Đợi khi Ninh Hữu từ trong hôn mê tỉnh lại, cậu đã về tới trên quân hạm Triệt Na Đế Quốc.
Cậu đột nhiên ngồi dậy, bắt được một người bên cạnh, hỏi, "Người tôi mang về đâu rồi? Bọn họ thế nào?"
"Bọn họ đang ở phòng cách vách, quân y đang trị liệu cho họ, quân y đã xem qua nói, không có vấn đề gì lớn, chỉ là đã chịu xung kích làm hôn mê mà thôi, hơi có chút nội thương, nhưng chờ trở về dưỡng một tháng là sẽ không có vấn đề gì cả."
Lúc này Ninh Hữu mới nhẹ nhàng thở ra, rồi mới nhớ tới sự tình của mình, có chút mờ mịt hỏi, "Tôi như thế nào lại ở chỗ này vậy?"
"Cái này tôi cũng rất kỳ quái, bên ngoài cơ giáp cậu điều khiển giống như mang theo một tia hắc quang, nhanh chóng bay về phía quân hạm chúng ta, lúc ấy chúng tôi nhìn thấy còn tưởng rằng là đợt công kích mới của Addams đế quốc, nếu không phải nhìn thấy trên cơ giáp của cậu có đánh dấu của đế quốc chúng ta, chỉ sợ trên quân hạm đã trực tiếp xạ kích rồi."
"Sau lại cơ giáp của cậu liền ngừng ở bên ngoài quân hạm rồi bất động, sau khi chúng tôi đem cậu tiếp dẫn tiến vào mới phát hiện tất cả các cậu đều đã hôn mê, ngay cả cơ giáp cũng bị phá hư đến gần như hủy diệt rồi, cũng không biết các cậu đến tột cùng là làm sao mà đến đây được."
Nghe người nọ miêu tả, trong lòng Ninh Hữu vừa động, tầm mắt dời về phía Lăng Vân trên cổ tay.
Lúc này Lăng Vân ảm đạm không còn ánh sáng, dường như chỉ là một cái vòng tay mà đen phổ phổ thông thông. Ngón tay Ninh Hữu chạm vào tầng ngoài của Lăng Vân, tâm niệm khẽ nhúc nhích, tâm linh bản thân kêu gọi cùng tương thông với Lăng Vân, lại không chiếm được bất cứ đáp lại nào.
Một mảnh tử khí trầm trầm.
Hốc mắt Ninh Hữu tức khắc đỏ.
"Cậu làm sao vậy?", Người kia hỏi.
Ninh Hữu lắc lắc đầu, cắn chặt khớp hàm, chóp mũi tràn đầy sáp ý.
"Tôi có thể đi xem bọn họ không?", Một lát sau, Ninh Hữu khàn khàn giọng hỏi.
Người nọ lập tức phản ứng lại Ninh Hữu nói chính là hai người sống sót kia, gật đầu nói, "Đương nhiên là có thể, chẳng qua phải đợi cậu hấp thu xong dịch chữa trị xong đã rồi cậu mới có thể đi."
Ninh Hữu nói một tiếng cảm ơn rồi nhắm hai mắt lại, chờ hấp thu xong dịch chữa trị. Trước mắt đen như mực lại hiện ra một màn thảm thiết trên tinh cầu Hòa Tân, cảnh tượng máu tươi đầm đìa, những người hàng xóm chết không nhắm mắt, còn có những chiến hữu đã ngã vào trước người mình.
Còn có Lăng Vân hiện tại đã không còn tiếng động.
Tức giận quay cuồng tràn ngập lồng ngực cậu, trong đầu cậu chỉ còn có một chữ, đó chính là sát!
Giết hết hết thảy!
Tất cả thù, cậu muốn từng bút lại từng bút tính rõ ràng với bọn chúng!
"Bồng!" Một tiếng, cái chén nơi xa đột nhiên tạc nứt, nước vẩy ra khắp nơi.
"A ——!", Một tiếng thét chói tai dồn dập, người nọ bị dọa đến lui lại phía sau mấy bước, hoảng sợ hô, "Đây là có chuyện gì vậy? Cái chén sao lại đột nhiên nổ tung vậy?"
