Thiếu Niên Ca Hành - Chu Mộc Nam

Chương 254: Kim bảng luận võ danh (2)




Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn

***

Ý của Quan Tuyệt bảng, là có một không hai thiên hạ.

Nếu Bách Hiểu đường nguyện theo cách giải thích đơn giản như vậy, thế thì Quan Tuyệt bảng cũng giống như Lương Ngọc bảng, chỉ rõ ra thứ hạng nhất, nhì, ba, có điều phạm vi đánh giá mở rộng tới tất cả các môn phái, các đệ tử. Nhưng bảng như vậy quá tuyệt đối, khiến người ta khó lòng tin phục.

Bởi Quan Tuyệt bảng xuất hiện hạng nhất tức là sẽ có hạng nhì.

Thân là hạng nhì mà muốn chiếm ngôi hạng nhất, là hạng nhất sẽ phải đối mặt với sự khiêu chiến của toàn bộ thiên hạ.

Sau khi Cơ Nhược Phong tiếp nhận Bách Hiểu đường, hắn đích thân niêm phong bảng này. Lần này mở ra là vì điều gì? Chẳng lẽ tranh luận thiên hạ đệ nhất bao năm qua tới đây là kết thúc?

Bản dịch do nhóm Lãng Nhân Môn thực hiện, muốn đọc chương nhanh thì vui lòng liên hệ chính chủ tại fanpage fb hoặc diễn đàn bạch ngọc sách, chanh thiu các bạn ~

Tư Không Trường Phong nhìn đệ tử của Bách Hiểu đường, nói: “Trong Bách Hiểu đường ngươi có địa vị gì?”

Đệ tử kia cung kính cúi đầu: “Bách Hiểu đường ngoại trừ đường chủ ra, không phân chia địa cao thấp, chúng ta đều là những kẻ vân du trong giang hồ này. Nếu Tư Không Trường Phong không muốn ta nói ra Quan Tuyệt bảng, vậy ta không nói là được.Chỉ có điều Kim Bảng đã truyền tới các môn phái, toàn bộ thiên hạ sẽ nhanh chóng biết thôi.”

“Được.” Tư Không Trường Phong phẩy thương trong tay một cái, thân thương chìm một nửa vào trong đất, hai tay hắn khoanh trước ngực. “Ngươi đọc đi.”

“Nhóm thứ tư trong Quan Tuyệt bảng.” Đệ tử kia chậm rãi đọc.

Quan Tuyệt bảng tổng cộng chia làm bốn nhóm, nhóm thứ tư bốn người, nhóm thứ ba ba người, nhóm thứ hai hai người, đứng đầu một người. Có thể bước lên Quan Tuyệt bảng là mười người thật sự đứng đầu Kim Bảng. Tất cả đệ tử nín thở chờ đợi. Đương nhiên Quan Tuyệt bảng này sẽ không có tên bọn họ, nhưng điều mọi người quan tâm nhất vẫn là bảng này. Bảng bị niêm phong mười mấy năm giờ được mở lại, ai cũng muốn biết rốt cuộc những cao thủ khuấy đảo phong vân trong giang hồ có thứ hạng ra sao. Chuyện này còn khiến người ta tò mò hơn có được tề danh trong Lương Ngọc bảng hay không.

“Nhóm thứ tư trong Quan Tuyệt bảng, Nhan Chiến Thiên, Đạm Thai Phá, Tạ Tuyên, Ly Thiên.”

Nộ Kiếm Tiên - Nhan Chiến Thiên, Bá Đao - Đạm Thai Phá, Nho Kiếm Tiên - Tạ Tuyên. Ba cái tên này đều rất quen thuộc, chỉ có điều Sát Nhân Vương - Ly Thiên hành tung bất định cũng được liệt kê trong bảng, theo như đồn đại hắn đã chết, xem ra Bách Hiểu đường đã xác nhận tin tức này là giả.

“Nhóm thứ ba trong Quan Tuyệt bảng, Tư Không Trường Phong, Trích Nguyệt Quân, Đường Liên Nguyệt.”

Sau lưng vang lên tiếng hoan hô của các đệ tử Tuyết Nguyệt thành.

Thương Tiên mạnh đến mức nào, rất nhiều người bàn tán nhưng không ai nói rõ được. Cơ Nhược Phong từng nói sức mạnh của người dùng thương trong thiên hạ, một mình Tư Không Trường Phong chiếm tám phần. Nhưng trên giang hồ, người dùng thương vốn đã ít hơn so với người dùng đao dùng kiếm. Nếu hắn mạnh, nhưng mạnh đến mức nào thì không ai biết. Hiện giờ ít nhất cũng có một kết luận, hắn mạnh hơn so với Nộ Kiếm Tiên, Nho Kiếm Tiên. Còn Trích Nguyệt Quân, vị Đao Tiên Nam Quyết với khinh công tuyệt đỉnh, đao pháp quỷ dị, không ngờ còn được xếp hạng cao hơn người từng là số một Nam Quyết, Đạm Thai Phá. Còn người thứ ba, Đường Liên Nguyệt. Đã lâu rồi không ai nhắc tới tên hắn, tới nay có người đọc đến, mọi người mới thấy, Bách Hiểu đường vẫn không quên người trẻ tuổi từng được Đường môn kỳ vọng rất cao này.

Tư Không Trường Phong mỉm cười nói: “Ta còn tưởng mình nắm hạng đầu cơ.”

Vô Tâm nhún vai một cái: “Thương Tiên tiền bối cũng để ý tới thứ hạng trong Kim Bảng ư? Ta còn tưởng tới cảnh giới của tiền bối là có thể siêu thoát thế tục, bất kể danh lợi cơ.

