“A Nguyệt, nghe Janet nói em có bạn trai, tại sao không kể cho chị biết hả? Hả?” Lisa liếc mắt lườm Nguyệt Tâm một cái.
“À… “ Nguyệt Tâm không phải không biết Janet thích tám chuyện nhưng không nghĩ đến mới tối hôm trước vừa kể cho cô nàng vậy mà hôm nay Lisa đã biết chuyện mà chấp vấn cô rồi. Chắc hẳn là hôm qua Janet đã kể cho chị Lisa nhưng vì lúc ấy cô không có ở văn phòng nên mới không bị hỏi. Nguyệt Tâm cười nói: “Ngày hôm qua không phải là em không có việc ở văn phòng sao? Chị Lisa đối với em tối nhất, có chuyện gì em cũng kể với chị đầu tiên mà.”
“Ha ha, hôm nay vừa thấy quả nhiên thay đổi rồi nha, tình yêu quả nhiên làm cho người ta có tinh thần.”
“Đó là… Chị Lisa…” Nguyệt Tâm ghé sát vào tai Lisa: “Em nói cho chị biết nhưng mà chị giúp em giữ bí mật được không, em lo sẽ có ảnh hưởng không tốt đến anh ấy.”
“Đàn ông thì sợ cái gì?” Lisa quay sang nhìn cô một cái xem thường, nghĩ thầm: nếu tên đàn ông này bảo cô giữ bí mật, như vậy cũng chẳng phải loại đàn ông tốt đẹp gì.
Nguyệt Tâm cũng nghĩ thầm: xem ra Janet cũng kín miệng, mới chỉ nói chút tin tức cho Lisa. Nguyệt Tâm gật đầu vừa lòng với “việc tốt” của Janet, sau đó lại thì thầm vào tai Lisa: “Chính là Thiệu tổng của Hoa Duyệt phía trên chúng ta, Thiệu Hoa.”
“Cái gì?!”
“Chính là anh ấy.” Nguyệt Tâm nhét một miếng khoai tay chiên vào mồm, tay còn cầm một miếng nữa đưa cho Lisa, sau đó còn giải thích thêm: “Đúng rồi, chị Lisa, thực ra mấy năm trước anh ấy cũng từng đến chỗ chúng ta tìm luật sư nhưng lúc đó chị lại đi vắng, nếu không đã sớm có thể nhìn thấy anh ấy rồi.”
“A Nguyệt, anh ta nhiều tiền như vậy, có phải đang đùa cợt với em không hả?”
“Đừng nói thế!” Nguyệt Tâm có chút tức giận, nhưng cô cũng cảm thấy phản ứng của mình hơi quá, hơn nữa cô biết Lisa cũng là vì suy nghĩ cho cô nên mới nói như vậy, vì thế cô đang cười đáp lại: “Chị Lisa à, anh ấy là một người tốt, một người đàn ông vô cùng tốt, Chu Nguyệt Tâm cả đời này chỉ có duy nhất một người đàn ông chính là anh ấy, không phải anh ấy thì không lấy chồng.”
“………”
Lisa dù sao cũng là đàn chị, cô nhìn Nguyệt Tâm thất tình cũng mấy lượt rồi, xuất phát từ quan tâm nên cô mới nhắc nhở Nguyệt Tâm một chút, tránh cho cô sau lại thất tình thêm lần nữa rồi tìm cô khóc rống lên.
Buổi tối, Nguyệt Tâm cùng Janet theo thường lệ vẫn vừa xem TV vừa tám chuyện.
“Janet…”
“Chuyện gì?”
“Chị sẽ dọn đến ở cùng Thiệu Hoa, mai thứ sáu rồi, mai chị sẽ chuyển đồ.”
“Cái gì?!”
Nguyệt Tâm ôm lấy bả vai của Janet nói: “Tiền thuê nhà chị vẫn trả, nhưng nơi này thì toàn bộ cho em ở. Em xem em lời rồi nhé.”
“Em, em ở một mình thấy sợ lắm.” Nói xong, Janet liền ôm lấy Nguyệt Tâm khóc lớn.
Nguyệt Tâm cũng có chút ngại ngùng, cô cảm thấy việc mình quyết định chuyển nhà có phải có chút vội vã hay không, hơn nữa cũng chưa nói với Thiệu Hoa… Cô biết Janet vốn lá gan rất nhỏ liền vỗ vỗ vai Janet nói: “ Vậy thì chờ bao giờ em tìm được bạn cùng phòng mới thì chị chuyển, được không?”
“Hu hu…”
“Đừng khóc nữa, đều là người lớn rồi mà.” Nguyệt Tâm đưa cho Janet chiếc khăn tay: “Buổi tối ngày mai em có rảnh không? Cùng nhau ăn tối đi, cho em gặp bạn trai chị, thế nào?”
