Thịnh Thế Diên Ninh

Chương 15: Định tước




Tin tức giống lúa cao sản đối với hai người Lê Liệt và Nguyễn Cư Pháp thực sự làm bọn hắn chấn động, rất nhanh Nguyễn Cư Pháp hiểu được vì sao bệ hạ giữa trưa lại triệu kiến gấp hắn vào trong cung như thế này. Việc trồng giống lúa mới là quốc gia đại sự, càng phải tiến hành càng nhanh càng tốt, việc này không đổ lên đầu Dân bộ thì còn ai vào đây nữa.

Quả nhiên Lê Bang Cơ nói.

- Lần này Trẫm đem về không ít hạt giống, thế nhưng số lượng này xa xa không đủ để đáp ứng được cho vụ gieo trồng năm sau. Những hạt giống quý giá này Trẫm giao cho khanh gìn giữ cẩn thận, lại ban cho khanh một phương pháp cấy lúa mới nhanh chóng phổ biến ra toàn thiên hạ.

Lê Bang Cơ có chút gấp gáp, Thái bảo Lê Liệt hơi lo lắng nói.

- Bệ hạ, kỹ thuật trồng lúa đã truyền từ ngàn đời nay, thay đổi bây giờ liệu có quá gấp gáp khi chúng ta còn chưa rõ ràng nó có hiệu quả hay không?

Lê Bang Cơ nghe vậy hơi thu liễm tâm tình nói.

- Trẫm đã chứng kiến vị kỳ nhân kia cấy lúa theo phương pháp mới, nhìn qua cây lúa phát triển thực sự rất tốt.

Lê Bí cũng gật đầu nói.

- Thái bảo có thể tin tưởng, ta cũng đã nhìn qua, nơi đó là đất vùng núi, ấy vậy mà cây lúa so với những mảnh ruộng ở đồng bằng còn tốt hơn, ta nghĩ có thể thử một lần. hiện tại hạt giống không đủ, chỉ có thể trồng được ước chừng năm trăm mẫu, chúng ta cứ thử theo phương pháp mới xem sao.

- Đại tư đồ đã nói như vậy thì thần cũng không có ý kiến gì thêm.

Lê Liệt nói, đều là những lão thần của Lam Sơn, Lê Bí cùng Lê Liệt cũng tương đối thân cận. Huống chi Lê Liệt cũng không quá được Lê Bang Cơ tín nhiệm, năm đó nếu không phải có Lê Khắc Phục và công chúa Ngọc Lan xin tha chỉ sợ bây giờ hắn đã đi theo Đinh Văn Xảo và Trần Nguyên Hãn nói chuyện ở dưới suối vàng rồi. Do đó bình thường Lê Liệt cũng không quá làm trái ý của Lê Bang Cơ.



- Bệ hạ, bậc kỳ nhân này không biết phải ban thưởng như thế nào đây? Nếu giống lúa này có hiệu quả thực sự như vậy thì quả thực hắn có công với xã tắc thiên thu.

Nguyễn Cư Pháp nói, hắn cũng rất tò mò cuối cùng là người nào tài giỏi lại có thể cải tiến ra được giống lúa mạnh đến như vậy. Lê Bang Cơ cười nói.

- Trẫm gọi các khanh đến cũng là muốn bàn về việc này. Kẻ này thực sự có tài hoa, thế nhưng hắn… mới chỉ 15 tuổi.

Theo lời của Lê Bí, Lê Bang Cơ quyết định nâng số tuổi của Nguyễn Vô Niệm lên, bí mật này hắn hi vọng càng ít người biết càng tốt, hắn đã giao cho Lê Thái đi thay đội bạ tịch của Nguyễn Vô Niệm, chờ qua một thời gian liền có thể hoàn thành. Thế nhưng chỉ nhiêu đây cũng làm Lê Liệt cùng Nguyễn Cư Pháp một lần nữa kinh sợ, ai lại có thể nghĩ ra người tìm ra được giống lúa mới này lại là một đứa trẻ đây. Lê Bang Cơ nói tiếp.