Ninh Hữu đằng đằng mở hai mắt, bên trong con ngươi tràn đầy huyết hồng.
Tầm mắt người nọ chạm vào hai mắt Ninh Hữu, tức khắc hô hấp cứng lại, cảm giác bản thân phảng phất như bị Tử Thần theo dõi vậy, máu huyết cả người thoáng chốc đông lại.
"Đã hấp thu xong dịch chữa trị rồi, anh có thể mang tôi đi xem không?", Ninh Hữu mười phần lễ phép hỏi.
Cặp mắt đỏ bừng phảng phất giống như sát thần vừa rồi kia giống như chỉ là ảo giác của mình, người nọ chớp chớp mắt, chỉ có thấy một đứa nhỏ nam phi thường thanh tú đáng yêu, có chút phát ngốc nói, "Nga nga tốt, hiện tại tôi mang cậu qua đó ngay."
Thời điểm Ninh Hữu qua đó, vợ chồng Lương Mạn cũng vừa tỉnh lại, thoạt nhìn cực kỳ tiều tụy, quân y nói với bọn họ một vài hạng mục công việc cần chú ý sau đó liền rời đi.
"Cha mẹ, hai người không có việc gì đi!", Ninh Hữu có chút lo lắng.
"Chúng ta không có việc gì", vợ chồng Lương Mạn nói, vẫy vẫy tay, ý bảo Ninh Hữu đi qua đó, kéo tay cậu qua nói, "Tiểu Hữu con thế nào? Sao con lại chạy đến nơi đó đi cứu chúng ta vậy hả?! Con có biết nơi đó nguy hiểm bao nhiêu hay không?! Lúc chúng ta nhìn thấy con quả thực là lo lắng gần chết, lỡ như con có chuyện gì thì phải làm sao bây giờ?"
Vợ chồng Lương Mạn lo lắng nói một câu lại tiếp một câu, Ninh Hữu trong lòng ấm áp, nhanh chóng nói, "Cha mẹ hai người biết thực lực của con mà, con trai của hai người là tuyệt nhất, sao có thể sẽ có việc chứ? Không cần lo lắng cho con đâu, chỉ chút việc nhỏ như vậy không làm khó được con đâu."
Nói xong lời cuối cùng, chẳng những vợ chồng Lương Mạn không tin, mà ngay cả chính bản thân Ninh Hữu cũng cười khổ. Sao có thể chỉ là chút việc nhỏ được chứ, đồng đội của mình cùng những người hàng xóm đã quen biết từ nhỏ đều chết ở trước mặt mình, bản thân lại căn bản là bất lực.
Vợ chồng Lương Mạn nhìn thấy con trai trong lòng khó chịu, tức khắc cũng không dám lại nói thêm cái gì về chuyện này nữa, nhanh chóng chuyển đề tài, "Những người đó là ai vậy?"
"Bọn họ là quân đội của Triệt Na Đế Quốc, hiện tại đã tuyên chiến với đế quốc rồi", Ninh Hữu nói, "Chỉ là không biết bọn chúng vì cái gì lại muốn chiếm lĩnh tinh cầu Hòa Tân, điểm này vẫn luôn đều làm cho chúng con phi thường khó hiểu."
"Theo lý mà nói, trên tinh cầu Hòa Tân căn bản là không có địa phương gì đáng giá để bọn chúng coi trọng cả, nơi này của chúng ta ngoại trừ khoáng thạch ra, cái gì cũng không có", Lương Mạn khó hiểu nói, "Cũng không biết bọn chúng rốt cuộc là muốn làm gì."
"Từ từ", Thạch Bằng cau mày trầm tư trong chốc lát rồi đột nhiên mở miệng, "A Mạn em có còn nhớ chuyện thời điểm bọn chúng trông chừng chúng ta đã từng đàm luận về cái mạch khoáng bỏ đi kia không?"
