Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 82: Bị người ám sát




Hỉ Ca vừa rời đi, Lôi Thần lấy bản ghi chép trận đấu ra nhìn, trên đó có ghi lại thành tích của Hỉ Ca, hệ thống đánh giá là S+ *. Vốn hệ thống đã thiết lập, đánh Xích diễm long vương cần ít nhất 25 người, nếu cuối cùng còn 10 người sống sót, sẽ được đánh giá A. Bọn hắn chỉ có 13 người mà lại thành công đánh chết Xích diễm long vương. Đây cũng là lý do vì sao họ lại được thưởng nhiều như thế. ** Như mình có giải thích ở chương nào đó phía trước, kiểu tính của game phương tây là S, A, B, C. Trong đó, S cao hơn A. Nếu hiểu theo nghĩa thuần Việt, mình đoán chừng S= “xuất sắc”; A= “giỏi”, B = “khá”, C = “trung bình”, đại loại vậy ớ. Khi phân chia độ khó của nhiệm vụ thì hệ thống game sẽ chơi kiểu SSS, SS hay là AA, BB. Nhưng ở đây là đánh giá thành tích nên mới có dạng S+ **

Nhìn số liệu trên bản ghi chép, những người lúc nãy còn bất mãn với chuyện Hỉ Ca lấy cả 4 khối bảo thạch, hiện giờ đều không mở miệng nói nữa. Cống hiến của Hỉ Ca vượt xa dẫn đầu. Cho dù nói, nếu không có bọn họ giúp đỡ thì Hỉ Ca chẳng đánh nổi Long Vương. Nhưng ngược lại, ai trong bọn họ dám tự nhận có đủ thực lực để vượt qua điểm cống hiến của Hỉ Ca đây?

Hỉ Ca trở về Xích Hỏa Thành, đầu tiên là đi tìm Thứ Lão giao nhiệm vụ. Lão già này thấy cô nguyên vẹn trở về, hơn nữa còn cầm theo Thiên Hỏa Hoa Vương, ông ta kích động đến tay chân đều run rẩy.

Bởi vì nhiệm vụ hoàn thành với đánh giá S, cho nên Hỉ Ca được thưởng 40 vạn kinh nghiệm, cùng cái balô 120 ô. Nhìn cấp bậc của mình nhảy lên 39, Hỉ Ca thật sâu thở dài. Càng về sau, thăng một cấp bậc càng không dễ dàng a.

Sau khi đổi ba lô mới, Hỉ Ca đem cái balô 50 ô cũ ném bán cho tiệm tạp hóa với giá một ngân tệ. Không có biện pháp, đồ vật này là mặc định, không thể bán sang tay, nếu không dùng, người chơi chỉ có thể bán cho NPC.

“Hỉ Ca, ngươi về rồi?” – Hỉ Ca vừa bước chân ra khỏi thư viện, Cô Tửu đã gửi tin qua.

“Ừ, làm sao vậy?” – Hỉ Ca đang muốn đi đến hội bán đấu giá để tìm hắc bảo thạch cho nhiệm vụ “Thất lạc quyền trượng”. Lúc trước, Cát Tường có hứa sẽ giúp cô tìm nhưng đến nay vẫn tìm chưa được. Hiện giờ ngoạn gia đánh vào bản đồ 40 cấp cũng nhiều, chắc hẳn sẽ có người đánh ra hắc bảo thạch.

Một khối bảo thạch có giá rất cao. Cũng may trên người cô đang có 4 khối hỏa thạch. Nếu không đủ tiền mua, cô có thể dùng hỏa thạch để trao đổi. Cô thật sự muốn làm cho xong nhiệm vụ này, tối thiểu có thể thay pháp trượng tốt hơn một chút a~

Hỉ Ca bình thường không để ý hình thức này nọ, nhưng dù sao cô cũng là con gái, thích làm đẹp là đương nhiên, bằng không trò chơi cũng không kiếm được nhiều tiền từ việc bán áo quần và trang sức như vậy. Cứ nhìn mộc hệ thuật sĩ xuất ra pháp trượng có hào quang bắn tứ phía xem, đẹp biết bao. Hỉ Ca an ủi chính mình, cô không cần phong cách chói sáng như vậy, chỉ cần pháp trượng đừng có đen thui như khúc củi là được.

