Thịnh Thế Hắc Liên Hoa

Chương 11: Đệ đệ bạo ngược và tiểu tỷ tỷ (11)




Editor: Dương Gia Uy Vũ

___________

Lâm Vãn cảm thấy cuống họng của mình như bị ai đó ngăn chặn, khí lực của Lâm Trí rất lớn, hắn tựa như một con báo đang phát cuồng, ra tay không hề đúng mực.

Ngay lúc cô còn đang nghĩ liệu mình có bị đâm thành người câm luôn hay không, bên tai đã truyền đến một tiếng "Xoạt", y phục bị mạnh bạo xé ra, lộ ra áo trong đơn bạc.

Lâm Vãn không khỏi rụt rụt thân thể, chỉ là loại cử động nhỏ bé này rơi vào trong mắt Lâm Trí, đó chính là ý muốn kháng cự, càng thêm khiến cảm xúc của hắn kích động.

"Ưm ——" cô muốn mở miệng nói chuyện trấn an hắn.

Thiếu niên, ngươi thật sự không cần phải gấp gáp, ta không chạy đâu mà.

Nhưng nữ nhân đều chỉ thích cá nước thân mật dịu dàng, điệu bộ của ngươi bây giờ chính là kinh đào hải lãng* đó, ta sợ thân thể bé nhỏ này của ta sẽ không chịu được a.

* Kinh đào hải lãng (惊涛骇浪): sóng to gió lớn. Chỉ hoàn cảnh ác liệt hay việc phải trải qua những chuyện phức tạp khó khăn.

Đáng tiếc Lâm Trí không nghe được suy nghĩ trong nội tâm của cô, vẫn hệt như con đỉa hung hăng hút lấy cô, không chịu buông lỏng dù chỉ một chút.

Dù trong miệng đã tràn ngập mùi máu tươi nhè nhẹ, nhưng hắn không hề có ý định buông tha cô.

Bắt lấy nàng, hôn nàng, chiếm hữu nàng, xé nát nàng...

Trong đầu Lâm Trí toàn bộ đều là những hình ảnh không hài hòa, hơn nữa thân thể của hắn lại nóng đến kinh người, tựa như đang sốt cao vậy.

Thậm chí ngay cả đầu lưỡi giờ khắc này đang rong ruổi trong miệng cô, cũng giống như bàn ủi, khuấy loạn đến nỗi trong miệng muốn bốc lửa.

Lâm Vãn cảm thấy cô cũng sắp bị đốt cháy, kinh hãi gọi hệ thống: "Đây là chuyện gì xảy ra? Phản ứng khi hắn bị trúng thuốc à?"

Cô nhớ mang máng trước đó Mộc Nhu có nói, Lâm Trí cũng uống Quấn Tơ Tình, cho nên bản thân hắn kích động là rất bình thường, nhưng kích động đến mức sắp tự bốc cháy, thật sự là hiếm thấy.

Hệ thống lạnh nhạt nói: "Hắn trúng thuốc đó!"

Lâm Vãn gấp gáp nói: "Vậy mi mau cho hắn thuốc giải đi!"

Hệ thống nói: "Nhưng hắn không liên quan gì đến ta, ta chỉ để ý cô."

Lâm Vãn đã khóc không thành tiếng: "Ta f***!"

Xem ra hôm nay là nhất định phải làm, trốn không thoát, giãy dụa cũng không thoát, cứ nằm ngửa mà hưởng thụ cho tốt đi.

Lâm Trí phát giác được cô không chuyên tâm, hung hăng cắn một cái lên đầu lưỡi cô, Lâm Vãn bị đau, nước mắt cũng nhanh chóng chảy xuống.

Đáng tiếc hiện tại Lâm Trí đã hoàn toàn mất đi lý trí, ngoại trừ muốn cùng cô kết hợp ra, trong đầu không còn bất kỳ ý nghĩ gì khác.

Động tác của hắn càng thêm quá mức và kịch liệt, bàn tay luyện võ lâu ngày dao động trên người cô, vết chai mỏng trên gan bàn tay vuốt ve từng chút một.

Từ cổ họng đến xương quai xanh của cô, lại từ xương quai xanh hướng xuống, mỗi tấc mỗi chỗ cũng không buông tha.

Cuối cùng ngón tay của hắn dừng lại ở một chỗ, nhẹ nhàng khuấy động.

Chân mày Lâm Vãn nhíu chặt hơn, cô bị đau đến nước mắt rơi xuống.

Lâm Vãn thất kinh liên hệ: "Hệ thống, hệ thống, ta bị sao vậy? Sao lại cứng ngắc vậy, nói thật nhìn thủ pháp hắn sờ ta này, chính ta nhìn còn muốn ướt, vì sao thân thể của ta lại lạnh cứng thế hả?"

