Thịnh Thế Diên Ninh

Chương 16: Triều đình tranh cãi




Việc coi như đã định xuống, lúc này Lê Liệt nói.

- Tâu bệ hạ, Cấm quân đã lâu không có người chấp chưởng, nay đưa vào hạt giống mới cũng nên có người tổ chức quy củ. Xưa Thái uý Lê Thụ chưởng quản Cấm quan đâu ra đấy, chỉ vì không may bị vạ lây mà lao ngục. Cũng đã qua 4 năm, thần nghe nói bên trong lao ngục ẩm thấp, Thái uý cũng đã lớn tuổi, sức khoẻ không tốt, xin bệ hạ nể tình Thái uý trước giờ xả thân vì nước, chưa hề phạm phải sai lầm mà tha tội.

Lê Thụ là một trong những khai quốc công thần của nhà Lê. Lúc Thái tổ lên ngôi phong tước vị cho các công thần có chín bậc thì Lê Thụ được phong Huyện hầu, tức là còn cao hơn cả Nguyễn Trãi một bậc. Sau vào triều làm quan có lúc thăng lúc giáng, thế nhưng trong lúc phò tá vua Bang Cơ vào Nam ra Bắc chưa hề phạm phải một sai lầm nào. Thế nhưng bốn năm trước con trai là Lê Thị bị nạp ngôn quan hặc tội là làm bùa yểm đất. Mấy năm đó Đại Việt liên tục bị thiên tai mất mùa liền có người đem tội đổ lên đầu hắn, kết quả Lê Thụ bị vạ lây, từ chức Thái uý lại bị giam vào lao ngục, đến bây giờ vẫn chưa được thả.

Lê Liệt cũng từng trải qua thời gian như vậy quả thực không hề dễ chịu gì, biết rõ trong triều nước đục, đặc biệt là khi vua còn chưa cầm được quyền lực trong tay, các đại thần chia thành phe phái để phân chia quyền hành, lại dùng thủ đoạn để vu hãm lẫn nhau, Lê Thụ xui xẻo lại dính vào vòng xoáy.

Lê Bang Cơ nghe xong không khỏi không vui, việc năm đó hắn cũng rõ ràng biết là Lê Thụ bị oan, nhưng quân vương ngồi trên ghế nhiều lúc cũng không thể theo ý mình, huống chi năm đó Thái hậu cùng các vị Thái bảo vẫn đang nhiếp chính, hắn có thể làm gì. Về sau lên ngôi lại phải trấn an các phái trong triều, nên việc này không nhắc lại, không ngờ bây giờ Lê Liệt lại đưa lên ý kiến. Chẳng lẽ hắn không biết từ thời Thái tông hoàng đế đã từng cân nhắc qua phương án hạn chế sử dụng công thần của Bùi Ư Đài rồi sao. Thế nhưng Lê Liệt đã nâng lên vấn đề thì Lê Bang Cơ cũng không thể bỏ ngoài tai, hoàng đế liền nói:

- Như vậy để Thẩm hình viện lật lại án sát. Nếu quả thực bị oan liền cho phục chức. Còn Cấm quân lại sai phái Lê Ngang nhậm chức tổ chức huấn luyện.

Thẩm hình viện là một trong Ngũ hình viện trong triều, phàm là các giấy tờ án ngục trước tiên chuyển sang Đại Lý tự xét xử, sau đó sẽ đưa về cho các Tri viện của Thẩm hình viện xem xét nghị thảo văn bản định tội rồi lại trình lên cho vua. Hiện tại hồ sơ vụ án của Lê Thị vẫn còn lưu tại Thẩm hình viện, giờ lại được lật ra xem xét lại. Lê Lễ rõ ràng hoàng đế đã làm ra nhượng bộ, tin tưởng không bao lâu nữa Lê thụ sẽ được thả ra.

