Thiếu Soái Trở Về

Chương 463




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 463: Đây Là Xe Hơi Hay Xe Tăng Vậy?

Lý Tử Thàn!

Gia chủ tân nhiệm của Lý Phiệt, đầu rồng của thị trường thuốc men Hoa Hạ.

Các phóng viên truyền thông tại đó, vừa thấy Lý Tử Thần đã nhịn không được mà đồng loạt kinh hô.

Sau đó ai có cái gì cũng bắt đầu nhắm thẳng vào Lý Tử Thần, rồi tách tách quay chụp.

Các phóng viên đó đều kích động, Lý Tử Thần xuất hiện ở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm của tập đoàn Ninh Đại, lại còn có công khai tỏ vẻ đã nhắm đến vắc-xin phòng ung thư gan của tập đoàn Ninh Đại, thuốc đặc trị ung thư gan, thậm chí là với cô Tống!

Đây thực sự là tin siêu hot của giới kinh doanhI Lý Phiệt là anh cả của thị trường thuốc men Hoa Hạ, hầu hết thuốc men trên thị trường đều có rất nhiều dây mơ rễ má với Lý Phiệt.

Lý Phiệt coi tập đoàn Ninh Đại mới quật khởi là đối thủ cạnh tranh, muốn chèn ép tập đoàn Ninh Đại, cướp hai sản phẩm trung tâm của họ về, đó rất bình thường.

Nhưng chẳng những Lý Tử Thần nhắm trúng hai sản phẩm trung tâm của tập đoàn Ninh Đại, lại còn nhắm trúng Tống Sính Đình.

Chậc chậc, anh Lý muốn thu cả tài lẫn sắc sao?

Mọi người ở hiện trường đều đồng loạt nhìn về phía Tống Sính Đình, Lý Tử Thần bất ngờ tấn công, không biết Tống Sính Đình sẽ đối phó thế nào?

Khuôn mặt Tống Sính Đình như sương giá, lạnh lùng nói: “Không được, tập đoàn Ninh Đại chúng tôi không thiếu tài chính, hai sản phẩm trung tâm của chúng tôi sẽ không chuyển nhượng cho người khác.”

“Hơn nữa, bây giờ tôi là chủ tịch tập đoàn Ninh Đại kiêm tổng giám đốc, cũng không định đi ăn máng khác, nên anh phải thất vọng rồi.”

Lý Tử Thần và mọi người ở hiện trường nghe Tống Sính Đình nói vậy, đều đồng thời cảm thấy sửng sốt.

Lý Tử Thần nói nhắm đến Tống Sính Đình, rõ ràng là muốn cướp Tống Sính Đình về tay, biến cô thành phụ nữ của anh ta.

Nhưng một câu lúc này của Tống Sính Đình không định đi ăn máng khác, như từ chối bị người ta đào đi công ty khác, nhẹ nhàng giải quyết sự xấu hỗ.

Các phóng viên tại chỗ đều không kìm được mà âm thầm hò reo cho Tống Sính Đình.

Mọi người đều không kìm được mà nghĩ: EQ của cô Tống thật cao, một câu nhẹ nhàng đã giải quyết xong màn khó dễ của Lý Tử Thần, bộc lộ ra phong thái nữ thần thương nghiệp của cô.

Ũ Ngay cả Lý Tử Thần cũng hơi kinh ngạc mà nhìn Tống Sính Đình.

Chọt, khóe miệng anh ta hơi cong lên.

Tống Sính Đình khơi dậy tính cách tranh đua háo thắng của anh ta, anh ta đã quyết định, nhất định phải chinh phục được Tống Sính Đình, cướp Tống Sính Đình về tay.

Lý Tử Thần vừa buông tay, dáng vẻ không sao cả, cười nói: “Vậy thì thật sự hơi đáng tiếc, nhưng mà cô Tống, chúng ta có thể kết bạn không?”

Tống Sính Đình còn chưa nói chuyện!

Một giọng nói đàn ông lạnh nhạt đã vang lên: “Không thể!”

Mọi người ở đó đồng loạt nhìn về phía giọng nói truyền đế, sau đó đã thấy Trần Ninh vừa đi vào.

Lý Tử Thần híp mắt, cười như không cười mà nhìn Trần Ninh: “Không thể à?”

Trần Ninh gật đầu: “Đúng vậy, anh và thuộc hạ của anh, hiện giờ có thể cút đi rồi.”

Đôi mắt của Lý Tử Thần hiện lên một luồng sát khí, khóe miệng hơi cong lên: “Anh là ai?”

Trần Ninh bình tĩnh nói: “Tôi là Trần Ninh, chồng cô ấy.”

Trần Ninh!