Hệ thống bình tĩnh nói: "À, cô vừa ăn thuốc giải Quấn Tơ Tình, thứ kia chính là sẽ khiến cô lãnh đạm trong vòng một ngày sau đó, ai đụng vào cũng vô dụng. Chúc cô may mắn!"

Lâm Vãn sống không còn gì luyến tiếc: "Mi nói gì cơ?"

Đáng tiếc cô đã không nghe được thanh âm của hệ thống nữa, bởi vì Lâm Trí tiến công càng ngày càng mãnh liệt.

Hắn cảm nhận được Lâm Vãn không thích hợp, rốt cục cũng chịu nhả ra nói chuyện với cô: "Tỷ tỷ, nàng thả lỏng một chút, nếu không nàng sẽ bị đau."

Lâm Vãn gần như ấm ức sắp khóc thành tiếng, không lừa ngươi đại huynh đệ, ta thật sự muốn thả lỏng, nhưng hiện tại ta lãnh cảm a.

"Sắc tức thị không, không tức thị sắc. Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ. Ta vẫn luôn xem đệ là đệ đệ, đệ —— "

Lâm Vãn bắt đầu giảng Phật pháp cho hắn, hi vọng lúc Phật Tổ phổ độ chúng sinh, có thể thu phục luôn tên bạo ngược này.

Đáng tiếc Phật Tổ luôn bề bộn nhiều việc, nhất định là không để ý tới cô.

Lâm Vãn còn chưa nói xong, miệng lại bị ngăn chặn lần nữa, hơn nữa nụ hôn này càng thêm kịch liệt hơn trước, cô gần như tưởng rằng đầu lưỡi của mình đã bị Lâm Trí nuốt vào trong bụng.

Lâm Trí càng ngày càng táo bạo, thân thể của hắn nóng hổi, đôi mắt đỏ lên, biểu hiện ra rõ ràng, giờ phút này hắn đang vận sức chờ phát động.

Lâm Vãn vội vàng cầu cứu hệ thống: "Nhanh cứu ta, ta cảm thấy hắn nhất định là sắp làm ta, cho dù ta có biến thành một cỗ thi thể."

Hệ thống chẹp chẹp bĩu môi nói: "Chậc chậc, cô lợi hại lắm cơ mà. Ngay cả Phật Tổ cũng có thể mời đến, cô đi mà tìm ông ta."

Lâm Vãn bắt đầu nức nở giả bộ đáng thương: "Không, ta sai rồi. Phật Tổ không quản được người xa lạ như ta đây, mi là ba ba ta, mi không thể thấy chết mà không cứu được."

Hệ thống âm thầm phỉ nhổ cô, Lâm Vãn thật sự là người không biết xấu hổ nhất trên đời này.

Co được dãn được đến mức này, ngay cả gọi dãy số liệu như nó là ba ba, cũng không chút do dự.

Hệ thống thận trọng một lúc, nhìn Lâm Vãn làm màu tìm đường chết đến nước mắt không dừng được, thật sự sắp bị Lâm Trí làm chết, mới phát lòng từ bi cho cô một viên thuốc.

"Con gái ngoan, chúc con tính phúc!"

Lâm Vãn lập tức nuốt xuống, trong lòng thở phào một hơi.

Dần dần cô cảm thấy được thân thể của mình không cứng ngắc như vậy nữa, lúc Lâm Trí chạm vào, trở nên mềm mại mà nóng bỏng.

Lâm Trí cũng phát hiện biến hóa của cô, khóe miệng giơ lên, trên mặt lộ ra một nụ cười tà tứ, giờ phút này hắn hoàn toàn không muốn tiếp tục nhẫn nại nữa, trực đảo Hoàng Long*.

* Trực đảo Hoàng Long (直捣黄龙): thành ngữ TQ, thẳng tiến phủ Hoàng Long. Ý là "tiến thẳng vào sào huyệt địch" (Theo Baike)

Từ thời khắc hai người kết hợp kia trở đi, Lâm Vãn liền trở nên không tỉnh táo nữa.

"Tỷ tỷ, ta thích nàng." Thời điểm trầm mê, cô nghe thấy Lâm Trí lẩm bẩm bên tai cô hết lần này tới lần khác, tựa như một loại ma chú cuốn lấy cô, thật lâu không chịu buông ra.

Trước mắt hắn hết thảy đều bắt đầu trở nên mơ hồ, nương theo thân thể phập phồng lên xuống, ánh mắt cũng lay động theo.