Lương Mạn suy tư một chút, "Em nhớ ra rồi, đúng thật vậy, lúc bọn chúng nói chuyện phiếm xác thật là đã từng nói tới, nơi mà bọn chúng hình dung hẳn chính là cái mạch khoáng bỏ đi kia! Bọn chúng hình như là đã phái trọng binh đi đến đó, chẳng lẽ bên trong cái mạch khoáng bỏ đi kia thật là có cái gì sao?"
"Anh cảm thấy hẳn là như vậy đó, rất lâu trước kia cũng đã có đồn đại nói là bên kia có khoáng thạch đặc biệt trân quý, chỉ là lúc ấy khai quật rất lâu mà vẫn không có tìm được, bọn họ liền từ bỏ, hiện tại xem ra rất có khả năng đồn đãi trước kia là thật sự rồi", Thạch Bằng nói.
"Nếu là thật sự, như vậy cũng có thể giải thích được bọn chúng vì sao lại chiếm lĩnh tinh cầu Hòa Tân", Ninh Hữu nhíu mày, "Nhưng nếu mạch khoáng kia thật là phi thường quý hiếm, chúng ta tuyệt đối không thể để mạch khoáng này rơi xuống trong tay bọn họ được. Cha mẹ hai người đi nghỉ ngơi một chút trước đi, con đem tình huống này báo cáo cho thiếu tướng trước đã."
Ninh Hữu rất nhanh đã tìm tới được phòng của thiếu tướng chỉ huy, đối với anh ta làm một cái chào theo nghi thức quân đội, "Báo cáo!"
"Có chuyện gì?", Thiếu tướng lúc này đang sứt đầu mẻ trán, bọn họ đánh giá sai số lượng quân địch trên tinh cầu Hòa Tân, hiện tại đánh lên căn bản là không nắm chắc được thắng lợi, thậm chí đã xuất hiện dấu hiệu bại lui.
"Con tin chỉ cứu về được hai người, đội cứu viện chỉ có một mình tôi còn sống, những người khác tất cả đều đã hy sinh", thời điểm Ninh Hữu nói những lời này áp lực mà đau kịch liệt, "Thuộc hạ vô năng."
Thiếu tướng thở dài, biểu tình nghiêm túc mà trầm trọng, "Bọn họ đều là anh hùng, cậu cũng vậy. Tình huống ở đó thế nào?"
"Bọn họ dường như đã biết chúng tôi muốn qua đó, bên con tin còn thiết một cái bẫy, sau khi chúng tôi cứu người toàn vẹn ra đã bị bọn họ bao vây. Nhân số của bọn họ rất nhiều, cấp bậc cơ giáp đều rất cao, lại còn có ba cái cơ giáp cấp S, chúng tôi trên cơ bản coi như là căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng gì, tôi có thể xông ra được cũng chỉ là một cái may mắn."
"Ba cái cơ giáp cấp S?!", Thiếu tướng nhăn chặt mày, "Các cậu chỉ là đi cứu con tin, căn bản không đáng để bọn họ vận dụng cơ giáp cấp S, lại còn là ba cái, này chỉ sợ là tất cả chiến lực đứng đầu mà bọn họ đóng quân ở trên tinh cầu Hòa Tân, bọn họ vì cái gì lại phải thiết lập bẫy rập cho các cậu như vậy? Này hoàn toàn không hợp lý."
Trong lòng Ninh Hữu lộp bộp một tiếng, cũng phản ứng lại. Thiếu tướng nói rất đúng, Addams đế quốc căn bản là không có lý do gì để đi thiết lập bẫy rập cho một đội cứu viện cả, lại còn xuất động ba cái cơ giáp cấp S, này căn bản là không phù hợp với lẽ thường. Bọn chúng vì cái gì mà phải làm như vậy?
Ninh Hữu bỗng nhiên nghĩ tới sự tình lúc trước người Addams đế quốc tập kích cậu cùng Tấn Giang, như vậy, cái bẫy rập này có thể nào là chỉ nhằm vào bản thân mà thiết lập hay không? Tâm Ninh Hữu không ngừng trầm xuống, dự cảm không tốt trong lòng càng ngày càng mạnh. Cậu miễn cưỡng đem cái cảm giác này đè ép xuống, đem mục đích chủ yếu mà cậu tới tìm thiếu tướng nói ra.
