"Đây là lần cuối tôi thể hiện tình cảm của mình đối với anh.Tôi và anh từ nay không ai được làm phiền nhau nữa.Tôi yêu Hạo Thiên vì vậy hãy để tôi và anh ấy yên!"Nó nhẹ nhàng đẩy hắn ta nói.
"Em...Tại sao...Đến khi nào em mới hiểu được nỗi lòng của tôi??"Hắn quát lớn người khuya xuống cát.
Nó nhìn hắn,nước mắt chảy lời nói không thốt được.Hắn và nó...cả hai đang tự làm mình đau khổ.
"Quốc Minh,ngay từ đầu đã là em sai.Rời xa anh,làm anh đau cũng là do em...Chính vì em sai nên ngay từ đầu em chưa từng nghĩ đến việc quay lại.Anh cũng vậy..đối với em ngay từ đầu rời xa anh,dứt tình với anh em chưa từng nghĩ là mình có thể quay lại với nhau.Nên giờ em và anh hãy cùng nhau buông bỏ thứ tình cảm hiện tại đi...vì nó mà hai ta phải đau khổ như vậy không xứng đâu anh à!!"Nó nhìn hắn nhẹ nhàng nói.
"Chỉ cần chúng ta yêu nhau một lòng hướng về nhau thì vẫn có thể quay lại.Anh có thể vì em mà có thể chịu đựng tất cả.Cho dù cả thế giới quay lưng với em anh sẽ là người ở cạnh em mà!!"Hắn nhìn nó nói.
"Quốc Minh à!! Nếu anh nói những lời đó vào thời điểm 3 năm về trước thì em chắc sẽ đồng ý những khi đó anh lại lạnh lùng quay lưng với em thì anh nói nhưng lời đó vào thời điểm này có ý nghĩa gì?Em và anh sớm đã định không nên Thuộc về nhau!Nó cười nhạt nhìn hắn nói rồi quay đi.
Hắn ngồi đó nhìn người con gái hắn thương đang ngày càng xa hắn.Những lời nó nói quả thật không sai...Có lẽ Hạo Thiên tốt hơn hắn rất nhiều.Có lẽ hắn nên buông bỏ tình yêu này và chúc nó hạnh phúc!!
---
Nó quay về nhà,vừa vào trong nhà đã thấy Hạo Thiên ngồi đó.
"Em về rồi đây."Nó cười nhìn anh hỏi.
"À..Em về rồi à?"Hạo Thiên quay đầu nhìn nó cười hỏi.
"Hay là mai ta đi Trung Quốc luôn được không?"Nó hỏi.
"Anh nghĩ khi nào chúng ta kết hôn rồi hắn về gặp."Hạo Thiên nói.
"Vậy... tháng tới em và anh đính hôn đi!"Nó nói.
"Nếu em đã quyết định thì anh không có ý kiến."Hạo Thiên nói rồi đi lên lầu.
Nó khó hiểu,hôm nay anh sao vậy?
-----Tối-----
Nó đứng trước ban công,gió mát dịu nhẹ.Chỉ là vô tình nó lại thấy hắn ở ban công đối diện.Hắn nhìn nó không rời mắt.
"Ting.." tin nhắn điện thoại của nó vang lên.Nó mở ra xem là một số lạ với nội dung "Tại bar A tôi chờ cô?" Nó cau mày là ai cơ chứ?Nhưng chắc là phải có việc quan trọng lắm mới hẹn nó.
Thay đồ và tự lái xe đi.Nó theo địa chỉ đi tới quán bar mà người nhắn đã nói.Tới nơi,nó bước vào trong nhưng bên trong lại không một bóng người,chỉ có ánh đèn nhiều màu.Nơi này chắc đã được bao nguyên đêm nên không có người ở đây.
"Ai?Ra đây mau...đừng chơi trò tiểu nhân!!"Nó nhìn xung quay nói.
Vẫn không ai hồi âm,nó càng đề phòng hơn.
"Ra mau đi...trốn như vậy không hèn hạ à?"Nó quát.
Câu nói vừa dứt một đống người khoảng 7,8 tên hung tàn đi ra.Nó phòng thủ.Nó chưa từng đắt tội với ai hà cớ gì phải giở thủ đoạn trơ trẽn như vậy?
"Các người là ai??Ai sai các người đến đây?"Nó lạnh lùng hỏi.
"Người nó cũng có mặt ở đây nhưng muốn gặp mặt người đó thì mày phải đánh bại tụi này đã...Nhìn mày xinh đẹp thế kia đánh mày cũng hơi uổng phí nhưng biết sao được...Người đó lại muốn tụi này đánh mày đến chết cũng được!!"