Ề Lý Tử Thần biết người đàn ông cao lớn uy phong, mắt sáng như sao trước mắt này là tên đầu sỏ hại chết cha mình, Trần Ninh, thù hận trong ánh mắt càng rõ.

Anh ta nghiền ngẫm: “Ha ha, anh Trần, tôi định kết bạn với vợ anh thôi, chút khí độ này mà anh cũng không có sao?”

Trần Ninh thản nhiên nói: “Châm ngôn của tôi luôn là bạn bè đến có rượu ngon thịt tốt, hỗ lang đến có đao thương gậy gộc.”

“Chỉ với thứ mục đích bất lương mà anh mang đến đây, tôi không gọi bảo vệ đá các người ra ngoài thì đã rất khoan dung rồi.”

“Tự cút đi, đừng khiến bản thân mắt mặt nữa.”

Mấy tên tùy tùng với đủ loại ngoại hình ở sau lưng Lý Tử Thần nghe Trần Ninh nói vậy, cả đám đều tràn ngập vẻ phẫn nộ, lập tức muốn ra tay dạy dỗ Trần Ninh.

Nhưng Lý Tử Thần lại cản lại toàn bộ đàn em của mình.

Anh ta rất lịch thiệp mà cười nói: “Được rồi, làm phiền các vị, tôi đi trước.”

Anh ta nói xong, rồi lại nhìn về phía Tống Sính Đình, nhướng mày, híp mắt nói: “Cô Tống, tôi sẽ đợi cô ở bên ngoài.”

Nói xong, anh ta bèn dẫn thuộc hạ ra ngoài.

Mọi người ở đó chỉ biết nhìn nhau, xem ra Lý Tử Thần chỉ không định bùng nỗ trước mặt phóng viên thôi, lát nữa anh ta vẫn sẽ tìm Trần Ninh và Tống Sính Đình để gây sự.

Khuôn mặt của Tống Sính Đình mang vẻ phức tạp, đôi mắt mơ hồ có một tia lo lắng.

Thị trường chủ yếu hiện giờ của tập đoàn Ninh Đại là y dược.

Tắt nhiên cô hiểu rất rõ, làm kẻ dẫn đầu thị trường y dược Hoa Hạ hiện giờ, thực lực ngang dọc của Lý Phiệt đáng sợ thế nào.

Lý Tử Thần tắn công ð ạt, nên như thế nào mới phải?

Cô lo lắng, tuyên bố họp báo sẽ kết thúc.

Mọi người giải tán!

Trần Ninh thấy Tống Sính Đình tràn ngập lo lắng thì mỉm cười an ủi: “Không sao, đừng quá coi trọng anh ta.”

Tống Sính Đình cười khổ: “Vậy sao được, anh ta chính là kẻ đại diện cho Lý Phiệt, Lý Phiệt là đầu rồng của thị trường y dược Hoa Hạ chúng ta kìa!”

Trần Ninh cười nói: “Rồi sao chứ, giải quyết gấu trúc rồi, em chính là quốc bảo.”

“Tập đoàn Ninh Đại xử lý Lý Phiệt, vậy về sau chúng ta chính là công ty đứng đầu thị trường y dược ở Hoa Hạ.”

Tống Sính Đình vốn đang lo lắng sốt ruột, nghe Trần Ninh nói vậy thì cũng không nhịn được mà cười.

Cô oán trách: “Anh nói bậy gì thế!”

“Còn nữa, em không mong xa là có thể thay thế vị trí của Lý Phiệt trên thị trường y dược, chỉ mong bọn họ đừng chĩa súng vào Ninh Đại của chúng ta, đừng có lúc nào cũng chèn ép chúng ta là tốt rồi.”

Trần Ninh cười nói: “Yên tâm đi, mọi việc có anh ở đây.”

Tống Sính Đình nghe vậy, nhìn ánh mắt kiên định của Trần Ninh, cô không khỏi cảm thấy lòng an ổn.

Có Trần Ninh, cô sẽ cảm thấy có an toàn, chắc chắn một cách kỳ lạ.

Bảo sao tục ngữ chẳng nói, chồng là bầu trời của vợ.

Cô gật đầu, dịu dàng nói: “Vâng!”

Tống Sính Đình và Đồng Kha, theo sắp xếp của Trần Ninh mà đi BMW do Điền Chử điều khiển, đi từ cửa hông bãi đỗ xe ra.

Trần Ninh lại chậm rãi khởi động xe Hồng Kỳ của anh, nghênh ngang đi từ cửa chính của gara ngầm trong tập đoàn Ninh Đại ra ngoài.

Trên đường, một chiếc Rolls-Royce và có năm chiếc Audi màu ngừng ven đường thành đoàn xe.