“Ta làm nhiệm vụ đến bước cuối cùng thì không xong.” – Cô Tửu uất ức nói, hắn bị đả kích nặng nha.

“Vậy cũng tốt lắm rồi.”

Hỉ Ca vốn từ đầu đã có ý định cùng Cô Tửu làm nhiệm vụ, như vậy có thể giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng sau khi nhìn bảng nhiệm vụ của hắn xong, cô liền đổi ý. Nhiệm vụ liên hoàn của hắn có 49 bước. Bước đầu tiên thôi đã yêu cầu hắn thu thập 100 chủng dược sinh trưởng ở Đông Châu Xích Hỏa. Bước thứ hai càng khoa trương hơn, yêu cầu hắn chế ra 10 chủng viên thuốc. Hiện tại, chế dược sư nếu có thể học được 2-3 phương thuốc đã là tốt lắm rồi. Cho nên nhiệm vụ này nếu là người khác làm, phỏng chừng đã khóc đến chết. Hỉ Ca không có dũng khí nhìn xuống các bước tiếp theo. Cô để mặc Cô Tửu một người tự sinh tự diệt. Thu thập dược thảo còn ổn ổn, dù sao Niếp Lãng là dân làm ăn, trong tay hắn có rất nhiều dược điếm. Mà đám dược sư dưới trướng Niếp Lãng, sau khi nghe đến tên Cô Tửu, liền có 2 người tự nguyện đi theo Cô Tửu giúp hắn làm nhiệm vụ.

Luyện dược, nếu dùng thủ pháp khác nhau sẽ tạo thành những viên thuốc có chất lượng khác nhau. Giống như nếu chế dược sư thực hiện một động tác dư thừa, có thể làm cho chất lượng viên thuốc giảm xuống hoặc là số lượng giảm bớt. Tay nghề của Cô Tửu cho tới bây giờ, sản lượng cùng chất lượng vẫn đứng đầu trò chơi, nếu có hắn chỉ dẫn, hiệu quả sẽ đề cao không ít.

Nếu có người hỗ trợ, Cô Tửu tự nhiên không cự tuyệt. Về phần sau đó hắn có chỉ điểm người ta hay không, đến lúc đó rồi nói sau.

“Bước cuối cùng hơi phiền toái, nếu ngươi rảnh, lại đây giúp ta đi.” – Cô Tửu mở miệng đòi Hỉ Ca giúp đỡ không một chút khách khí. Dù sao Hỉ Ca đã hứa sẽ giúp hắn. Mặc dù những người hiện tại đang hổ trợ hắn cũng là do nể mặt mũi của Hỉ Ca. Nhưng người thay mặt và chủ thể (Hỉ Ca) giúp đỡ là 2 vấn đề hoàn toàn khác nhau nha!!!

“Được rồi, ngươi ở đâu?” – Hỉ Ca một bên đáp, một bên xem xét bảng kỹ năng cá nhân. Độ thuần thục của các kỹ năng hầu hết đã gần mãn cấp. Chỉ có huyết tế kỹ năng là Hỉ Ca thúc thủ chịu trói, đến bây giờ nó vẫn đình trệ không tiến triển thêm chút nào. Hiện tại, huyết tế cấp 4 cần 100 lần thêm huyết mới đổi lại được một độ thuần thục, mà kỹ năng yêu cầu đến 2 vạn điểm thuần thục mới thăng đến cấp 5. Có trời biết cô khi nào thì có thể luyện đủ 2 vạn điểm thuần thục.

“Ta ở điểm hồi sinh. Ngươi tới tìm ta đi.” – Cô Tửu suy yếu nói. Nếu không phải bị con xà vương đánh cho ngất ngư, hắn mới lười đi tìm Hỉ Ca a.

Vốn hắn nghĩ độc của hắn đã đủ sắc bén, kết quả gặp phải Bách luyện xà vương mà một ngụm nước miếng liền độc chết một người. Ta nói, dù sao cũng là “vua” một giới, như thế nào gặp đối thủ liền phun nước miếng phèo phèo đâu, rất mất mặt mũi đi.

Cô Tửu thí nghiệm vô số phương pháp giải độc nhưng chưa từng học qua cách giải độc của Bách luyện xà vương. Cuối cùng, cả bọn chỉ có thể bị độc chết trở về thành. Đây đã là lần hồi thành thứ 5 rồi. Cũng may đánh đại boss kiểu này, bị giết không rớt cấp, nếu không hắn đã khóc ròng.