"Thiếu tướng, còn có một việc, hai người được cứu ra trên tinh cầu Hòa Tân, cũng chính là cha mẹ tôi suy đoán quân đội của Addams đế quốc công chiếm tinh cầu Hòa Tân rất có khả năng là bởi vì mạch khoáng trên đó", Ninh Hữu nói, "Trên tinh cầu của chúng tôi có một cái mạch khoáng bỏ đi nổi danh, lúc trước có đồn đại nói bên trong cái mạch khoáng kia có khoáng thạch kim loại cực kỳ quý hiếm, nhưng bởi vì có người không khai thác được thứ gì nên trực tiếp từ bỏ. Nhưng là hiện tại thời điểm cha mẹ tôi bị trông coi có nghe những quân địch đó từng nói đến cái mạch khoáng kia, thoạt nhìn dường như là họ đã phái trọng binh gác ở nơi đó."
"Chúng tôi cảm thấy cái đồn đại trước kia rất có khả năng là sự thật, người Addams đế quốc chiếm cứ tinh cầu Hòa Tân chính là vì cái mạch khoáng này."
Thiếu tướng nghe xong liền trầm tư một lát, "Nếu là như vậy, tinh cầu Hòa Tân càng không thể để rơi vào trong tay bọn họ được. Triệu tập những người khác mở họp, chúng ta phải chế định phương án một lần nữa!"
Ninh Hữu làm người trên tinh cầu Hòa Tân duy nhất từng tiếp xúc gần gũi với Addams đế quốc cũng bị giữ lại cùng nhau mở họp, một đám người nhằm vào tình huống trước mắt xôn xao cãi cọ, sau khi Ninh Hữu đem sự tình mạch khoáng nói ra, mọi người trầm tư một lát, thảo luận một chút tầm quan trọng của cái mạch khoáng này, cuối cùng mọi người cắn răng một cái, quyết định đánh bạc một phen, định ra một phương án tác chiến mới.
Lần này trọng tâm công kích của bọn họ chuyển dời đến trên cái mạch khoáng bỏ đi kia.
Sự thật chứng minh, phương án tác chiến lần này của bọn họ cũng không sai, quân đội của Addams đế quốc cực lực ngăn cản công kích của bọn họ, muốn bảo hộ phiến mạch khoáng này, một đám cơ giáp của Triệt Na Đế Quốc đáp xuống phụ cận mạch khoáng, cùng binh lực trông coi ở phụ cận chiến đấu kịch liệt. Các quân hạm loại nhỏ phía trên lại ném chuột sợ vỡ đồ, căn bản không dám phát ra công kích với bọn họ.
Mà lúc này, đám Ninh Hữu trên một cái chiến hạm vận tải loại nhỏ dưới tình huống không chút chú ý mà bay lên.
Trải qua chiến đấu liên tục suốt một ngày, Addams đế quốc rốt cuộc cũng lộ ra một tia dấu hiệu bại lui, sĩ khí của đám người Ninh Hữu ngẩng cao, cuối cùng cũng bức lui bọn chúng.
Đúng vậy, chỉ là bức lui, Addams đế quốc tuy rằng cũng tổn thất không ít binh lực, nhưng lực lượng tinh nhuệ của bọn chúng lại vẫn tồn tại như cũ, đám người Ninh Hữu căn bản là không thể thương tổn đến Addams đế quốc được, cứ việc sau lại thừa thắng xông lên, lại vẫn không thể đuổi kịp được tốc độ của bọn chúng.
Một trận nói là thắng, nhưng cũng chỉ có thể xem như miễn cưỡng.
Nhưng vô luận như thế nào, tinh cầu Hòa Tân cuối cùng vẫn đã thu hồi lại được. Chỉ là còn chưa đợi bọn họ cao hứng được bao lâu, một tin tức lớn lại làm cho tâm bọn họ trầm tới đáy cốc.
Lâm gia khống chế quân đoàn đệ tứ phản loạn, đầu phục Addams đế quốc.
Mà quân đội của Addams đế quốc thần không biết quỷ không hay đã tới Tương Vương Tinh, Tương Vương Tinh báo nguy.
nh��я�-<