Thịnh Thế Phong Hoa

Quyển 3 - Chương 19: Manh mối mơ hồ




“Sao? Bạch trưởng lão cũng có chuyện tìm ta? Vậy đi, đến chỗ ta nói.” Hỏa Hề trưởng lão nhiệt tình như lửa, không khỏi mang theo Bạch Phong Hoa đi Giang Thần Đường của nàng.

Vừa ngồi xuống, Hỏa Hề trưởng lão cho người dâng trà.Sau khi phân phó xong, Hỏa Hề trưởng lão mới cười tủm tỉm rất đúng nói với Bạch Phong Hoa: “Bạch trưởng lão, ngươi sai người đưa đan dược tới, thật sự là quá tốt.Ta sau khi ăn cảm thấy làn da bóng loáng không ít.”

“Thật vậy? Vậy là tốt rồi.” Bạch Phong Hoa cũng mỉm cười gật gật đầu, “Chẳng qua, Hỏa Hề trưởng lão không thể nóng vội, điều trị là cần từ từ.Một lọ đan dược, mỗi ngày chỉ có thể ăn một viên, ăn hết ta lại luyện chế thêm.”

“Được, được.” Hỏa Hề trưởng lão cười thành đóa hoa, bỗng nhiên lại nghĩ tới, “Đúng rồi, Bạch trưởng lão tìm ta có chuyện gì sao?”

“Ừ, ta tìm Hỏa Hề trưởng lão, quả thật có chuyện muốn nhờ.” Bạch Phong Hoa gật gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.

“Có việc cứ nói, cái gì mà cầu hay không, đều là người trong nhà.” Hỏa Hề trưởng lão thái độ chính nghĩa Bạch Phong Hoa xem có chút **.Nữ nhân a, chính là động vật thiện lương.

“Là như thế này, ta nghĩ nhờ trưởng lão giúp tìm một người.” Bạch Phong Hoa nói xong từ túi Càn Khôn móc ra một bức họa cuộn tròn, thật cẩn thận mở ra, “Người này đối với ta rất quan trọng, ta luôn luôn tìm kiếm hắn.Bất đắc dĩ nhân lực ít, vẫn không có tin tức. ..”

Hỏa Hề trưởng lão thấy rõ ràng người trên bức họa trong tay Bạch Phong Hoa thì ngây ngẩn cả người, còn lắp bắp kinh hãi.Trên thế giới này, hóa ra còn có nam tử so với chưởng môn Hàn Dịch còn xuất chúng tuyệt đại hơn!

“Hỏa Hề trưởng lão, ngươi gặp qua hắn sao?” Bạch Phong Hoa nhẹ nhàng vuốt ve người trên bức họa, trong lòng phức tạp vạn phần.Tưởng niệm, lo lắng …

“Chưa từng.” Hỏa Hề trưởng lão phục hồi lại tinh thần, khẳng định trả lời.Nam tử xuất chúng như vậy, nếu gặp qua, tất nhiên có ấn tượng khắc sâu.Tuy rằng xuất chúng dù sao cũng ở trên bức họa, vẫn là Hàn Dịch bên cạnh mình chân thật hơn a.Hỏa Hề trưởng lão thầm mắng mình vừa rồi ‘tâm viên ý mã’ (đứng núi này trông núi nọ).

“Thật không?” Bạch Phong Hoa thất vọng, khẽ thở dài.

“Hắn tên gọi là gì? Ta lập tức cho người vẽ lại bức họa, truyền xuống dưới, lệnh đệ tử bản môn tìm kiếm.” Hỏa Hề trưởng lão nhìn Bạch Phong Hoa bộ dạng thất vọng, vội vàng bổ sung.

“Rất cảm tạ Hỏa Hề trưởng lão.” Bạch Phong Hoa nói lời cảm tạ, “Hắn tên là Mạc Thanh Tuyệt.”

“Được, ta lập tức gọi người tới nơi này vẽ một bức họa.” Hỏa Hề trưởng lão hấp tấp đứng lên, lập tức bắt tay vào làm.