Thân thể giống như đã không còn thuộc về mình, làm sao cũng cảm thấy không vừa lòng, rõ ràng cả người đã bốc cháy như liệt hỏa, nhưng vẫn không đủ như cũ.

Cô hoàn toàn giao mình cho Lâm Trí, bọn họ tựa như đang nắm tay nhau leo núi, mỗi lần trăm cay nghìn đắng leo tới đỉnh núi, lại lập tức nhảy xuống.

Từ đỉnh cao nhất rơi xuống, bên tai là tiếng hít thở của hắn, trên môi là nụ hôn nóng như thiêu đốt của hắn.

Loại cảm giác mê muội sảng khoái kia đánh tới,cô đầu choáng mắt hoa, tim đập rộn lên, không biết là đang ở trong mơ hay là hiện thực.

Đương nhiên chỉ vậy thôi vẫn chưa hết, quanh mình đều đỉnh núi cao vút trong mây, leo xong một ngọn lại một ngọn, hết lần này đến lần khác từ đỉnh núi rơi xuống, thể nghiệm các loại khoái cảm không giống bình thường.

Cuối cùng không biết là do khoái cảm quá nhiều, Lâm Vãn không chịu nổi, hay là thân thể của cô quá mỏi mệt, căn bản không chịu nổi loại giày vò này. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu.

Tóm lại cô đã ngất đi trong quá trình đang leo núi, trong miệng còn lầm bầm: "Sao núi này lại leo mãi không hết!"

Ngày thứ hai, Lâm Vãn là bị cảm giác mắc tiểu làm nghẹn tỉnh.

Cô luôn luôn có thói quen ban đêm dậy đi nhà xí, nhưng từ tối hôm qua đến bây giờ, mặt trời vừa lên, sớm đã sắp không nhịn nổi.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Có điều sau khi mở mắt ra, cô lại không lập tức đứng lên, toàn thân mềm yếu vô lực, giống hệt người sắp chết chỉ còn nửa hơi tàn.

Giọng nói của hệ thống vang lên: "Tối qua sướng không?"

Lâm Vãn trì độn một lát mới nói: "Ta nhớ rõ là sướng muốn chết, sao bây giờ ta vẫn còn sống chứ, ta mẹ nó mãnh liệt yêu cầu lật xe!"

Cô phát hiện chuyện tối hôm qua quả thực đã trở thành tổn thương gấp trăm ngàn lần, một đêm trôi qua, cô hiện tại bán thân bất toại*, ngay cả mắc tiểu cũng không bò dậy đi nổi, chuyện này là sao.

* Liệt nửa người.

Ngữ khí của hệ thống có chút yếu ớt: "Lần đầu tiên cô yêu cầu lật xe lại là vì loại chuyện này, yên tâm, thân thể của cô đã trải qua cải tạo, một chút chuyện này Bạch Liên Hoa vẫn chịu được!"

Lâm Vãn hầu như không phản bác được, điên cuồng phỉ nhổ hệ thống: "Ai nói với mi Bạch Liên Hoa có loại thể chất này! Mi kêu hắn ra đây, xem ta có đánh chết hắn không!"

Hệ thống nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "« Tiểu thê tử ngang ngược của ta » nói, quyển tiểu thuyết này hơn mấy trăm vạn chữ đó, ta xem một trăm đồng tiền mới được một nửa. Nữ chính chính là cái thể chất này, trượng phu của nàng ấy dữ dội như hổ..."

Nội tâm của Lâm Vãn như muốn sụp đổ, bởi vì hệ thống lại bắt đầu phổ cập khoa học tình tiết trong cuốn tiểu thuyết này.

Nói thật, tiểu thuyết mê hoặc người, xin hãy thận trọng lựa chọn mà đọc.

Loại thể chất dữ dội kia của nữ chính căn bản cũng không phải tiểu bạch kiểm yếu đuối, thể chất biến thái hoa ăn thịt người thì đúng hơn.

Chờ hệ thống thao thao bất tuyệt giảng đến đoạn nam chính bắt đầu dùng đạo cụ trêu chọc nữ chính như thế nào, Lâm Vãn nổi giận gầm lên một tiếng: "Câm miệng! Hiện tại là thời kì cua đồng*, số liệu như bọn mi đều không đứng đắn thế à? Ta muốn khiếu nại!"

* Cua đồng (河蟹): pinyin là "hé xiè", đồng âm với từ Hài hòa (和谐) cũng đọc là "hé xié", thường dùng để thay thế cho những từ ngữ không văn minh, không tiện nói ra. Thường có liên quan đến chuyện xxoo.

Hệ thống ấm ức nói: "Ta chỉ là đang tiến hành nghiên cứu thảo luận phạm vi học thuật bình thường thôi mà, cô không thấy ta có bao nhiêu cố gắng sao?"

