Thiếu Soái Trở Về

Chương 1090-1




Chương 1090:

 

Cho nên, tối nay anh ta nhất định phải so đấu với Diệp Mục Thiên, nhất định phải tranh giành với Diệp Mục Thiên, hơn nữa nhất định phải tranh thắng!

 

Sắc mặt La Văn Nhạc tái xanh nói với quản lý Lộ Lộ: “Tôi mặc kệ Diệp thiếu Hạng thiếu gì, bây giờ cô đi bảo Thẳm Bối Bối đến bồi rượu, đi.”

 

Lộ Lộ không còn cách nào khác, chỉ có thể cứng đầu đi.

 

Nhưng không bao lâu sau, cô ta trở lại với một dáu ấn trên khuôn mặt mình.

 

Vẻ mặt Lộ Lộ đưa đám nói: “La thiếu, vừa rồi tôi giúp ngài nói chuyện, nhưng Bồi Bối còn chưa nhích người, Diệp thiếu liền hung hăng tát tôi một cái.”

 

“Diệp thiếu bảo tôi cút, anh ta còn nói…”

 

La Văn Nhạc vừa sợ vừa giận: “Anh ta còn nói cái gì nữa?”

 

Lộ Lộ nhỏ giọng nói: “Tôi không dám nói…”

 

La Văn Nhạc tức giận nói: “Nói!”

 

Lộ Lộ kiên trì nói: “Diệp thiếu nói, thứ như La thiếu ngài cũng dám cướp phụ nữ với anh ta, còn nói ngài muốn mang Thẩm Bồi Bối đi, có gan liền tự mình đi xuống nói với anh ta.”

 

Sắc mặt La Văn Nhạc đỏ lên, phẫn nộ nói: “Lẽ nào có cái lý ấy, mọi người đi theo tôi, tối nay tôi sẽ gặp anh ta.”

 

La Văn Nhạc mang theo một đám bằng bạn trong quan lại, khí thế hùng hỗ xuống lầu.

 

Tống Sính Đình trợn mắt há hốc miệng, nhỏ giọng nói với Trần Ninh: “Trời ơi, loại thân phận quyền thiếu bọn họ này, lại vì một tiểu thư bồi rượu đánh nhau?”

 

Trần Ninh mỉm cười nói: ‘Không đơn giản như em nhìn thấy, trong này quan hệ, phức tạp.”

 

“Xem ra, tối nay hai đại quyền thiếu, sắp đánh nhau rồi.”

 

“Đi thôi, chúng ta đi xem chút.”

 

Tầng 1!

 

Hiện trường bữa tiệc sinh nhật.

 

Diệp Mục Thiên đang ngồi trên sô pha, bên cạnh bồi là một mỹ nữ cực phẩm khuynh quốc khuynh thành.

 

Mỹ nữ này có thể dùng họa quốc hại thành để hình dung.

 

Chẳng qua, ăn mặc cùng trang điểm của cô ta, có vẻ hơi chút diễm tục, làm cho cô ta thêm vài phần mùi vị phong tràn.

 

Cô ta là con đầu bào của câu lạc bộ Midnight Sun – Thẩm Bối Bồi.

 

Diệp Mục Thiên một tay ôm eo nhỏ của Thẩm Bối Bối, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo một nụ cười lạnh như có như không, nhìn cửa.

 

Đông đảo quyền thiếu, danh viện thiên kim Thủ đô, chúng tinh củng nguyệt vây quanh bên cạnh anh ta.

 

Cách đó không xa, còn có rất nhiều vệ sĩ tây phục dáng người cao lớn, ánh mắt sắc bén, đứng xuôi tay.

 

Lúc này!

 

La Văn Nhạc mang theo rất nhiều tùy tùng, khí thế hùng hổ xông vào.

 

Diệp Mục Thiên nhìn thấy La Văn Nhạc, ha hả cười nói: “Chậc chậc, đây không phải là La thiếu ở Thủ đô chúng ta sao, mang theo nhiều bạn bè như vậy tới đây, chẳng lẽ là tới chúc thọ tôi đây?”

 

Bạn bè bên cạnh anh ta nghe vậy, đều cười như không cười, nhìn một nhóm La Văn Nhạc.

 

Sắc mặt La Văn Nhạc tái xanh, lạnh lùng nói: “Diệp Mục Thiên, anh chớ bày ra dáng vẻ này với tôi.”

 

“Mục đích tôi xuống nơi này anh rõ ràng hơn tôi!”

 

Anh ta nói xong, ánh mắt dừng lại trên người Thẩm Bối Bối bên cạnh Diệp Mục Thiên có vẻ đứng ngồi không yên, hờ hững nói: “Cô, đi theo tôi, đi lên bồi rượu cho bạn của tôi.

 

La Văn Nhạc ở trong quyền quý Thủ đô, tương đối có trọng lượng.

 

Lời anh ta nói, Thẩm Bói Bối nào dám cự tuyệt, theo bản năng muốn đứng lên.

 

Thế nhưng, cô ta còn chưa đứng lên, đã bị bàn tay cường tráng mạnh mẽ của Diệp Mục Thiên ôm eo nhỏ, khiến cô ta không có cách nào đứng lên.

 

Vẻ mặt cô ta khó xử, đây thật sự là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp tai ương.

 

Diệp Mục Thiên ôm Thẩm Bồi Bối, khinh miệt nhìn La Văn Nhạc, cười nhạo nói: “La Văn Nhạc, tôi gọi anh một tiếng La thiếu, anh thật sự coi mình là dạng gì rồi?”

 

“Không thấy Thẩm Bói Bồi hầu hạ tôi uống rượu sao?”

 

“Thức thời, bây giờ liên cút đi cho tôi, không muôn tự tìm khó xử.”

 

La Văn Nhạc giận dữ nói: “Ha ha, tôi đã sớm chào hỏi Midnight Sun, đặt trước thẩm Bói Bối tối nay bồi rượu khách quý của tôi, anh dám cướp ngang.”