“Mấy ngày nay ngày nào em cũng gặp rồi!”
Nguyệt Tâm nghĩ cũng phải, dù sao Janet cũng là luật sư cố vấn cho Hoa Duyệt. Cô nhún vai, vậy thì gọi điện cho Lisa, bảo chị ấy cùng đến.
……………… ………………
“Được.”
Nguyệt Tâm cầm điện thoại, cô vừa cùng Lisa nói chuyện, Lisa cũng đã đáp ứng sẽ đến cùng ăn cơm tối. Lisa đương nhiên còn muốn gặp Thiệu Hoa để thay Nguyệt Tâm chấn chỉnh qua một lượt.
Nói chuyện với Lisa xong, Nguyệt Tâm liền gọi điện cho Thiệu Hoa: “Ngày mai em đã gọi Janet và Lisa cùng chúng ta ăn cơm tối, sắp xếp xong rồi mới gọi cho anh.”
“Được. Đón bọn em ở chỗ nào?”
“Lisa nói cô ấy tự đi, vậy anh cứ đến trước cửa công ty đón em, 4 rưỡi.”
“Được.”
Ngày hôm sau, sau tan làm, Nguyệt Tâm đứng dưới lầu. Thiệu Hoa chỉ một lúc sau đã tới, nhìn thấy máy người các cô đã đi ra, anh liền xuống xe mở cửa.
Nguyệt Tâm nhìn anh, càng nhìn càng yêu. Năm năm trước cô đã từng mơ đến cảnh tượng này, cuối cùng hiện tại cũng trở thành hiện thực. Lại nhìn anh kỹ hơn, con ma ốm ngày nào giờ mặc nguyên một bộ tây trang, quả thật rất đâu ra đấy, rất đẹp trai.
“Thiệu…Thiệu tổng, chào anh!” Janet còn không biết mình sắm vai gì ở đây nữa.
“Chào cô, Janet.”
Janet lúc này chắc hẳn đang rất khẩn trương kích động, Nguyệt Tâm liền vỗ vỗ vai Thiệu Hoa nói: “Em nói anh này, anh mau cấp tiền lương cho Janet đi a.”
“Hả… Được.”
“Đúng rồi, trực tiếp cấp tiền mặt luôn đi, tránh phải bị trừ thuế.”
“Được.”
………. ………………
Nhìn hai người họ nói chuyện với nhau như vậy Janet lại càng khẩn trương hơn.
Janet cũng được một phen đãi ngỗ cao cấp, Thiệu Hoa kéo ghế giúp cô nàng rồi còn mời cô ngồi xuống làm cô nàng mặt đỏ bừng lên. Sau khi ngồi xuống cô nàng còn không dám ngẩng đầu lên nhìn, chỉ đành nghịch cái túi xách của mình.
Một lát sau Lisa tới. Nguyệt Tâm giới thiệu: “Chị Lisa, đây là Thiệu Hoa. Thiệu Hoa, chị Lisa.”
“Chào anh.”
“Chào cô.”
“Nghe nói Thiệu tiên sinh làm bên giới giải trí, có phải là rất bận hay không?” Lisa hỏi Thiệu Hoa.
“Cũng không nhất định.”
“Nghe nói những người làm nghề này, yêu đương đều phải giữ bí mật.”
Nguyệt Tâm nghe xong mà trên mặt đầy vạch đen.
“Người khác nói như thế nào tôi không quan tâm lắm.” Thiệu Hoa cầm lấy tay của Nguyệt Tâm nói: “Tôi cũng không ngại đăng báo tuyên cáo chúng tôi đang yêu nhau. Ha ha.”
“Đừng! Đừng! Đừng!” Nguyệt Tâm vội vàng chen vào nói, cô biết anh cái tên thần kinh này nói được là làm được: “Chúng ta cứ bình thường như thế này là tốt rồi.”
…… …………………
Bữa tối hôm nay thật sự khiến Nguyệt Tâm cảm thấy như đang mang bạn trai ra mắt bố mẹ vậy, Janet ở bên cạnh thì cứ như không khí, chỉ ngồi ăn gì thì gắp nấy.
Sau buổi hôm nay, Lisa gọi điện cho Nguyệt Tâm, đơn giản chỉ nói Thiệu Hoa cũng không tệ, nhưng khuyên cô đừng nên quá chủ động, lại nhắc nhở cô trước kia đã thất tình rất nhiều lần rồi.
Nguyệt Tâm cứ vâng vâng dạ dạ nghe lời thế nhưng mà điện thoại vừa ngắt là ai đó liền ôm lấy bạn trai anh anh em em, sớm đã để mấy lời nói của Lisa như gió thổi bên tai rồi.