Nói xong câu đó, nó liền sang một bên khóc chít chít.

Lâm Vãn căn bản không muốn phản ứng với nó, vẻ mặt lạnh nhạt. Làm một mỹ thiếu nữ tối qua vừa thất thân mà nói, cô phải cẩn thận cảm nhận dư vị tình hình chiến đấu kịch liệt tối qua một chút, dù sao cũng có thuốc đặc hiệu tương trợ, sau này không chừng sẽ không còn hài hòa như thế nữa.

Cô đánh giá một lát, mới từ tỉnh táo lại từ trong trạng thái huyền diệu kia, đưa tay đè lên bụng.

Chậc chậc, bàng quang sắp nổ tung đã uy hiếp đến cô rồi.

Không còn cách nào, cô đành phải chống đỡ thân thể đứng dậy.

Xích sắt trên cổ tay đã bị mở ra ném sang một bên, bởi vì tối qua quá mức kịch liệt, đã ma sát thành một vòng vết máu, nhìn rất đáng thương.

Lúc này trên chân cô đã đổi thành một cái xiềng chân nhẹ nhàng, dây xích lại rất dài, đủ để cô tìm tới cái bô.

"Phù phù" một tiếng, cô mới vừa đi được một bước, liền trực tiếp ngã trên mặt đất.

Có trời mới biết hai cái đùi của cô đã bỏ trốn cùng tên khốn nào, căn bản không có cách nào chống đỡ được trọng lượng thân thể của cô, ngược lại hai cái đùi ngoại trừ đau nhức ra, trong mắt cô nó không khác gì gậy củi lửa.

"Tỷ tỷ." Lúc Lâm Trí tiến vào, nhìn thấy cô ngã sấp trên mặt đất, vết máu trên cổ tay nhìn thấy mà giật mình.

"Nàng cứ như vậy không tiếp nhận được ta, muốn tự sát sao?" Hắn vội vã đi qua, một cước đá văng trường kiếm cách tay cô không xa.

Thanh kiếm này là tối hôm qua hắn một đường giết tới, cuối cùng ném ở nơi này, Lâm Vãn không biết xui xẻo thế nào vừa lúc ngã ngay bên cạnh, trạng thái hai tay nắm chặt, giống như liệt nữ đang muốn tự sát để chứng minh sự trong sạch vậy.

"Ta không có —— "

Lâm Vãn đưa tay, đại huynh đệ ngươi nghe ta nói, tỷ tỷ ta rất kiên cường, còn muốn sống thêm năm trăm năm nữa, nếu vì tự sát mà lật xe, ta sẽ không được chết tử tế.

Đáng tiếc đáy lòng Lâm Trí hổ thẹn, liền nhận định Lâm Vãn chính là nữ tử như vậy.

Hắn trực tiếp ôm cô lên giường, từ trong tay áo lấy ra một bình thuốc nhỏ, bôi thuốc cho cô.

"Chờ tỷ tỷ khỏe hơn chút, ta sẽ đưa tỷ tỷ đi gặp Mộc Nhu, ả ta phạm sai lầm với tỷ tỷ, tất nhiên nàng nên tự mình trách phạt. Còn mấy ngày này, nàng phải an tâm nằm trên giường giải độc."

Giọng điệu của Lâm Trí ôn hòa, hắn cúi thấp mí mắt xuống, chăm chú thay cô bôi thuốc.

Lâm Vãn không có cách nào thấy rõ ràng cảm xúc cuồn cuộn trong đôi mắt hắn, ngu ngơ hỏi một câu: "Giải độc gì?"

Quấn Tơ Tình, tối hôm qua bọn họ đã lật qua lật lại làm xong rồi mà.

"Dược hiệu của Quấn Tơ Tình kéo dài đến ba buổi tối, còn hai đêm nữa, vất vả cho tỷ tỷ rồi!" Lâm Trí ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười với cô, thật tựa như hắn vẫn là tiểu đệ đệ sẽ dựa trong ngực cô nũng nịu vậy.

__________

Tác giả có lời muốn nói: lại đây, đánh thẻ lên xe! Xe này ổn hay không, liền nhìn các ngươi_(:з" ∠)_

Ta muốn bắt đầu xông bảng, mọi người có thể cất giữ, lưu trảo ấn, thuận tiện cống hiến một cái làm thu a mua! (*╯3╰)

Về sau sẽ có tăng thêm ~

___________

Dương: Khụ, chúng ta vừa mới ăn thịt xong đấy, mọi người phát biểu cảm nghĩ đi nào (≧▽≦)