Dù đã bàn xong với mấy vị đại thần, tuy nhiên Lê Bang Cơ cũng không vội công bố mà trước tiên để Lê Bí bắt liên lạc với Nguyễn Mộng Tuân, năm ngày sau thiết triều, tin tức hạt giống lúa mới được tung ra trước quần thần khiến cho quần thần không khỏi rúng động, thậm chí có mấy người liền hô lớn thượng thiên phù hộ cho Đại Việt. Thế nhưng khi Lê Bang Cơ đề nghị đến việc phong tước cho Nguyễn Vô Niệm thì bọn hắn lại im bặt khiến cho Lê Bang Cơ chút nữa là chửi mẹ th.ô tục, thậm chí mấy người dẫn đầu bởi Ngự sử trung thừa Hà Lật lại cho ý thưởng mấy chục lạng vàng coi như xong.

Bấy giờ mấy người Đại tư đồ Lê Bí, Thái Bảo Lê Lễ, Nhập nội đô đốc bình chương sự Lê Ê lên tiếng không thể khen thưởng qua loa, bọn ngôn quan Nguyễn Mộng Tuân lại đứng ra ủng hộ, Bùi Cầm Hổ nhịn không được liền đứng ra chỉ thẳng vào mặt Hà Lật mắng.

- Thái tổ định ra hệ thống tước vị chính là để khen thưởng cho những người có công. Nay người ta dù là một thảo dân áo vải, thế nhưng lại có thể tạo ra giống lúa tốt tạo phúc cho lê dân bá tánh, khen thưởng tước vị cũng không phải là quá lớn, nhưng các ngươi lại cứ cố tình gây phiền phức, chẳng phải là muốn làm nhụt chí các anh tài của quốc gia.



Bùi Cầm Hổ cùng Hà Lật trước đó sau sự kiện đi ra biên giới chờ sứ nhà Minh vốn đã nhìn nhau không vừa mắt, nay Hà Lật lại bị đánh mặt liền tức giận quát lớn.

- Ngươi đừng có ngậm máu phun người, ta chỉ là theo phép mà làm, một giới dân đen trên thân còn chưa có quan vị làm sao có thể lập tức thăng lên làm tước gia. Nếu sau này lại có người nhìn vào hắn ngu dốt mà nói rằng quốc gia ta một người không học thức cũng có thể làm tước gia thì làm sao bây giờ. Cách tốt nhất chính là dùng tiền tài ban thưởng cho hắn, như vậy cũng thể hiện được ơn vua như trời biển, lại càng không làm hổ thẹn quốc gia.

Ở trên điện, trước chỗ vua ngồi có bày ra một cái lư đốt trầm hương, khói toả ra ngăn cản tầm nhìn các quan không thể trực tiếp thấy long nhan, vì vậy mà Hà Lật không thể thấy được mặt mũi của của hoàng đế đã sớm đen thui. Huynh đệ của hắn, người anh em kết nghĩa của hắn trẻ tuổi, tài hoa như thế mà trong miệng Hà Lật chỉ là một dân đen không có học thức? Chỉ có Lê Bí đứng ở gần nhất qua lớp sương khói mới có thể nhìn thấy được Lê Bang Cơ lúc này.

- Uy, ngự sử trung thừa đại nhân nói thật hay, thế nhưng ngài còn chưa biết người kia là ai lại nói rằng hắn không có học thức sẽ làm xấu mặt quốc gia, ta có thể hặc tội ngài là phỉ báng không?

Lúc này Lang trung Ngũ hình viện Trình Công Đức liền đứng ra mỉa mai nói. Trong triều nếu 10 người căm ghét Hà Lật thì có đến 8 người là của Ngũ hình viện rồi. Mấy năm trước khi Trịnh Khả, Lê Khắc Phục còn quyền to Hà Lật mới được thăng lên làm Ngự sử trung thừa, vì muốn ra vẻ ta đây tỏ vẻ quyền lực liền nhắm vào Ngũ hình viện mà khai đao, tố rằng Ngũ hình viện làm việc chậm trễ để án kiện tồn đọng lại quá nhiều, kết quả một nhóm lớn người của Ngũ hình viện bị phạt, thậm chí là bãi chức, cả Trình Công Đức may mắn nhẹ nhàng nhất cũng đánh 50 roi. Thế nhưng trong lòng của bọn hắn đương nhiên không phục, tội lỗi phía trên không hoàn toàn là do bọn hắn mà là do Ngũ hình viện nhân số ít ỏi, án kiện lại quá nhiều, bọn hắn kham không nổi. Từ ngày đó cho đến nay Hà Lật như cái gai trong mắt của Ngũ hình viện, thế nhưng Hà Lật là ngôn quan, nhận được sự bảo hộ có thể danh chính ngôn thuận mà mắng chửi bọn hắn, nên bọn hắn mỗi khi có thể liền thừa cơ mỉa mai Hà Lật một trận, dù không làm Hà Lật mất cọng lông nào nhưng cũng làm cho hắn xấu mặt.

