Thiếu Soái Trở Về

Chương 173




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 173: Phong Sát Toàn Diện Phòng tiếp khách, tập đoàn Ninh Đại.

Đội ngũ quản lý cấp cao của tập đoàn Ninh Đại do Tống Sính Đình dẫn đầu đang nói chuyện với Park Sung Gyun – chủ tịch tập đoàn Gemini. Họ ngồi hai bên bàn dài phân biệt rõ ràng, đang tiến hành đàm phán hợp tác.

Tập đoàn Gemini là công ty lớn rất có tiếng nói, nổi tiếng thế giới.

Lần này tập đoàn Ninh Đại muốn mua đơn hàng thiết bị sản xuất thuốc trị giá 200 triệu tệ, đối với tập đoàn Gemiini, thật ra cũng không tính là đơn hàng lớn.

Sở dĩ Park Sung Gyun coi trọng, thậm chí đích thân đến Trung Quốc, gặp mặt đàm phán hợp tác với Tống Sính Đình, thật ra là nhìn trúng vắc xin ung thư gan của Tống Sính Đình.

Park Sung Gyun vừa nhìn đã nhìn ra vắc xin ung thư gan có thể mang đến cơ hội làm ăn to lớn, ông ta bày tỏ mong muốn bán thiết bị sản xuất thuốc trị giá 200 triệu tệ cho Tống Sính Đình với giá siêu rẻ là 100 triệu tệ.

Nhưng có một yêu cầu, đó chính là yêu cầu Tống Sính Đình chuyển nhượng cho ông ta quyền đại lý ở nước ngoài.

Nói cách khác, vắc xin ung thư gan của Tống Sính Đình sản xuất, chỉ có thể tiêu thụ ở trong nước. Tắt cả thị trường nước ngoài, đều thuộc về tập đoàn Gemiini.

Tống Sính Đình sớm biết rằng hợp tác với tập đoàn Gemini, tập 1 đoàn này sẽ thường xuyên đưa ra điều kiện đi kèm hà khắc.

Nhưng cô không ngờ, yêu cầu của Park Sung Gyun lại quá đáng như vậy.

Họ lại yêu cầu chuyển nhượng vắc xin ung thư gan cho tập đoàn Gemini tại tất cả thị trường nước ngoài trừ Trung Quốc.

Ý của Park Sung Gyun về cơ bản là: Cô bán ở trong nước là được rồi, đừng mơ bước ra khỏi biên giới, càng đừng mơ nhìn ngó thế giới, bởi vì quyền đại lý phạm vi thế giới tôi đã thầu hết rồi!

Lúc này Tống Sính Đình trầm giọng nói: “Ông Park, chúng tôi biết thiết bị của tập đoàn các ông vô cùng tân tiến, cũng rất hy vọng có thể nhập khẩu thiết bị từ chỗ các ông. Nhưng yêu cầu mà ông đưa ra là quá hà khắc, tôi không cách nào đáp ứng được.”

Park Sung Gyun hơn 50 tuôi, bọng mắt rất to, khiến mắt ông ta nhìn có vẻ hơi giống mắt cá chết.

Lúc này đôi mắt cá chết của ông ta đang rất hứng thú đảo đưa trên thân hình mảnh mai của Tống Sính Đình, trong đầu nghĩ, cô gái này thật là cực phẩm, còn đẹp hơn cả nữ minh tỉnh Hàn Quốc chúng ta.

Nhưng ngoài miệng ông ta bình tĩnh nói: “Hà hà, cô Tống hãy suy nghĩ thêm đi, công ty nhỏ như các cô có thể hợp tác với tập đoàn Gemini chúng tôi, đây là vinh hạnh của các cô.”

“Tập đoàn Gemini chúng tôi có sức mạnh hùng hậu, có đối tác làm ăn như chúng tôi, công ty nhỏ của cô mới có thể tiếp tục tôn tại, đi càng xa hơn.”

Park Sung Gyun vừa nói xong, trợ lý của ông ta liền cầm điện thoại lại gần, nói nhỏ: “Chủ tịch, đại sự không ổn rồi, công tử Park ăn cơm ở nhà hàng, bị người ta đánh rồi.”

Park Sung Gyun nghe vậy kinh ngạc nói: “Cậu nói cái gì?”

Trợ lý sợ hãi trả lời: “Vừa rồi phía bên cảnh sát gửi tin tới, công tử Park bị người ta đánh rồi. Tay phải bị gãy xương, răng cũng bị đánh rụng máy chiếc, đang tiếp nhận điều trị trong bệnh viện.

Đồng thời phía cảnh sát còn chỉ ra, công tử Park dính líu đến các tội danh như trêu ghẹo con gái, đánh nhau!”

