Thiếu Soái Trở Về

Chương 593




Chương 593: Tha Cho Bọn Họ Tôi Sẽ Cho Các Người Chết Được Toàn Thây

Đám người đến từ Ác Ma Điện này do hai người đàn ông đứng đầu. Một tên mặt to mắt híp, nhìn giống cá mập hung dữ, gọi là Bạch Sa. Tên còn lại tóc dài, một bên mắt đeo bịt đen, gọi là Độc Nhãn Long.

Hai người này đều là thủ hạ đắc lực của Hải Thần – Long Hải Bình, đều thuộc Thất Hải Vương.

Hai người bọn họ tuân lệnh đem theo thủ hạ bí mật thâm nhập vào lục địa để giết một nhà Trần Ninh.

Lúc này Độc Nhãn Long nghe thấy những lời nói ngông cuồng của Trần Ninh, nói chỉ trong vòng một tuần sẽ giết : hết toàn bộ đám hải tặc bọn họ, còn muốn cho mặt Long Hải Bình lên tin tức thì nhất thời phẫn nộ.

Ngay lập tức sờ eo muốn rút vũ khí ra giết Tràn Ninh – nhưng Bạch Sa ở bên cạnh liền ngăn hắn ta lại thấp giọng nói: “Đây là nơi công cộng đừng có động tay chân ở đây.”

“Kiên nhẫn chút, tuyệt đối không được giết bọn chúng, chúng ta mà rơi vào tay cảnh sát thì xong đời đó.”

Độc Nhãn Long nghĩ lại thấy cũng đúng, ở đây là nhà hàng ra tay giết người rất khó đề trồn thoát.

Vì vậy hắn ta tạm thời từ bỏ ý định động thủ, lạnh lùng liếc nhìn Trần Ninh: “Để tên nhóc kia sóng thêm một chút vậy.”

Rất nhanh sau đó nhà Trần Ninh ăn xong đi thanh toán và rời khỏi nhà hàng.

Gần đây tập đoàn Ninh Đại xuất hiện không ít tình huống, Tống Sính Đình thân là đổng sự trưởng kiêm chủ tịch, công việc liền vô cùng bận rộn, vì vậy cô không có cùng Trần Ninh về nhà mà đi đến công ty tăng ca.

Trần Ninh phân phó Tần Phượng Hoàng: “Tiểu Tần, cô đưa phu nhân đến công ty, bảo vệ an toàn cho phu nhân.”

Tần Phượng Hoàng trầm giọng đáp: “Rõ thưa Trần tiên sinh.”

Ngay sau đó Tần Phượng Hoàng liền lái xe BMW đưa Tống Sính Đình đến công ty.

Trần Ninh cùng người nhà về nhà.

Lúc này một chiếc xe thương vụ 12 chỗ ngồi cũng từ bãi đỗ xe đi ra.

Độc Nhãn Long nheo một mắt hỏi Bạch Sa: “Chúng ta đi theo Tống Sính Đình hay là theo Trần Ninh đây?”

Bạch Sa nói: “Trên tư liệu nói tên Trần Ninh này phục vụ ở quân đội Bắc Cảnh mấy năm, thân thủ không đơn giản, chúng ta vẫn nên đi theo Tống Sinh Đình đi.”

*Trần Ninh rất coi trọng gia đình, nếu như Tống Sinh Đình rơi vào tay chúng ta thì Trần Ninh sẽ do chúng ta xử thôi.”

Độc Nhãn Long nhếch miệng cười nói: “Cũng đúng.”

“Tống Sính Đình này dung mạo cũng thật đẹp, eo thon chân dài, da trắng mặt xinh, khí chất tuyệt vời, lão tử đây trôi dạt ở ngoài biển mấy tháng không đụng vào phụ nữ rồi, chút nữa vừa hay có thể chơi đùa chút.”

Bạch Sa cùng đám thủ hạ xung quanh nghe vậy thì tên nào cũng cười lớn.

