Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 463: Trở về nông thôn nói chuyện yêu đương! 【11】




Bạc Sủng Nhi hai chân khẽ đạp, giống như là giảm bớt cảm giác tê dại, cô nhắm mắt lại, thật lâu, mới mở mắt.

Tịch Giản Cận lúc này nằm nghiêng ở trên giường, trên da thịt bền chắc có mấy dấu vết màu đỏ, còn có dấu vết hàm răng nhợt nhạt, đều là cô lưu lại, thân hình của anh vốn là tốt, hiện tại ra mồ hôi, phía trên một tầng bong loáng, đặc biệt mê người.

Bạc Sủng Nhi không nhịn được xinh đẹp cong môi cười, theo ngực anh, đem ánh mắt dời đến trên mặt của anh.

Tịch Giản Cận sắc mặt thật căng thẳng, chỗ sâu trong ánh mắt lóe một tầng giãy dụa, giống như là đang dằn vặt cái gì.

ánh mắt Bạc Sủng Nhi cũng theo đó đạm xuống.

Cởi một thân nhu tình.

Anh còn đang giãy dụa?

Bạc Sủng Nhi nghĩ tới đây, liền đè ép tức giận lăn lộn đáy lòng, tâm bình khí hòa kêu một tiếng: "Tịch?"

Tịch Giản Cận quay đầu, sắc mặt cũng đã cởi bỏ vẻ sắc tình, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Bạc Sủng Nhi.

Bạc Sủng Nhi đáy lòng âm thầm cười lạnh, thật đúng là nhanh chóng thoát thân, nếu như không phải là Dịch Thiển cho cô chút ít video kia, cô thật đúng là cho là Tịch Giản Cận là người lạnh bạc!

trên mặt Bạc Sủng Nhi cũng mang theo vài phần mỵ mỵ cười, mềm nhũn đem đầu tựa vào cổ Tịch Giản Cận, từ từ đối với bên tai của anh thổi khỉ, một chút một chút trêu chọc người đàn ông mới vừa mất khí lực rất lớn mới miễn cưỡng lạnh tâm xuống.

Cô thủy chung không nói gì, môi đỏ mọng nho nhỏ hướng bên tai của anh, càng đến càng gần, hô hấp của anh theo đó lại bắt đầu dồn dập, mới vừa vốn cũng không có tận hứng, muốn cô một lần, giờ khắc này tế bào toàn thân vẫn còn nghĩ tới chuyện này, vì vậy, anh lại cảm thấy toàn thân nóng rang khó nhịn!

Tay nhỏ bé của Bạc Sủng Nhi chậm rãi theo da thịt của anh hướng bụng của anh trở xuống mò tới, Tịch Giản Cận cầm tay cô, quay đầu, không nháy mắt nhìn chằm chằm cô.

Bạc Sủng Nhi như không có chuyện gì xảy ra cong môi, kiều mềm cười cười, sau đó cắn môi Tịch Giản Cận, liền dời đến cổ của anh, chậm rãi hôn hít, chân tinh tế trắng trắng, quấn lên chân của anh.

Thân thể Tịch Giản Cận cứng đờ, ánh mắt trở nên cực nóng hơn, ánh mắt Bạc Sủng Nhi cũng theo đó lóe lóe, tay nhỏ bé liền từ lòng bàn tay của anh tránh thoát, thoáng cái bắt được thứ kia của anh.