Bạch Phong hoa nhìn người trong bức họa, trong lòng dâng lên đau thương nhàn nhạt.Thanh Tuyệt, chàng rốt cuộc ở đâu? Chàng đã nói chờ ta, hiện tại ta đến đây, chàng ở đâu? Chàng ở nơi nào chứ?

Rất nhanh, Hỏa Hề trưởng lão đã kêu đệ tử am hiểu hội họa đến, vẽ một bức họa sau tuyên bố mệnh lệnh tìm người.

“Cám ơn ngươi, Hỏa Hề trưởng lão.” Bạch Phong Hoa lại nói lời cảm tạ.

“Đều là người trong nhà, nói cái gì ơn huệ.” Hỏa Hề trưởng lão vẫy vẫy tay cười tủm tỉm nói, “Bạch trưởng lão, không nên quá lo lắng, người xuất chúng như vậy, thật đáng chú ý, hẳn rất nhanh sẽ có tin tức.”

“Ta đây sẽ không nói cảm tạ nữa.” Bạch Phong Hoa cũng mỉm cười, thật cẩn thận thu lại bức họa xong, nói: “Hỏa Hề trưởng lão, chờ ta luyện chế đan dược xong lập tức sai người đưa cho ngươi.”

“Được được, tốt.” Hỏa Hề trưởng lão cười mắt đều híp thành một đường.

Cùng Hỏa Hề trưởng lão dây dưa một hồi, Bạch Phong Hoa mới đứng dậy cáo từ.Nàng trực tiếp đi cấm địa, hái Phong Tình thảo.

Quả nhiên, Phong Tình thảo sinh trưởng trước cửa cấm địa, nơi đó hai hàng đệ tử thủ vệ sâm nghiêm, mỗi bên bốn người, nhìn đến Bạch Phong Hoa tiến đến, lập tức có người đi lên hỏi chuyện gì, Bạch Phong Hoa sau đưa ra thủ dụ chưởng môn, người nọ lập tức cho đi.

Bạch Phong Hoa cũng không nhiều lời, ở trước cửa cấm địa ngồi xổm xuống bắt đầu hái Phong Tình thảo.Nàng đối với cấm địa một chút hứng thú cũng không có, mục đích đến Dịch Phong phái là hái Phong Tình thảo, hai là tìm cho Bạch gia một cái núi dựa vào.

Thủ vệ ở cửa có tám đệ tử, đối với sự tồn tại của Bạch Phong hoa là nhìn không chớp mắt.Nhiệm vụ bọn họ là thủ vệ cấm địa, không cho bất luận kẻ nào xuất nhập.Rất nhanh, Bạch Phong Hoa hái xong Phong Tình thảo, đứng dậy rời đi.

Những ngày kế tiếp, Bạch Phong Hoa ở Dịch Phong phái có thể nói là vui vẻ, trở thành người chạm tay có thể bỏng.Vừa ra Thanh Thu Đường, đã có người tiến lên bắt chuyện, nói là sư phó nhà mình mời Bạch Phong Hoa đi ngồi một chút.Bạch Phong Hoa cũng đến thời hạn xuống núi đi tìm Tịch Nhiêu, nói cho Tịch Nhiêu ở Dịch Phong phái tìm người giúp.

“Chủ nhân …” Tịch Nhiêu nghe Bạch Phong Hoa tự thuật xong, khẽ nhíu mày.

“Có việc cứ nói thẳng.” Bạch Phong Hoa nhìn bộ dạng Tịch Nhiêu như nghĩ tới điều gì, biết Tịch Nhiên phỏng chừng có chuyện muốn nói.

“Hiện tại Dịch Phong phái cũng nhúng tay vào việc tìm người …” Tịch Nhiêu cau chặt mày, do dự, rốt cuộc đem chính suy đoán của mình nói ra, “Nếu ngay cả Dịch Phong phái tìm không đến ân nhân, như vậy chỉ có một khả năng.”

“Cái gì?” Bạch Phong Hoa sắc mặt thoáng chốc trắng bệch.

“Chủ nhân, ngươi nghĩ đi đâu vậy, đừng nghĩ điều xấu.” Tịch Nhiêu nhìn Bạch Phong Hoa biến sắc, biết Bạch Phong Hoa hiểu sai, vội vàng khoát tay nói, “Qua một thời gian ngắn nữa, nếu ngay cả Dịch Phong phái ảnh hưởng lớn nhất tìm không ra ân nhân, như vậy sáng tỏ một vấn đề, ân nhân không ở trên phiến đại lục này.”