Park Sung Gyun giận tím mặt: “Cảnh sát thành phố Trung Hải làm ăn cái gì vậy, lẽ nào không biết con trai tôi có quyền miễn tội ngoại giao sao? Bọn họ không bảo vệ được an toàn cho con trai tôi, lẽ nào còn muốn bắt nó, thật là làm gì có lẽ đó.”

Tống Sính Đình cùng nhóm quản lý cấp cao của tập đoàn Ninh Đại cũng kinh hoàng nhìn Park Sung Gyun.

Lại có người đánh trọng thương con trai của Park Sung Gyun, chả trách ông ta lại giận dữ và thất lễ như vậy.

Park Sung Gyun tức giận sôi sục, hỏi trợ lý: “Cậu hỏi rõ, là ai đánh thương con trai tôi chưa?”

Trợ lý nhanh chóng liếc nhìn Tống Sính Đình, sau đó nói ra khiến người ta kinh ngạc: “Thưa chủ tịch, hung thủ đánh công tử Park bị thương, chính là chồng của cô Tống chủ tịch tập đoàn Ninh Đại – Trần Ninh.”

Cái gì?

“Còn nữa, Park Sung Gyun đã đưa ra lời độc ác, sẽ không hợp tác với chúng ta nữa, còn phong sát toàn diện chúng ta, để chúng ta không mua được thiết bị sản xuất thuốc tân tiến.”

Trần Ninh khẽ cười nói: “Phong sát chúng ta? Park Sung Gyun quá đề cao sức mạnh của Gemini bọn họ rồi. Ông ta không hợp tác với chúng ta, đó là tổn thất của bọn họ. Còn về thiết bị sản xuất thuốc, anh đề nghị mua của công ty Phi Long ở trong nước chúng ta, để anh giải quyết.”

Tống Sính Đình kiệt sức, cô không nhịn được trách cứ Trần Ninh: “Anh bớt khoác lác cho em. Em đã nói với anh rồi, công ty Phi Long là xí nghiệp quân công nỏi tiếng. Thiết bị của bọn họ sẽ không bán cho công ty tư nhân nhỏ như chúng ta đâu.”

Tống Sính Đình thở dài: “Bỏ đi, nói với anh những điều này anh cũng không hiểu. Hợp tác với tập đoàn Gemini chắc là không có hy vọng nữa rồi. Sau em sẽ liên lạc với công ty thiết bị sản xuất thuốc Lam Thiên ở tỉnh Giang Nam chúng ta, hy vọng có thể nhập được thiết bị từ công ty bọn họ.”

“Nhưng Trần Ninh, anh cũng phải cẩn thận chút. Khoảng thời gian này không có việc gì tốt nhất anh ít ra ngoài thôi. Park Sung Gyun tuyên bồ sẽ trả thù cho con trai ông ta, muốn trả thù anh.”

Trần Ninh hừ lạnh lùng: “Quả nhiên có người bố như vậy, mới dạy ra thằng con trai như thế. Park Yi Jun hống hách tàn bạo như vậy, hóa ra đều là học từ bố anh ta.”

“Vợ à, em không cần lo lắng, Park Sung Gyun không chọc vào anh thì không sao. Nếu ông ta chọc vào anh, vậy kết cục của ông ta còn thảm hơn con trai ông ta.”

Tống Sính Đình đau đầu, thầm nghĩ người ta là chủ tịch tập đoàn Gemini, đâu phải người anh chọc nổi!

Nhưng cô không nói ra lời nói kiểu diệt uy phong của chồng mình, giúp cho kẻ địch này, chỉ dặn dò Trần Ninh chú ý an toàn, sau đó liền cúp điện thoại.

Phòng bệnh Vip, bệnh viện nhân dân thành phố Trung Hải.

Park Sung Gyun nhìn thấy con trai mình bị thương, ông ta nhìn gò má sưng vù của con trai, và cả tay phải bị gãy, mặt đầy tức giận: “Đáng hận!”

Park Yi Jun làm vẻ đáng thương nói: “Bố, bố phải trả thù giúp conl”

Park Sung Gyun gật đầu: “Bố nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta, con cứ dưỡng thương cho khỏe trước đã.”

Nói xong, Park Sung Gyun dẫn một đám thuộc hạ, ra khỏi phòng bệnh.

Park Sung Gyun nói với trợ lý bên mình: “Cậu gọi điện thoại cho Tống Sính Đình, hãy nói giờ tôi rất tức giận, bảo cô ta ăn mặc đẹp một chút, đến phòng quán rượu để cho tôi trút giận.”

“Nếu cô ta không đến, vậy công ty Ninh Đại sẽ bị tập đoàn Gemini chúng ta chèn ép phong sát toàn diện. Còn nữa, chồng cô ta là Trần Ninh cũng đừng mong sống.”

Trợ lý trầm giọng nói: “Tuân lệnh!”