Thiếu Soái Trở Về

Chương 203




Chương 203: Cô Cách Xa Tôi Một Chút

Ngày hôm sau, Tống Phi Phi gọi cho Tống Sính Đình để xin lỗi về hành vi của cô ta ngày hôm qua.

Tống Sính Đình cũng rất ngại ngùng nói: “Hôm qua anh rễ em làm như vậy cũng có chút không đúng, chị cũng đã phê bình anh ấy.”

Tống Phi Phi nhân cơ hội nói: “Chị, hôm nay là sinh nhật của em. Tối nay em định tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ ở khách sạn Trung Hải. Em chỉ mời bạn bè tham gia. Chị và anh rễ cũng đến nhé!”

Tống Sính Đình ngập ngừng: “Chị không biết anh rễ em có rảnh không…”

Tống Phi Phi lập tức nói: “Buổi tối cũng không phải làm việc, làm sao có thể không rảnh?”

“Trừ phi là chị và anh rễ vẫn còn giận em không chịu tha thứ, cho nên mới không muốn đến dự tiệc sinh nhật của em.”

Tống Sính Đình nhanh chóng nói cô không phải có ý đó, cuối cùng chỉ có thể đồng ý: “Thôi được, tối nay chị sẽ gọi anh rẻ cùng đến dự tiệc sinh nhật của em.”

Tống Phi Phi: “Vậy được, đêm nay em chờ hai người tới!”

Sau khi nói xong, Tống Phi Phi liền cúp điện thoại, hai tay ra dấu ok với Lôi Thiên Chiếu bên cạnh, nhếch mép nói: “Tống Sính Đình đồng ý rồi!”

Lôi Thiên Chiếu híp mắt: “Tốt lắm!”

Màn đêm buông xuống, đèn sáng trưng.

Trong khách sạn Trung Hải, tầng hai được bó trí làm nơi tổ chức sinh nhật.

Trên bàn có nhiều loại thức ăn tự chọn, xung quanh còn có tháp sâm panh.

Hàng trăm nam nữ thanh niên ăn mặc rực rỡ đang cầm ly rượu vang túm lại nhóm hai ba người cùng nhau trò chuyện, bên tai là tiếng đàn piano du dương.

Lúc này Trần Ninh và Tống Sính Đình từ cửa bước vào.

Người đàn ông dáng cao thẳng tắp, mắt sáng như sao, người phụ nữ thanh mảnh, mắt sáng long lanh.

Hai người vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của đông đảo khán giả.

Tập đoàn Ninh Đại của Tống Sính Đình thời gian qua đã nỏi lên như một con ngựa ô trong cộng đồng doanh nghiệp của thành phố Trung Hải.

Khiến cô cũng trở thành một nhân vật nổi tiếng trong giới doanh nhân ở Trung Hải, được mệnh danh là nữ thần của giới doanh nhân.

Nam nữ tại hiện trường đều thi nhau tiến đến chào hỏi cô khiến cho Tống Phi Phi đang mặc chiếc váy dạ hội gợi cảm cách đó không xa lộ ra ánh mắt ghen tị.

Từ nhỏ đến lớn, Tống Phi Phi đã được các trưởng bối trong gia đình sủng ái, cô ta còn thường xuyên đối đầu với Tống Sinh Đình.

Cô ta đều muốn giành lấy tất cả những thứ Tống Sính Đình thích, thậm chí sau khi giành được cô ta còn phá hủy nó ngay trước mặt Tống Sính Đình, khiến Tống Sính Đình lần nào cũng tức giận đến phát khóc.

Nhưng mà đêm nay thứ mà Tống Phi Phi muốn giành lấy lại chính là người đàn ông của Tống Sính Đình!

Tống Phi Phi bí mật kéo cổ áo trễ xuống để bộ ng.ực kiêu hãnh của cô ta lộ ra nhiều hơn.

Sau đó cô ta và Lôi Thiên Chiếu đi về phía Trần Ninh và Tống Sính Đình.

Tống Phi Phi giả bộ hưng phấn: “Chị dâu, anh rễ, hai người cuối cùng cũng đến rồi.”

Tống Sính Đình xin lỗi và nói: “Có một đoạn bị tắc đường nên anh chị đến muộn một chút. Đây, đây là quà sinh nhật cho em.”

Tống Phi Phi nhận láy, giả vờ đạo đức nói: “Cảm ơn chị!”

Lôi Thiên Chiếu lúc này cũng nở nụ cười: “Đừng đứng đây nữa, đến bên kia ngồi xuống nói chuyện!”

