Thịnh Thế Phong Hoa

Quyển 3 - Chương 20: Ngươi giám thị ta!!!




Bạch Phong Hoa sau khi trở về Dịch Phong phái, bắt đầu suy tư như thế nào đề cao thực lực bản thân.Còn chưa có nghĩ ra biện pháp, chuyện đã xảy ra.Gặp chuyện không may không phải là nàng, mà là thần thú Thanh Long!

Mảnh vẩy Thanh Long cho Bạch Phong Hoa tản ra ánh sáng nóng rực, làm cho Bạch Phong Hoa hiểu sự tình không phải nhỏ.Không chần chờ, Bạch Phong Hoa lập tức tiến về nơi kêu gọi.Trước mặt một đạo bạch quang hiện lên, nàng đã không còn ở tại chỗ, mà là tiến đến một cái địa phương khác.

Khi nàng đứng vững, thấy đúng là một phen cảnh tượng như sau.

Thanh Long bị vài dây xích sắt chế trụ, một đầu xích sắt là móc sắt sắc nhọn, thật sâu đâm vào thân thể Thanh Long, Thanh Long cả người đều là máu.Một đầu xích sắt kia ở trong tay vài người.Những người đó hô quát gì đó, khi bọn họ nhìn thấy Bạch Phong Hoa xuất hiện thì ngây ngẩn cả người.

Bạch Phong Hoa cũng sửng sốt.

Bởi vì những người này mặc, toàn bộ là quần áo Dịch Phong phái.

“Bạch trưởng lão, ngươi như thế nào bỗng xuất hiện ở nơi này?” Bỗng nhiên, phía sau mấy người kia truyền đến thanh âm kinh ngạc, tiếp đó người nọ tiến đi lên.

“Đường trưởng lão.” Bạch Phong Hoa nhíu mày nhìn người nọ.Người này Bạch Phong Hoa biết, là trưởng lão Lâm Y Đường Dịch Phong phái.Người này Bạch Phong Hoa lần đầu tiên nhìn thấy vốn không có hảo cảm gì, luôn muốn cùng nàng lôi kéo làm quen, nhìn thấy hắn một bộ cười nịnh nọt.Nguyên nhân trong đó, là muốn mình luyện chế ít độc dược cho hắn.Nhìn móc sắt kia lóe ra hàn quang màu lam, Bạch Phong Hoa hiểu được rốt cuộc Đường trưởng lão muốn độc dược làm cái gì.

Hoàn hảo chính mình còn chưa chế độc dược gì cho hắn.

“Bạch trưởng lão, ngươi tại sao ở chỗ này? Cũng là coi trọng Linh thú này muốn thu lấy mình dùng sao?” Đường trưởng lão ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bạch Phong Hoa ,”Thật sự ngượng ngùng, nếu là Linh Thú khác, tại hạ có thể nhường.Chỉ là Linh thú này trên thế giới chính là một đầu cuối cùng, rất quý trọng.”

“Hừ.” Bạch Phong Hoa nhìn Thanh Long thống khổ không chịu nổi, hừ lạnh một tiếng.

Đường trường lão kia còn tưởng rằng bởi vì mình không chịu nhường Linh Thú mà Bạch Phong Hoa tức giận, vội vàng cười làm lành: “Bạch trưởng lão, thỉnh chớ trách móc.Như vậy đi, một lát nữa chúng ta trở về, ngươi đi Lâm Y Đường của ta, nhìn trúng Linh Thú nào tùy ý lấy.” Đường trưởng lão nhìn sắc mặt Bạch Phong Hoa càng ngày càng trầm xuống, trong lòng có chút không yên.Dù sao Bạch Phong Hoa hiện tại ở Dịch Phong phái nổi bật chính thịnh, cũng là tiện nhân Hỏa Hề kia ủng hộ.Ngang nhiên cùng hắn đối nghịch, chính mình cũng không chiếm được chỗ tốt.

“Ngượng ngùng, Đường trưởng lão, ngươi cái gọi là Linh Thú quý trọng kia, là bằng hữu của ta.” Bạch Phong Hoa dứt lời, không đợi mấy đệ tử kia phản ứng, đã rút kiếm dùng sức chém mấy dây xích sắt trói buộc Thanh Long.

