Thiếu Soái Trở Về

Chương 286




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 286: Xinh Đẹp Đến Động Lòng

Bối Bối chống đẩy hàng chục lần và không chịu được nữa. Một là cô đã hết sức, hai là vì cô cảm thấy Trần Ninh đang giở trò với mình.

Cho dù Trần Ninh giàu có cỡ nào, cũng không thể nào chỉ bằng cái hít đất là nhận được 10..

tệ!

Nhưng điều khiến cô choáng váng hơn là khi cô đã thực hiện được ba mươi lần chống đầy và gần như không thể làm thêm nữa.

Thì Trần Ninh đã chuyển tiền, 300..

trong một giây vào tài khoản của cô.

Cô mở to mắt ra, cả người hưng phấn lên, tràn trề sinh lực.

Cô nóng lòng muốn chạy đến bên cạnh Trần Ninh và nói với Trần Ninh rằng bản thân còn có thể tiếp tục chống đầy tiếp. Cô có thể đứng nghiêm với tư thế quân nhân, và thậm chí có thể vác bao tải chạy.

Thật tiếc là lúc này có khách rồi, họ lần lượt đi vào.

Những vị khách này là ông chủ của các sàn mua bán dược liệu lớn, họ được nhị gia họ Châu của thành phố Đông Hải mời đến cuộc hẹn tối nay.

Có người thì quen biết nhau, một số thì không.

Tuy là thành viên của tập đoàn Ninh Đại, nhưng Trần Ninh rất ít khi quản lý công việc. Cho nên những người này đều không biết anh, bọn họ lầm tưởng anh cũng là người bán được mời tối nay.

Cứ vậy, hàng trăm người kéo đến.

Ngoài những ông chủ kinh doanh, nhiều người trong số này còn là nhà cung cấp nguyên liệu của Tập đoàn Ninh Đại.

Nói cách khác, nhiều đối tác kinh doanh của Tập đoàn Ninh Đại đã được Châu Thiên Dưỡng mời đến tối nay.

Không lâu sau, liền nghe thấy có người kêu lên: “Nhị gia họ Châu của Đông Hải đến rồi!”

Ngay lập tức, tôi nhìn thấy một người đàn ông trung niên, khuôn mặt uy nghiêm, dáng người béo tròn cùng đám thuộc hạ đi vào.

Đó là Châu Thiên Dưỡng, nhị gia của gia tộc Châu ở Đông Hải.

Khi mọi người nhìn thấy Châu Thiên Dưỡng, họ vây quanh hắn với những nụ cười tâng bốc và nhiều lời khen có cánh.

Châu Thiên Dưỡng híp mắt, nghênh ngang ngồi xuống ghế chủ.

Bốn hộ vệ của hắn ta: Cuồng Phong, Liệt Hỏa, Kinh Lôi, Tử Điện, đứng sau hắn ta đầy sát khí.

Châu Thiên Dưỡng chậm rãi nói: “Tối nay gọi cho vị, để nói chuyện về việc làm sụp đồ tập đoàn Ninh Đại.”

Mọi người có mặt tại hiện trường đều bối rối, kinh ngạc nói: “Châu nhị gia, không phải chuyện này mới thương lượng xong hai ngày trước à, sao tối nay lại gọi chúng tôi nữa?”

Châu Thiên Dưỡng hừ lạnh: “Bởi vì trong số các người, có kẻ đã cúi đầu trước tập đoàn Ninh Đại, hắn dám thành thật trả lại toàn bộ số tiền thanh toán cho tập đoàn Ninh Đại.”

“Tôi rất tức giận vì kiểu phá hoại kế hoạch của tôi.”

Mọi người tại đây đều vô cùng kinh ngạc và tự hỏi ai đã vi phạm mệnh lệnh của Châu nhị gia, còn dám tự nguyện cúi đầu trước tập đoàn Ninh Đại?

Châu Thiên Dưỡng vung tay lên, lập tức vài người của hắn mang vào một cái bao tải ném xuống đất.

Một anh chàng bê bết máu thò đầu ra khỏi bao tải, hóa ra là Tiền Khôn.

Là Tiền Khôn đã thành thật trả lại hết số tiền còn nợ cho tập đoàn Ninh Đại. Điều này khiến Châu Thiên Dưỡng rất tức giận!

Châu Thiên Dưỡng sai người đến trói Tiền Khôn, đòi chém đòi giết.

Châu Thiên Dưỡng lạnh lùng nói: “Tất cả các người phải hoàn toàn hợp tác với tôi để chống lại tập đoàn Ninh Đại.”

“Ai không có gan nghe lời tôi dặn, Tiền Khôn chính là tắm gương của mấy người.”

Khi Châu Thiên Dưỡng nói đến đây, hắn ta chỉ thị cho Cuồng Phong, một trong bốn hộ vệ: “Hãy vặn đầu của Tiền Khôn ra để cho họ biết, điều gì sẽ xảy ra nếu họ không nghe lời tôi.”

h Hăn thân người cao lón, tóc tai bù xù cười gán nói: “Vâng, nhị gial”

Mọi người có mặt tại đây đều lộ ra vẻ kinh hoàng, nhìn Cuồng Phong đi tới trước mặt Tiền Khôn, cố gắng bẻ gãy cổ Tiền Khôn.

