Thỏ Con! Yêu Đương Nhé

Chương 23




Hạo Phong ngủ rất ngon, đôi mắt to tròng nhắn lại rất ngoan ngoãn, trông như đang mơ một giấc mơ thật đẹp.

Chỉ là trái với tâm trạng của cậu. Nguyễn Ngọc sắp bị cậu làm cho tức chết.

Cô giơ máy ảnh về phía hai người ở hàng ghế của lớp trưởng, chụp một tấm rồi gửi vào một nhóm chat, kèm theo tin nhắn.

Đậu xanh không ngon: //Chết tiệt con tiểu trà xanh! Cứ như vậy thì nam thần phải làm sao đây??!!//

Tiếp theo đó là hàng loạt các tin nhắn khác trồi lên như mụn. Nhanh đến mức Nguyễn Ngọc cũng chẳng đọc kịp.

Đại tiểu thư: //Tiếng tăm của nhỏ kia ở bên Đại Kim hình như cũng không tốt lắm, có khi nào định cua lớp trưởng để bù đắp hình tượng không? Thế này thì Hạo Hạo phải làm sao?!!//

Sữa chua bé nhỏ: //a a a a…! Nhỏ kia là ai? Muốn quyến rũ nam thần hả?!!//

Hạt đào: // Chết tiệt! Lớp trưởng à! Còn không mau đẩy nhỏ ra! Nó sắp dán lên người cậu luôn rồi kìa!//

…----------------…

Nhóm chat này là do Nguyễn Ngọc lập ra sau khi ngửi thấy mùi cp trong lớp mình.

Cp lần này chính là lớp trưởng được mọi người tán thưởng là nam thần của khối, và một tiểu bạch thỏ không chịu học hành đàng hoàng.

Lăng Tu Kiệt học chung với cậu một năm, cũng đúng một năm luôn luôn để tâm đến người ta.

Cô năm lớp 10 là bạn cùng bàn với Hạo Phong. Sau năm lớp 10 đó, con đút kết được.

Lớp trưởng ưu tú vậy mà nguyên cả một năm học quay lại đằng sau nhìn người ta tận 1056 lần. Liếc cô 523 lần, nhìn vào Hạo Phong rồi đỏ mặt 742 lần. Thật sự ngoài sức tưởng tượng.



Thế là cp Phong-Kiệt ra đời

Lại vào buổi tối hôm tiệc giáng sinh. Cô hứng thú bừng bừng nhìn về phía Tu Kiệt không chớp mắt. Nguyễn Ngọc cũng là người của chương trình hôm đó, cô vô tình nghe được một chuyện động trời từ cuộc đối thoại của đàn chị Hoa Chi và nam thần.

Đàn chị giống như sốt ruột kêu lớp trưởng đi tỏ tình. Lớp trưởng lại cứ ù lỳ như tên ngốc khiến cô không có kẹo ăn.

Vì vậy phải tìm một ít đường từ trong cà phê thôi.

Máy quay của cô không một khắc nào rời khỏi hai người này. Sau đó thì cũng vô tình quý đukhách ực một cảnh có thể nói là cục đường đè gần chết cô.

Không phải là lớp trưởng và tiểu bạch thỏ đi cùng nhau, cũng chẳng phải là tiểu bạch thỏ mặc áo của lớp trưởng.

Mà là lớp trưởng nhân cơ hội tắt đèn để đề người ta lên hàng rào mà hôn!!

Quay được đoạn này trong trời tối đen như vậy cũng phải nhờ chiếc máy quay hơi chục củ của mình. Tí đi tua lại xem mà thật sự không chán.

Lớp trưởng bá đạo đè người ta ra hôn, cả gương mặt đỏ lựng, đôi mắt say mê.

Tiểu bạch thỏ đáng thương ngơ ngác đón nhận, thậm chí còn có xu hướng bị cuốn theo.

Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!!! Tiểu bạch thỏ ngủ ngốc! Mau! Đừng nhìn cái người kia nữa, quay về với nam thần đẹp trai thân yêu đi mà! Cô không muốn tìm được trong cà phê đắng nghét nữa.



Ở một bên khác. Tu Kiệt cũng đang chăm chú vào điện thoại của mình. Trên màn ảnh chính là anh cũng với Thanh Miên đang ngồi cùng với nhau.

Thanh Miên bị các bạn trong lớp học bôi đen thui, không biết còn tưởng cô chính là từ châu phi bước ra.

Đậu xanh không ngon: //Lớp trưởng sao còn không mau bắt lấy người ta nữa…//



Anh nhìn tin nhắn này trong nhóm chat. Cảm thấy hơi chua chát.

Đâu phải không muốn bắt lấy người, là người vô tâm vô phế không để ý đến mình đó thôi.



Chiếc xe cập bến. Trang Duyên bước xuống trước rồi hướng dẫn các bạn học bước xuống luôn.

Hạo Phong và Thanh Dương không thể ở nổi trên xe nữa. Lập tức bước xuống ngay sau khó Trang Duyên bước ra ngoài.

“Oẹ! Oẹ! Mẹ nó…! Oẹ…”

Trương Thanh Dương nôn đến độ choáng váng hết cả đầu óc.

Tân Nhiên bất lực xa lánh cậu ta một cách kín đáo nhất, nhiên mà cậu bạn Thanh Dương này lại dường như chẳng biết, xích đi chút nào thì cậu ta nhích lại chỗ đó để dựa.

“A! Hạo Phong!” Tân Nhiên nhanh trí bắt lấy cậu, như được thấy ánh sáng của đời mình

Hạo Phong cầm một trái quý đi đến. Thanh Dương chộp lấy nó như con chó chộp lấy xương, điên cuồng hít hà.

“Giữ hình tượng đi người anh em” Hạo Phong nhìn cậu chàng cảm thán.

“Mày nhìn kìa, đến con gái còn không nôn dữ như mày đâu” Tân Nhiên vịn lấy tay cậu ta, kéo lên băng ghế ngồi cho hẳn hoi.

Hạo Phong không còn chỗ ngồi nữa, cậu đứng, chán nản bấm điện thoại một chút, bỗng dưng một sức nặng khiến cậu chú ý ghé ở bên vai. Hương thơm cỏ timothy thơm ngát phát vào mũi.

Thỏ con chết máy.