Ngay sau đó, Lôi Thiên Chiếu và Tống Phi Phi, Trần Ninh và Tống Sính Đình, còn có một vài người đàn ông và phụ nữ khác có thân phận tương đối hơn bình thường có mối quan hệ tốt với Tống Phi Phi cùng nhau đến ngồi xuống trò chuyện.

Mấy người ăn vặt, uống sâm panh và trò chuyện vui vẻ với nhau.

Tống Phi Phi vừa nói vừa xoay người, nhìn thấy Tống Sinh Đình vẫn ăn mặc trang điểm như bình thường thì có vẻ kinh ngạc nói: “Chị, sao chị lại để mặt mộc không trang điểm đến đây?”

Tối nay Tống Sính Đình không trang điểm hay mặc váy dạ hội rực rỡ.

Cô nghĩ rằng đêm nay là sinh nhật của Tống Phi Phi. Tống Phi Phi là nhân vật chính trong đêm nay nên cô không muốn dành mắt ánh hào quang của em gái mình.

Vì vậy cô không trang điểm và cũng chỉ mặc quần áo hàng ngày đến.

Lúc này, cô mới hơi ngượng nói: “Ôi chị quen rồi. Bình thường cũng không trang điểm nhiều”.

Tống Phi Phi nhìn bộ quần áo bình thường mà Tống Sính Đình đang mặc, không ngừng lắc đầu: “Chị, chị đã không trang điểm lại còn mặc quần áo bình thường. Chị không có chút nữ tính nào cả. Ước chừng không bao lâu nữa chị sẽ trở thành một người đàn bà héo úa mắt.”

Tống Sính Đình cười hào phóng, thản nhiên nói: “Chị đã kết hôn rồi, héo úa hay không cũng không quan trọng, Trần Ninh không chê chị là được rồi.”

Tống Phi Phi lập tức nói: “Cái này không nhất định là đúng!”

“Đàn ông ai mà không thích phụ nữ đẹp, ai lại đi thích một người đàn bà héo úa chứ?”

Bạn bè xung quanh Tống Phi Phi cũng lên tiếng.

Mọi người đều nói Tống Sính Đình không thể thế này, không có chút nữ tính nào, rất nhanh sẽ trở thành một người đàn bà héo úa, đàn ông cũng không thích phụ nữ không nữ tính!

Ba người hùa vào sẽ trở thành một con hỗ!

Vốn dĩ nếu chỉ có một mình Tống Phi Phi cho rằng Tống Sính Đình không nữ tính thì Tống Sính Đình cũng không quan tâm lắm, nhưng mọi người ở hiện trường đều nói như vậy.

Tống Sính Đình liền cảm thấy rằng cô bình thường chỉ biết đến công việc, nếu có trang điểm thì cũng chỉ là kiểu trang điểm nhẹ phổ biến nhất. Có phải thật là không có nữ tính không?

Trần Ninh sẽ không thích cô phải không?

Tống Sính Đình có chút bối rối trong lòng.

Cô đứng dậy, nói lời xin lỗi với mọi người: “Tôi vào nhà vệ sinh một lát.”

Tống Sính Đình vừa vào nhà vệ sinh, Lôi Thiên Chiếu cũng đứng dậy nói với mọi người: “Tôi đi xem bánh sinh nhật do khách sạn chuẩn bị đã xong chưa? Mọi người cứ tiếp tục uống rượu nói chuyện phiếm.”

Anh ta nói xong cũng rời đi.

Tống Phi Phi nhìn thấy ngoài Trần Ninh ra chỉ còn lại một đám bạn sớm đã bị cô ta mua chuộc.

Lúc này, ánh mắt của cô ta vô tình rơi vào Trần Ninh, đường nét khuôn mặt Trần Ninh sắc bén, khóe miệng mím chặt hơi nhéch lên, giống như cười mà như không cười.

Tống Phi Phi động tâm, cô ta nghĩ thầm: Xong rồi xong rồi, anh ta càng nhìn càng đẹp trai, càng trông càng có hương vị.

Không được, tối nay nhất định phải có được anh tal Nghĩ vậy, Tống Phi Phi cầm một ly rượu vang đỏ lên, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn Trần Ninh, nũng nịu nói: “Anh rẻ?”

Ánh mắt Trần Ninh rơi vào phần thân thể của Tống Phi Phi lộ ra ngoài váy, khóe miệng hơi hơi cong lên: “Sao vậy?”

