"Quốc Minh...anh lấy chai tương ớt thôi mà làm gì lâu vậy??"Linh Nhi đi tới chỗ Quốc Minh vờ dỗi nhưng lại gặp nó liền hơi đờ người "Ái...Ái Nhi??"
"Cô gọi tôi?"Nó cau mày nhìn Linh Nhi.
"Ừm...nếu chỉ vì chai tương ớt mà hai người phải tranh nhau như thế thì Quốc Minh này anh nhường cho cậu ấy đi!"Linh Nhi nói.
"Nhường??Ở đây không phải chỉ có mỗi mình một chai tương đó...tôi có thể lấy chai khác."Nó nói rồi cầm chai tương khác cho vào xe đẩy.
"Ái Nhi này...chúng ta đã tình cờ gặp nhau nhiều lần rồi cho thấy ta rất có duyên với nhau hay là cùng ăn một bữa cơm?"Linh Nhi nói.
"Được."Nó nhếch môi.
"Chả phải em nấu tôi bữa trưa sao?"Hạo Thiên cau mày.
"Bữa khác tôi nấu anh ăn....ăn cùng bọn họ một bữa bộ chết anh à?"Nó khoác tay Hạo Thiên nói.
"Xem ra hai người phát triển rất tốt nhỉ?"Linh Nhi cười.
Nó nhìn hắn,biểu cảm hắn hiện tại có vẻ không mấy quan tâm chuyện đó.Nó tay nắm chặt thành quyền rồi lại buông lỏng ra,kéo tay Hạo Thiên xuống khiến người anh không mấy giữ vững thăng bằng mà cuối người xuống và....
Hạo Thiên trợn mắt,người con gái anh theo đuổi biết bao năm nay giờ lại hôn anh giữa thanh thiên bạch nhật khiến lòng anh thật ấm áp mặc dù anh hiểu rõ nụ hôn nó chỉ là thoáng qua nhưng lại khiến anh rất hạnh phúc.Hắn khẽ nhếch môi xem nó diễn xuất,thật quả có thể trở thành diễn viên xuất sắc.
"Tuy cách xưng hô không khác gì người lạ nhưng cô thấy đấy....chủ chốt là ở trong tim mặc dù chúng tôi có giận hờn hay căm thù gì đó khiến chúng tôi không thể thân thiết nhưng tim chúng tôi luôn hướng về nhau.Vì những chuyện trên trời dưới đất này đều có thể xảy ra mọi thứ bất kì không kể được chuyện người này ở bên người này mà lòng luôn nghĩ về người kia."Nó nhếch môi nhìn Linh Nhi nói.
Hạo Thiên cười nhạt,thì ra nụ hôn đó chỉ là cái thứ gì đó chỉ để động lực nó làm hắn khó chịu thôi,có lẽ anh mơ mộng ảo huyền rồi...người con gái này trước kia và hiện giờ chưa từng đặt anh vào lòng nó dù chỉ là một lần,nó chỉ coi anh là thứ gì đó để lấp đầy nỗi trống trãi khi hắn rời khỏi nó thôi....Tại sao...tại sao nó không hiểu cảm giác của anh lấy một lần?Nó có biết những lần nó cứ đem anh ra làm bù nhìn để chọc tức hắn khiến tim anh đau đớn đến mức nào không??Hạo Thiên thở dài bước đi,nó thấy vậy liền cau mày nhìn anh.
"Anh đi đâu vậy?"Nó hỏi.
Hạo Thiên đứng lại cười nhạt quay về phía nó.Nếu là nó muốn chọc tức hắn,nếu muốn đem anh làm bù hay làm bất cứ cái gì thì anh sẽ "cam tâm tình nguyện" vì nó anh có thể làm tất cả cho dù anh biết điều đó khiến anh đau lòng tới nhường nào.
"Con ngốc kia,bộ chả phải là muốn ăn cơm cùng họ sao?Mau đi thôi...tôi đói."Hạo Thiên cười nói.
