Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!

Chương 154: Cố Khinh Chu châm ngòi




Cố Tương đưa ra một phương pháp, có thể diệt trừ Cố Khinh Chu, được đến cả Tần Tranh Tranh khen ngợi.

"Mẫu thân, nhanh đi thử đi!" Cố Tương đại hỉ, hận không thể khiến cho Cố Khinh Chu biến mất ngay tức khắc.

Tần Tranh Tranh lắc đầu: "Con nóng nảy như vậy, phương pháp mới có tốt cũng phải thất bại! Nếu muốn trừng trị Cố Khinh Chu, phải có một thời cơ tốt nhất."

Mà thời cơ, cần phải dựa vào tìm kiếm.

Tần Tranh Tranh trấn an nhi nữ, kêu hai người các nàng chớ có hành động thiếu suy nghĩ.

"Chúng ta quan trọng nhất là nên nhanh xử lý hạ Nhị di thái, nắm được sổ sách quản gia cùng chìa khóa." Tần Tranh Tranh nói, "Có tiền tài trong tay, đối phó với Cố Khinh Chu liền càng thêm dễ như trở bàn tay."

Cố Tương cùng Cố Anh nói vâng.

Nguyên bản kế hoạch của Tần Tranh Tranh, bị Nhị di thái quấy rầy lúc sau rồi, nên bà ta lại thật nhanh điều chỉnh lại kế hoạch.

Bất luận như thế nào cũng phải nắm được chìa khóa quản gia!

Sở dĩ Tần Tranh Tranh cứ xoay quanh như vậy, là bởi vì muốn cho hôn sự của Cố Tương có phần nở mày nở mặt.

Cố Tương mỹ lệ cao quý, lại là từ Anh quốc du học trở về, hôn sự của nàng nguyên bản là không cần lo, chỉ là Tần Tranh Tranh yêu cầu cao, hy vọng đem Cố Tương gả đến hào môn đỉnh cao của Quân Chính phủ, cho nên mới kéo dài tới hôm nay.

Hiện tại, Tần Tranh Tranh cũng chậm rãi thành hiện thực.

Cố Duy bị gièm pha, làm giá trị nữ nhi của Cố gia toàn thấp, Cố Tương ở Nhạc Thành lại khó có được cái hôn nhân đột phá, trừ phi là vận may trời giáng.

Không nghĩ tới, vận may thật sự tới.

Cố Tương đi tham gia một buổi vũ hội, tuyệt nhiên kết bạn với thiên kim Ngụy thị trưởng - Ngụy Thanh Tuyết. Khi được Ngụy Thanh Tuyết mời đi Ngụy gia dự tiệc, Ngụy gia Nhị công tử - Ngụy Thanh Trù đối với Cố Tương ưu ái hơn nhiều.

Hôm trước, Ngụy nhị công tử còn mời Cố Tương đi xem phim.

Tần Tranh Tranh đại hỉ, tuy rằng Ngụy nhị công tử không có chính thức theo đuổi Cố Tương làm bạn gái, nhưng đây là bắt đầu, về sau là thuận lý thành chương.* Cố Tương lại xinh đẹp như vậy!

(* Ý là thuận theo lý thuyết mà nói, thực tế thì sẽ mang tính gần như hoặc đương nhiên giống lời nói đó mà trở thành suông sẻ (theo một cách nào đó))

Cố Tương cũng hiểu rõ nặng nhẹ, nhất định sẽ nắm chặt Ngụy nhị thiếu!

Phải gả nữ nhi, tương lai thông gia tới cửa, Tần Tranh Tranh không thể còn ở vào cái hoàn cảnh xấu hổ này, bị thông gia coi khinh, chậm trễ hôn nhân của Cố Tương.

Cho nên bà muốn lại lần nữa tính kế, đem Nhị di thái vặn đảo, thậm chí hoàn toàn xử lý hạ ả ta!

Chẳng sợ Cố Khuê Chương lại cưới người mới, thì Tần Tranh Tranh cũng phải xử lý hạ Nhị di thái!

Xử lý Nhị di thái, Tần Tranh Tranh đã nghĩ ra phương pháp, bà kêu Cố Anh đi làm chuyện này.

Cố Anh cùng Nhị di thái đi dạo bách hóa một hồi, ngày hôm sau lại cùng Nhị di thái nói: "Chúng ta đi đặt may sườn xám đi!"

Nếu Nhị di thái cùng Cố Khuê Chương làm rõ, Tần Tranh Tranh liền thay đổi sách lược, Cố Anh cũng đi nói với Cố Khuê Chương.