- Được rồi, đừng ồn ào như cái chợ vậy.

Lê Bang Cơ lúc này quát lớn một tiếng, quần thần lập tức khom người nói.

- Chúng thần có tội!


Đương nhiên nói thật hay không chỉ có bọn hắn biết. Lê Bang Cơ nói:

- Đại tư đồ nói xem, Trẫm muốn nghe ý kiến của khanh.

Lê Bí biết rõ lúc này đã đến lúc mình ra sân liền nói:

- Tâu bệ hạ, người này dù là thường dân nhưng có công tạo ra giống lúa tốt đó là điều có lợi cho xã tắc thiên thu, về tình về lý thì đều phải phong thưởng, thậm chí thân phận hắn là áo vải cũng không quan trọng, nhớ năm đó Thái tổ hai lần ban lệnh cầu người hiền lương phương chính, nào đâu kể đến xuất thân sang hèn. Nay ban thưởng ắt phải phong, qua mấy năm chờ đến khi có dịp khảo thí nếu có tài thì làm đem ra làm quan, giỏi võ thì trọng dụng làm tướng. Nếu không tài giỏi thì có mấy mẫu ruộng thế nghiệp có có thể cho dòng dõi yên ấm mấy đời, xem như là ghi nhớ công lao.

Lúc này đến lượt Nguyễn Mộng Tuân lại bước ra sân nói:

- Tâu bệ hạ, thần đồng ý với Đại tư đồ, người này nên phong thưởng hậu hĩnh, nhờ đó mà kích thích người tài trong quốc gia. Hôm nay chúng ta có giống lúa mới, nhờ vậy mà sau này lại có người dâng lên nhiều giống cây mới cao sản chẳng phải được lợi vẫn là quốc gia, là lê dân bá tánh sao. Đối với triều đình chỉ là một tước vị, nhưng đối với dân chúng chính là sự ấm no của cả đời người và cả thế hệ sau nữa.

Lời của Nguyễn Mộng Tuân nói ra liền nhận được không ít sự ủng hộ. Hà Lật biết mình thua, Nguyễn Mộng Tuân danh khí rất lớn, có sức ảnh hưởng bên trong giới đài quan không thua gì hắn, Hà Lật liếc nhìn sang Nguyễn Như Đổ, chỉ thấy Nguyễn Như Đổ lắc đầu hắn liền không nói thêm gì nữa. Lê Bang Cơ lúc này mới hài lòng nói:

-Tốt, như vậy người kia Trẫm liền phong làm La Hiên bá, ban thưởng thế nghiệp điền 200 mẫu ở La Hiên.

Quần thần vừa nghe đến 200 mẫu ruộng thế nghiệp liền đỏ mắt, thế nhưng nghe phong ở La Hiên tâm tình liền thoải mái. La Hiên nha, ở tận lộ Thái Nguyên, vùng núi đất đai xương xẩu, không có gì đáng tranh cãi. Ngược lại lúc này Lê Bang Cơ lại đưa ra lệnh để cho Thẩm hình viện lật lại án của Lê Thụ khiến cho đám đài quan kinh hãi, chính tay bọn hắn năm xưa đưa Thái uý Lê Thụ vào lao ngục, nếu bây giờ Lê Thụ ra khỏi… người chịu tai ương đầu tiên chắc chắn sẽ là bọn hắn.



Đó chính là cách đánh lạc hướng của Lê Bang Cơ, so với việc một bá tước ở vùng núi xa xăm còn không bằng một vị cựu thần quyền cao chức trọng sắp rời ngục. Cũng là sự thoả hiệp của hắn đối với các lão thần Lê Ê, Lê Liệt, Lê Ngang đổi lấy sự ủng hộ của bọn hắn đối với Nguyễn Vô Niệm. Huynh đệ, vì ngươi mà ta thao nát tâm.













main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh