Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 162: Ngốc đến làm người cảm động




Các cư dân mạng đều trầm mặc lại.

Lời nói của người có cái nick tên là “Thiên lý mã kia”, làm cho bọn họ bắt đầu suy nghĩ lại.

Từ đầu cho tới cuối, bọn họ cũng chỉ là nhìn vào một cái video, liền tin cô gái ở trong video đó chính là người ở trong tin tức kia chuyện phú nhị đại lúc trước, cái nhìn cũng trở nên khắc khe, đối với người ta lại ngang ngược chỉ trích, phê phán lung tung giống như là người trong cuộc. Kết quả lại xuất hiện thêm một cái video nữa, mặt bọn họ giống như trực tiếp bị đánh sưng, cũng chứng minh được rằng có đôi khi nhìn thấy sự tình đều không phải là giống như suy nghĩ của bọn họ vậy, mà hiện tại, một cái lại rồi một cái chứng cứ nữa xuất hiện trước mặt, chứng minh người mà trong miệng bọn họ bảo là ỷ thế hiếp người tâm cơ thâm trầm thật chất theo như trong lời nói của bọn họ hoàn toàn không giống nhau.

Cô ấy ẩn nhẫn, nhẫn đến lúc không thể nhịn nổi liền phản kháng. Cô ấy thiện lương, thích giúp đỡ mọi người, thậm chí không màng đến tính mạng của chính mình.

Cô ấy chăm chỉ, nỗ lực, thành tích so với rất nhiều người trong số bọn họ tốt hơn rất nhiều, thậm chí ưu tú đến mức làm cho người khác cảm thấy không thể nào tin tưởng được......

Nhưng mà, tựa như lời của “Thiên lý mã” nói, bọn họ không thể bởi vì bản thân mình làm không được, thì cho rằng người khác cũng sẽ không làm được a......

Không ít cư dân mạng đã cảm thấy hơi dao động, tay đặt trên bàn phím nhưng cũng không biết nên nói gì, sự sôi nổi lúc đầu cũng dần dần lắng xuống, đột nhiên không biết bản thân nên nói cái gì.

Rất nhiều người đã bắt đầu im lặng,lặng lẽ mà thay đổi bình luận của mình, cũng phát hiện thêm một bình luận khác nói về Hàn Mộ Vi.

"Xin chào mọi người, tôi tên là Quý Phong Tình, là sinh viên năm nhất đại học Giang thành. Tôi chỉ muốn nói, Hàn Mộ Vi thật sự là một người tốt. Mấy ngày hôm trước ba của tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần phải có tiền để làm phẫu thuật, tiền ở trong nhà căn bản là không đủ, bác sĩ nói mua không đủ để mua được thuốc nhập khẩu ở nước ngoài cũng chỉ có thể đem chân cắt bỏ...... Là Hàn Mộ Vi cô ấy đã giúp cho tôi. Cô ấy vô tình nhìn thấy được, một người hoàn toàn xa lạ lại cho tôi mượn năm vạn tệ, cứu được chân của ba tôi...... một người bình thường lại có thể vô tư ra tay giúp đỡ một người xa lạ, Hàn Mộ Vi tuyệt đối không phải là loại người như lời mà các người nói đâu. Cô ấy là người rất lương thiện!"

Việc này nghe có vẻ không được chân thật cho lắm, thật nhanh liền có người chọn đâm:

"A? Cho mượn tới năm vạn tệ? Mà lại còn là người xa lạ sao? Bác chủ thớt à tự viết ra một câu chuyện xưa a? Hiện tại làm gì có ai mà ngốc thế đâu!"

Có người châm biến bình luận lại. Nhưng cái người chủ thớt kia cũng không hề tức giận, bình tĩnh mà trả lời:

"Các người không tin cũng là chuyện bình thường. Trên thực tế, nếu không phải tự tôi trải nghiệm qua, tôi cũng sẽ không tin đâu, trên thế giới thế lại còn có người lương thiện đến ngốc nghếch như vậy...... Nguyên nhân chính là tôi là người trong cuộc tận mắt chính kiến và trải qua, nên tôi mới dám tin. Xã hội này vẫn còn rất nhiều người tốt...... cô ấy đúng là ngốc, ngốc đến mức làm tôi cảm động."

Cô gái kia nói đến chân thật như vậy, bất quá vẫn là có người một hai phải bới lông tìm vết:

"Dù dù việc này là sự thật...... Hàn Mộ Vi có tiền như vậy, năm vạn tệ đối với cô ấy mà nói muốn lấy thì lấy sao? Cái này chắc là tiền tiêu vặt của người ta a!"

"Nếu bạn là cô ấy, nhà bạn cũng có tiền như vậy, bạn sẽ tùy tiện lấy ra năm vạn tệ để giúp đỡ cho một người xa lạ sao?"

Các cư dân mạng lại trầm mặc.

Đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, rất nhiều người cũng nhịn không được có chút phức tạp. Cho dù bọn họ có nhiều tiền giống như Hàn Mộ Vi, đối với một người xa lạ mà không hề quen biết...... bọn họ cũng chưa chắc sẽ đem năm vạn tệ ra cho người ta mượn, còn không biết được người ta có trả lại cho mình hay không, làm như việc chẳng khác nào lấy đá ném sông.

Quý Tình Phong nói: "Đối với các người mà nói, thứ này cùng lắm là năm vạn tệ thôi. Nhưng đối với tôi mà nói, cô ấy đã giúp tôi cứu lấy ba tôi, đã cứu toàn bộ gia đình của chúng tôi...... Cũng thay đổi cuộc đời của tôi. Nếu không có năm vạn tệ này, thì bây giờ ba tôi đã trở thành một người tàn tật, ở nhà mất đồng lương ít ỏi từ trợ cấp của chính phủ. Cho dù sao này kiếm được việc làm,chắc chắn không phải công việc tốt, còn phải chịu sự kỳ thị của người khác. Tôi cũng sẽ không đủ khả năng để trang trải được tiền học phí. Là cô ấy đã lật sang trang mới cho cuộc đời tôi."

- ------