Đồng Miên gội đầu, ngọn tóc vẫn còn ướt ngồi ở trên ghế sô pha, ngoan ngoãn chờ Đoạn Việt Chinh giúp cậu sấy tóc.
Cậu phát hiện mình đã trở thành một kẻ ngốc chỉ cần có Đoạn Việt Chinh ở bên cạnh là không muốn tự mình động thủ. Ở trước mặt mẹ đều không có nũng nịu tự nhiên như ở trước mặt Đoạn Việt Chinh, như lẽ đương nhiên chờ Đoạn Việt Chinh giúp cậu sấy tóc, đồng thời còn lấy điện thoại ra chơi. Đoạn Việt Chinh giúp cậu chậm rãi sấy tóc, cậu liền bắt đầu đọc tin tức trong nhóm.
【Đoạn đã tham gia trò chuyện nhóm】
【Hoa Hạ Lương Tâm Khiết: Chào mừng sếp lớn! 】
【Trác Thần: -( ⚹`⚹) ノ 亻! Ngưỡng mộ sếp đã lâu, thế mà có thể được Đoạn tổng chỉ đạo làm một dự án, hưng phấn xoay vòng quanh 】
【Nhạc Nguyên: (gói biểu cảm)】
Đồng Miên quay đầu liếc nhìn Đoạn Việt Chinh.
Ngón tay Đoạn Việt Chinh xoa nhẹ mái tóc cậu, rất ôn nhu, thấy cậu nhìn sang, liền hỏi: "Em đang nhìn cái gì?"
Đồng Miên không trả lời, giọng nói mềm mại: "Thật nóng."
Đoạn Việt Chinh dùng cổ tay thử nhiệt độ, hỏi: "Bỏng sao?" Hạ nhiệt độ xuống một chút, hắn vươn tay nhéo nhéo hai má ửng hồng của Đồng Miên, "Hơi nóng."
Đồng Miên thoải thoải mái mái cúi đầu gõ chữ, gửi tin nhắn trong nhóm.
【Đồng Miên: Chào ngài, lãnh đạo (Mắt sáng lấp lánh)】
Đoạn Việt Chinh liếc nhìn điện thoại di động đặt bên cạnh.
Hắn đặt lời nhắc chú ý đặc biệt dành cho Đồng Miên, Đồng Miên gửi tin nhắn điện thoại của hắn mới sáng lên, những người khác sẽ không nhắc nhở. Hắn cầm lấy điện thoại di động, nhìn lướt qua, đưa cho Đồng Miên: "Giúp anh trả lời."
Đồng Miên sững sờ: "..."
Đoạn Việt Chinh nói: "Anh bận sấy tóc, không tiện trả lời. " Hắn s.ờ soạng mái tóc mềm mại của Đồng Miên.
Đồng Miên nhìn thấy tin nhắn trò chuyện của nhóm hiển thị trên điện thoại di động của Đoạn Việt Chinh. Một người khác trong đám bận trải hoa nghênh đón nịnh hót, cậu thấp giọng hỏi: "Nói cái gì?"
"Em muốn nói cái gì đều có thể. "
Sau đó Đồng Miên nghiêm túc cảm ơn mọi người, ngoan đến không thể ngoan hơn.
Đoạn Việt Chinh nhíu mày, Đồng Miên được hắn phục vụ quá thoải mái, cọ vào ngực hắn, thanh tú nhắm mắt lại, muốn ngủ. Cậu có chừng mực, cũng không nhìn điện thoại Đoạn Việt Chinh, là trạng thái hoàn toàn tin tưởng.
Đoạn Việt Chinh bất mãn hỏi: "Em không nhìn có ai liên hệ anh sao?"
Đồng Miên mở to mắt. Đoạn Việt Chinh hỏi như vậy, vậy thì nhìn một chút, làm không tốt hắn sẽ lại làm, Đồng Miên đành phải hỏi: "Mật khẩu là gì?"
