Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 106: “Hot” sau một đêm!




Translator: Nguyetmai

Lưu Vũ Tân khẽ ngâm nga đoạn nhạc trong phòng làm việc, hôm nay tâm trạng của anh ta rất tốt.

Hôm qua anh ta đã quan sát số liệu của hai game "Học hỏi sớm biết" và "Biển học vô biên" rất lâu, đương nhiên anh ta không xem được số liệu nội bộ, cũng chỉ xem qua các số liệu như số lượt tải về, số lượng bình luận v.v... trên thị trường game, nhưng đã có thể cảm nhận được hai game này vắng vẻ lắm.

"Học hỏi sớm biết" thì khỏi phải nói, vắng còn hơn chùa Bà Đanh; "Biển học vô biên" khá hơn một chút, nhưng rõ ràng chưa thể nào so sánh được với một số game thông thường.

Ví dụ như "Kỷ nguyên người máy" đi, dự án này có nát đến mức nào đi chăng nữa, tốt xấu gì cũng tạo được khoái cảm khi chơi game, được thăng cấp, được sở hữu người máy xinh đẹp, có thể chiến đấu với người chơi khác. Đây chính là cái lợi của game bình thường, chỉ cần làm đúng quy trình, kiểu gì cũng có người chơi sẽ chấp nhận nạp tiền.

Còn "Biển học vô biên" thì sao? Tất cả nội dung của nó chỉ là hỏi đáp! Có hình ảnh đẹp không? Có đánh quái để thăng cấp không? Có cốt truyện không? Đều không có!

Một game kiểu như vậy đương nhiên là xa cách với người chơi rồi.

Huống chi, "Biển học vô biên" đã dùng một lượng kinh phí quảng bá lớn như vậy! Có nhiều tiền như thế, còn quảng cáo thành ra như vậy, đủ để chứng minh dự án này chẳng đáng để cứu vớt!

"Hừ, giao số tiền này cho lão Tạ đúng là lãng phí mà, nếu cho mình thì chắc chắn có thể kiếm được không ít. Giám đốc Lữ ơi Giám đốc Lữ, mau xem số liệu dự án của lão Tạ đi, bọn họ giày xéo hết cả chỗ kinh phí quảng bá kia rồi!"

Đương nhiên, Lưu Vũ Tân chỉ yên lặng oán thán mấy câu trong lòng, những lời này cũng không dám cho Giám đốc Lữ biết.

Người chờ xem trò cười như Lưu Vũ Tân cũng không ít. Dù sao có ai nhìn mà không thèm số tài nguyên quảng bá của lão Tạ chứ? Nếu là một dự án bình thường còn đỡ, quan trọng là game lão Tạ làm lại thuộc thể loại giáo dục, trong mắt đa số mọi người, như thế chẳng khác gì đốt tiền cả!

Lưu Vũ Tân mở đồng hồ ra truy cập vào phầm mềm chat Linking, muốn ca thán mấy câu với bạn bè.

Theo thói quen anh ta lướt xem khoảnh khắc (moments), thấy không ít tin tức mới.

"Tôi đã đạt tới cấp Thông tuệ hoàng kim trong "Biển học vô biên", không phục thì tới khiêu chiến với tôi đi!" - Trích từ "Biển học vô biên"

Lưu Vũ Tân sửng sốt, lại nhìn kĩ vào người đăng khoảnh khắc liền nở nụ cười. Lão Tạ tự quảng cáo cho dự án của mình kìa. Không phải, quản lý của một dự án như anh, game của chính mình mới đánh đến cấp Thông tuệ hoàng kim, anh không thấy mất mặt à, còn dám đăng lên khoảnh khắc."

Rõ ràng đây chính là một dòng tin nhắn chia sẻ trực tiếp từ trong game sang khoảnh khắc, những nội dung này đương nhiên cũng đã được cài đặt sẵn trong game, thuộc kiểu chia sẻ thông thường.

Lướt xuống dưới chút nữa.

"Tôi đã đạt được ba lần thắng liên tiếp trong "Biển học vô biên", còn ai có thể sử dụng tri thức đánh bại tôi!!" - Trích từ "Biển học vô biên"

"Ơ? Sao lại có một cái nữa."

Lưu Vũ Tân rất cạn lời, lão Tạ thật không phúc hậu, đăng một tin còn không chịu, sao còn đăng tiếp nữa?