Đúng là Lý Tử Thần và các thuộc hạ của anh ta đang ngồi canh Trần Ninh và Tống Sính Đình ra ngoài.

Thuộc hạ của Lý Tử Thần thấy xe Hồng Kỳ của Trần Ninh ra, lập tức nói: “Xe Trần Ninh ra rồi, mà sao không thấy Tống Sính Đình trên xe, đáng lẽ vợ chồng họ phải đi cùng nhau chứ!”

Lý Tử Thần híp mắt: “Thây kệ, nếu chỉ có Trần Ninh, vậy cứ dạy dỗ thằng nhóc này là được, lái xe theo sau.”

Sáu chiếc xe của đám Lý Tử Thần lập tức đuỏi kịp xe Hồng Kỳ của Trần Ninh.

Không bao lâu, xe đi vào đoạn đường hẻo lánh.

Lý Tử Thần cười dữ tợn: “Vây lại, tìm cơ hội đâm ngược xe anh ta, sau đó lại đập anh ta.”

“Vâng, anh Lý!”

Rất nhanh, sáu chiếc xe của đám người Lý Tử Thần thành một đám sao đâm mặt trăng, bao vây xe Hồng Kỳ của Trần Ninh.

Trước xe Hồng Kỳ có hai chiếc xe, phía sau có hai chiếc xe, hai bên trái phải có một chiếc, hoàn toàn bị kẹp bên trong.

Lý Tử Thần cười dữ tợn nói: “Tìm cơ hội đâm hắn, đem hắn đâm lật xe.”

Rất nhanh, một chiếc Audi sau xe của Trần Ninh đột ngột tăng tốc, muốn đâm ngược chiếc xe Hồng Kỳ của Trần Ninh từ phía Sau.

Àm!

Một tiếng vang lớn!

Xe Audi đánh vào đuôi xe Hồng Kỳ của Trần Ninh!

: Đâu xe Audi lập tức dập nát, thân xe nghiêng đi, cả chiếc xe vọt sang ven đường.

Mà xe Hồng Kỳ lại hoàn hảo không sao, chả có chuyện gì mà tiếp tục đi về phía trước.

Đám người Lý Tử Thần sợ hết hồn!

Trời ơi, sao chiếc xe của Trần Ninh lại kiên có như vậy?

Đầu xe Audi đều đâm hư, thế mà xe Hồng Kỳ của Trần Ninh lại chả xây xát gì!

Lý Tử Thần không tin, chỉ huy mấy chiếc Audi còn lại liền tục va chạm chiếc Hồng Kỳ của Trần Ninh.

Thứ bọn họ không biết là, chiếc xe của Trần Ninh này cũng không phải xe Hồng Kỳ bình thường, mà là xe do quốc gia bỏ ra hơn hai mươi triệu, chuyên môn định chế cho các thủ trưởng.

Xe Hồng Kỳ này không chỉ có khối lượng siêu nặng, mà sức phòng ngự còn kinh người, chẳng những có thể chống đạn, còn có thể phòng tên lửa và thuốc nổ.

Máy chiếc Audi nhỏ bé muốn đâm nghiêng xe Hồng Kỳ, đây thực sự là con kiến đầy cây.

Rất nhanh, toàn bộ máy chiếc Audi đều bị đâm đến hư hại nghiêm trọng, đồng loạy tấp vào ven đường.

Chỉ còn lại chiếc Rolls-Royce này của Lý Tử Thần!

Lý Tử Thần ý thức được chiếc xe này của Trần Ninh không đơn giản, anh ta vừa định sai tài xế đừng truy đuôi Trần Ninh.

Nhưng lúc này, khoé miệng của Trần Ninh lại hơi cong lên: “Các anh đâm đủ chưa, đến lượt tôi.”

Anh nói rồi lái xe đâm mạnh về phía chiếc Rolls-Royce của Lý Tử Thần!

Àm vang!

Rolls-Royce như bị xe tăng đâm phải, xe quay cuồng hai vòng, sau đó rơi thẳng vào cống hôi ven đường.

Trần Ninh lái xe, nghênh ngang mà đi.

Lý Tử Thần và thuộc hạ của anh ta thì chật vật bò ra khỏi cống hôi.

Bọn họ nhìn chiếc Rolls-Royce bị đâm hỏng trước mắt, lại nhìn chiếc Hồng Kỳ chả bị làm sao, nghênh ngang đi mắt.

Lý Tử Thần tức giận đến cả người phát run, vừa tức nghẹn vừa kinh giận: “Con mẹ nó, chúng ta đâm xe hay là bị xe tăng đâm phải vậy?”