"Là ngày cưới của chúng ta."
Đồng Miên cắn môi, nhập mật khẩu, bấm điện thoại bắt đầu chơi.
Trình bảo vệ màn hình điện thoại di động của Đoạn Việt Chinh là ảnh phong cảnh, hình như là đỉnh Everest, quả là lão cán bộ đặc biệt, Đồng Miên cố ý gây sự hỏi: "Vì sao screensaver (ảnh bảo vệ màn hình) lại là ảnh phong cảnh?"
Đoạn Việt Chinh nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của cậu: "Em tự chụp một bức, đổi thành em."
Đồng Miên có chút ngượng ngùng, ngón chân cuộn lại: "Không muốn."
Cậu nhấp vào WeChat của Đoạn Việt Chinh.
Liên hệ hàng đầu là Đồng Miên, ghi chú của Đoạn Việt Chinh là...
"Bà xã"
Đồng Miên lập tức xấu hổ, liều mạng chớp mắt.
Hóa ra là chờ cậu xem máy!
Đoạn Việt Chinh giả bộ thản nhiên hỏi: "Cục cưng nhìn thấy cái gì?"
Đồng Miên mạnh miệng: "Em xem tài khoản chính thức của 40 diễn đàn tài chính Trung Quốc."
Đoạn Việt Chinh: "..." Hắn nhẹ nhàng chọt má Đồng Miên, mặt đối mặt, nhẹ giọng "Ồ?" một tiếng.
Đồng Miên bối rối, nói năng có chút lộn xộn chuyển sang chủ đề khác: "Em cũng thấy rất nhiều tài khoản chính thức. Thực ra anh theo dõi rất nhiều tài khoản chính thức nghiên cứu kinh tế vĩ mô. Thầy Đoạn, anh nghĩ ai viết hay nhất?"
Đồng Miên chính là muốn cố ý đổi chủ đề!
Đoạn Việt Chinh cũng biết, có chút giận, lại không có gì biện pháp bắt nạt cậu, ở bên cạnh vừa sấy tóc vừa nói: "Thỉnh thoảng nhìn xem, những thứ này chỉ có thể đọc sau bữa tối."
Đồng Miên cuộn xuống, thấy Đoạn Việt Chinh đang theo dõi một tài khoản chính thức không nổi tiếng có tên "Z."s Finacial Economics." (Kinh tế tài chính của Z.) là để tuyên truyền nghiên cứu liên quan đến tài chính lý thuyết, các bài đăng hầu như đều là bản dịch luận văn hàng đầu.
Loại tài khoản công cộng tốn công sức lại không có kết quả, không giống như "kinh tế vĩ mô", nơi mọi người có thể nói một vài từ về GDP, ngay cả giới học thuật có thể không hiểu các bài báo hàng đầu, khi chúng được đăng trên phương tiện truyền thông xã hội, chỉ có một số hàng trăm lượng đọc.
Đồng Miên rất thích! Cậu ngay lập tức nhấp vào trang chủ của tài khoản chính thức, thấy không chỉ có những loại văn thời thượng hiện nay mà còn có một số luận văn cổ điển. Thật ra Đồng Miên đọc luận văn hàng đầu có chút khó khăn, cậu vẫn còn là một sinh viên chưa tốt nghiệp đại học, lý thuyết hàn lâm quá khó hiểu, tuy nhiên, một số bài báo kinh điển là những thứ của thế kỷ trước. Trong sách có tài liệu giảng dạy bên tất cả đều muốn học, có thể xem hiểu.
Thấy rõ, liền có thể hiểu, loại tài khoản công cộng này có một số thứ, có học thức, có trình độ, đứng phía sau hẳn là đại lão vận hành trong giới học thuật.
Ánh mắt cậu sáng ngời, quay đầu nhìn về phía Đoạn Việt Chinh: "Thầy Đoạn, anh rất quan tâm đến tuyến đầu học thuật nha."
