may thật đấy! Đúng là tổ tiên phù hộ mà. Cậu biết việc tham gia từ đầu đến cuối một dự án hot như "Biển học vô biên" sẽ giúp ích nhiều như thế nào cho CV của cậu không? Đương nhiên CV đều là hư cấu thôi, trong khoảng thời gian này đi theo Quản lý Tạ chắc hẳn đã học được không ít thứ rồi hả? Đôi khi được đi theo một lãnh đạo tốt, nó không hoàn toàn chỉ là chuyện tiền bạc, quan trọng là quan điểm, là tầm nhìn, cậu hiểu chưa? Tôi cảm thấy chắc hẳn cậu đã có thể cảm nhận được đại khái rồi nhỉ?"

Trương Tiểu Văn cười lấy lệ: "Vâng, quả thực đã cảm nhận được một chút rồi."

Quản lý Tống hơi tiếc nuối mà quay đầu nhìn sang Chung Minh: "Haiz, cậu thì khá là đáng tiếc. Không không, không phải tôi nói xấu về Quản lý Lưu, đương nhiên Quản lý Lưu cũng là một lãnh đạo tốt, cậu đi theo anh ta cũng có thể học được rất nhiều điều như thế."

Lưu Vũ Tân tức đến mức xì khói, lão Tống, anh không biết nói chuyện thì đừng có nói! Giờ đang họp đấy, anh… bà nó, im lặng chút đi, câm miệng lại được không hả!

Quan trọng là Lưu Vũ Tân cũng phát hiện ra Quản lý Tống này vốn chẳng biết gì cả. Chung Minh đã chuyển sang dự án của Quản lý Tạ từ lâu rồi, cậu ta tham gia vào toàn bộ quá trình của dự án "Biển học vô biên" này. Không chỉ vậy, dựa theo cách nói của Quản lý Tạ, chắc hẳn Chung Minh đã phát huy vai trò không nhỏ trong đó.

Vậy mà Quản lý Tống còn ở đấy nuối tiếc, nuối tiếc cái đầu anh ấy!

Lưu Vũ Tân cảm thấy thật sự bất lực, nhưng anh ta cũng chẳng buồn giải thích nhiều với Quản lý Tống, chỉ mong cuộc họp này mau chóng kết thúc rồi chuồn luôn.

Rốt cuộc, bài phát biểu của Quản lý Tạ cũng đi vào hồi kết.

"Cuối cùng, vẫn phải cảm ơn Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực của chúng ta đã nhiệt tình ủng hộ dự án, cảm ơn Tổng giám đốc Vu, Giám đốc Khu vực Lữ và các vị lãnh đạo cấp cao đã có cái nhìn sáng suốt. Đặc biệt là cảm ơn sếp Lữ có thể cực kì quyết đoán cung cấp lượng kinh phí quảng bá lớn cho chúng tôi. Đương nhiên, tôi cũng phải cảm ơn toàn thể nhân viên trong dự án đã làm việc vất vả. Trong thời gian phát triển bọn họ đều rất vất vả, năng lực của người làm quản lý như tôi không đủ, vô cùng xấu hổ. Đặc biệt là Chung Minh, đề án thiết kế "Biển học vô biên" và cả kế hoạch của hoạt động "Vung tiền hàng trăm vạn" đều do cậu ấy hoàn thành. Tại đây tôi muốn thể hiện lòng cảm ơn sâu sắc đối với toàn thể nhân viên trong dự án của chúng tôi!"

Chung Minh sửng sốt một hồi, chuyện gì thế này, trên PPT không có câu này mà!

Chung Minh không viết đoạn cảm ơn này, dù sao đây đều là mấy lời khách sáo, để Quản lý Tạ tự mình phát huy là được. Chẳng có gì ngoài cảm ơn lãnh đạo, nhân tiện nịnh nọt sếp Lữ, về sau chiếu cố thêm các tài nguyên hơn một chút.

Vậy mà không chỉ tri ân những lãnh đạo cấp cao này, Quản lý Tạ còn cảm ơn tất cả các nhân viên trong dự án, còn đặc biệt lôi Chung Minh ra khen ngợi một phen!

Quản lý Tống nghe xong cũng ngẩn người ra. Ông ta quay đầu nhìn Chung Minh, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu.

Có ý gì?!

Không phải Chung Minh ở cùng nhóm dự án với Lưu Vũ Tân sao? Lão Tạ cảm ơn cậu ta làm gì?!