Lời nói Mạn Tư Đan cứ như vô nghĩa, nhưng mà bất đồng khi đặt hai chữ ‘Nữ vương’.
Mọi người cùng nhau nói công ‘Vâng theo mệnh lệnh nữ vương.”
“Từ khi bắt đầu hội nghị, mọi người vẫn là có chút bất mãn…….” Khi nói lời này Mạn Tư Đan không quên liếc nhìn An Sắt một cái, hắn liền cười nhạo một tiếng.
Mạn Tư Đan đen mặt lại, lại chuyển sang cười nói.: “Mọi người thiểu số phục tùng đa số, như vậy công bằng lại hợp lý, đề nghị của Hạ Thụ điện hạ rất có đạo lý, đem phần lớn địa cậu thiết lập căn cứ nghiên cứu, này cũng vì sự ohát triển của quốc gia chúng ta.”
“Ta xem là vì để cho gia tộc mình không bị loại bỏ, vì muốn đứng vững đi.” An Sắt buồn cùng cười nhìn mọi người, khi nhìn đến mặt Hạ Thụ cùng Mạn Tư Đan, nâng cầm, trong mắt tràn đầy vẻ châm chọc.
Trên mặt Hạ Thụ lại trắng bệch một tầng. Mạn Tư Đan đối với ánh mắt ngạo mạn vô lễ của An Sắt rất không quen, hinh như là không tôn trọnng hắ, ngẫm lại mình là thân vệ nữ cương, người nào dám đắc tội?!
Trong lòng mọi người đều hiểu, tam đại gia tộc ngay từ đầu là đồng tiến, ngang hàng nhau. Nhưng mà, với sự nghiệp khoa học kỹ thuật của gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì càng ngày càng suy bại, bởi vì khoa học kỹ thuật ngày càng tiến bộ, muốn đột phá nền công nghệ cao rất khóm cho nên gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì tới thế hệ Hạ Thụ liền không có gì làm, nhưng lịch sử lâu đời, chỉ còn lực lượng tích lũy duy trì thôi.
An Sắt nhắm mặt lại, như là tự hỏi, sau đó cười rồi mở mắt, ánh mắt giống như mèo lộ ra huyết tinh: “Ta thật hi vọng người cạnh tranh càng ít càng tốt, kỷ thật, về sau chỉ còn lại hai đại gia tộc là được.”
Không khí ngưng kết, mọi người ngay ngẩn cả người, một câu này liền như kíp nổ, tâm mọi người đều rung động, Đế An Na cảm thấy đại sự không ổn, tất cả mọi người đều nhỏ giọng nghị luận, mặt Duy Khắc củng trở nên bối rối, lời nói tam đại gia tộc rất có trọng lượng, một lời ngàn vàng.
Này vui đùa có phải hay không quá lớn? Mọi người nghĩ.
“An Sắt! Ngươi là có ý tứ gì? Nếu ngươi là nói giỡn, ta có thể tha thứ sự vô lễ của ngươi, nhưng mà, nếu đây là sự thật………..” Hạ Thụ ôm miệng vết thương, ánh mắt không còn ôn nhu, nổi giận nói.
Hạ Thụ ôm lấy vết thương, sắc mặt xám trắng dọa người, Duy Khắc không tiếng động an ủi y.
“An Sắt điện hạ, ngươi là quên chuyện đâm Hạ Thụ điện hạ bị thương đi.” Mạn Tư Đan lạnh lùng nói.
An Sắt cười rồi dừng một chút, sau đó cười càng lớn.
Mạn Tư Đan thiếu chút nữa liền mắng chửi người, bất quá nhịn xuống, cười lạnh nói: “Mệnh lệnh của nữ cương! An Sắt Andy Lôi Khắc dẫn người xông vào nơi của Hạ Thụ Mỹ Lâm Hạ Tì, làm trọng thương Hạ Thụ Mỹ Lâm Hạ Tì. Nữ vương có lời khiền trách, An Sắt Andy Lôi Khắc trong một năm không được sử dụng chính quyền!”
Mọi người sợ hãi, nữ vương lần này trừng phạt thật nặng, cướp đoạt chính quyền, An Sắt không có năng lực bảo vệ chính mình, cũng không có quyền chia cắt địa cầu.
Không để ý tới ai đang nói chuyện, không muốn nghe ai đang cười lạnh.
An Sắt từ từ nhắm hai mắt, nhăn lại mi.
Lòng người đều hướng về mình, Hạ Thụ nhẹ nhàng thở ra, Duy Khắc cũng thực lo lắng, nhưng mà cho tới bây giờ, An Sắt cũng không có nói cái gì nữa.
Ai cũng không nghĩ đến, An Sắt hôm nay là quyết tâm.
An Sắt đứng lên, mắt mèo vô cùng sắt bén, sắc mặt tàn nhẫn nói: “Ta không tiếp thụ!!!!!”
Thanh âm vang vọng trong đại sảnh.
“Ngươi muốn phản kháng nữ vương bệ hạ sao?! An Sắt điện hạ!” Man Tư Đan cười lạnh nói.
Chỉ có An Sắt biết, lời Mạn Tư Đan có bao nhiêu ngu xuẩn.
“Ta An Sắt Andy Lôi Khắc, ở nơi này thể, ta không muốn khơi mào chiến tranh! Ta không cần làm người thay đổi lịch sử huyết tộc!” An Sắt tháo xuống nhẫn tượng trưng gia huy trên tay, ném hướng về Mạn Tư Đan, hắn đã bị dọa cho sợ hãi, nhẫn kia va vào mặt hắn, rồi rớt trên sàn nhà lăn thành vòng tròn phát ra tiếng ‘Đinh đương’.