Đoạn Việt Chinh giật mình, nhìn thấy giao diện quen thuộc trên điện thoại, liền nở nụ cười: "Em cũng quan tâm?"
Có lẽ tài chính là nghề có mối liên hệ chặt chẽ nhất với học thuật. Khi những đột phá về học thuật được thực hiện, thị trường sẽ phản ứng ngay lập tức. Đoạn Việt Chinh đương nhiên cũng cần quan tâm đến học thuật, cũng giống như hắn quan tâm đến chính trị.
Đồng Miên nép vào trong ngực hắn, chậm rãi đọc bản tóm tắt đơn giản của lần đẩy đầu tiên, rồi nhỏ giọng nói: "Tác giả của tài khoản chính thức này có vẻ rất lợi hại."
"Ồ? Làm sao nhìn ra được?"
"Anh nhìn xem cách giải thích của hắn về bản tóm tắt này dẫn tới phong phú, hơn nữa còn rất sâu sắc... Các công thức đều viết ngắn gọn đẹp mắt."
Bình dấm Đoạn Việt Chinh hỏi: "Tốt như vậy sao? Ngay cả công thức cũng khoe lên? Công thức này cung không phải do tác giả này viết, mà là luận văn của tác giả ban đầu viết."
Đồng Miên nhịn không được cười hắn: "Một tác giả trên mạng không biết tên, anh cũng ăn giấm được, thầy Đoạn, anh đang ghen tị."
Đoạn Việt Chinh tắt máy sấy, chải tóc cho Đồng Miên, đứng dậy cất máy sấy.
Đồng Miên đọc xong quyển thứ nhất, cậu cảm thấy tác giả của tài khoản chính thức này thật sự là ngọc sáng phủ bụi*. Tuyệt đối phi thường tài hoa, chỉ là luận văn viết ra quá cao siêu, ít người có thể hiểu được, kết quả là chỉ có vài trăm lượt đọc.
Đồng Miên đã sử dụng WeChat của mình để theo dõi tác giả, lại hai bình luận bày tỏ sự ngưỡng mộ, đồng thời để lại hai cảm xúc đáng yêu có vẻ mặt bán manh. Về phần khuyến khích thì không cần, tác giả tất nhiên rõ ràng những gì mình đăng tải đều là dương xuân bạch tuyết*, đối tượng không rộng.
Đồng Miên thoát khỏi tài khoản chính thức, thấy WeChat của Đoạn Việt Chinh có một chấm đỏ cho ứng dụng kết bạn.
Hóa ra đó là một lời mời kết bạn do Trác Thần gửi đến.
Tin nhắn xác minh có nội dung: "Chào anh, Đoàn tổng, tôi mạo muội thêm WeChat QVQ của anh từ nhóm để xin thỉnh giáo, tôi là Trác Thần, một thực tập sinh từ tổ T7-" Đồng Miên đưa cho Đoạn Việt Chinh xem điện thoại của hắn: "Có người muốn thêm bạn bè. "
Đoạn Việt Chinh liếc mắt một cái: "Từ chối đi."
"Từ chối a? Là một thực tập sinh khác trong tổ chúng ta."
Đoạn Việt Chinh dừng lại hỏi: "Tổ của em, bạn học của em?" Đoạn Việt Chinh nhận lấy điện thoại, lựa chọn từ chối không chút do dự.
Đồng Miên: "..."
Cậu nhảy khỏi ghế sô pha, nhảy lên người Đoạn Việt Chinh, cọ xát: "Đi ngủ thôi."
⚹
Trước khi đi ngủ, Đồng Miên phát hiện đại thần, tác giả của tài khoản chính thức đã trả lời cậu, cảm ơn cậu đã quan tâm và nhắn tin.
Thật lịch sự! Đại thần thật lịch sự. Đồng Miên vô cùng vui mừng, vội vàng khen ngợi với Đoạn Việt Chinh, trên mạng thế mà còn có người tài hoa bình dị gần gũi bị bụi phủ ngọc sáng như vậy. Đoạn Việt Chinh xùy một tiếng ngắn ngủi.
