Thố Vương Tiên Lộ

Chương 108: Ma giới




Phía cuối của Băng Phong chi cực. Vẫn là mảng tuyết trắng quen thuộc nhưng, phía bên trên là bầu trời đen xám, nơi này không có gió, không có gió chỉ có những bông tuyết trắng rơi thẳng từ trên xuống

Đã rời xa khỏi chỗ ở của Băng Phong lão tổ, Tiểu Thất đi về phía bắc đã hồi lâu, nơi này chẳng biết là ngày hay đêm, bầu trời lúc nào cũng là như vậy

Phía trước là một mảng tuyết trắng như một dãy nũi kéo thẳng lên phía trên. Đường đi thập phần khó khăn, cũng thập phần kỳ ảo. Tự nhiên lại có một dãy núi tuyết, chẳng lẽ mình đã đi đến đất liền

Vậy là hắn đã đặt chân đến ma giới, rồi sao? Như quên đi mệt mỏi sau một thời gian dài bước đi trong mảng tuyết trắng. Tiểu Thất dùng Thượng Thủy Phiêu Vân chạy tót lên phía trên, càng chạy hắn càng cảm thấy quãng đường đi lên không hề ngắn như lúc hắn nhìn thấy

Khung cảnh hùng vĩ trước mắt làm hắn thấy, hắn đi đến đây quả thật không phí kiếp này

Chỗ hắn đang đứng là trên dỉnh của một con sóng lớn, Dường như là kết quả của vị lão tổ tạo nên để ngăn cách hai đại lục. Con sóng này rất cao đứng trên đó hắn cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé giữa đại lục

Hắn đang đứng tại địa phận cuối cùng của Băng Phong Chi cực, phía trước không còn còn tuyết dày nữa, hắn đã nhìn thấy nhìn thấy núi đá màu đen. Hắn đã đi tới lãnh địa của Ma Giới thật rồi

Hét lên một tiếng sung sướng, trong lòng hắn chưa bao giờ sảng khoái đến vậy. Hắn nhảy về phía trước, cả người rơi xuống một đám tuyết lún một vệt rõ sâu. Sốc lại tinh thần, hắn tiếp tục chạy về phía trước. Hắn muốn xem một nơi chưa có người đi tới là như thế nào, Và nơi này có Ma Thú hay Ma nhân như lời lão tổ nói hay không

Đang cao hứng thì ánh mắt của hắn có phần ngưng trọng, mới đi được chưa lâu hắn nhận ra xung quanh có những tảng băng rất kỳ lạ

“Đây là Ma nhân, hay ma thú?”

Đó không phải là tảng băng. Nhĩn kỹ lại thì thấy có đầu mũi dài, răng nhọn. Hai mắt to nhưng đồng tử rất bé, hai chân sau nhỏ và dài, Hai tay có kích thước lớn hơn và chỉ có 4 ngón với phần móng cứng như móng của yêu thú, nhìn qua khác giống với nhân loại, nhưng cao hơn hắn nửa thước, ở phía sau còn có đuôi

Điều đáng ngạc nhiên là nó cũng có suy nghĩ, tay cầm một miếng huyền thiết, Phía hạ bộ và trước ngực đều được bảo vệ bởi một tấm chắn, có con thì bằng gỗ, có con thì bằng huyền Thiết. cả người được bao phủ bởi một lớp lông mỏng màu xám, phía trên đỉnh đầu có mọc sừng,

“Ma thú có hình dạng như vậy?... nhìn qua thì toàn thân đã bị đóng băng…Không lẽ là do Băng Phong Lão tổ … nhìn thủ pháp thì rất giống Băng Phong Kết ấn, nhưng ở một tầm cao hơn, có thể đóng băng cả một cơ thể Ma thú lại, “

Nhưng Tiểu thất đã nhầm không phải một con mà là rất nhiều con. Bọn chúng bị đóng băng khi cố gắng đi tới cơn sóng lớn ngăn cách với Băng Phong Chi cực. Con sóng này đổ vè phía đại lục bên này, nó dốc nghiêng giống như một vòm che,Từ trên đi xuống được nhưng ở dưới không thể leo lên.