Mặt bọn chúng lộ ra vẻ thèm muốn, mấy tháng không gần nữ giới nghĩ đến chút nữa được nếm thử thân thể xinh đẹp của chủ tịch xinh đẹp Tống Sính Đình cả người liền nóng bừng không chịu được.

Chiếc xe thương vụ lặng lẽ đi theo xe BMW của Tống Sinh Đình.

Tần Phượng Hoàng lái chiếc BMW hướng về phía tập đoàn Ninh Đại.

Không lâu sau cô liền phát hiện có điều không đúng bởi vì chiếc xe thương vụ kia đã đi theo xe cô máy con phố rồi, chuyện này không hề bình thường.

Cô bắt đầu cảnh giác nói với Tống Sính Đình ngồi ở phía sau: “Tống tiểu thư, phía sau hình như có người đi theo xe chúng ta.”

Tống Sính Đình nghe vậy thì hơi nhíu mày: “Chắc chắn sao?”

Tần Phượng Hoàng nói: “Tôi có ý lái chậm lại xem bọn họ có vượt lên không.”

Vì vậy Tần Phượng Hoàng cố ý đi sát vào lề đường giảm tốc độ xe chậm lại.

Bên trong xe thương vụ, Độc Nhãn Long nói với Bạch Sa: “Chiếc xe BMW đã giảm tốc độ lái gần vào vỉa hè, có lẽ là phát giác ra bị theo dõi, làm sao bây giờ?”

Bạch Sa lập tức nói: “Vậy thì động thủ ở đây luôn.”

Người lái xe cười nói: “Tuân lệnh.”

Chiếc xe thương vụ đột nhiên tăng tốc đâm thẳng vào đuôi xe BMW phía trước tạo ra âm thanh lớn.

Chiếc xe BMW lao thẳng về phía trước rồi đâm vào một gốc cây ở bên đường phát ra tiếng nổ, tất cả túi khí trong xe bung ra.

Tống Sính Đình đập vào túi khí khiến đầu óc quay cuồng, may mà không bị thương.

Giọng nói của Tần Phượng Hoàng vang lên bên tai: “Đối phương là nhắm vào chúng ta, Tống tiểu thư cô hãy trốn trong xe khóa cửa lại đừng ra ngoài, gọi điện thoại cho Trần tiên sinh đến cứu, tôi ra ngoài ngăn cản bọn họ.”

Nói xong, Tần Phượng Hoàng bước ra ngoài xe.

Đồng thời, Bạch Sa cùng Độc Nhãn Long cũng dẫn theo hơn chục thủ hạ từ trên xe đi xuống.

Tần Phượng Hoàng một mình đi ngăn cản đám người Bạch Sa, mặt lạnh băng nói: “Các người là ai, muốn làm gì?

Độc Nhãn Long nhếch mép cười: “Muốn l4m tình với hai cô em các cô.”

Bạch Sa cười híp mắt nói: “Cô với Tống tiểu thư ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, chúng tôi bảo đảm sẽ không làm hai người bị tổn thương, nếu không thì đừng trách chúng tôi không hiểu đạo lý thương hoa tiếc ngọc.”

Tần Phượng Hoàng lạnh lùng nói: “Có tôi ở đây các người đừng hòng động vào một cọng lông của Tống tiểu thư.”

Độc Nhãn Long chú ý thấy Tống Sính Đình ở tòn xe đang gọi điện thoại cầu cứu, hắn ta lạnh nhạt nói: “Ra tay đi đừng có phí lời với bọn họ.”

“HỖ.

Lập tức hơn mười tên hải tặc cùng nhau động thủ lao lên.

Tần Phượng Hoàng hét lên một tiếng, cô giống như một con báo cái sẵn sàng nghênh chiến, lao thẳng vào đám hải tặc như một cơn gió.

Bụp!

Đám hải tặc này bị một cước của Tần Phượng Hoàng đánh cho ngất ngay tại chỗ.

