Thiếu Tướng Đế Quốc

Chương 44: Chia sẻ (thượng) 3P, H




Editor: Thơ Thơ

Thiếu chút nữa Bùi Tịch đã quên bên cạnh còn có một người vướng bận như thế. Anh không vui liếc Alan một cái, thả ra uy thế Alpha, lạnh lùng nói, "Tôi muốn giúp anh ấy làm kiểm tra, làm phiền cậu tránh một chút."

"Có kiểm tra gì mà không thể làm ở ngay trước mặt tôi sao?"

Bùi Tịch có chút bất ngờ, lúc này Alan thoạt nhìn căn bản không như Omega nhu nhược, thậm chí, khí thế phát tán trên người anh, mơ hồ có mùi vị Alpha lạnh lẽo...

"cậu rốt cuộc là ai?" Bùi Tịch bỗng nhíu mày lại, hoài nghi đánh giá Alan. Anh là chuyên gia nghiên cứu tín tức tố thân thể, đối với khí vị biến hóa nhỏ bé đều có lực nhạy cảm phát giác. Giờ khắc này tín tức tố trên người Alan dị thường gợn sóng hiển nhiên làm cho anh nổi lên cảnh giác.

"Ừm..." người đàn ông trên giường đột nhiên trầm thấp rên rỉ một tiếng, cùng lúc đó, một luồng khí vị Tín tức tố Omega cường liệt từ trong thân thể anh tản mát ra, nồng nặc hương cam quýt hòa lẫn hương cây oải hương tung bay ở trong không khí, để hai Alpha trong phòng đều có chút hoảng thần.

"anh đoán thật không sai, tôi là Alpha. Bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt, tôi không thể không che giấu thân phận chính mình." Alan biết mình không thể che giấu trước mặt Bùi Tịch, thẳng thắn thoải mái thừa nhận thân phận chính mình, "tình huống Diệc như thế tôi cũng gặp qua một lần, lần kia là tôi giúp anh ta thư giải."

"Thư giải" hai chữ này ý vị như thế nào hai người đều rất rõ ràng. Bùi Tịch ngoài cười nhưng trong không cười mà hừ một tiếng, trào phúng nói, "tang lễ Chương lão gia cậu đều không có mặt, bây giờ liền đến an ủi Chương Diệc hả? Hay là nói, căn bản là cậu thừa lúc vắng mà vào?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

"người thừa lúc vắng mà vào là anh đi?" Alan liếc mắt Chương Diệc trên giường, trong mắt xẹt qua một vệt nhu tình, lại nhìn về phía Bùi Tịch, ngũ quan xinh xắn đã biến đến mức vô cùng băng lãnh, "Nếu như cũng chỉ là tiến nhập thời kỳ động dục, không có những vấn đề khác, vậy anh có thể đi. Tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ta."

"cậu dựa vào cái gì ra lệnh cho tôi?" đột nhiên Bùi Tịch tóm chặt cổ áo của cậu, trong con ngươi bắn ra lửa giận, "Đừng tưởng rằng cậu là vương tử liên bang thì ngon, tôi cho cậu biết, Chương Diệc đính hôn với cậu chỉ là chính trị thông gia, anh ta căn bản không yêu thích cậu!"

Alan cười nhạo, không sợ hãi chút nào nhìn Bùi Tịch, "Anh ta cũng không thích anh đi. Ít nhất tôi còn là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của anh ta, còn anh? Anh có tư cách gì ở bên cạnh anh ta?"

"Các người... Chớ ồn ào..." Chương Diệc trong chăn vén chăn lên, một đôi con ngươi đen mông lung sương mù đảo qua hai người đang tranh chấp mặt đỏ tới mang tai, "Bùi Tịch... Tôi rất khó chịu..."

"Ít nhất lúc anh ta sinh bệnh người đầu tiên nghĩ đến chính là tôi." Bùi Tịch đắc ý liếc nhìn mắt người nào đó, trực tiếp cởi giày lên giường, thân thủ dò vào trong chăn, an ủi thân thể Chương Diệc run rẩy.