“Trên phiến đại lục này?” Bạch Phong Hoa sửng sốt, “Thế giới này có hai đại lục sao?”

“Không!” Tịch Nhiêu lắc lắc đầu, nhìn Bạch Phong Hoa, nghiêm mặt nói, “Là có năm.”

“Năm!” Bạch Phong Hoa giật mình.

“Đúng vậy.Ta cũng nghe nói như vậy, bởi vì dựa vào thực lực của ta không thể vượt qua đại lục.” Tịch Nhiêu sắc mặt có chút ngưng trọng, “Nghe nói năm đại lục trong đó tồn tại lực lượng bài xích lẫn nhau, người phàm căn bản không có khả năng vượt qua.”

Bạch Phong Hoa sắc mặt lại thay đổi, tiếp theo ánh mắt lại kiên định.Nếu, Thanh Tuyệt thật sự không ở trên phiến đại lục này, như vậy mình nhất định muốn đi đại lục khác tìm hắn.Mà Tịch Nhiêu không có cách nào vượt qua, thì hiện tại mình cũng không có khả năng! Biện pháp duy nhất, chính là trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn!

“Chủ nhân, đây chính là suy đoán của ta.Chờ tin tức Dịch Phong phái đi.” Tịch Nhiêu nhìn đến sắc mặt Bạch Phong Hoa liên tiếp thay đổi, có chút lo lắng nói.

“Ừ!” Bạch Phong Hoa khẽ gật gật đầu.

“Trên phiến đại lục này, người có thể vượt qua đại lục, chỉ sợ chỉ có một.Trước kia là hai, hiện tại chỉ có một.” Tịch Nhiêu co rút khóe miệng.

“Trước kia, Bạch Ngọc Phi?” Bạch Phong Hoa lập tức nghĩ đến người kia.

“Phải!” Tịch Nhiêu gật gật đầu.

“Còn một người?” Bạch Phong Hoa nghi ngờ hỏi.

“Chính là chưởng môn Dịch Phong phái Hàn Dịch.” Tịch Nhiêu cái mũi phun lãnh khí, không phục nói.

“Hàn Dịch?” Đây là lần đầu tiên biết được tên chưởng môn Dịch Phong phái.

“Bất quá, nói thật, ta còn thật không biết kết quả Hàn Dịch cùng Bạch Ngọc Phi so tài như thế nào.hai người ai mạnh ta còn không biết đâu.” Tịch Nhiêu buông tay, “Cho nên cái kia Tần trưởng lão thật sự là ghê tởm vô cùng.Hắn ở trước mặt Bạch Ngọc Phi căn bản là yếu hơn, còn da mặt dày muốn nhận Bạch Ngọc Phi làm đồ đệ.Cười chết người, ta còn chưa thấy qua người nào không biết xấu hổ như vậy muốn nhận người mạnh hơn mình làm đồ đệ.”

Bạch Phong Hoa còn lại lâm vào trầm tư.Hàn Dịch …Bạch Ngọc Phi…

Bạch Ngọc Phi mất tích, có phải là đi một mảnh đại lúc khác hay không?

Bạch Phong Hoa đem suy đoán của mình nói cho Tịch Nhiêu nghe, Tịch Nhiêu nghe nhíu mày: “Ta cũng không biết.Ta trước kia cũng đoán qua, nhưng không có căn cứ.Ta lại không có biện pháp vượt qua đại lục.”

“Ta sẽ chờ đến thất quốc tỷ thí xong.” Bạch PhongHoa cắn môi, “Nếu đến lúc đó Dịch Phong phái còn chưa có tin tức Thanh Tuyệt, ta phải nghĩ biện pháp đi đại lục khác tìm hắn.”

Tịch Nhiêu sửng sốt, chống lại ánh mắt kiên nghị của Bạch Phong Hoa, nhất thời một câu nói không nên lời.Đi đại lục khác, khó khăn vô cùng, hắn trước kia không hề nghĩ tới!