Mọi người bừng tỉnh, Hạ Thụ bị dọa, Duy Khắc cũng không thể ngồi yên.
Tháo xuống chiếc nhẫn, cũng thể trịnh trọng như vậy, An Sắt không có nói giỡn.
Mọi người cảm thấy nguy cơ chiến tranh đang đặt ở trên cổ mình…………..
“Nói cho nữ vương, ta đem tất cả mọi thứ bỏ đi, trở lại đệ nhất tinh cầu, sau đó cùng thân vệ bên người nữ vương trao đổi.” An Sắt lạnh giọng nói, nhìn mọi người đã bị dọa trở thành như thế, không khỏi buồn cười, cung kính sống trong một cái ***g, An Sắt phiền chán, làm thay đổi lịch sử cũng không phải không có khả năng, nữ vương đối với tam đại gia tộc quản lý rất lỏng lẻo, cũng không tham gia chính sự, chỉ đứng nhìn huyết tộc phát triển tự do.
An Sắt có năng lực làm cho nữ vương giúp đỡ hắn, cho dù chống đỡ không nổi cũng sẽ không phải đối.
An Sắt cũng không muốn lưỡng bại câu thương, nhẹ giọng nói: “Ta chỉ cần quyền chi phối địa cầu, sau khi có được ta sẽ mở cửa, để các vị khai phá, ta chỉ cần quyền lợi trên danh nghĩa là được rồi. Các vị không cần lo lắng. Ta đi trước.”
An Sắt tao nhã rời đi.
Phòng Hội nghị phía sau rất hỗn loạn, giống như đang ở trong nước bẩn, không ngừng giãy dụa.
.
An Sắt không phải vì nhất thời mà nảy sinh ý tưởng này, hắn đã sớm muốn làm như vậy, An Sắt nghe xong nguồn sinh lực cấp cho bọn họ —- ngừng cung cấp điện, ngừng chế tác nguyên liệu, ngừng tiếp tế quân sự……..
An Sắt nắm giữ hơn phân nửa đế quốc huyết tộc.
Tổ tiên An Sắt luôn được nữ vương yêu thích, cho gia tộc Andy Lôi Khắc sản nghiệp quan trọng nhất cũng là dễ bị người dòm ngó nhất.
Không phải không có người nghĩ qua, máy tính thật rất quý rất hữu dụng, nhưng là không có internet, máy tính để làm gì. Súng rất lợi hãi, nhưng không có nguyên liệu chế tác, như vậy, còn có súng sao?
Gia tộc An Sắt chính là chiếm ưu thế, nắm lấy mạch máu đế quốc, lặng yên không một tiếng động khống chế cả đế quốc, nữ vương có thông minh như thế nào, nàng cũng sẽ không thể tưởng được sẽ có một ngày như vậy? Nữ vương là cô ý, đem quyền lực phân cho các gia tộc, để cho bọn họ tự phát triển, biết khi đế quốc cường đại rồi, tam đại gia tộc nhất định sẽ cắn nuốt nhau, đến lúc đó quyền lợi lại thống nhất.
Hơn nữa, so với một người phát triển lúc trước, ba người phát triển càng toàn diện hơn. Hơn nữa nữ vương tựa hồ đã sớm chọn gia tộc Andy Lôi Khắc thống lĩnh đế quốc, thống nhất tầm mắt. Vì tránh cho tổn thất, nữ vương muốn An Sắt lợi dụng tốt ưu thế gia tộc của mình, ràng buộc nơi có người, đến lúc đó, An Sắt liền dễ dàng thống nhất tất cả lực lượng phân tán.
An Sắt nheo mắtm nữ vương nha! Đã sớm đoán được ngày này rồi!
Đến lúc thống nhất, nữ vương phỏng chừng sẽ đối An Sắt bất lợi, sau khi thống nhất, nữ vương chỉ cần đối phó An Sắt liền có cí thể thu hồi toàn bộ làm cho dế quốc càng thêm lớn mạnh! (Đây gọi là, ngư ông đắc lợi)
Nữ vương a! Ngài quả nhiên có khuôn mặt từ ái nhất, tâm đại vô cùng tàn nhẫn. An Sắt sẽ làm nữ vương cùng mọi người biết An Sắt hắn không phải dễ chọc, tùy thời đều có thể làm cho mộng đẹp của họ đều tan biến!
An Sắt nở nụ cười,
Nữ vương là cái gì? Người dựng dục huyết tộc hắc ám.
Huyết tộc đã muốn dơ bẩn đê tiện như thế, vậy nữ vương hoàn hảo được sao?
An Sắt phải nhanh trở về, về sau phỏng chừng không dễ chịu lắm, hắn phải bảo vệ tốt người kia, cái vật nhỏ kia, cho dù là nhất kiến chung tình, An Sắt cũng nhận thức, nếu yêu, sẽ bảo vệ, bằng không yêu thương để làm gì? Để thêm thống khổ sao?
Nghĩ đến Mộc, An Sắt liền lo lắng, sợ cậu có cái gì nguy hiểm, An Sắc muốn luôn mang theo cậu, đặt ở bên người mọi ngày đều phải nhìn thấy mới tốt!
.
.
.
.
.
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………… Tác giả phải lên lớp, không thể viết nhiều, cho nên………………….