Alan nheo mắt lại, trong con ngươi xanh biếc xẹt qua một tia âm trầm, anh xốc chăn Chương Diệc lên, nắm cằm của anh, cưỡng bách anh nhìn thẳng cậu, "Diệc, tối hôm nay tôi và Bùi Tịch, anh chọn ai?"

Chương Diệc bị ánh mắt cậu ép người nhìn ra một trận chột dạ, liền bên trong thân thể lăn lộn sóng tình đều thở bình thường rất nhiều, anh liếc nhìn mặt Alan lộ vẻ mong đợi, coi lại Bùi Tịch bên cạnh khẩn mím khóe môi, ấp úng hồi lâu, đều chưa có nói ra một chữ.

Thân thể trống rỗng sốt ruột mà khát vọng Alpha âu yếm, có thể cố tình anh không cách nào ở bên trong hai người kia làm ra lựa chọn. Ngày ông nội sinh bệnh qua đời, người bồi ở bên cạnh anh như hình với bóng là Bùi Tịch, anh thậm chí không ngại trong lòng mình còn có một người khác... Mà Alan, thiếu niên đơn thuần thích anh, anh cũng không đành lòng thương tổn cậu một lần...

"Không nói lời nào, là chấp nhận hai chúng tôi đồng thời hả? Cũng đúng, ngược lại anh đều cùng thật nhiều đàn ông thượng qua giường..." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Alan giống như không để ý chút nào đem vết sẹo vắt ngang giữa 2 người này vạch trần, có thể lúc nói câu nói này ngực lại chua xót khôn kể. Biết rõ ràng người anh thích không phải chính mình, biết rõ ràng anh cùng người gọi Chu Dĩ Nam kia đã thượng qua giường, còn có Bùi Tịch, nói không chắc bọn họ vẫn là ba người đồng thời... Có thể nhìn đến tin tức ông nội anh qua đời, cậu vẫn muốn trở lại bên cạnh anh trong thời gian sớm nhất, cậu lo lắng cho anh, sợ anh khổ sở, vì vậy thả xuống tư thái, chủ động tới Chương trạch tìm anh. Là một vương tử hoàng thất từ nhỏ quen sống trong nhung lụa, cậu chưa từng ở bên trong một đoạn quan hệ thấp kém quá như thế?

"Alan..." Chương Diệc nhìn cậu, đáy mắt nổi lên áy náy cùng tự trách.

"cậu khó chịu có thể lập tức rời đi." Nhìn thấy biểu tình Chương Diệc tự trách, Bùi Tịch khá là không đành lòng. Anh nắm chặt tay Chương Diệc, mạnh mẽ liếc mắt thiếu niên một cái.

"Ai nói tôi phải đi?" Alan nhếch miệng, đùa giỡn, cậu mới sẽ không để Bùi Tịch thừa lúc vắng mà vào, coi như bây giờ bị tình thế ép buộc không thể không cùng cậu chia sẻ người đàn ông này, cũng hầu như so với cơ hội liên tiếp đến gần người đàn ông đều không có tốt.

Cúi người, ngón tay dài nhọn trắng nõn êm ái vuốt ve hai má Chương Diệc, giọng điệu Alan ám muội mà khàn khàn, "Diệc, anh yên tâm, sau đó em sẽ đút anh đến mức rất no..."

**

Lúc Chương Diệc ý thức được chính mình đại sự không ổn quần áo toàn thân đã bị người lột sạch.