Tiếng leng keng vang lên, vài đạo xích sắt bị Bạch Phong Hoa chém đứt, Thanh Long được tự do, nhưng như thế nào cũng không đứng dậy lên được, thân thể to lớn oanh thật mạnh nện ở trên mặt đất.

Vài tên đệ tử vốn dùng sức kéo xích sắt trong tay, Bạch Phong Hoa một chém này, bọn họ đều bất ngờ không phòng ngự chật vật ngã xuống.Một màn này, Đường trưởng lão xem sắc mặt biến thành màu đen.

“Bạch trưởng lão, ngươi đây là có ý gì?” Đường Trưởng lão nhìn Bạch Phong Hoa sắc mặt không thay đổi, vì đầu Linh Thú kia được giải thoát, giận tím mặt.Nhưng trên mặt như cũ áp chế lửa giận, chịu đựng hỏi.

“Không có ý gì.” Bạch Phong Hoa cười lạnh một tiếng, “Các ngươi hiện tại có thể lăn.Trước khi ta còn chưa thay đổi chủ ý.” Vết thương trên người Thanh Long nhìn thấy mà ghê người kia, Bạch Phong Hoa trong lòng chính là một trận tức giận.Thanh Long bọn họ cùng mình giao tình không tính quá sâu.Nhưng mà, bọn họ cũng là một đường làm bạn với mình mà đến, cùng nhau tham gia chiến đấu Ma tộc, cùng đến Vị Diện này.Bạch Phong Hoa sớm đã đem bọn họ trở thành bằng hữu.

“Ngươi.” Đường trưởng lão tức giận cả người run lên.Trước mặt đệ tử mình, Bạch Phong Hoa dám nói như vậy! Không lưu chút mặt mũi nào, thật sự giận đến cực điểm! Hắn là trưởng lão, mình cũng là trưởng lão! So địa vị không hề thấp hơn hắn!, “Bạch trưởng lão, ngươi không nên quá đáng!”

Bach Phong Hoa vì Thanh Long lấy dược tốt nhât, chậm rãi đứng dậy, lạnh lẽo hướng nhìn Đường trưởng lão, lạnh lùng cười, giọng nói ngoan độc nói: “Là ta quá đáng vậy thì sao?”

“Ngươi!” Đường trưởng lão trăm triệu lần thật không ngờ Bạch Phong Hoa nói một câu như vậy! Hắn khi nào chịu qua người chống đối, cho dù là Hỏa Hề tiện nhân vẫn cáo mượn oai hùm kia, cũng không có khiến hắn tức giận như vậy.Hiện tại bị một cái tiểu tử mới nhập môn nhục nhã.Đối phương không phải cậy mình là thân phận luyện dược sư sao? Có điều …Chính mình thật đúng là lấy thân phận này của hắn không có biện pháp.Hiện tại luyện dược sư thiếu …

“Ta không cùng ngươi tranh luận vô lý vô nghĩa.Chúng ta đến nhờ chưởng môn phân xử, để chưởng môn định đoạt.” Đường trưởng lão kỳ thật rất muốn xuống tay đánh Bạch Phong Hoa hộc máu, nhưng vừa nghĩ tới thân phận Bạch Phong Hoa, lại không dám động thủ.

“Không cần.” Bỗng nhiên, một giọng nói trong trỏe lạnh lùng đột nhiên tiến lại gần.

Là chưởng môn Hàn Dịch!

Hắn lại có thể đến đây!

Đường trưởng lão cùng chư vị đệ tử đều sửng sốt, ai cũng thật không ngờ chưởng môn Hàn Dịch lại có thể xuất hiện ở trong này.Bạch Phong Hoa híp mắt, nhìn Hàn Dịch bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ cũng không nói chuyện, chỉ là trong lòng nàng hiện lên một suy nghĩ, Hàn Dịch này quả nhiên không đơn giản.

“Chưởng môn …” Đường trưởng lão mở miệng muốn nói gì đó.

“Không cần phải nói, ta biết.” Hàn Dịch thản nhiên đánh gẫy lời Đường trưởng lão nói, thoáng nhìn qua Thanh Long ngã ở trên mặt đất, lại quay đầu nhìn về phía Đường trưởng lão, chậm rãi nói: “Ngươi làm bằng hữu Bạch trưởng lão bị thương, xin lỗi đi.”