Tần Phượng Hoàng ra tay nhanh như chớp, lại tiếp tục đánh bại hai đối thủ.

Nhưng đám đối thủ khác đã lần lượt xông lên, lấy nhiều địch ít nhất thời cô chống lại có chút vất vả.

Đám thủ hạ mà Bạch Sa và Độc Nhãn Long dẫn đến đều là những người ưu tú, tinh nhuệ nhất của Ác Ma Điện, thân thủ có thể ngang hàng với chiến sĩ đặc chủng.

Hai bọn họ lúc này có chút kinh ngạc, Tần Phượng Hoàng một mình mà có thể ngăn cản được hơn chục đối thủ, hơn nữa còn không quá tồn sức.

Bạch Sa cau mày: “Nữ vệ sĩ này cũng có chút bản lĩnh đấy.”

Độc Nhãn Long lạnh lùng nói: “Anh tự mình ra tay tóm gọn cô ta đi, tôi đi lôi Tống Sính Đình ở trong xe ra.”

Bạch Sa đáp: “Được.”

Nói xong thân người hắn ta bắt đầu chuyển động giống như một con cá mập trắng bơi trong làn sóng lao về phía Tần Phượng Hoàng.

Tần Phượng Hoàng đối mặt với sự bao vây của đám thủ hạ này còn miễn cưỡng chống được. Bây giờ đột nhiên thêm Bạch Sa, một trong Thất Hải Vương khiến cô trái đánh phải đỡ vô cùng khó khăn, chật vật.

Không lâu sau bụng cô bị Bạch Sa đạp vào chính giữa, cô trực tiếp bay ra rồi mạnh mẽ rơi xuống đất, miệng rỉ máu.

Cô còn chưa đứng dậy được thì bảy tên hải tặc đã tiền lên dùng dao kề vào cổ cô: “Không được động đậy.”

Bên kia, Độc Nhãn Long dùng hai tay đập vỡ cửa kính xe BMW sau đó mở cửa xe lôi Tống Sính Đình từ trên xe xuống.

Tống Sinh Đình sợ hãi vùng vẫy.

Tần Phượng Hoàng đang bị dao kề cổ vừa lo vừa tức: “Thả Tống tiểu thư ra nếu không Trần tiên sinh đến chắc chắn các người sẽ hồi hận.”

Bạch Sa cười lạnh: “Trần Ninh?”

“Ha ha, chúng tôi từ xa đến đây chính là để đối phó với tên Tràn Ninh đó, là cậu ta thì lại vừa hay đỡ phải đi tìm.”

Độc Nhãn Long nắm lấy cổ tay của Tống Sính Đình kéo cô qua đó, cười híp mắt nói: “Được rồi, đem bọn họ đi trước đã.”

Nhưng đúng lúc này phía trước đột nhiên có tiếng động cơ xe điên cuồng gầm rú, hai ngọn đèn phá chiếu thẳng về chỗ bọn họ, ô tô lao tới.

Tống Sính Đình và Tần Phượng Hoàng nhìn thấy chiếc xe cờ đỏ thì trong lòng lập tức vui mừng.

Trần Ninh đến rồi!

Thì ra vừa rồi Tống Sính Đình đã nhanh chóng gọi điện .

cho Trần Ninh đến cứu, Trần Ninh đang lái xe về nhà thì nhận được tin vợ xảy ra chuyện lập tức phi xe đến ngay.

Kít Chiếc xe cờ đỏ thắng gấp, thân xe xoay ngang rồi dừng lại giữa đường.

Tiếp đó Trần Ninh từ trên xe bước xuống.

Trần Ninh thấy Bạch Sa cùng đám người Độc Nhãn Long đã bắt Tống Sính Đình và Tần Phượng Hoàng lại, sắc mặt anh trầm xuống, giọng nói lạnh như băng: “Thả bọn họ ra tôi sẽ cho các người chết toàn thây.”