Ở nơi này đã có Ma Thú xuất hiện, hắn không thể lơ là cảnh giác. Nếu đúng là nơi này chỉ có Ma Thú vậy hắn phải làm cho mình giống với bọn chúng mới được

Hắn kéo một các xác ma thú qua một bên dùng nội khí làm nóng nhục thể của nó. Con này đã chết hắn lột lớp lông bên ngoài chắp vá thành một chiếc áo kín mít chùm lên người, nhìn từ xa cũng miễn cưỡng qua mắt được, đeo thêm hai tấm huyền thiết trước mặt và phía dướt hạ bộ, cầm thêm cây thiết phủ trong tay hắn đã gần giống với một con ma thú. Nhưng không có sừng và đuôi, điều này không làm hắn quá lo lắng vì có một vài con bị chặt mất sừng trên đầu, còn phần đuôi thì lấy phần dây lưng thả xuống một chút

Xong xuôi mọi việc, hắn quay lưng về phía Băng Phong Chi cực, đi tới những dãy núi phía xa, nơi không còn tuyết trắng

Ở đại lục Quy Nguyên hắn không còn gì vướng mắc, ở lại đấy ma tính có thể bị phát tác, Người khác coi hắn như quái vật, trước sau cũng bị người ta đuổi giết. Muốn sống sót cũng phải đi đến nơi này. Bảo hắn phế đi hai giác quan cũng được nhưng nếu có thể tìm được người của Huyết Tộc nơi này, chưa biết chừng hắn có thể hóa giải tất cả.

Nhưng nơi đây chỉ có Ma Thú… nếu là nhân loại đi sang cũng chỉ là số ít, bọn họ cũng sẽ là sống chui lủi. Bọn họ đã muốn trốn vậy đi nơi nào để tìm đây?

Suốt dọc đường suy nghĩ miên man, hắn càng cảm thấy cơ hội tìm thấy đám người đó là rất thấp, chưa kể đến có khi đã không còn ai sống sót. Đườn gđi còn dài, chắc chắn sẽ chạm chán Ma Thu, hắn tranh thủ luyện tập lại Băng Phong Kết Ấn Cho Thành Thục

Băng Phong Kết ấn cũng là dùng khí hóa hình mà công kích, nhưng sao nó lại có thể đóng băng được kẻ thù… Ngẫm lại tháy hôm trước có phần nóng vội không hỏi rõ nguyên do mà đã bỏ đi. Biết vậy ở thêm mấy ngày để lão tổ chỉ bảo thêm. Đúng là chưa suy nghĩ kỹ mà, Thôi thì đành tự nghĩ vậy

“Pháp tắc vĩnh cửu của Băng Phong mà lão tổ nói là thứ gì?”

Trong lúc ngồi nghỉ hắn thuận tay ngưng khí theo từng ngón riêng biệt? Bước sơ khai cũng ngưng ra được hình dạng của những ngọn lao bằng khí. Nhưng khí phóng ra phí trước đều là đồng loạt phóng tới chẳng thấy có tác dụng khóa đối phương gì cả

Kỹ thuật ngưng khí của hắn đã ổn, nhưng dẫn động khí tấn công thì chưa tốt. Hay nói một cách mỹ miều là thiếu đi sự tinh tế, chưa phát huy được tối đa công dụng của Ngưng khí Thành Hình. Cái gì mà xuất nhập tùy ý, hắn thấy khó khăn quá đi, mới luyện được một lức các ngón tay của hắn cuwsbij cứng lại, không co duỗi được tự nhiên

Thay vì luyện hai bàn tay một lúc, hắn luyện tay trái trước, luyện từng ngón một, ngón này mỏi thì luyện ngón khác, mấy ngón kia rảnh rồi thì ngoài lỗ tay cũng được, vì mấy ngày này dường như có ai nói xấu hắn thì phải

Mấy ngày trôi qua, vẫn chưa thấy có Ma thú xuất hiện, hắn có nhiều thời gian rảnh để luyện tập hơn. Tập trung cố gắng vắt óc suy nghĩ thì lại không ngộ ra, hắn quyết định tạm thời để qua một bên. Luyện mãi cũng chỉ bóng được ba đạo khí theo ba hướng khác nhau có chủ đích, Muốn dùng cả mười đạo khí cùng một lúc từ các phía khác nhau chẳng phải là một người làm thay mười người? Về nhục thể hắn cố gắng còn được chứ phương diện này thì lúc này chưa có khả năng.. Đấy là chưa kể làm sao đóng băng được kẻ thù nữa kìa