Đường trưởng lão ngơ ngẩn, đệ tử khác cũng hoàn toàn sửng sốt, đều là vẻ mặt không thể tin.Chưởng môn lại làm cho Đường trưởng lão xin lỗi? Nhiệm vụ của Đường trưởng lão vẫn đều là bắt giữ các loại yêu thú, sau thuần hóa vì Dịch Phong phái phục vu. Nhưng hôm nay Hàn Dịch lại nói ra điều này?

Bạch Phong Hoa chỉ hơi nhíu mày không nói gì

Đường trưởng lão đứng ở tại chỗ, trong lòng siết chặt.Tính chưởng môn bon họ đều biết, chưởng môn một khi nói ra sẽ không sửa đổi.Nếu vi phạm lời hắn nói, hậu quả mọi người cũng rõ ràng.

Cho nên dù muôn vàn không cam lòng, Đường trưởng lão vẫn ẩn nhẫn, đối Bạch Phong Hoa nói: “Bạch trưởng lão, thật sự xin lỗi, ra tay làm bằng hữu ngươi bị thương.” Nói là nói như vậy, giọng điệu cũng không có chút thành ý nào.

Bạch Phong Hoa chỉ thản nhiên hừ một tiếng, không nói gì.

Sắc mặt Đường trưởng lão như heo bị cắt tiết, vội vàng cùng Hàn Dịch nói lời từ biệt, mang theo một đám người cứ như vậy rời đi.

Tại chỗ chỉ còn lại Hàn Dịch cùng Bạch Phong Hoa.

Bạch Phong Hoa không nói gì thêm, mà là đến gần Thanh Long, nhẹ giọng hỏi: “Chủ Tước bọn họ đâu?”

“Bọn họ hẳn không có việc gì.Ta sẽ triệu tập bọn họ.” Thanh Long cố hết sức trả lời, hiện tại Thanh Long cũng hiểu được, sự tồn tại của bọn họ cũng đã là một loại nguy hiểm.

“Ừ, cũng tốt, đi theo bên cạnh ta.” Bạch Phong Hoa khẽ gật đầu.Nói xong, Bạch Phong Hoa mới quay đầu nhìn về phía Hàn Dịch, lại chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không nói gì.

Hàn Dịch cũng là nhìn Bạch Phong Hoa, sau một lúc lâu không nói gì.

Hai người cứ như vậy không tiếng động nhìn nhau.

Cuối cùng, Hàn Dịch mở miệng, giọng điệu có chút trêu tức: “Bạch trưởng lão, ngươi như vậy đối đãi chưởng môn đã giúp ngươi a?”

“Ngươi giám thị ta.” Bạch Phong Hoa con ngươi xinh đẹp hơi nhíu lại, lạnh giọng phun ra những lời này.

“Không nên nói khó nghe như vậy, ngươ bây giờ là luyện dược sư Dịch Phong phái chúng ta.Ta cam đoan an toàn của ngươi hẳn là đúng.” Hàn Dịch cười nhẹ.

“Chuyện mười tám năm trước, ngươi biết gì?” Bạch Phong Hoa ánh mắt nhìn Hàn Dịch trở nên lạnh lẽo.Trực giác tự trong lòng nàng tự nói, người nam nhân này nhất định biết gì đó.

“Ừ, ta biết một ít.” Bất thình lình, Hàn Dịch không ngờ nói ra.

Bạch Phong Hoa con ngươi sáng ngời, vừa định hỏi hắn biết gì, hắn lại nở nụ cười.

“Bạch Phong Hoa, ta biết một ít.Nhưng việc này đối với ngươi mà nói bây giờ ..” Hàn Dịch dừng một chút, trên mặt đã không có tươi cười như vừa rồi, thái độ bỗng trở nên lạnh lẽo. ”Ngươi bây giờ còn chưa có tư cách biết chuyện đó.”

Nói xong câu này, Hàn Dịch định xoay người rời đi.

“Như vậy, ta khi nào có tư cách biết?” Phía sau Hàn Dịch truyền đến giọng nói không có tức giận, chỉ có bình tĩnh cùng hỏi.