Đồng Miên bất mãn: "Em tìm được vị đại thần này từ danh sách theo dõi của anh!"
Đoạn Việt Chinh chua xót hỏi: "Tốt như vậy sao?" Đồng Miên mặc kệ sự ghen tuông mọi lúc mọi nơi của hắn, ghen tuông cũng có thể ăn được, bĩu môi: "Dấm tinh." Cậu vừa vặn có chỗ không hiểu, lướt xuống phía dưới nhắn tin hỏi đại thần một câu.
Đoạn Việt Chinh khéo sách lại, xuống giường, tìm một cái máy tính bảng. Đồng Miên sững sờ, nhìn hắn trở lại ngồi ở trên giường. Hắn đặt máy tính bảng giữa hai người, mở phần mềm ghi chú, hỏi: "Em không hiểu gì? Là giả thiết ban đầu hay là suy ra từ mô hình trung gian?" Đồng Miên nghẹn họng trân trối nhìn hắn.
Đoạn Việt Chinh cầm bút nâng cằm Đồng Miên lên: "Thế nào? Gọi một tiếng đại thần?" Mặt Đồng Miên đỏ bừng, chớp chớp mắt: "Là, là anh?" "Cái gì là anh? Em hỏi tài khoản công khai? Anh chỉ viết chơi thôi. " Đoạn Việt Chinh bóp cằm Đồng Miên, không nhịn được hôn lên nói: "Vị tác giả này thật là ngọc sáng phủ bụi. "
Đồng Miên: "..."
Đoạn Việt Chinh ở Hoa Hạ kiếm được mấy chục tỷ đô la cậu lại không biết, thú vui tiêu khiển hàng ngày của hắn lại là đọc báo, viết và phiên dịch đem Đồng Miên chinh phục. Hai mắt Đồng Miên sáng lên, chân thành nói: "Thầy Đoạn... anh thật lợi hại."
1
Đôi mắt của cậu lại sáng lại nhuận, quá đáng yêu. Đoạn Việt Chinh không nhịn được, véo má cậu một cái, nói: "Không hiểu gì thì hỏi anh."
Đồng Miên hỏi hắn về vấn đề suy luận toán học mô hình, sau khi Đoạn Việt Chinh nói xong, yêu cầu cậu nghiên cứu kỹ quá trình ngẫu nhiên, Đồng Miên ngoan ngoãn đồng ý. Trò chuyện xong nội dung đúng đắn, đến lúc ngủ, Đồng Miên vẫn rất hưng phấn, nằm trên giường, xoay trái xoay phải: "Thầy Đọan...... Em vẫn chưa hiểu rõ anh."
"Tại sao cái gì anh cũng biết vậy? Biết kiếm tiền, học tập cũng tốt, hiểu được biên giới học thuật."
Đoạn Việt Chinh đem cậu ôm vào trong ngực, ở đỉnh đầu cậu, trầm thấp hỏi: "Có phải là cảm thấy đã kiếm được lời?"
Đồng Miên nói: "Em phát hiện...... Em thật sự không hiểu anh."
"Không quan trọng Đồng Miên, chúng ta sẽ hiểu nhau. Đây là một quá trình." Đoạn Việt Chinh nói: "Phát hiện người khác, phát hiện bản thân đều có một cái quá trình. Chúng ta sẽ càng ngày càng hiểu rõ đối phương, cho đến khi chúng ta hoàn toàn thẳng thắn, tiếp nhận lẫn nhau. "
Đồng Miên ngoan ngoãn nói được. Cậu vùi đầu vào trong ngực Đoạn Việt Chinh, cọ xát, không tim không phổi ngủ thiếp đi. Đoạn Việt Chinh xoa đầu cậu, ngửi thấy hương hoa nhài thơm ngát.
Ngày hôm sau Đồng Miên nhận được thông báo phải đi công tác.
