...
Mùa thu ở sa mạc phía tây gió nhiều, không gắt, nhưng vẫn có cảm giác khô nóng.
Một đoàn xe vượt địa hình đang du hành trong xa mạc mênh mông, chiếc xe dẫn đầu là do Bạch Ngôn Hạo lái mang theo Thẩm Ngải Yến, nhân dịp nghỉ phép, anh đưa cô đến nơi đóng quân ở sa mạc tham quan.
Mà Thẩm Ngải Yến cũng không đi một mình, cô đặc biệt mời vài người trong công ty đi cùng như Viên Cảnh Chí, tiểu Đào...!thêm vài nhân viên có chức vụ quan trọng theo cùng, xem như đi dã ngoại sau quá trình những lô hàng đầu
tiên được hoàn thành.
Đoàn xe chạy một đoạn dài rồi dừng trước doanh trại của quân đội.
"Ngải Yến, đến rồi." Bạch Ngôn Hạo xuống xe gọi Thẩm Ngải Yến.
Mọi người phía sau cũng lần lượt xuống xe.
Đi phía sau Thẩm Ngải Yến và Bạch Ngôn Hạo còn có Mạc Văn Kiên, hắn ta hôm nay được cha mình đặc cách đến tham quan quân đội.
Mà thật ra, đây cũng là ý của hắn, nói đúng hơn là hắn muốn tiếp cận Thẩm Ngải yến.
Nhưng là luôn chưa có cơ hội.
Sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho mọi người xong, Bạch Ngôn Hạo đưa Thẩm Ngải Yến tham quan quân doanh.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
"Ngôn Hạo, lần này anh thật sự biểu hiện rất tốt, chẳng mấy chốc sẽ được thăng tiến." Thẩm Ngải Yến vừa đi vừa nói.
"Biểu hiện gì? Em muốn nói chuyện nào, là anh biểu hiện trước mắt cha em, hay trước binh sĩ ở trong quân đội?" Anh vừa cười vừa hỏi.
"Cả hai đi." Thẩm Ngải Yến cười đáp, "Ngày đó, gặp cha em, anh thật sự làm cho ông cứng họng.
Lại trở về một cái liền chấp nhận chuyện của chúng ta."
"Tất nhiên rồi, nếu anh đường đường là chỉ huy không quân lại cứ phải lén lút hẹn hò với em, vậy không phải khiến em mang tiếng xấu sao, anh không thích người khác nói sau lưng em." Bạch Ngôn Hạo vừa nắm tay cô vừa đi.
Hai người nói chuyện với nhau rất tình tứ, hình ảnh này vừa vặn lọt vào tầm mắt của một người từ một lều trại phía xa.
Chính là Mạc Văn Kiên, hơn nữa còn có Lạc Quân Quân.
Cô ta lúc này đứng phía sau Mạc Văn Kiên nói: "Kỹ sư Mạc, yêu một người mà không giành được, cảm giác thật khó chịu nha?"
Mạc Văn Kiên giật mình quay đầu lại, ngạc nhiên, "Cô là ai, cô và tôi biết nhau sao?"
"Dĩ nhiên tôi biết anh, lần trước anh chẳng phải đã đến Thanh Đằng thay cho Bạch chỉ huy sao, chẳng những vậy, tôi còn biết anh Mạc đây vừa gặp đã thầm yêu Thẩm tổng của chúng tôi rồi đi?"
"À.." Mạc Văn Kiên cười, nhếch miệng nói: "Vậy ý cô là gì, tại sao cô phải nói với tôi loại chuyện này, có ích lợi gì cho cô?"
"Tất nhiên là có lợi, nếu anh đem Thẩm tổng làm người của anh, vậy thì người còn lại đương nhiên của tôi, chúng ta đều đạt được điều mình muốn không phải sao?" Lạc Quân Quân nói rất thẳng thắn, cứ như cô ta nắm chắc tất cả mọi chuyện.
"Ra là cô cũng phải lòng Bạch chỉ huy?" Mạc Văn Kiên cười khẩy hỏi.