“Nếu ngươi từng gặp Cơ Nhược Phong, ngươi cũng sẽ hứng thú với đánh giá của hắn.” Tư Không Trường Phong thản nhiên nói: “Không ai có thể bỏ qua lời của hắn, đại sư huynh cũng không thể, Cô Kiếm Tiên một mình sống trong một thành cũng không thể.”

“Nhóm thứ hai trong Quan Tuyệt bảng, Lạc Thanh Dương.”

Thương tiên vừa nhắc tới hắn, cái tên Lạc Thanh Dương đã được đọc ra. Các đệ tử sau lưng bắt đầu bàn tán xì xào, ngay cả thần sắc Tư Không Trường Phong cũng hơi đổi. Nếu Lạc Thanh Dương đứng trong nhóm thứ hai, như vậy rõ ràng hắn đã không thể là đệ nhất thiên hạ. Cho nên đệ nhất thiên hạ quả đúng là Bách Lý Đông Quân của Tuyết Nguyệt thành? Nhưng chẳng lẽ trong thiên hạ còn người nào có thể sánh vai với Cô Kiếm Tiên?

Chẳng lẽ là nhị thành chủ Tuyết Nguyệt thành, Lý Hàn Y? Nếu đúng là cô ấy, vậy ba vị thành chủ Tuyết Nguyệt thành chia ra chiếm ba hạng đầu, đúng là chuyện đáng ca tụng.

“Nhóm thứ hai trông Quan Tuyệt bảng, Bách Lý Đông Quân.”

Đệ tử của Bách Hiểu đường gằn từng chữ một, mỗi chữ đều nói rất rõ ràng. Nhưng những đệ tử Tuyết Nguyệt thành đứng ở đây vẫn cho rằng mình nghe lầm.

“Hắn nói là nhóm thứ hai, Bách Lý Đông Quân?”

“Hình như thế, đúng là nhóm thứ hai, Bách Lý Đông Quân.”

“Không thể nào, phải là hạng nhất chứ!”

“Đọc sai rồi à?”

“Chẳng lẽ lần này nhị thành chủ đột phá cảnh giới, vượt qua đại thành chủ?”

Vô Tâm quay đầu lại nhìn về phía Tư Không Trường Phong, hắn biết Lý Hàn Y bị trọng thương, công lực đã tạm thời mất đi. Đừng nói đứng đầu Quan Tuyệt bảng, thậm chí không có tư cách vào bảng: “Thương Tiên tiền bối, chẳng lẽ vị trí đứng đầu bị vị đại tổng quản ở Thiên Khải cầm rồi?”

“Không biết.” Tư Không Trường Phong lắc đầu: “Đừng nói đứng đầu Quan Tuyệt bảng, trong Thiên Khải thành, hắn có xếp hạng đầu hay không cũng là ẩn số.”

“Hay là giam chính của Khâm Thiên giám Tề Thiên Trần?” Vô Tâm suy nghĩ một chút rồi nói.

“Không thể nào. Bất cứ ai trong Thiên Khải thành đều không thể vào bảng. Quy của của Kim Bảng là chỉ bàn về dân dã, không nói tới triều đình. Bất cứ cao thủ nào trong triều đều không vào bảng, nếu không những thiên sư, đại tổng quản, lão thái giám trong hoàng lăng sẽ không chịu ngồi yên.” Tư Không Trường Phong giải thích.

“Lão thái giám trong hoàng lăng?” Vô Tâm kinh ngạc.

“Mỗi thời đại đều có Ngũ Đại Tổng Quả, vậy ngươi nghĩ Ngũ Đại Tổng Quản cùng thời với tiên đế chết rồi ư? Bọn họ bị phái tới bảo vệ lăng mộ. Đây là quy định mà hoàng đế khai quốc của Bắc Ly lập ra để đề phòng hoạn quan nhiễu loạn triều đình.” Tư Không Trường Phong nhìn đệ tử Bách Hiểu đường: “Đừng thừa nước đục thả câu. Đọc bảng đi.”

“Để ta nghe xem trong mắt Cơ Nhược Phong, ai mới là đệ nhất thiên hạ?”

“Đứng đầu Quan Tuyệt bảng, Mạc Y.” Đệ tử Bách Hiểu đường đọc cái tên cuối cùng.

Toàn trường tĩnh lặng.

Tư Không Trường Phong cau mày suy tư.

Vô Tâm lắc đầu tỏ ý nghi hoặc.

Các đệ tử Tuyết Nguyệt thành không ồn ào như lúc nghe thứ hạng Lương Ngọc bảng nữa, mặc dù tâm trạng của bọn họ cũng hệt như khi nghe tên hạng nhất Lương Ngọc bảng.

Con mẹ nó đây là ai?

Một lúc lâu sau mới có người không nhịn được nhỏ giọng nói: “Mạc Y, là ai vậy?”

“Đúng vậy, Mạc Y là ai?”

“Chẳng lẽ là cao nhân ẩn thế nào?”

“Ta cũng chưa từng nghe nói, liệu tam thành chủ có biết không?”

“Vì sao nhị thành chủ không được vào bảng?”

Tiếng nghi ngờ càng lúc càng vang, cuối cùng tất cả mọi ánh mắt nghi hoặc đều nhìn về phía Tư Không Trường Phong.

Tư Không Trường Phong cười khổ một cái, đành hỏi đệ tử Bách Hiểu đường: “Thế thì, Mạc Y là ai vậy?”

Hóa ra ngay cả tam thành chủ Tư Không Trường Phong cũng chưa từng nghe tới cái tên này.

Thế thì người này, dựa vào cái gì mà đứng đầu thiên hạ?