Mặc dù là thực tập sinh, nhưng hiện tại họ đang trong kỳ nghỉ đông, một ngày công tác năm ngày, có thể coi là thực tập toàn thời gian. Hoa Hạ có đầu tư bên ngoài gen, các sinh viên thực tập được đối xử như những nhân viên chính thức.
Mặc dù không có nhiều nhân viên thường xuyên đi công tác nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể bắt gặp. Đồng Miên lần này đi công tác cùng Lương Tâm Khiết. Lương Tâm Khiết mang theo một nhân viên chính thức trong tổ, còn có cậu cùng Trác Thần, đại khái là vì bồi dưỡng nhân viên thực tập.
Đồng Miên có chút vui vẻ nói với Đoạn Việt Chinh đây là lần đầu tiên cậu đi công tác.
Đoạn Việt Chinh giúp cậu thu dọn hành lý, buồn cười hỏi: "Sắp tới có cơ hội đi công tác, vui vẻ như vậy sao?"
Đồng Miên chắp tay sau lưng, lắc đầu cười: "Là lần đầu tiên, trước đó chưa đi công tác bao giờ."
Sáng sớm hôm sau Đồng Miên thu dọn đồ đạc, khi cậu chuẩn bị ra ngoài bị Đoạn Việt Chinh ngăn lại. Đoạn Việt Chinh nói: "Để anh đưa em ra sân bay."
Đồng Miên nghĩ nghĩ, rồi đồng ý.
Lúc xuống lầu, Đồng Miên nhận ra Đoạn Việt Chinh cũng đã mang theo hành lý. Lập tức kịp phản ứng, hỏi: "Thầy Đoạn, anh cũng đi sao? "
Đoạn Việt Chinh xoa đầu cậu một cái: "Bây giờ mới biết? "
Đồng Miên cả kinh: "... =口="
Đây là loại dự án lớn gì, thế mà phải do ông chủ lớn xuất mã?
Vị trí dự án là thành phố S, mất ba giờ bay. Ngay sau khi hạ cánh, lãnh đạo công ty kia đến đón tiếp, tài xế vận chuyển hành lý về khách sạn, đoàn T7 theo Đoạn Việt Chinh đi thăm công ty, tham quan nhà máy.
Đến ban đêm mới làm xong về khách sạn, Đoạn Việt Chinh mời mọi người ăn cơm, riêng phần mình thì nghỉ ngơi. Ngày đầu tiên đi công tác, cả ngày cũng không có chuyện xấu gì xảy ra, trong lòng Đồng Miên lại có chút thấp thỏm.
Cậu đang viết tóm tắt nhật báo trong phòng, đột nhiên nhận được tin nhắn từ Đoạn Việt Chinh.
Quả nhiên đến.
Đoạn Việt Chinh không nói một lời, gửi cho cậu số phòng.
Đồng Miên đưa di động nâng lên giữa không trung, xem đi xem lại, sao có thể nghĩ giống như đang... Hẹn P* vậy? Đồng Miên định dứt khoát từ chối, nhưng vừa nhìn thấy Đoạn Việt Chinh nói một câu liền lập tức đi theo.
Lãnh đạo: Đồng Đồng;
Lãnh đạo: Anh bị hỗn loạn kích ứng.
_______________
*Ngọc sáng phủ bụi: ngọc sáng được phủ một lớp bụi tức là vật quý bị che lấp hoặc vật có giá trị rơi vào tay người không biết hàng. Thường được sử dụng để mô tả khả năng hoặc trí thông minh của một người chưa được phát huy.
*Dương xuân bạch tuyết: Hán ngữ thành ngữ, phát âm là yáng bái bái xuě, ban đầu dùng để chỉ những bài hát nhã nhặn hơn của Sở quốc thời Chiến quốc, sau dùng để chỉ văn học nghệ thuật uyên thâm không phổ biến.
*Hẹn P: Một ứng dụng đặt lịch hẹn hò của Trung Quốc.