Nhưng lúc này, có người cười tủm tỉm nói: “Ôi trời, ở đây nhiều con rùa rút đầu trồn ghê. Oai phong nhỉ?”

Tắt cả rất sốc khi nghe vậy.

Châu Thiên Dưỡng cười toe toét và nói: “Mọi người hợp tác đánh chết Trần Ninh cho tôi.”

Khi giọng nói vừa dứt, Phong Hỏa Lôi Điện, và năm mươi tử sĩ bao quanh Trần Ninh và chuẩn bị gi3t ch3t Trần Ninh.

Các ông chủ ở đây mặt mày không còn giọt máu. Họ tránh ra hết Trần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ha ha, thuộc hạ nhiều người nhỉ?

Nhưng đáng tiếc bọn họ đều là một đám rác rưởi. Điển Chử, xử hết bọn họ”

“Vâng, thiếu gia!”

Điển Chử đáp ứng và sải bước nha, trăm bước như một bước.

Điển Chử ngoắc tay về phía Cuồng Phong và những người khác: “Chiến nào!”

Cuỗồng Phong, Liệt Hỏa, Kinh Lôi, Tử Điện bốn người nhìn vào mắt nhau. Sau đó Cuồng Phong hét lên: “Giết!”

Khi giọng nói vừa dứt, Cuồng Phong dẫn đầu, đi thẳng về phía Điển Chử.

Điển Chử cũng tăng tốc, thẳng tiến đối mặt với Cuồng Phong.

Bùm!

Hai người va vào nhau như hai con tê giác.

Trước tiếng gãy xương vang lên khiến da đầu tê dại, Cuồng Phong đã bị Điển Chử tông đến vặn vẹo thân thể, phun ra máu.

Điển Chử vừa giết xong Cuồng Phong, Liệt Hỏa dẫn theo 1 đám tử sĩ tiến lên.

Cậu ngay lập tức chiến đấu ác liệt với Liệt Hỏa và một nhóm tử Sĩ.

Kinh Lôi và Tử Điện thấy băng nhóm Liệt Hỏa đã bao vây Điển Chử, hai người họ lần lượt lao về phía Trần Ninh, chúng định giết Trần Ninh trước.

Kinh Lôi cực kỳ khỏe, cao hai mét và cơ bắp cuồn cuộn.

Hắn ta gầm lên: “Lôi Đình Vạn Quân!”

Nói xong, hắn liên hoàn tung ra song quyền, ngay lập tức biến thành Thiên Quyền Ảnh bao trùm lấy Trần Ninh.

Nó khiến người ta không thể phân biệt được cú đắm nào là giả và cú đắm nào mới là đòn giết người thực sự?

Khi Châu Thiên Dưỡng nhìn thấy cảnh này, hắn không khỏi lộ ra vẻ tự hào.

Những khán giả có mặt tại đây với những ai am hiểu về võ thuật đều thốt lên: “Huyền bí quá, quyền thuật quá lợi hại!”

Khóe miệng Trần Ninh hơi nhéch lên, lộ vẻ khinh thường, chế nhạo: “Hoa Lý Hồ Tiêu!”

Khi giọng nói vừa dứt, Trần Ninh giơ tay trở thành 1 quyền đấm.

Nắm đấm của Trần Ninh xuyên qua các Thiên Quyền Ảnh.

“Bùm” một tiếng, đắm thẳng vào mặt Kinh Lôi.

Tiếng r3n rỉ của Kinh Lôi không phát ra được, sắc mặt hắn trũng sâu, huyết sắc mờ căm, rồi ngã xuống.

“Tử Điện Thôi!”

Tử Điện chạy lấy đà, kiểng chân bật lên cao, một chân đá về Trần Ninh, khó mà tránh khỏi.

“Nhảy lên nhảy xuống, đúng là dở hơi.”

Trần Ninh vừa nói, vừa đá chân lên cao, xuyên thấu bầu trời.

Pặc!

Trần Ninh đá tung Tử Điện giữa không trung, và Tử Điện bay lộn ngược như một con diều bị đứt. Khi rơi xuống đất, hắn đã là một cái xác.

Châu Thiên Dưỡng trọn to mắt, há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin.

Đồng Kha chứng kiến mà trong tim bập bùng, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng vì phấn khích, không ngừng lẫm bẩm một mình đầy kích động: “Tuyệt quá, thân thủ của anh rễ đúng là tuyệt vời!

(Gởi cả nhà, Nhóm phải đang kiểm edit nên trong 2-3 ngày tới sẽ không đuọc nhiều chương lắm, mong cả nhà thông cảm nhé! Sau 2-3 ngày nhóm sẽ cố gắng lên 15 chương mỗi ngày nhé! Chúc cả nhà một ngày vui khỏe!)