Tống Phi Phi nheo đôi mắt đào hoa nhìn Trần Ninh, ánh mắt mê hoặc: “Em đột nhiên phát hiện anh rễ thật sự rất đẹp trai, càng nhìn càng thấy có hương vị, ánh mắt chị gái thật là tốt.”

Trần Ninh mỉm cười, không thể hiện ý kiến gì.

Tống Phi Phi cười như hồ ly tinh, vừa cười vừa nói: “Anh rễ, anh thích kiểu cổ hủ không có chút nữ tính nào của chị gái hay là là thích kiểu nhiệt tình như lửa của em?”

Đúng lúc này, Tống Sính Đình vừa đi vào phòng vệ sinh rửa qua mặt một chút đã trở lại.

Còn chưa đến gần cô đã mơ hồ nghe thấy lời nói của Tống Phi Phi.

Cô cứng người, sau đó không bước tới.

Hơn nữa còn lén lút như quỷ nấp sau cây cột bên cạnh.

Cô muốn nghe trộm, muốn nghe câu trả lời của Trần Ninh.

Trần Ninh lạnh nhạt nói: “Cả đời này tôi chỉ thích một người phụ nữ, và đó là chị gái của cô!”

Tống Phi Phi bạo gan nói: “Đó là bởi vì anh chưa thử qua những người phụ nữ khác, như em chẳng hạn!”

Tống Sính Đình đang trốn sau cây cột nghe Tống Phi Phi nói vậy thì khuôn mặt xinh đẹp ngay lập tức thay đổi.

Cô vừa bàng hoàng vừa tức giận, thật không ngờ cô em họ của mình lại vô liêm sỉ, công khai gạ gẫm chồng cô như vậy!

Trần Ninh trầm mặt xuống, lãnh đạm nói: “Tống Phi Phi, xin cô tự trọng.”

Tống Phi Phi thầm nguyễn rủa trong lòng!

Cô ta cảm thấy trước mặt rất nhiều người hiện trường, cho dù là Trần Ninh có háo sắc muốn cùng cô ta phát sinh chuyện gì thì nhất định cũng sẽ khó mà thừa nhận vì thể diện.

Vì vậy, cô ta nghiêng người qua nũng nịu nói: “Anh rễ, anh \ đừng nghiêm túc như vậy. Người ta rất thích anh. Ở đây chán quá. Anh có muốn cùng em đi tìm một nơi yên tĩnh bên ngoài đổi gió không?”

Tống Sính Đình mở to hai mắt, vừa kinh ngạc vừa tức giận, hơn nữa còn lo lắng Trần Ninh thật sự sẽ đồng ý cùng Tống Phi Phi ra ngoài.

Bởi vì dù có là người ngu ngốc đến đâu thì cũng đều biết Tống Phi Phi hiện tại đang dụ dỗ Trần Ninh, nếu hai người cùng ra ngoài nhất định sẽ làm chuyện cắm ky đó.

Tống Sính Đình bây giờ rất sợ hãi, sợ Trần Ninh không chịu nồi cám dỗi Tuy nhiên, ngay khi Tống Phi Phi đến gần, định dán người cô ta lên người Trần Ninh thì Trần Ninh đã lạnh lùng quát: “Cô đừng lại gần tôi, tránh xa tôi ra. Tôi không chịu nổi mùi mắm cá trên người cô!”

Bùm!

Câu này Trần Ninh giống như sắm nỏ, khiến động tác của Tống Phi Phi như đông cứng lại, cả người trở nên ngu ngốc.

Đôi mắt cô ta nhanh chóng hiện lên một tia hoảng sợ, cuộc sống riêng tư của cô ta vẫn luôn hỗn loạn, thực sự là cô ta có một bí mật, đó chính là mùi khó chịu trên người.

Nhưng cô ta thường xức nước hoa để che đậy kỹ lưỡng đến nỗi ngay cả bạn trai Lôi Thiên Chiếu của cô ta cũng không thể phát hiện ra.

Thật không ngờ là Trần Ninh lại ở trước mặt mọi người nói ra chuyện này!

Mặt cô ta lập tức đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận.

Tống Sính Đình đang núp sau cây cột, lúc đầu cũng sững sờ, sau đó lộ ra vẻ thất thần, không biết nên cười hay nên khóc, Trần Ninh cũng xấu quá.

Trần Ninh nhìn Tống Phi Phi, lạnh lùng nói: “Đây chính là thứ nữ tính mà cô nói sao? Ha ha, nếu cô nữ tính như vậy thì cách xa tôi ra một chút, tôi sợ tôi không nhịn được sẽ nôn mắt!”