Nhưng nhìn kĩ lại thì thấy không đúng, tin này căn bản không phải lão Tạ đăng, là một người trong nghề ở một công ty khác không thân với Lưu Vũ Tân đăng!

"Chuyện gì thế này? Sao người này lại biết đến "Biển học vô biên"?"

Lưu Vũ Tân rất buồn bực, khó hiểu, theo lý thuyết lão Tạ hoặc người bên cạnh lão Tạ chia sẻ "Biển học vô biên" một chút thì có thể hiểu được, nhưng người này chẳng dây mơ rễ má gì với lão Tạ, chắc hẳn hai bên cũng không quen biết!

Kết quả lướt xuống dưới chút nữa, Lưu Vũ Tân hoàn toàn choáng váng.

Sao lại có nhiều chia sẻ về "Biển học vô biên" như vậy?!

Có người quen mà anh ta biết, cũng có người không quá quen biết, có người làm trong ngành game, cũng có bạn bè trong ngành khác!

Nếu như chỉ là một hai tin, có thể nói là bọn họ trùng hợp phát hiện ra game "Biển học vô biên" này, nhưng nhiều người như vậy đều đang chia sẻ, chuyện này rất kỳ lạ!

Lưu Vũ Tân vội vàng mở "Biển học vô biên" trong thị trường game ra kiểm tra số liệu, phát hiện quả thật có chút không đúng!

"Đợi đã, sao số lượt tải về thoáng cái đã tăng vọt nhiều như vậy?!"

Lưu Vũ Tân kinh ngạc, anh ta nhớ là hôm qua lúc xem số lượt tải về khi tan làm còn chưa được bao nhiêu mà, sao sáng ra vừa xem đã thấy tăng vọt không chỉ mười mấy lần?!

Hơn nữa khu bình luận dường như cũng náo nhiệt hẳn, còn có rất nhiều người tự xưng là "Nhóm dạo xem "Nhà tranh biện tài ba""?

Lưu Vũ Tân bị shock toàn tập, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Hack à?

Lưu Vũ Tân đương nhiên hiểu rất rõ, độ hot của một trò chơi có thể dùng tiền mua được, chỉ cần có đầy đủ kinh phí quảng bá, bất kể là mua hot search, chạy quảng cáo hay các cách thức khác, đều có thể lập tức thu hút sự chú ý của người chơi, đẩy độ hot lên cao. Thời đại mạng xã hội là như vậy, có rất nhiều cách để thu hút ánh mắt của người chơi.

Nhưng chỉ với số tiền ít ỏi đó của Quản lý Tạ, muốn đẩy "Biển học vô biên" lên tới mức này chỉ trong một đêm? Đó gần như là điều không thể!

Dựa theo cách thức quảng bá thông thường, cho dù là mua vị trí đề xuất, chạy quảng cáo hay mua số lượng, đều là một quá trình quảng bá liên tục, số liệu sẽ từ từ tăng lên. Cảm giác hot lên chỉ trong một đêm thế này, càng giống mấy chương trình giải trí tổng hợp hơn, vài tấm ảnh chụp, một cái hot search, thế là độ hot đột nhiên tăng lên!

Giống như một chương trình giải trí nào đó trước đây, cũng vì có một tuyển thủ dự thi thực sự rất đẹp, chụp màn hình vài tấm đã khiến khán giả vô cùng kinh ngạc, chia sẻ khắp nơi, vì thế, chương trình lúc đầu không tính là quá hot kia đã hot lên chỉ trong một đêm.

Đương nhiên, trong này chắc chắn có đồn thổi, nhưng điều kiện tiên quyết để đồn thổi phải là thực sự có tiềm chất mới được!

Lưu Vũ Tân tức giận tới mức vò đầu bứt tai, anh ta cực kì khó hiểu, "Biển học vô biên" rốt cuộc là làm sao? Dựa vào đâu mà chỉ trong một đêm độ hot đã tăng vọt như vậy?

Mấu chốt là, giờ mới là ngày thứ hai ra mắt đã có xu thế chia sẻ nhiều trên khoảnh khắc, nếu còn tiếp tục phát triển, thì còn đến mức nào nữa?!

...

Không chỉ có Lưu Vũ Tân bối rối, ngay cả nhóm dự án của "Biển học vô biên" cũng có rất nhiều người thấy bối rối!