"Phụ thân, hôm nay Nhị di thái mang con đi đặt may sườn xám." Cố Anh nói.

"Vậy đi đi." Cố Khuê Chương không phải thực thích Cố Anh, thái độ không lạnh không đạm.

Cố Anh liền xuống lầu.

Không như tưởng, thời điểm sắp đi, Nhị di thái lại đột nhiên nói: "Ai da, bụng có phần không thoải mái."

Vì thế, đặt may sườn xám liền chậm trễ, Cố Anh giận dữ.

Nhị di thái xoay người đi nói cho Cố Khinh Chu.

Qua hai ngày, thân thể Nhị di thái tốt hơn, bà ta liền đồng ý cùng Cố Anh đi đặt may sườn xám.

Bọn họ muốn đi đến cửa hàng nào, Nhị di thái cũng là nói cho Cố Khinh Chu trước tiên.

Cố Khinh Chu biết, phó quan của Tư Hành Bái vẫn luôn ở nơi tối tăm bảo hộ nàng, vì thế nàng hướng vào ngõ nhỏ cũ mà đi.

Những người phó quan này liền tường tận, từ chỗ tối đi ra, hỏi: "Cố tiểu thư, ngài có gì phân phó?"

"Các ngươi đi nhà may này." Cố Khinh Chu nói.

Cố Khinh Chu đem địa chỉ đưa cho bọn họ.

Hai gã phó quan liền đi.

Đồng thời, Cố Khinh Chu đi đến hải quan nha môn, xách theo bánh hoa quế mới mẻ nhất cùng bánh kem Tây Dương.

Cố Khinh Chu sinh ra đến một bộ dạng đàng hoàng, ôn nhu thẹn thùng, các trưởng bối đều cảm thấy, nữ nhi như vậy đỡ tốn công sức rầy la, cho nên người ở hải quan đều khen nàng.

Nàng đi nha môn, Cố Khuê Chương không chán ghét, ngược lại lại rất kiêu ngạo.

"Phụ thân, hôm nay ở Nhan gia học nấu nướng, con tự mình nướng bánh kem, Lạc Thủy làm bánh hoa quế, con muốn đưa tới cho phụ thân nếm thử." Cố Khinh Chu cười nói.

"Nữ nhi của Tổng Tham Mưu, biết làm bánh hoa quế?" Cố Khuê Chương cố ý lớn tiếng, nói.

Nhóm đồng nghiệp ông ta liền đều biết, vị Cố tiểu thư này, là cùng với Tư gia đính hôn, mà nàng lại cũng là nghĩa nữ của Nhan gia, Cố Khuê Chương không chỉ thổi phồng một lần.

"Bánh kem này tự làm rất tinh xảo a."

"Cố tiểu thư hiếu thuận nhất, hiện tại nữ hài tử, nào có có ai như Cố tiểu thư hiểu lễ như vậy?"

Mọi người thổi phồng vài câu, Cố Khuê Chương liền hoàn toàn đã quên hỏi, Cố Khinh Chu vì cái gì tới tìm ông ta.

Mọi người phân chia bánh kem, tới thời điểm giữa trưa rồi, Cố Khinh Chu khó có được khi làm nũng, cầu Cố Khuê Chương mang theo nàng đi ra ngoài ăn cơm.

"Đi, phụ thân mang con đi ăn cơm Tây." Cố Khuê Chương nói.

Cha con bọn họ vừa mới đi, một lát sau Tần Tranh Tranh liền tới.

Tần Tranh Tranh vội vã, cái trán mồ hôi mỏng che kín, thở hổn hển.

"Cố thái thái." Tiểu bí thư hải quan quen biết bà, tiến lên cung kính chào hỏi.

"Thứ trưởng đâu?" Tần Tranh Tranh đi thẳng vào vấn đề.

"Thứ trưởng đi ăn cơm trưa rồi." Tiểu bí thư nói, "Cố thái thái có cần phải đi đến nhà hàng tìm ông ấy?"

Tần Tranh Tranh nghĩ, lúc này còn chưa tới giờ cơm, như thế nào mà Cố Khuê Chương đã đi rồi?

"Hắn đi nhà hàng nào, với ai a?" Tần Tranh Tranh hỏi.

"Hình như là đi ăn cơm Tây, nhà hàng nào thì chưa nói, nhưng là đi theo Cố tiểu thư." Tiểu bí thư nói.

Tần Tranh Tranh kinh ngạc: "Cố tiểu thư nào?"