- Không chỉ tìm ra giống lúa mới kẻ này cũng có tài hoa, thế nhưng… ây da, nói sao đây, hắn lại không sử dụng cái trí thông minh đó của mình để học tứ thư ngũ kinh mà đều là những thứ tạp vấn, do đó để hắn vào làm quan trong triều cũng khó. Ban thưởng tước thì thì bên kia đám nạp ngôn sẽ lại lao nhao, Trẫm cũng không quá thích, huống chi hắn nhỏ tuổi lại được chức vụ cao, cây cao đón gió sẽ gãy, hắn là nhân tài của quốc gia, Trẫm không muốn lại như đom đóm chỉ sáng le lói rồi chợt tắt như vậy.

Cả hai người liền không khỏi gật đầu, bệ hạ rõ ràng đã suy tính rất kỹ, bọn hắn chỉ cần chờ nghe ý kiến của bệ hạ rồi tham mưu là được. Lê Bang Cơ nói.

- Nhưng được một chuyện chính là hắn võ nghệ rất cao, từng có công cứu giá khỏi hổ dữ, võ nghệ của hắn giỏi đến mức đánh bại cả Đô chỉ huy sứ Lê Đắc Ninh. Vì vậy ta muốn trước tiên ghi lại công lao của hắn, sau đó lại đưa hắn vào trong Cấm quân lịch luyện một thời gian, sau lại thăng chức, các khanh nghĩ như thế nào?

Lê Liệt không khỏi kinh hãi, Lê Đắc Ninh hắn cũng biết, võ nghệ rất giỏi, có thể xem là nhất lưu võ tướng, công huân cũng không ít nên mới có thể làm đến chức quan võ tam phẩm Đô chỉ huy sứ, thế nhưng lại bại bởi một thằng nhóc 15 tuổi? Lời này truyền ra chỉ sợ sẽ bị người ta cười đến rụng răng. Thế nhưng điều này lại hướng đến một việc khác chính là võ nghệ của của thằng bé này thực sự rất cao, bệ hạ chính là nhìn trúng điểm này của hắn. Lê Liệt nói.

- Bệ hạ cân nhắc rất đúng. Tuổi của hắn còn quá nhỏ, nếu vào triều chỉ sợ sống không được lâu, vào quân đội lại có thể là một sự lựa chọn tốt. Thế nhưng cấp hắn chức vụ nào mới hợp lý, dù sao công lao này… quá lớn.


Nhiều lúc công lao quá lớn đối với một người trẻ tuổi lại là một vấn đề, bởi vì hắn còn trẻ, đường thăng tiến còn dài, nếu như bây giờ phong cho hắn quá cao thì người dưới không phục, mặt khác sau này hắn lại lập công lao lại lấy gì thưởng cho hắn nữa đây? Huống chi quan trường thực sự quá nguy hiểm đối với người trẻ tuổi, ngay cả Lê Liệt như vậy còn bị vu hãm giam vào chiếu ngục suốt bốn năm, suýt nữa đã rơi đầu huống chi là một thiếu niên mới 15 tuổi, nếu quá nổi bật sẽ bị những kẻ khác biến thành bia ngắm.

Lê Bang Cơ lúc này im lặng nhìn bọn hắn tủm tỉm cười, ánh mắt như thể đang trông mong bọn hắn nói gì đó. Đám người không khỏi cười khổ, hoàng đế đang muốn bọn hắn cõng nồi, bệ hạ đương nhiên sẽ không để cử chức vụ cho người kia, bởi nếu như bọn nạp ngôn biết tuyệt đối sẽ kéo đến Cần Chính điện lảm nhàm phiền phức. Nhưng nếu là bọn hắn đề cử thì lại khác, hoàng đế sẽ đổ hết lỗi lên đầu bọn hắn, lúc đó phiền phức chính bọn hắn ôm còn hoàng đế có thể ăn no ngủ kỹ.

Hai người quay sang cầu cứu Lê Bí, Đại tư đồ là người đi cùng với bệ hạ từ Lam kinh về, chắc chắn trên đường hai người đã có bàn bạc qua, lúc này chỉ gọi bọn hắn đến xem tuồng mà thôi. Lê Bí cười cười nói.

