Hương vị thối nát theo gió cuồn cuộn nổi lên, cát vàng trên mặt đất có màu đỏ kì dị, đó là cảnh tưởng vừa mới hấp thu hết máu nóng, thực vật to lớn rách bươm nối tiếp nhau giống như xoắn lên tận trời, ở trên lộ ra vẻ lộn xộn, nhiễm máy tươi…lộ ra vẻ hoang tàn.
Tiếng la hét đấu đá rung trời, làm cho hình ảnh sa trường càng thêm đẫm máu. Ở phía đông, hai quân đội dùng súng chém giết, đạn laser chói mắt, máu cùng tiếng kêu thảm thiết vang đầy trời.
“Lạc điện hạ, quân đội chúng ta đã chiếm thương phong, quốc hội cũng không có gì khác thường, nhưng ở đây không thể lui, cũng không thể đóng quân.” Sĩ quan ở một bên cầm cây súng thật dài, toàn thân là quân phục chống đạn, trên ngực có viêm văn đồ.
“Ân? Chiến tranh lâu như vậy, bọn họ chẳng những không lùi còn càng ngày càng bán mạng, chẳng lẽ có vũ khí bí mật gì?” Thanh âm trầm thấp từ tính, một mái tóc đỏ thoát ra, dáng người cao lớn mặc quân phục. Lạc nghiễm nhiên là chiến thần cuồng dã.
“A? Tướng quân a, ngài là nghĩ nhiều quá, kia mấy tên kia không phải là quỷ hút máu sao? Chúng ta gặp cũng không ít đi?! Hơn nữa, vũ khí bí mật của chúng ta lập tức sẽ đến, bảo đảm tiêu diệt bọn họ!” Sĩ quan cười, trên mặt thanh niên tràn đầy sức sống.
“Ân.” Lạc nhíu mày, cái vũ khí bí mật kia đến tột cùng là cái gì?
“Lạc điện hạ?!……” Sĩ quan hướng y khoát tay, cho là y lại xuất thần.
“Xú tiểu tử! Đừng ở trước mặt ta hoảng!” Lạc cười mắc đẩy cái tay trước mặt đi.
“Nga ha hả, ta tưởng là Lạc điện hạ nhớ Mộc điện hạ ở nhà rồi…Hắc hắc…..” Sĩ quan đắc ý cười trộm.
“Xú tiểu tử, muốn chết hả! Đừng chạy! Đứng lại cho ta!” Lạc tức giận mắng đuổi theo.
“A! Điện hạ tha mạng!!!………………..”
Xa xa lại nhớ đến con người ngọt ngào ấm áp như dòng nước kia.
Mộc, em có khỏe không? Nhận được tin tức của anh không? Có hay không ầm ĩ không chịu uống thuốc? Chờ anh trở lại….chờ anh trở lại sai đó không còn xa nhau nữa……….Lạc
Đầy trời toàn cát vàng, một đoàn quỷ hút máu cấp thấp lao đến, đội quân quỷ hút máu đột nhiên lớn mạnh, mà những kẻ chết đi đều biến thành cương thi, điều này làm cho quân đội của Lạc thình lình bị vây ở hạ phong, vũ khí trong tay là công nghệ tiên tiếng nhất, trên người là áo giáp vô cùng kiên cố.
Tiếng gầm gừ phẫn nỗ truyền khắp cả chiến trường???? Thanh âm vô cùng chói tai, trận chiến tạm thời ngừng lại.
“Điện hạ~!” Sĩ quan kinh ngạc lớn giọng một ươờng chạy đến gần.
“Lớn tiếng cái gì?” Phcịh một tiếng, Lạc trừng mắt giận dữ hét. Hiể nhiên thấy chuyện trên chiến trường ngày hôm nay đã chọc giận hắn.
“Ách….ha hả……..Điện hạ, vũ khí bí mật tới……..” Sĩ quan hạ giọng, có chút thần bí đưa tay vào trong túi giữ ấm trên bàn, túi tản ta hơi thở ấm áp, l1uc mở ra còn có hơi nước.
“Đây là vũ khí bí mật?!” Thật giống như viên thuốc con nhộng, bên trong có loại chất lỏng màu lam, ở giữa chất lòng còn có một tuyến chất lỏng màu đỏ, nhìn thật sợ.
“Đúng!” Sĩ quan thật cẩn thận cầm lấy hai khẩu súng trên tay, cầm súng chích vào bao con nhộng, hút vào trong súng.
“Điện hả, chỉ cần đem súng có dính cái này vvào trong cơ thể đám người hút máu kia, mấy quỷ hút máu cấp thấp dẽ chết. sẽ phát điên, tự chém giết lẫn nhai.”
“Ân…tốt! Đêm nay chúng ta tập kích!” Ánh mắt Lạc lấp lánh, sức hấp dẫn từ uy nghiêm làm cho sĩ quan sửng sốt, lập tức ngây ngô cười, nói: “Tuân mệnh!”
“Tổng cộng có bao nhiu loại vụ khí này?”
“246 hộp!”……
Lạc cười nhạt nhìn màu lam kia, Mộc em chờ, chờ anh trở lại………