"Chính là vị Cố tiểu thư kia a, cùng với Tư Đốc Quân phủ đính hôn." Tiểu bí thư nói.

Trong lòng Tần Tranh Tranh ngẩn ra.

Tại sao lại như vậy?

Cố Khinh Chu đột nhiên đi trước một bước tới tìm Cố Khuê Chương, có phải đã xảy ra cái gì hay không?

"Đừng tự mình hù dọa mình, Cố Khinh Chu lại không thể biết trước!" Tần Tranh Tranh an ủi chính mình, sau đó cũng không rảnh lo nói lời cảm tạ, liền vội vã đi ra ngoài.

Bà ăn mặc váy cao cùng giày da, chạy như bay, tiếng bước chân vang vọng toàn bộ nha môn, không ít người xem thường lần đầu tới.

Tần Tranh Tranh đều không có nhìn thấy.

"Đây là thái thái thứ trưởng sao? Không có giáo dưỡng tốt a." Có người thấp giọng nghị luận.

"Là bà ta, nữ nhi kia của Cố thứ trưởng bị khai trừ, chính là vị thái thái này sinh."

"Ai da, quả nhiên......" Có người ý vị thâm trường ám chỉ có mẫu như này tất có nữ như vậy.

"Vị nữ nhi của Cố thứ trưởng cùng Tư gia đính hôn, nghe nói là do nguyên phối sinh, không phải vị thái thái này sinh ra."

Hải quan nha môn là địa điểm lớn, nhưng trưởng quan không có quyền to sinh sát, cho nên người phía dưới thường nghị luận về trưởng quan của bọn họ, ví dụ như Cố Khuê Chương.

"....... Ta liền nói, vị Cố tiểu thư kia giáo dưỡng tốt như thế, khẳng định không phải vị thái thái này sinh."

Tần Tranh Tranh chạy nhanh như bay, sợ lỡ mất cơ hội, tất nhiên cũng nghe không thấy những lời nghị luận sôi nổi này.

Bà ta đi tiệm cơm Tây gần nhất.

Đáng tiếc, bà ta đi dạo một vòng, cũng không có nhìn thấy Cố Khuê Chương cùng Cố Khinh Chu.

Nhưng lại dẫn tới thực khách cùng người hầu bất mãn.

Tới tiệm cơm Tây thứ hai rồi, bà ta rốt cuộc cũng tìm được Cố Khuê Chương.

Cố Khuê Chương cùng Cố Khinh Chu vừa nói vừa cười.

Tóc dài của Cố Khinh Chu từ hai vai trút xuống, càng phụ trợ thêm đến mày đẹp mắt doanh, tiếu lệ ôn nhu.

Nam nhân hơn phân nửa là thích bực nữ tử như đóa sen trắng này!

Tần Tranh Tranh hận thấu Cố Khinh Chu.

Bà vội vã tiến vào, Cố Khuê Chương kinh ngạc: "Ngươi làm cái gì?"

"Lão gia, hôm nay Nhị di thái mang theo Anh Anh đi đặt may sườn xám!" Ngữ điệu của Tần Tranh Tranh mang theo sự thở dốc, có thể thấy được chạy đến thực mau.

Cố Khuê Chương nhíu mày, kêu bà ta ngồi xuống: "Việc này ta biết, lại làm sao vậy?" Sau đó ông ta lại hỏi, "Ngươi sao biết ta ở chỗ này?"

Tần Tranh Tranh không thể không dừng giải thích lại, nói: "Ta đi đến nha môn......."

"Về sau không có việc gì thì không cần đi nha môn, ta đã sớm nói cùng ngươi!" Cố Khuê Chương cả giận nói.

Nhan sắc Tần Tranh Tranh cũng là bà thím trung niên. Cố Khuê Chương đặc biệt sĩ diện, ông ta thích tiểu thiếp xinh đẹp, cho nên Tần Tranh Tranh đi nha môn, hội đồng nghiệp sẽ nghị luận, làm Cố Khuê Chương nan kham.

"Lão gia, ta hôm nay là thực sự có việc gấp." Tần Tranh Tranh nói, sau đó bà từ trong túi xách móc ra một chồng thư, đưa cho Cố Khuê Chương, nói: "Ngài nhìn, đây là phát hiện từ trong phòng Nhị di thái......."

Cố Khuê Chương hồ nghi, tiếp nhận một bức nhìn xem.

Tức khắc sắc mặt ông ta xanh mét.

Cố Khinh Chu ngồi ở đối diện, không biết trên thư viết cái gì, chỉ có thể dựa vào suy đoán của chính mình.