“Ta lập tức tới.” – sau khi cắt thông tấn khí, Hỉ Ca che miệng cười, vui sướng khi có người gặp họa. Quả nhiên, làm nhiệm vụ cũng phải xem nhân phẩm a. Thực hiển nhiên, nhân phẩm của Cô Tửu không tốt bằng cô!!!

Hỉ Ca chuẩn bị đi tới điểm hồi sinh, đột nhiên đụng phải một đám người trên đường. Nhìn thấy đám người kia, nháy mắt tâm tình vui sướng của cô liền bốc hơi. Hỉ Ca xoay người, muốn chuồn sang hướng khác, không ngờ có người gọi tên cô.

“Hỉ Ca~ Hỉ Ca~” – bởi vì người gọi là Niếp Lãng. Ít nhất cũng phải nể mặt mũi của Niếp Lãng, bằng không người ta sẽ nói cô nhỏ nhen.

Hỉ Ca liếc mắt, sau đó đi qua.

Đứng bên cạnh Niếp Lãng chính là người cực kỳ quen thuộc của Hỉ Ca. Trên mặt người đó không có biểu tình đặc biệt gì, giống như chuyện bị Hỉ Ca giết chết lúc trước chẳng ăn nhập gì tới anh. Cũng chính vì vậy, khi người ta nhìn anh ta, sẽ cảm thấy anh ta thực khủng bố.

“Hỉ Ca, đây là bằng hữu của anh. Minh Độ Thiên. Còn đây là Chư Cát Hầu.” – Niếp Lãng nhìn ra Hỉ Ca hình như không vui, nhưng không biết nguyên nhân là gì – “Hỉ Ca cũng đến từ Nam Uyên đại lục, hẳn là biết bọn họ đi.”

Thời kỳ beta, Niếp Lãng cũng được công ty Thịnh Thế mời chơi thử nhưng lúc đó hắn bận rộn công việc, không có thời gian chơi trò chơi. Vì vậy, hắn không biết chuyện xảy ra giữa Minh Độ Thiên và Hỉ Ca. Hơn nữa, hắn cũng không phải là người thích nghe chuyện bát quái, càng không thích dạo diễn đàn nên chưa xem qua bản ghi hình kia, sự trùng hợp này đúng thật là làm cho người trong cuộc tức muốn hộc máu.

Minh Độ Thiên không mở miệng chào hỏi Hỉ Ca, nhưng cũng không lộ ra biểu tình lạnh nhạt như lúc anh ta nhìn những người qua đường giáp. Ánh mắt nhìn chăm chú đến hừng hực lửa của anh ta làm Hỉ Ca nhíu mày.

“Hai người biết nhau sao?” – phát hiện không khí có điểm quỷ dị, hơn nữa người của Khổ Độ đi ở đằng sau Minh Độ Thiên cũng có biểu tình không đúng, Niếp Lãng là người trải sự đời, hắn nhìn ra được hai người giống như có cừu oán.

“Không tính là quen biết.” – Hỉ Ca quét mắt nhìn đám người đứng ở đằng sau Minh Độ Thiên, đều là tinh anh, thì ra họ đến Đông Châu Xích Hỏa đánh đại boss.

Đông Châu đại lục rất lớn. Các thế lực đến đây rất đông, bất quá, người có đủ thực lực để đánh đại boss lại không nhiều. Cho nên không ai lo lắng chuyện 2 thế lực tranh giành đại boss, dĩ nhiên, trừ phi đụng phải đại kình địch.

Minh Độ Thiên đến đây… hẳn là để tránh thế lực của Thứ rồi.

Chư Cát Hầu đứng kế bên, nghe Hỉ Ca nói xong, vừa định mở miệng phản bác đã bị ánh mắt thâm trầm của Minh Độ Thiên cản lại. Hắn nuốt nước miếng, đem toàn bộ lời muốn nói nuốt vào bụng, cúi đầu im lặng.

“Minh Độ Thiên muốn đi Hỏa Thành. Nghe nói nhiệm vụ của Cô Tửu cũng ở bên đó. Không bằng gọi Cô Tứu tới, mọi người cùng đi chung đi.” – Niếp Lãng từ thuộc hạ đã biết được tình trạng thảm hại của Cô Tửu, cho nên hắn mới nói như vậy.