Hàn Dịch hơi sửng sốt, dừng bước, chậm rãi xoay người nhìn Bạch Phong Hoa, chống lại đôi con ngươi trong suốt của Bạch Phong Hoa.Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Hàn Dịch kia lộ ra nụ cười giật nẩy mình đến, “Khi ngươi giống ta.”

Bạch Phong Hoa nhíu mày, cắn môi không nói gì.

“Ngươi không phải nên hỏi như thế nào ngươi mới trở nên cường đại giống ta sao?” Hàn Dịch nhìn vẻ mặt Bạch Phong Hoa, nhưng trong lòng nổi lên gợn sóng.Không biết vì sao, luôn muốn cùng nàng nhiều lời.

“Ta như thế nào mới trở nên mạnh hơn ngươi?” Bạch Phong Hoa mắt lạnh lùng, mi gian đúng lúc này ngạo khí cùng khí phách lại làm cho Hàn Dịch sửng sốt.Nàng không phải hỏi như thế nào mạnh giống hắn, mà là so với hắn mạnh hơn.

Thú vị …

Hàn Dịch nhìn khuôn mặt Bạch Phong Hoa, trong lòng thầm than, thiên hạ trước mắt này, cùng Bạch Ngọc Phi năm đó cuồng ngạo dữ dội giống nhau.

Nam nhân kia, hiện tại như thế nào rồi?

Suy nghĩ thiếu chút nữa bay xa, Hàn Dịch phục hồi lại tinh thần, nhìn khuôn mặt trước mắt kia quật cường, xoay người, thản nhiên bỏ lại một câu: “Thời điểm trở về tới tìm ta.”

Nói xong, Hàn Dịch bóng dáng biến mất ngay tại chỗ.

Bạch Phong Hoa đứng ở tại chỗ, nhìn lá rụng giữa không trung, khẽ nhíu mày, trong mắt lại lộ ánh sáng kiên nghị.

Xoay người, đi tới bên người Thanh Long.

“Bạch Phong Hoa, lời nói vừa rồi ta cũng nghe được.” Thanh Long vẫn thực suy yếu, nhưng nói chuyện rõ ràng, “Có lẽ, có thể nhân loại đó biết được nguyên nhân đồng loại chúng ta vì sao mất tích.Ta đây triệu hồi Chu Tước, chúng ta về sau đi theo bên cạnh ngươi.Làm phiền ngươi.”

“Ừ.” Bạch Phong Hoa gật đầu.

Rất nhanh, Chu Tước Bạch Hổ cùng Huyền Vũ xuất hiện ngay lúc đó, khi nhìn thấy Thanh Long người đầy vết thương, đều khẩn trương muốn chết, theo từ miệng Thanh Long biết sự tình đại khái, đều theo về sau bên người Bạch Phong Hoa.

“Cái Đường trưởng lão kia, lại có thể đả thương ngươi, thật sự là đáng giận!” Chu Tước tính tình nóng nẩy vẫn không thay đổi.

“Về sau, không nên tới gần người kia.” Bạch Phong Hoa dặn dò, “Hẳn là người phụ trách chuyên môn bắt giữ yêu thú của Dịch Phong phái, đối với các ngươi hẳn là có biện pháp.”

“Hừ, ngụy quân tử.Có thể thuần hóa kêu Linh Thú, không thể thuần hóa gọi là Yêu thú.Nhân loại thật sự xấu xa, ghê tởm.” Chu Tước vẫn căm giận bất bình nói.Nói xong lời này, mới nhớ tới Bạch Phong Hoa cũng là nhân loại, vội vàng sửa miệng, “Bạch Phong Hoa, ta không phải ý kia, nhân loại cũng không phải hoàn toàn như vậy, ví dụ như ngươi sẽ …”

Bạch Phong Hoa tức giận cười cười: “Biết ý ngươi rồi, được rồi, không nên nhiều lời, chúng ta đi thôi.”

Chúng thần thú gật đầu, đều biến thành bộ dạng ngủ say, toàn bộ co đầu rụt cổ ở tại cái túi bên hông Bạch Phong Ha, đối bọn họ mà nói, không gian nhỏ hẹp trước mắt này là chỗ an toàn nhất.

Trở lại Dịch Phong phái, Bạch Phong Hoa trực tiếp đi tìm Hàn Dịch.