“Tịch Nhiêu, ngươi gần đây nếu muốn làm chuyện gì thì rời đi.Ta ở Dịch Phong phái hết thảy thuận lợi.Chờ thất quốc tỷ thí tái kiến cũng được.” Bạch Phong Hoa mỉm cười với Tịch Nhiêu.

Tịch Nhiêu yên lặng nhìn Bạch Phong Hoa, trong lòng phức tạp.Thiên hạ trước mặt này nhu nhược yếu đuối, nội tâm lại có sức mạnh cường đại như vậy.

“Chủ nhân, chính ngươi mọi chuyện đều phải cẩn thận.Ta cũng không cho rằng Dịch Phong phái sẽ rất đơn giản.” Tịch Nhiêu trầm tư xuống, trịnh trọng rất đúng nói Bạch Phong Hoa.

“Ừ.” Bạch Phong Hoa hiện ra nụ cười, gật đầu, “Tịch Nhiêu, cảm ơn ngươi một đường cùng ta đi.Kỳ thật ta vẫn hoài nghi, biến cố mười tám năm trước, Bạch Ngọc Phi mất tích, hẳn là một sự kiện.”

“Đúng vậy.” Tịch Nhiêu gật đầu, “Nhưng mà ta thật sự không thể nghĩ được trên phiến đại lục này, có ai có sức mạnh như vậy.”

Bạch Phong Hoa trầm mặc.

“Cho dù là Dịch Phong phái cũng không có khả năng làm được như vậy.” Tịch Nhiêu giống như lầm bầm lầu bầu, lại giống như cùng Bạch Phong Hoa nói chuyện.

“Nếu, là người đại lục khác làm?” Bạch Phong Hoa cau mày nói.

Tịch Nhiêu thở dài: “Thật đúng là khó nói.Dù sao ta không đi qua đại lục khác không biết tình huống đại lục khác như thế nào.Hàn Dịch đi qua, nhưng Hàn Dịch một chút tin tức cũng không để lộ ra.Có lẽ không phải người đại lục khác làm, có lẽ Hàn Dịch biết, nhưng cố ý giấu diếm.”

Bạch Phong Hoa nhớ tới Hàn Dịch trương ra khuôn mặt lạnh lùng, phỏng chừng cũng theo cái bộ dạng hắn không nói ra cái gì đi.

“Được rồi, Tịch Nhiêu.Ta cũng chuẩn bị trở về.Chính ngươi dọc đường đi cẩn thận.” Bạch Phong Hoa đối Tich Nhiêu căn dặn.

“Ừ, chủ nhân, chính ngươi cẩn thận chút.” Tịch Nhiêu gật gật đầu, vừa định xoay người, bỗng nhiên nghĩ tới, “Đúng rồi, chủ nhân, ta lần trước nói qua, ở Dịch Phong phái có thể nhìn ra chân thân của ta có ba người.Một là chưởng môn Hàn Dịch, hai là lão đầu thư các, còn có một quái nhân vẫn ẩn cư ở phía sau núi.Những người này rất mạnh, chính ngươi cần chú ý.”

“Lão nhân thư các, quái nhân phía sau núi?” Bạch Phong Hoa sửng sốt, “Ta đi qua núi, nhưng không thấy có phòng ở a?”

“Ai nói quái nhân là ở tại trong phòng?” Tịch Nhiêu co rút khóe miệng, “Vậy còn gọi là quái nhân sao?”

“A?” Bạch Phong Hoa nhất thời nghẹn họng.

“Cái quái nhân kia, ta cũng nói không lên lời cảm giác gì.Thực lực của hắn không có mạnh như Hàn Dịch, hẳn cũng không phải đối thủ của ta, nhưng hắn có thể nhìn thấu chân thân của ta.Thực quỷ dị, chính ngươi cẩn thận.” Tịch Nhiêu nói tới chỗ này, trong lòng cảm giác lạnh người dâng lên.

“Được, ta đã biết.” Bạch Phong Hoa gật đầu, “Chúng ta tại thất quốc tỷ thí ở Nhạc Lâm quốc gặp mặt.”

“Ừ.” Tịch Nhiêu gật gật đầu, cùng Bạch Phong Hoa nói lời từ biệt.