" Đương nhiên đáng lẽ chúng tôi ta đầu ý hợp, nếu không có Thẩm Ngải Yến, tôi đã danh chính ngôn thuận là người yêu của Bạch Ngôn Hạo rồi." Lạc Quân Quân hai mắt chứa đầy tức giận nói.
"Vậy hiện tại cô muốn làm gì? Tại sao cô lại nói với tôi loại chuyện này, tôi và cô vốn không cùng một hướng?" Mạc Văn Kiên thờ ơ hỏi.
Hắn thật sự có chút không thích Lạc Quân Quân này, cô ta quả thật xinh đẹp, nhưng tính cách lại chẳng ra sao.
"Tôi muốn anh hợp tác với tôi.
Chúng ta đều có được thứ mình muốn." Lạc Quân Quân nói vô cùng chắc chắn.
Mạc Văn Kiên suy nghĩ một lúc, nói: "Vậy kế hoạch của cô là gì? Nói trước cho cô, tôi tuyệt sẽ không hợp tác với người nửa đường lại rút lui đâu."
Lạc Quân Quân nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Mạc Văn Kiên, cô ta cười như không cười, trong lòng thầm mắng hắn ta đồ chết nhát, nhưng bên ngoài vẫn nói: "Được, đến lúc đó, tôi nhờ anh hợp tác diễn xuất, mong anh làm tròn vai.
Mà anh cũng đừng làm tôi thất vọng."
"Được, nếu cô thất bại, vậy đừng trách tôi trở mặt với cô." Mạc Văn Kiên giọng hăn dọa để lại một câu rồi bỏ đi.
Lạc Quân Quân lui vào trong lều, toan tính kế hoạch âm mưu của chính cô ta.
Ban đầu từ lúc bị Bạch Ngôn Hạo từ chối, cô ta vẫn luôn không cam tâm, cái gọi là tình yêu vốn dĩ không có, trong lòng Lạc Quân Quân có lẽ chỉ là một ham muốn muốn chiếm hữu mà thôi.
Mà điều này làm chính bản thân cô ta tiến dần sâu vào những âm mưu của chính sự ghen ghét, đố kị.
Chuyến tham quan trên sa mạc hôm nay, cô ta không định tham gia, nhưng cuối cùng lại lựa chọn đi, trong lòng thầm quyết định chỉ cần loại bỏ Thẩm Ngải Yến, cô ta chắc chắn có được Bạch Ngôn Hạo, danh chính ngôn thuận mà được ở bên cạnh Bạch Ngôn Hạo.
Âm mưu trù tính từ trước, Lạc Quân Quân không ngại lôi kéo tình địch của Bạch Ngôn Hạo là Mạc Văn Kiên tiếp tay cho chính bản thân cô ta, mà nếu thành công, mọi chuyện trách nhiệm sẽ không thể truy cứu đến chỗ cô ta được.
Tai nạn máy bay chính là tai nạn mà không một ai có thể nghi ngờ đến.
Động cơ hư hỏng, xảy ra lỗi khi đang hoạt động, sẽ không ai có lý do để truy cứu, tất cả sẽ đều chỉ xem là tai nạn mà thôi.
Lạc Quân Quân vừa nghĩ vừa trù tính, trong lòng thầm cười lạnh lẽo, Thẩm Ngải Yến ơi Thẩm Ngải Yến, cô cũng đừng trách tôi, có trách thì trách bản thân cô cướp đi người tôi yêu nhất, chỉ có cô biến mất mãi mãi, tôi mới có cơ hội.
Ngày mai, tất cả xem như kết thúc.
Tai nạn kia nếu xảy ra, sẽ không còn Thẩm Ngải Yến, không còn ai cản đường Lạc Quân Quân cô ta đến với Bạch Ngôn Hạo nữa.
Trời dần qua nửa ngày, buổi chiều đám người Thẩm Ngải Yến sẽ được ngồi phi cơ tham quan vùng trời ở sa mạc hoang dã này.
Cảm giác ngửi mùi gió cát lúc hoàng hôn thật rất tuyệt.
Tất cả mọi người rất hào hứng, nhưng không ai ngờ được, một âm mưu phá hoại đã được trù tính từ ngay lúc đầu....