"Tiện nhân này!" Cố Khuê Chương tức giận đến run run, nhanh chóng đứng lên, nói, "Đi!"

Ông ta không nói hai lời, đứng dậy rời tiệm cơm Tây đi.

Cố Khinh Chu liền đi theo.

"Lão gia, ta biết chỗ này, ta đến lấy ô tô." Tần Tranh Tranh nói.

Ô tô bà ta đi ở đằng trước, ô tô Cố Khuê Chương ở phía sau, Cố Khinh Chu ngồi xuống bên cạnh Cố Khuê Chương.

Cố Khuê Chương đem thư nắm chặt ở trong tay.

Cố Khinh Chu liền nói: "Phụ thân, đây là cái gì?"

Cố Khuê Chương nào có tâm tình giải thích, ném toàn bộ cho Cố Khinh Chu.

Cố Khinh Chu vừa thấy, mỗi phong thư đều đặc biệt ngắn, chữ viết không quá tinh tế, giống người không học sách viết.

Trừ bỏ phong thư thứ nhất ra, còn lại đều là địa chỉ.

"....... Mấy năm không thấy giai dung*....... Chỉ mong thời gian một đêm......."

(* Ý chỉ muốn gặp mặt người con gái. Nhưng phóng đại nói là giai dung -> dung mạo mỹ nhân)

Đây là nam nhân viết thư cho Nhị di thái, mong gặp lén Nhị di thái, khả năng không có học thức gì, nội dung thư thực lộ liễu.

Cuối thư, chỉ để lại địa chỉ.

Rồi sau đó mấy phong thư sau, đều là địa chỉ, trong đó liền có tiệm bách hóa mà lần trước Nhị di thái mang Cố Anh đi, còn lại địa chỉ mới nhất là tiệm may hôm nay đi.

"Được, được!" Sắc mặt Cố Khuê Chương xanh mét, "Tiện nhân này, tuyệt nhiên dám lợi dụng nữ nhi của ta làm yểm hộ đi hẹn hò với nam nhân bên ngoài!"

Cố Khinh Chu bĩu môi.

"Phụ thân, những lá thư này là thái thái đưa cho phụ thân!" Cố Khinh Chu thực khinh thường nói.

Cố Khuê Chương hoàn hồn: "Ngươi lời này là ý gì?"

"Có lẽ là hãm hại?" Cố Khinh Chu nói, "Phụ thân, con nếu là Nhị di thái, khẳng định xem xong liền đốt, những bức thư này đều chỉ có địa điểm hẹn hò, lại không có tình ý gì, giữ lại làm cái gì?

Nói nữa, Nhị di thái muốn ra cửa, mặc kệ là mua y phục hay là đánh bài, phụ thân có hoài nghi qua bà ấy sao, hỏi qua bà ấy sao? Hà tất phải tìm Anh Anh đi làm khiên che lấp, ngược lại lại càng mạo hiểm?"

Cố Khuê Chương kinh ngạc.

Cố Khinh Chu lại nói: "Nhị di thái quản lý gia môn, thái thái vẫn luôn không hài lòng, muốn đoạt quyền. Phụ thân, rốt cuộc là Anh Anh cầu Nhị di thái, hay là Nhị di thái cầu Anh Anh a?"

Cố Khuê Chương càng là sửng sốt.

Xe tới một tiệm may rồi, thời điểm Cố Khuê Chương xuống xe, sắc mặt giận dữ trên mặt đã bị sự nghi ngờ thay thế vào, ông ta hồ hoặc nhìn mắt Tần Tranh Tranh.

Tần Tranh Tranh vội vã vọt vào tiệm may.

Bà biết, Nhị di thái, ngày chết đã đến rồi.

Nhị di thái chỉ là tiểu thiếp, lại dám phạm tội thông dâm, Cố Khuê Chương tuyệt đối sẽ không cho ả ta cơ hội giải thích, chỉ biết trực tiếp tìm người xử lý hạ ả ta.

Cố Khuê Chương cũng đi theo vào.

Ông ta thấy được di thái thái nhà mình cùng nữ nhi, tránh ở góc tường không dám nhúc nhích; trên mặt đất là một người nam nhân, đã bị đánh đến đầu đầy là máu, chỉ còn lại có nửa mạng sống.

Trên ghế bên cạnh, ngồi một người nam nhân, gần 40 tuổi, mặt mày hiền lành, nhưng người phía sau đi theo hắn, lại là mỗi một người đều là hung thần ác sát.

Cố Khuê Chương hít hà một hơi: Là hắn!

Ông ta nhận biết người này.