- Bệ hạ, Nguyễn Vô Niệm tuổi còn nhỏ, khó có thể đảm nhiệm chức Vệ uý Ngự tiền vũ sĩ. Dù chỉ là một chức quan võ tòng bát phẩm nhưng mục đích cũng chỉ là lịch luyện, để hắn làm quen với quân đội mà thôi. Huống chi làm chức Vệ uý ở bên trong cung lại có thể sai phái nhiều việc. Để đền bù cho công lao liền phong cho hắn làm Bá tước, cấp cho lộc điền 200 mẫu. Tuy nói hắn công to nhưng từ một giới áo vải đi lên Bá tước bước vào hàng ngũ quý tộc đã là rất không tồi rồi.

Quả thực nếu Nguyễn Vô Niệm đã là quý tộc thì dễ nói, nhưng hắn chỉ là một bình dân áo vải, một cái công lớn này giúp hắn trải đường đã là rất tốt rồi. Hiện tại hệ thống tước vị của Đại Việt có 5 cấp không kể tước vương, nhưng đó là dành cho hoàng tộc, đối với quan lại đại thần, người có công có 4 bậc Quận công, Quốc công, Hầu tước và Bá tước. Thế nhưng Nguyễn Cư Pháp lại nói.

- Đại tư đồ nói đúng, thế nhưng ta sợ bọn nạp ngôn sẽ lại bàn ra bàn vào.

Nạp ngôn quan không được ai ưa thích kể cả vua và quan, bởi bọn hắn sẽ tìm những sơ hở của người mà dâng sớ lên hạch tội để kiếm về công trạng cho mình, nạp ngôn không đi soi mói thì không xứng danh là ngôn quan. Huống chi đã bao lâu rồi Đại Việt chưa phong tước hiệu? Từ khi Thái tổ dựng nước đến giờ phong tước cho các vị khai quốc công thần ra thì quả thực chưa phong tước cho ai nữa.

Lê Bí gật đầu nói.

- Đúng vậy, nên để đề phòng vấn đề này chúng ta cần lôi kéo thêm một người vào cuộc nữa.

- Ý Đại tư đồ muốn nhắc đến nạp ngôn Nguyễn Mộng Tuân?



Lê Liệt lập tức nghĩ đến nói, Nguyễn Mộng Tuân cũng là người nằm trong hàng ngũ nạp ngôn quan, nhưng kẻ này có thể xem là người thẳng thắng, có soi mói nhưng những lần hắn dâng tâu đều là chính xác vạch rõ điểm còn xấu của hàng ngũ quan lại, chứ không phải cứ cầm điểm râu ria cắn xé để thu lợi cho mình. Lê Bí gật đầu nói.

- Đúng vậy, tiếng nói của Nguyễn Mộng Tuân trong bè lũ nạp ngôn rất lớn, nếu có thể thuyết phục được hắn thì có thể chặn miệng được một số lớn nạp ngôn, sau lại để Bùi Cầm Hổ đi làm mũi nhọn để tấn công bọn chúng thì việc này ắt sẽ thành công.

Bùi Cẩm Hổ lại là người tính tình ngay thẳng, có chút hơi nóng nảy, bình thường trên triều cũng nhiều lần dũng cảm đứng ra nói những chuyện bất bình, do đó nếu hắn biết người mang lại giống lúa tốt cho quốc gia lại bị nạp ngôn công kích hắn tuyệt đối sẽ tấn công bọn hắn, từ đó nạp ngôn quan sẽ quay sang chỉ trích Bùi Cầm Hổ, cũng coi như là bậc thang cho bọn hắn xuống đài.

Quả thực Lê Bí tính toán rất kỹ càng, một khe hở cũng không để lọt, từ việc chặn miệng nạp ngôn cho đến việc tạo mục tiêu tấn công cho bọn chúng, giảm áp lực cho Nguyễn Vô Niệm đều tính toán vào hết, lần này không thành công lại hơi uổng phí.









main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh