Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 290: Đàm phán




Xử Nữ sờ mái tóc của Tiểu Bảo, trên mặt lộ ra nụ cười dâm đãng, nói:
- Lão đại yên tâm, mông của đám đàn ông Nhật Bản đều là của tôi.

- Phụ nữ, một người anh cũng không được phép động vào.

Đầu Tiểu Bảo nhanh chóng chui ra, như hổ rình mồi nói với Xử Nữ.

Người này miệng lưỡi con buôn lại rất quan tâm đến việc làm ăn của mình.

- Không thành vấn đề!

Xử Nữ nháy mắt, tay thì gõ nhanh lên đầu Tiểu Bảo một cái.

Tư Đồ Lôi Phong không ngờ rằng vào thời khắc mấu chốt thì một mũi tên vàng đã cứu gã, mũi tên vàng đó xuyên qua mồm tên áo đen.

Tư Đồ Lôi Phong hiểu rằng, từ nay về sau, giữa gã và gia tộc Tư Đồ không còn quan hệ gì nữa, tính mạng của gã đã thuộc về Thường Nhạc.

Nơi Tư Đồ Lôi Phong từng đến, cũng là do Bắc Phi lạc hậu thay đổi thành Nam Phi, đó cũng chính là nơi sắp tới sẽ châm lên trận hỏa chiến giữa Tân Long Nha và Điểm G.

Thường Nhạc vẫn luôn tin tưởng một đạo lý: Người đàm phán không cần nhiều mà là cần khí thế.

Tục ngữ nói rất đúng, ngàn quân dễ có, một tướng khó cầu, bên người hắn có mấy cao thủ chắc chắn khác xa khí thế của đám người bình thường.

Á Phong - người đại diện của đám Mafia phụ trách chuyện về Nhật Bản lần này, trước khi nhận được tin tức Thường Nhạc muốn gặp gã, gã cũng không cảm thấy kinh ngạc, đối phó với hội Hắc Long đã đạt đến trình độ này, toàn bộ hội Hắc Long ngoại trừ tổng bộ ra, căn bản không có gì đáng kể.

Gã cũng không có hứng thú đối với tổng bộ kia, mà khẩu vị của tổ Sơn Khẩu cũng thật tốt. Nếu đã như vậy, vậy sao gã không làm người tát nước theo mưa, chủ động loại bỏ uy hiếp đối với hội Hắc Long.

Đi xe con.

Hiện ra trước mắt là một tấm thảm đỏ dài hơn trăm mét, đây là hình thức chuyên dùng để đón tiếp lãnh đạo cao cấp, đương nhiên, cách thức này cũng cần được đối phương thừa nhận.

Ít nhất có thể khiến cho Mafia coi trọng, nếu không, đừng nói là thảm đỏ trăm mét, cho dù là tự mình trải một tấm trên mặt đất, e rằng còn khó hơn lên trời.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra một nụ cười thản nhiên, haizz. Vẫn là người châu Âu biết cách làm việc, trước khi chưa đàm phán, sẽ hầu hạ hắn một cách thoải mái, trong thời gian đàm phán, ít nhất sẽ không hạ độc thủ.

Nghênh đón hắn có tám người, trong đó có một người có chút xuất sắc, đúng là Á Phong – Mafia phụ trách chuyện Nhật Bản, xem ra đối phương còn rất trẻ, cũng rất tuấn tú, còn có chút ánh dương, nhưng Thường Nhạc cảm thấy nụ cười của gã này có chút không thật thà, không thành thực.

Lần này Thường Nhạc mang theo Hải Văn, bốn cao thủ của gia tộc Tây Môn, Xử Nữ, Tiểu Bảo. Cẩn thận tính toán, thêm cả hắn là vừa đúng tám người.

Hắn bất giác nở nụ cười nghiền ngẫm. Tai mắt của đối phương quả thật rất lợi hại, ngay cả những chi tiết nhỏ này cũng đã tính kĩ, Mafia dù sao cũng là Mafia, tiếng tăm, thương hiệu lâu đời, e rằng nhiều năm trước đã sớm thiết lập căn cứ của Mafia ở Nhật Bản.

Chuyến đi lần này của hắn e rằng cũng là một cơ hội cho đám Mafia.

- Con mẹ nó!

Thường Nhạc âm thầm chửi một câu, xem ra người thu lợi thật sự chính là gã kia.

- Chào ngài, tôi là Á Phong, rất vui được gặp Thường tiên sinh - thủ lĩnh Điểm G!
Khi trong lòng Thường Nhạc còn đang mắng chửi đối phương thì Á Phong đã lịch sự bước tới trước, nhiệt tình ôm Thường Nhạc một cái.

- Tôi cũng rất vui được gặp anh, ha ha, hi vọng anh có thể sớm leo lên vị trí Thống soái tối cao của Mafia ở châu Âu, sao có thể lao tâm tận lực ở một nơi chật hẹp nhỏ bé như Nhật Bản!
Thường Nhạc cười hì hì vỗ vai Á Phong, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe thấy, thấp giọng nói.