Nó bĩu môi cứ tưởng hờn nó vì cái vụ nó hôn bất tử chứ!!Nó đẩy xe đi tới chỗ Hạo Thiên.
*Nhà nó*
"Cậu biết nấu ăn à?"Linh Nhi cười hỏi.
"Cô có cần phải giở một bộ mặt giả nhân giả nghĩa không vậy?"Nó liếc nhìn Linh Nhi đầy khinh bỉ.
"Cậu có cần phải nói nặng với tớ không?"Linh Nhi mếu máo.
Nó cười hờ..cô ta đang nói cái quái gì vậy?Nó bộ nói gì sao sao?Trước mặt hắn thì nó có thể cho cô ta diễn chứ trước mặt nó thì đừng có diễn những cái sến súa nó...khiến nó phát tởm.
"Cô..."Nó khoanh tay nhìn Linh Nhi chưa kịp nói gì cả mà đã bị người ta nổi hứng cắt ngang rồi.
"Từ một người tính tình nóng nảy...sau khi không thương tiếc giết chết mẹ tôi thì trở thành người thảm thương.Sau khi mất tích ở Anh thì biến thành một con người máu lạnh...Cô ấy là vợ tương lai của tôi,nếu có muốn đụng vào cô ấy dù chỉ một sợi tóc thì cô phải xin phép tôi vì...cô ấy là người của tôi..Làm cô ấy khóc cũng như là đụng vào một chút đau lòng của tôi....Cô xin lỗi cô ấy?"Hắn dựa người vào tủ lạnh lạnh nhạt nhìn nó nói.
"Vợ Tương lai" sao?Chỉ cần ba chữ này đã đủ khiến lòng nó đau nhói tột cùng.Tại sao hắn không hiểu cho lòng nó?Nó mặt dày về đây cũng vì hai chữ "còn yêu" vậy mà hắn lại đành lòng làm tổn thương nó hết lần này đến lần khác ư?
"Vậy thì thiếu gia Quốc Minh....Mạc Thiếu tôi đây trước giờ lại chưa từng xen vào chuyện này đó là phép lịch sự mà bổn thiếu gia tôi khiêm nhường anh lắm rồi!!Nay anh lại làm nữ nhân của tôi tổn thương thì anh nghĩ Mạc thiếu tôi sẽ tha cho anh à?"Hạo Thiên nhìn hắn cau mày hỏi.
"Mạc thiếu...tôi biết gia thế của anh cũng có tầm ảnh hưởng lớn đối với nền kinh tế của thế giới nhưng anh xem cho dù nhà anh có lớn mạnh đến nhường nào thì cũng chả nhằm nhò gì cả.Nền kinh tế của thế giới đâu phải phụ thuộc chỉ riêng nhà họ Mạc của anh?Còn rất nhiều tập đoàn khác có tầm ảnh hưởng hơn cả nhà họ Mạc anh nhiều...Ba chữ "ảnh hưởng lớn" của anh chỉ ứng dụng với nền kinh tế của Trung Quốc mà thôi chứ nó không hề làm khó được tập đoàn Royal."Hắn nhếch môi nhìn Hạo Thiên nói.
"Hạo Thiên chuyện của tôi anh không cần nhúng chân vào...chỉ cần ngồi xem kịch với tôi là được."Nó nhếch môi nhìn Hạo Thiên nói.
Hạo Thiên cau mày,cái người con gái này chả phải là đã rõ ràng lắm rồi còn gì...nó có thể mạnh mẽ ở bất cứ thời điểm nào nhưng nó lại dễ bị nhũ lòng khi nhắc đến hắn mà!!
"Quốc Minh này,anh lấy bằng chứng gì chứng minh tôi giết mẹ anh đi?Lấy bằng chứng gì để chứng minh tôi ăn hiếp người của anh đi!!Nếu có thì tôi chắc chắn sẽ xin lỗi vô điều kiện.."Nó cười nhẹ nhìn hắn rồi nói tiếp "Nếu không thì đừng trách sao tôi ra tay tàn độc."Mắt nó lạnh lùng cực độ nhìn hắn gằng giọng nói.