Ngày hôm sau đi làm, Chung Minh còn chưa kịp ngồi vào bàn làm việc đã nghe thấy Trương Tiểu Văn gào to.

"Ầy, lại một người bạn đăng khoảnh khắc nữa, cậu ấy cũng bắt đầu chơi "Biển học vô biên" rồi!"

"Đúng đúng, người bạn này của tôi cũng thế, cũng đăng khoảnh khắc rồi!"

"Móa ơi, chỉ trong nháy mắt mà xếp hạng của tôi trong đám bạn bè liền rớt từ vị trí thứ nhất xuống vị trí thứ hai mươi mấy, đám người này điên hết rồi à?! Bọn họ cả đêm không ngủ mà ngồi chơi hết à?"

"Anh đừng nói nữa, tôi cũng sắp ngộ độc rồi, tối qua tôi vẫn chơi game của chúng ta đến hơn hai giờ, nếu không phải thực sự quá buồn ngủ, hôm nay tôi đã có thể chơi đến cấp kim cương luôn!"

"Tôi muốn hỏi khẽ một câu thế này, dự án của chúng ta hot rồi phải không? Sao chỉ trong một đêm mà toàn bộ khoảnh khắc của tôi toàn chia sẻ game của chúng ta!"

Rất nhiều người thậm chí cũng thấy hoài nghi, đây là sự thật sao? Không phải là đang nằm mơ chứ!

Tối qua thực ra chưa được mấy người chia sẻ, vì "Nhà tranh biện tài ba" tám giờ tối mới phát sóng. Nhưng chỉ sau một đêm, đến buổi sáng lúc đi làm, các chia sẻ "Biển học vô biên" đã có xu thế chiếm đến một nửa số bài đăng trên khoảnh khắc!

Trương Tiểu Văn vừa thấy Chung Minh tới, vội vàng đứng lên: "Anh Chung, anh có xem khoảnh khắc không, dự án của chúng ta thực sự hot rồi! Tôi thật không dám tin!"

Chung Minh ngồi vào chỗ làm việc: "Có gì mà không dám tin? Chúng ta mất công làm nhiều nội dung chia sẻ như vậy, chính là để có hiệu quả quảng cáo như thế này."

Trương Tiểu Văn nói rằng: "Tôi biết chứ, nhưng không đến một nghìn cũng tới tám trăm game có chạy tính năng chia sẻ trên khoảnh khắc mà? Nhưng cơ bản không có tác dụng gì. Người chơi đăng khoảnh khắc xong xóa đi rất nhanh, cũng chỉ để lấy một phần thưởng mà thôi. Đâu như game này của chúng ta, người chơi không chỉ đăng khoảnh khắc, còn chia sẻ trong nhóm nữa! Quá đáng nhất là còn có hai người bạn chia sẻ "Biển học vô biên" riêng cho tôi, điểm danh thẳng mặt luôn!"

Chung Minh cười cười: "Bởi vì game này của chúng ta có dung lượng nhỏ, có thể trực tiếp mở được trong phần mềm chat, bấm vào là chơi, hơn nữa già trẻ đều có thể chơi được, ai cũng có thể vào trả lời mấy câu để kiểm tra thử kho kiến thức của mình. Tính năng xếp hạng có thể kích thích tâm lý ganh đua của mọi người, dẫn tới việc quảng bá như hiệu ứng viral này có gì kỳ lạ đâu?"

Trương Tiểu Văn vỗ đầu một cái: "Ấy, nếu nói như vậy, thì việc chúng ta đi tài trợ cho "Nhà tranh biện tài ba" là dư thừa ư? Tốn tiền oan à?"

Chung Minh tức đến mức muốn gõ cho cậu ấy một trận: "Cậu thế này là đang ăn cháo đá bát hả! Game của chúng ta quả thực có tính chất dễ dàng lan tỏa, nhưng những người chơi nòng cốt lúc mới bắt đầu kia từ đâu tới? Chủ yếu vẫn là do "Nhà tranh biện tài ba" lôi kéo cho chúng ta! Đa số khán giả của chương trình này đều là người chơi năng động, một khi chơi hỏi đáp là có thể chơi đến cả một tiếng đồng hồ. Nếu không có những người chơi nòng cốt này, làm sao có thể lan tỏa nhanh như vậy được?"