Á Phong sảng khoái cười:
- Cảm ơn những lời nói hoa mỹ của Thường tiên sinh, tôi tin rằng chỉ cần cố gắng, nhất định có thể leo lên vị trí thủ lĩnh tối cao của Mafia.

- Fuck!

Thường Nhạc vốn muốn thử thăm dò một chút, không ngờ đối phương sẽ quang minh chính đại nói ra, điều này khiến cho hắn bất giác sửng sốt, lập tức trực tiếp kéo tay Á Phong đi vào bên trong.

Khó trách Mafia châu Âu lại lợi hại như vậy, người ta ngay cả vị trí thủ lĩnh cũng có thể tùy ý cạnh tranh, công khai hóa nguyên tắc, thật là thú vị nha!

Bước vào đại sảnh, đập vào mắt hắn chính là một cái bàn tròn dài, Tiểu Bảo nhanh chóng chạy đến ngồi ở chỗ bắt mắt nhất, tất cả mọi người, bao gồm cả Thường Nhạc đều sững người.

- Cô bé không biết phép tắc này!
Thường Nhạc âm thầm cảm thán một câu.

Tiếp đó, Á Phong và Thường Nhạc lần lượt ngồi xuống hai bên bàn.

Thường Nhạc cũng không muốn nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp nói thẳng vào chủ đề:
- Tin rằng mục đích tôi tới đây, anh Á Phong cũng đã rất hiểu rõ, tôi cũng không hi vọng hội Hắc Long bị hủy diệt.

Á Phong nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Mafia chúng tôi coi Điểm G như bằng hữu, yêu cầu nhỏ mà Thường tiên sinh nêu ra, chúng tôi vẫn có thể làm được.

Nói tới đây, y dừng lại một chút nói:
- Tuy nhiên… Chúng tôi hi vọng Thường tiên sinh cũng có thể giúp Mafia một chuyện nhỏ.

- Chuyện nhỏ?

Đồng tử Thường Nhạc co rút lại, chuyện nhỏ trong mắt Mafia châu Âu e rằng không hề nhỏ.

- Hỗ trợ thì có thể, nhưng nhất định phải trả tiền!

Tiểu Bảo ngồi ở chỗ cao nhất không hề nghĩ ngợi nói.

- Ha ha, lời trẻ con không chút kiêng dè, Á Phong huynh có chuyện gì cứ nói.

Thường Nhạc hung tợn trừng mắt nhìn Tiểu Bảo một cái, sau đó cười nhạt nói.

- Mâu thuẫn giữa Thường tiên sinh và Kỵ sĩ Thần Thánh châu Âu ở Nam Phi, Mafia châu Âu chúng tôi cũng biết rõ, cũng rất ngưỡng mộ hành động yêu nước của Thường tiên sinh.
Á Phong nghiêm mặt nói.

- Thú vị!

Thường Nhạc không ngờ Á Phong lại nói đến chuyện này, vẫn nghe nói mối quan hệ hợp tác giữa Mafia châu Âu với Kỵ sĩ Thần Thánh châu Âu, xem ra cũng không phải hoàn toàn tốt đẹp như vậy.

Thường Nhạc cười nói:
- Kỳ thật cũng không có mâu thuẫn gì lớn, lần trước, lần trước bên phía Kỵ sĩ Thần Thánh châu Âu đã phái người trao đổi với tôi về vấn đề hòa giải, còn hi vọng tôi….

Nói tới đây, Thường Nhạc cố ý cảnh giác dừng lại một chút.

- Hi vọng anh làm gì?

Tâm trạng của Á Phong nhảy dựng lên, vội vàng dò hỏi.

- Haizz, thật ra cũng không có gì!

Thấy sự thay đổi của Á Phong, trong lòng Thường Nhạc vui như hoa nở, nhưng hắn lại tỏ vẻ không có gì nói:
- Thật ra cũng không có gì, chính là hi vọng tôi có thời gian thì mang theo thủ hạ cùng tới làm khách thôi.

Loại giọng điệu này và sự cảnh giác vừa rồi không giống nhau, Á Phong cũng không ngu ngốc, gã lập tức nhận ra sự biến hóa rất nhỏ này, gã vội vàng nói:
- Thường tiên sinh đã đồng ý rồi sao?

Thường Nhạc nhún vai, thản nhiên cười nói:
- Làm khách cũng không phải việc dễ làm, Thường Nhạc cũng không phải người xuẩn ngốc, Điểm G vừa mới được gây dựng có khác biệt rất lớn so với Kỵ sĩ Thần Thánh. Nếu chẳng may đối phương nảy sinh ác ý, chúng tôi thật không có cách chống trả.

Những lời Thường Nhạc vừa nói cũng là sự thật. Điểm G khởi đầu rất nhanh, nhưng về mặt thực lực và thế lực thì vẫn còn chênh lệch rất lớn.

Á Phong nghe thấy những lời này, sự lo lắng trên mặt hoàn toàn biến mất, gã liếc nhìn Thường Nhạc một cái, khen ngợi:
- Thường tiên sinh là người thông minh, điểm này Á Phong và một số người trong Mafia đều rất bội phục, cho nên, lần này chúng tôi cũng muốn mời Thường tiên sinh tới châu Âu làm khách.

Trên mặt Thường Nhạc không nhìn ra bất cứ biến hóa nào. Hắn bình tĩnh nói:
- Á Phong huynh, tôi đã nói rồi, tiến vào châu Âu, thực lực của Điểm G còn chưa đủ.

Á Phong phóng khoáng bật cười:
- Nếu có Mafia chúng tôi, tin rằng Thường tiên sinh sẽ cân nhắc một lần nữa!
Thường Nhạc híp mắt nhìn Á Phong, chậm rãi nói:
- Á Phong huynh, không phải tôi bán tin bán nghi, bởi vì có cái gọi là trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí, Mafia ở châu Âu đã tạo dựng một thế lực to lớn. Bánh ngọt dù sao cũng có hạn, làm sao có thể dễ dàng để cho thế lực khác tiến vào?

- Haizz, e rằng Thường tiên sinh còn chưa biết, Mafia chúng tôi ngoại trừ Kỵ sĩ Thần Thánh, gần đây lại mọc ra Thánh điện Hắc Ám, Thánh điện Quang Minh, thế cục xã hội đen ở toàn châu Âu ngày càng hỗn loạn, Kỵ sĩ Thần Thánh đã kéo gia tộc Tư Đồ ở Trung Quốc vào trận chiến này, Mafia chúng tôi nếu không gia tăng thêm đồng minh, e rằng sẽ không thể trụ nổi!
Á Phong nghiêm túc nói.

Thường Nhạc cuối cùng cũng hiểu được, vì sao ở Khải Đinh, sau khi Kỵ sĩ Thần Thánh bị tấn công lại vô duyên vô cơ mà rút lui, hóa ra đã thành giao với Tư Đồ Lôi Minh.

Tay chân của thằng nhãi Tư Đồ Lôi Minh cũng thật nhanh!

Thường Nhạc nghĩ đến đây, bất giác mỉm cười, nói:
- Thật ra tôi chỉ muốn củng cố thế lực của Điểm G ở Trung Quốc, Nhật Bản, Nam Phi, nếu gấp gáp tiến vào châu Âu, haizz, e rằng tâm thì có thừa mà lực thì không đủ!

Nghe đến đây, đôi mắt Á Phong lóe sáng, sợ là sợ Thường Nhạc không đồng ý, chỉ cần không từ chối, vậy thì vẫn có hi vọng, trên mặt gã lộ ra nụ cười tự nhiên, nói:
- Thường tiên sinh, anh yên tâm, chỉ cần anh chính thức tiến vào xã hội đen ở châu Âu, như vậy sẽ hình thành quan hệ liên minh giữa Điểm G và Mafia châu Âu, bất cứ kẻ nào dám tấn công Điểm G, chẳng khác nào là tấn công Mafia, Mafia chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực trợ giúp Điểm G!

Thường Nhạc híp mắt, ***, nói thì dễ nghe như vậy, đến lúc Điểm G thật sự gặp khó khăn, e rằng Mafia đã sớm ngồi nhìn hổ tranh đấu rồi.

Cho nên, Thường Nhạc dứt khoát nói một câu:
- Haizz, nghèo rớt mồng tơi!

Vừa nghe đến nghèo, ánh mắt Tiểu Bảo nhanh chóng sáng lên, trong lòng âm thầm tán thưởng một câu:
- Lão đại nói chuyện cả nửa ngày, câu này là kinh điển nhất.

- Nghèo?

Á Phong ngẩn người nói:
- Rốt cuộc Thường tiên sinh có ý gì?

- Tin rằng các anh cũng biết, khi tôi đồng thời tấn công các nơi như Nam Phi, Nhật Bản, Trung Quốc đại lục, Hong Kong, Ma Cao, trước khi trở về Nhật Bản, lại còn chiến một trận lớn với Thánh điện Hắc Ám, mỗi trận đánh đều tiêu hao một lượng lớn tiền bạc, nếu lại tiến vào châu Âu, tiền ở đâu ra?
Thường Nhạc buồn rầu lắc đầu.

Nghe thấy Thường Nhạc nói như vậy, Á Phong kích động nhìn Thường Nhạc nói:
- Tiền không thành vấn đề, Thường tiên sinh mau nói cho tôi biết, Thánh điện Hắc Ám rốt cuộc là như thế nào? Thế lực rốt cuộc khổng lồ đến đâu? Cao thủ rốt cuộc lợi hại đến đâu?

- Tiền không thành vấn đề.

Nghe thấy những lời này, Tiểu Bảo hưng phấn che miệng, cô còn đang thật sự suy xét, rốt cuộc là phải lừa mấy tên Mafia giàu có này bao nhiêu tiền mới đủ.

Bởi vì trước khi Thường Nhạc tới đây đã từng nói, phàm là chuyện liên quan đến tiền bạc, đều sẽ do đồng chí Tiểu Bảo ra giá.