Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 249: Ngươi ở gạt ta!




"Nga, quan trọng nhất chính là, cha mẹ của mày...... Bọn họ hình như trước nay cũng chưa từng biết những chuyện mày làm ở bên ngoài a......"

Âm thanh của Hầu Tử vô cùng trào phúng, đè thấp âm lượng, cậu ta cười: "Mày tốt nhất nên quyết định nhanh lên. Tao nghe nói ông chủ của mày gần đây đang có ý định xuất ngoại...... Nếu như để cho hắn ta ra nước ngoài, mạng của magu...... Giữ lại cũng không có tác dụng gì!"

Kim lão đại từ trong phẫn nộ cùng kích động chậm rãi bình tĩnh lại, "Ngươi đừng mơ!!"

Hắn ta hét to: "Cho dù các ngươi có buông tha cho cả nhà của tao. Ông chủ Thạch cũng sẽ không bỏ qua bọn họ!!"

Hắn ta vừa nãy trong một phút chốc thật sự đã bị Hầu Tử làm ảnh hưởng, nghĩ có nên nói cho bọn họ biết hay không.

Những năm gần đây, hắn ta nguyện ý đi theo ông chủ Thạch làm những chuyện táng tận lương tâm như thế này, ngoại trừ thu lại được nhiều lợi ích rất lớn. Thì phần lớn bộ phận còn lại đều là vì người nhà của chính mình.

Tựa như cũng giống như việc mà Hầu Tử làm, bọn họ hỗn hành này,mọi việc ở trong nhà của thuộc hạ thì ông chủ đều nắm rõ ở trong tau. Nếu như bọn họ phản bội, chính mình chết là một chuyện, nhưng còn người nhà của chính mình......sẽ còn chết một cách thảm thiết hơn bởi cho sự phản bội từ chính mình gây ra!

Hắn ta thương cha mẹ và vợ con mình. Cũng đã từng chứng kiến thủ đoạn đối xử của ông chủ Thạch với những kẻ phản bội. Trong lòng hắn ta biết rất rõ, nếu như thật sự mà hắn ta nói ra, bất luận là cuối cùng ông chủ Thạch có bị cánh sát bắt giữ hay không, thì hắn ta cũng sẽ không có kết cục tốt! Quan trọng nhất chính là, người nhà của hắn ta......

Khẳng định cũng sẽ bị lọt vào một cuộc trả thù cực kỳ tàn ác!!

So với những người cảnh sát này mà nói thì ông chủ Thạch lại càng đáng sợ hơn! Hơn nữa, này đó cảnh sát không nhất định sẽ không làm ra chuyện này thật sự, cho dù  làm, cũng không có khả năng thật sự giết bọn họ...... Mà ông chủ Thạch thật sự sẽ giết người! Ở phía trước còn có rất nhiều vết xe đổ của những người đã từng phản bội, hắn ta sao có thể còn dám phản bội?

Kim lão đại nhắm mắt lại, hắn ta đã quyết định, cho dù bản thân mình chết đi, cũng tuyệt đối không thể khai ra vị trí của ông chủ Thạch!

Hầu Tử tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, đang muốn đá một chân qua đó, liền nghe được giọng nói của Mặc Dung Uyên trong tay nghe.

Hầu Tử dừng lại động tác, sau khi cẩn thận nghe xong những lời dặn dò của Mặc Dung Uyên, trong mắt hiện lên một đạo quang, sau đó nhẹ nhàng cười, đột nhiên mở miệng:

"Tối hôm qua, thủ hạ của A Kiệt của mày đã đi tìm ông chủ Thạch, nói với ông ta...... Màu đã phản bội ông ta, hợp tác cùng với Trần lão đại, tính toán giết ông ta còn cướp luôn vị thế của ông ta."

Ngữ khi Hầu Tử bìng đạm, lại khiến cho sắc mặt của Kim lão đại lập tức biến đổi, hai mắt trừng lớn, không dám tin tưởng mà nhìn cậu ta.

"Không có khả năng! Mày đang gạt tao!"

"Lừa may?" Hầu Tử cười khẽ nhẹ, ngay trước mặt hắn ta gọi điện thoại. Một lát lát sau, một đoạn ghi hình liền truyền tới, vừa khéo là đoạn video A Kiệt cùng với những thuộc hạ khác thương lượng với nhau việc Kim lão đại không có ở đây, đi tìm Thạch lão đại "Mật báo", mượn cớ này để diệt trừ Kim lão đại thay thế vị trí của hắn ta!

Kim lão đại không dám tin tưởng mà nhìn đoạn video này, cắn răng, "Ông chủ Thạch sẽ không tin tưởng nó đâu! Tao đã đi theo thầy Thạch mười mấy năm, nó cùng lắm chỉ mới có sáu năm......"

"Xích......"

Hầu Tử xích cười ra tiếng, "Hoặc là nói thế giới xã hội đen hỗn loạn như thế còn có đồ ngốc nữa! Mỗi ngày làm đi làm những chuyện thương thiên hại lí, vậy mà vẫn còn ngây thơ như vậy!"

Vẻ mặt cười nhạo mà nhìn Kim  lão đại, "Mày thật cho rằng, ông chủ của mày sẽ không tin nó?"

Kim lão đại trầm mặc, hắn ta đột nhiên nhớ tới, lúc trước chính hắn ta cũng là dùng phương thức này để diệt trừ kẻ đứng trên mình, thay thế vào vị trí của người đoa. Lúc ấy ông chủ Thạch rõ ràng cùng lão đại của hắn ta xưng hô huynh đệ. Nhưng hắn t làm như vậy, ông chủ Thạch cũng biết rõ. Những chứng cứ phản bội mà hắn ta đã nói kia, rất có thể là hắn ta tạo giả. Chỉ là ông chủ Thạch vẫn tin vì cái gì? Bởi vì, ông ta tưởng tin tưởng!