Ngồi trên mỏm đá hắn đưa hai tay buốt khuôn mặt, thở dài một hồi. Ánh mắt có phần chán nản. Đúng lúc này phía đằng trước có động tĩnh. Có vài tên Ma thú đang chậm rãi đi về phía Tây, Hình dáng thì giống mấy tên hắn gặp ở dưới Vách Ngăn Băng Phong Chi Cực. Tên nào tên đấy đều lăm lăm cây thiết phủ trong tay, Dáng hơi gù, phần thân trên to lớn khác thường. Đi theo sau là một hàng dài những ma thú khác phần cổ bị một vòng Kim Loại, người trước nối người sau bởi một sợi Xích dài

Dáng nhỏ con hơn chiều cao gần giống nhân loại, nhưng vẫn có đuôi và mọc sừng, đôi tai lớn và nhọn được bao phủ bỏi một lớp lông đen tuyền. Nhìn khá giống mấy tên tù nhân, hay nô lệ đang bị áp giải đi thì đúng hơn

Tất cả là 52 tên trong đó có 12 tên to con là có phần nguy hiểm hơn cả. Chẳng biết tên cầm đầu nói gì mà chỉ thấy mấy tên đi phía sau quất roi lia lịa, đám người đẩy nhanh cước bộ đi về phía trước

Phía đằng sau có một người đang đi theo bọn chúng, nhưng giữa ở một khoảng cách khá xa. Chỉ cần bọn họ vẫn ở trong tầm mắt là được, Với lại hắn có Thủy Mặc Tâm Pháp, cần thiết thì có thể di hồn xác định vị trí. Nên trông hắn khá ung dung và bình thản

Tuy thấy đám người bị trói, bị đánh khá mạnh nhưng hắn chẳng có cảm xúc gì. Bọn họ đâu phải con người. Ma Thú như thế nào thì hắn cũng không có biết. Đi theo chỉ là tò mò thôi. Hắn đâu biết đi đâu lúc này, Đám người này có tổ chức, chắc cũng sống theo kiểu bộ tộc như Bắc Phong

Không gian có vẻ đã tối hơn, hắn bám theo cũng đã được một khoảng thời gian

Đúng như hắn dự đoán, bọn Ma Thú đi đến một hẻm núi. Cũng là sống trong hang đá Nhưng quy Mô thì hoàn toàn lớn hơn nhiều, Băng Phong Chi Môn ở Băng Phong Thành so với nơi này còn nhỏ hơn một chút

Trên Vách núi đâu đâu cũng có ánh lửa phát ra, trông như những tòa cao ốc về đêm ở thế giới hiện đại. Chưa Dừng lại ở đó, Phía trung tâm là một hố lớn đâm sâu xuống phía dưới. Thậm chí còn nhìn thấy cả dòng nham thạch, Xung quanh bên vách hố là những bậc cầu thang bằng dẫn xuống tận phía bên dưới

Tiếng gào thét, ồn ào cho Tiểu Thất biết nơi này có thể là một thành phố ở Ma Giới, tên gọi như thế nào thì hắn không biết. Vì Ma Thú không có dùng ngôn ngữ như nhân loại, hắn chỉ có thể ngầm đoán thông qua hành động

“Mà nơi này có phải bị đánh là một kiểu chào mừng không nhỉ?”

Đám người mà hắn theo dõi, cùng với những đám người từ nơi khác đến bị dẫn xuống phía bên dưới. Noi đó không ngừng có những tiếng động ghê rợn phát ra. Hắn không thể đi xuống vì nơi này có một đám Ma Thú đứng chắn giữa lối vào. Nhìn qua là thập phần hung hãn, không ngại đâm một Ma Thú nhỏ hơnmột nhát chí tử bằng cây lao móc. Một tên ma thúc nhỏ con ngay trước mặt chính là bài học

Nhìn vóc dáng cao lớn của Mấy tên này hắn, thầm nuốt nước bọt. Nhục thể hắn không thể nào so được với bọn chúng. Tên Nhẹ cân nhân cũng có thể mạnh gấp hắn 5 lần, Hắn chỉ có thể lui ra khỏi miệng hố đi vòng qua nơi khác