Hành động anh yếu ớt phản kháng, trái lại càng cổ vũ hai Alpha hung hăng kiêu ngạo, Alan quỳ gối giữa hai chân anh, từ cơ thịt bụng dưới anh khẩn trương vẫn luôn hôn môi đến phía dưới tùng lâm màu đen, tay phải cũng vội vàng tìm tòi giữa mông anh, ngón tay giữa mấy lần đâm vào miệng huyệt trơn trợt, lại không thâm nhập, mà là vuốt ve tỉ mỉ quanh miệng huyệt êm ái nhăn nheo; Bùi Tịch thì lại lót cho anh cái gối đầu, quỳ ở bên người anh hôn môi vuốt ve lồng ngực và cổ anh trần trụi, ngón tay anh có chút lạnh lẽo trượt trên cơ ngực anh no đủ, thỉnh thoảng sẽ có ý xấu bóp lấy nụ hoa nho nhỏ của anh mà nhào nặn, thậm chí dùng hàm răng khẽ cắn, làm cho lồng ngực của anh che kín thủy quang dâm mỹ. Thơ_Thơ_diendanlequydon

"Ừm..." hai chân thon dài thẳng tắp của Chương Diệc khó nhịn mà cà cà trên đệm chăn, ngón tay kia tác quái ác liệt mà đánh vòng khiêu khích tại miệng huyệt anh, nhưng dù sao chạm không tới nơi huyệt tâm sâu xa khát vọng được yêu nhất. Anh mở mắt ra, có chút oán trách liếc nhìn thiếu niên tóc vàng mắt xanh liếc mắt một cái, tiếng nói khàn khàn, "Alan... Đừng như vậy..."

"Đừng thế nào?" dây chuyền thánh giá trên cổ Alan đã tháo xuống, lúc này anh không kiêng kị mà tản ra cường thế Alpha, con ngươi xanh biếc đẹp đẽ nguy hiểm mà mê người, "Không thích ngón tay hả?"

Cậu nói chuyện, ngón tay giữa vươn vào miệng huyệt khẩn hẹp, kỹ xảo mà kìm vách tường ruột ướt át. Một cái tay khác thì lại nắm chặt tính khí cụ mềm oặc giữa hai chân Chương Diệc, ngón tay cái xoa nắn quy đầu bóng loáng, thỉnh thoảng ý xấu mà dùng móng tay gãi thổi mạnh mã mắt mẫn cảm.

"Ừm... Không phải..." Chương Diệc đương nhiên không thể chịu hai người nói, mình càng hi vọng cái kia của Alan có thể thọt tới. Anh chỉ có thể thỏa hiệp dùng cẳng chân cà cà eo Alan, ám chỉ nói, "Tôi nóng quá... Cậu nhanh chút..."

"cậu tốt nhất nhanh chút, thời kỳ động dục đến càng dài, đối với thân thể A Diệc càng không tốt." giọng Bùi Tịch lạnh lùng vang lên.

"Biết rồi, còn cần anh nhắc nhở."

Alan mở thắt lưng ra, kéo quần lót xuống, đem tính khí cụ mình sưng thả ra. Anh nhấc chân Chương Diệc lên, trước tiên dùng tính khí cụ đỉnh nơi miệng huyệt của anh thăm dò mà cà cà, tiểu huyệt kia ẩm nhuyễn mở ra đóng lại, giống như không kịp chờ đợi muốn nghênh tiếp anh tiến vào. Alan cúi đầu nhìn mặt Chương Diệc ửng hồng, ngũ quan anh tuấn thâm thúy bị tình sắc thấm vào nhiều thêm một tầng ma mị không nói ra được. Quả thực đòi mạng mà gợi cảm.

"Diệc, em muốn đi vào."

gậy th*t thô to để tại miệng huyệt, chậm rãi thăm dò vào bên trong hành lang ấm. Thân thể Chương Diệc chẳng hề bài xích cái cảm giác này, anh thậm chí chủ động mở chân đến càng lớn, cẳng chân cũng kìm lòng không đặng vòng lấy eo Alan nhỏ hẹp.

"Ừm..."

Trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, Bùi Tịch không cam lòng bị lạnh nhạt lại gần, ngăn chặn môi của anh. Khoảng cách gần như thế, cặp mắt đào hoa của anh thủy quang liễm diễm càng hiện ra ôn nhu mà đa tình, Chương Diệc nhìn cặp mắt kia, bờ môi bị anh ngậm trong miệng mút vào, càng nhất thời có loại cảm giác tung bay ở trên đám mây.