Hỉ Ca gật đầu. Dù sao cũng không phải nhiệm vụ của cô. Nếu giúp Cô Tửu, cô chẳng cần tạ ơn Minh Độ Thiên. Có người hỗ trợ, ngu gì không đáp ứng.

Gửi tin tức cho Cô Tửu, hắn nghe xong liền vui mừng chạy tới. Bởi vì đội ngũ toàn là người của Khổ Độ, Hỉ Ca vốn có cừu oán với họ nên cô lôi kéo Cô Tửu đi ở đội cuối cùng. Niếp Lãng nhìn thấy vẻ mặt đưa đám của Hỉ Ca, nhưng hắn là chủ nhà, hai người đều là bằng hữu, hắn không thể bỏ Minh Độ Thiên để chạy tới an ủi Hỉ Ca.

Hỉ Ca thật ra không phải là người yếu đuối cần an ủi. Cô chỉ là buồn bực vì phải theo chân bọn họ ngốc cùng một chỗ mà thôi. Ánh mắt của bọn họ quả thật có lực sát thương, cô vẫn nên đi cuối cùng, tránh lửa cháy bén vào người.

Vốn dĩ, Hỉ Ca cùng Cô Tửu đi ở cuối cùng chẳng có gì không đúng. Chính là khoảng 10 phút sau, Hỉ Ca cảm giác có người đang theo dõi mình. Cô quay đầu xem vài lần đều không phát hiện chuyện gì dị thường. Cô không phải là vũ giả, không có kỹ năng (là kỹ năng quang chiếu thì phải?!) để biết xem có thích khách ẩn thân gần đây hay không, cô chỉ có thể cẩn thận phòng bị.

Lại đi thêm một giờ đồng hồ, cảm giác bị theo dõi vẫn không giảm. Lại nói, tên thích khách này cũng thật nhẫn nại. Thời gian dài, Hỉ Ca không thể duy trì trạng thái khẩn trương phòng bị, dần dần cô liền thả lỏng tinh thần.

Chính lúc này, khi cô đang cùng Cô Tửu nói chuyện phiếm, trên cổ đột nhiên xuất hiện một chủy thủ màu bạc. Người ra tay trực tiếp cắt ngang yết hầu, yếu hại công kích, lại là bạo kích, 7000 huyết lượng của Hỉ Ca trực tiếp rơi mất 5000.

Hỉ Ca vừa định thêm huyết, nhưng chủy thủ của người đó còn bôi độc dược, căn bản cô không thể động đậy. Người này chính là cố tình đến tìm cô, nếu không, hắn cũng không thoa độc dược quý giá như vậy lên thanh chủy thủ.

Lại một đao. Hai lần đâm ngay chỗ yếu hại. Thuật sĩ yếu ớt máu còm là Hỉ Ca, ngay cả phản kháng đều không có, trực tiếp ngã xuống.

Hỉ Ca chết rồi, Cô Tửu mới phản ứng. Thừa dịp thích khách còn chưa kịp ẩn thân trốn thoát, Cô Tửu quăng ra một cái nghịch quang (ánh sáng nghịch?!). Thích khách cũng là ngoạn gia 40 cấp, Cô Tửu căn bản không thể gây thương tổn gì cho tên đó, chỉ ngăn trở đường lui của tên đó mà thôi.

Đi ở phía trước, Niếp Lãng phát hiện huyết lượng của Hỉ Ca đột nhiên biến zero, quay đầu lại, thấy thi thể của Hỉ Ca đã nằm dưới đất, sắc mặt liền đen thui. Giữa một đoàn đội đông người, thích khách này còn có gan chạy tới giết Hỉ Ca, đúng là không sợ chết.

Nguyên một đoàn người ở đây, không tới vài chiêu, thích khách liền đo ván. Niếp Lãng tựa hồ cho rằng tên này chết một lần là chưa đủ tội, thế nên mở thông tấn khí, báo cho tất cả lão đại của các thế lực trong Xích Hỏa Thành, hễ gặp tên thích khách nào tên là Không Kêu Không Đến thì giết, đến lúc tên kia bị tẩy bạch mới thôi.

Mệnh lệnh của Niếp Lãng khiến cho tâm hồn của thích khách nảy lên. Hắn biết hắn trở về thành nghĩa là đi tìm chết. Những lão đại kia vì nể mặt mũi của Niếp Lãng, tuyệt đối có gan ở ngay trong thành giết chết hắn, dù sao cũng chỉ bị thủ vệ bắt giam vào ngục mà thôi, không mất mát gì.

Thế nên, thích khách rất là quang minh chính đại nằm ngay đơ trên mặt đất, không chịu sống lại.

Cô Tửu cứu sống Hỉ Ca. Cô đứng lên, thấy thi thể của thích khách, trên đầu còn phiêu khởi một cái tên màu vàng, hơi hơi nhướng mi. Người này cô không biết, nhưng cô có gặp qua. Nếu nhớ không lầm, hắn là một trong những người đã từng đuổi giết Sở Tiếu Ca. Xem ra hắn cùng đám người Khổ Độ rất quen thuộc.

Khổ Độ sao? Hỉ Ca nhếch mép. Có ý tứ, thật sự là có ý tứ. Mặc kệ hắn có phải là người của Khổ Độ hay không, vì sao lại muốn giết cô? Là ai ra lệnh? Hiện tại tâm tình của cô rất tệ. Có đôi khi thêm một bớt một là không giống nhau. Kiểu như, cô bị giết một lần cùng với hắn bị giết một lần, không hề giống nhau~

Thấy thích khách kia nằm mãi vẫn không đứng lên, đội ngũ liền đứng lại như đang xem kịch vui, bởi vì ai cũng muốn biết Hỉ Ca sẽ xử trí ra sao. Kết quả, Hỉ Ca lấy trong balô ra một cái khổn thi, tiến tới bên cạnh thi thể, cột a cột, cho đến khi tên kia bị gói lại thành một cái bánh chưng.

Khổn thi vẫn sẽ có hiệu lực ngay cả khi người chết sống lại tại chỗ. Cho nên trong phòng 15 phút tới, tên kia cho dù muốn đi diêm vương điện cũng không có khả năng. Hỉ Ca muốn chính là hiệu quả này. Người của Khổ Độ cho rằng Hỉ Ca bị giết chết nên chịu đả kích, đang tính ngược thi (đánh đập xác chết). Người có tâm tình xem diễn, Ngũ Linh, hơi nhướng mày. Về phần Chư Cát Hầu, hắn bĩu môi khinh thường.

Không ngờ, Hỉ Ca cột xác chết xong, trực tiếp đi tới trước mặt Cô Tửu hỏi: – “Dược kia bán thế nào?”

Cô Tửu rất nhanh liền lĩnh ngộ ý tứ của Hỉ Ca. Hắn liếc mắt nhìn thích khách, ý cười lan tỏa trong ánh mắt, cuối cùng đáp lại: – “Nếu là người khác, ta sẽ bán 3 ngàn kim một bình, nhưng ta bán cho ngươi một ngàn kim thôi. Bất quá ta chỉ còn 10 bình.”

“Đủ dùng rồi.” – Hỉ Ca mắt cũng không chớp, trực tiếp giao dịch qua một vạn kim, từ trong tay Cô Tửu cầm đến 10 bình dược màu đen.

Trong trò Thịnh Thế, vì phòng ngừa ngoạn gia có ác ý tẩy bạch người khác, hệ thống thiết lập một chức năng, muốn cứu sống người nào đó cần phải đợi người đó bấm nút đồng ý mới được.

Nhưng, luôn có chữ nhưng ở đây, trong trò chơi có một loại thực vật cấp thấp, cách phối dược ghê tởm đến độ chế dược sư tình nguyện đi đập đầu vào tường cũng không muốn học, gọi là Đích Thủy, dược này có thể cưỡng chế người chết sống lại. Hỉ Ca thật ra không biết Cô Tửu có dược này hay không. Nhưng dựa theo hiểu biết của cô về Cô Tửu, cô đoán chắc thằng nhãi này tuyệt đối học phối dược Đích Thủy.

Hỉ Ca cầm bình dược, trên mặt mang theo ý cười, hướng tới thi thể trên mặt đất. Những người ở đây đều không biết Hỉ Ca làm gì, chỉ thấy huyết lượng của thích khách đang giả chết kia đột nhiên đầy mãn. Hỉ Ca mĩm cười nhìn hắn, còn không chờ hắn hết thất thần, một cái băng trùy liền bắn tới, không quá 10 giây, thích khách lại ngủm. Cô không hề muốn làm khó dễ người khác. Dược này chính là giúp ngoạn gia sống lại trong trạng thái toàn huyết. Nếu tên kia thích chơi, cô liền phụng bồi a!! Liên tục 10 lần, cả đoàn đội đứng yên không nhúc nhích, nhìn Hỉ Ca không ngừng sống lại, rồi không ngừng giết chết thích khách.

Đây là khái niệm gì? Một mãn huyết thích khách, bị thuật sĩ dùng 3 chiêu liền giây sát, hơn nữa liên tục không ngừng nghỉ giết đủ 10 lần?! Nhìn cái tên đỏ choét trên đầu Hỉ Ca, người vẫn giữ vẻ trấn tĩnh từ nãy đến giờ – Chư Cát Hầu – cũng biến sắc mặt.

Hắn thật không nghĩ tới Hỉ Ca lại ngoan độc như vậy, đem một thích khách 40 cấp trực tiếp tẩy xuống 30 cấp. Tính ra, một vạn kim đổi lấy 10 cấp, đúng là chơi lớn. Hơn nữa, cách thức cô ra tay rất tàn nhẫn, khiến cho mọi người ở đây không nhịn được run rẩy.

Sau khi sử dụng xong bình dược cuối cùng, Hỉ Ca vỗ vỗ thi thể bên dưới, nói to: – “Ta nhớ rõ, trước kia ngươi cùng người của Khổ Độ đuổi giết Tiếu Khuynh Thành, hy vọng là ta đây nhớ sai.”

Không cần nói nhiều, nhiêu đây đủ rồi. Nếu cô chất vất thích khách này có quan hệ với Khổ Độ hay không, đó là hành vi ngu xuẩn. Nói câu này, cô chỉ muốn bọn họ biết, mọi người tự hiểu trong lòng là được. Nói lý lẽ với họ làm gì chứ, điều cô muốn làm là trả thù, nhưng cô còn nhiều thời gian, Hỉ Ca cho tới bây giờ cũng không phải là người nóng vội.

Đến lúc này, hiệu quả của khổn thi mới tan, thích khách rốt cuộc không có dũng khí ở lại nữa, trực tiếp về thành. Về phần hắn trở về thành sẽ gặp chuyện gì, Hỉ Ca không quan tâm. Cô vẫn tin thế lực của Niếp Lãng có thể làm nên chuyện.

Rõ ràng, thích khách cùng người của Khổ Độ có quen biết. Hơn nữa, Hỉ Ca xác định, bọn người Khổ Độ ở đây chính là muốn làm cô xấu mặt. Đó là lý do cô mới xuống tay ngoan độc như vậy. Cô muốn Minh Độ Thiên và bọn người kia thấy, nếu khiến cô nổi giận, cô cũng có khả năng làm cho người ta sống không bằng chết.

“Thật xin lỗi, làm chậm trễ mọi người.” – Hỉ Ca đứng lên, hướng Chư Cát Hầu mĩm cười.

Chư Cát Hầu vội vã quay đầu sang hướng khác. Người vẫn đứng xem náo nhiệt một bên là Ngũ Linh, hút vào một hơi khí lạnh, tim vẫn đang đập ầm ầm, vốn muốn tìm Hỉ Ca luận bàn một phen, nhưng nhìn tình cảnh trước mắt, tốt nhất là quên đi. Trước kia nghe nói tính tình Hỉ Ca tốt lắm. Đúng là tốt thật, đang lúc giết người mà vẫn có thể mĩm cười. Không có mấy người đủ cường hãn như vậy đi!

Có lẽ, người tốt tính lúc giận dữ lên đều dọa người như vậy!!!

Ngũ Linh nhìn người đang đứng đưa lưng về mình – Minh Độ Thiên, phát hiện bả vai người kia cứng ngắc. Chỉ sợ, biểu hiện của Hỉ Ca vừa rồi đã chấn động đến anh. Trong mắt anh, hình ảnh một Hỉ Ca ôn nhu thuần khiết đã hoàn toàn tan vỡ. Nhưng ai biết được, có lẽ đây mới chính là Hỉ Ca nữ vương a! Đây mới chính là bản tính thực sự của nữ vương a!