Diệp Mặc lấy ra một chiếc nhẫn giao cho Trì Uyển Thanh nói rằng:
- Uyển Thanh, tu vi em hơi kém một chút, sau này việc tu luyện của em sẽ có Tiểu Vận hỗ trợ. Công pháp ta đều chuẩn bị tốt cho em rồi, nếu như thiếu đan dược...
Diệp Mặc nói đến đây dừng một chút, bỗng nhiên kêu lên:
- Tiểu Băng Sâm qua đây.
Tiểu Băng Sâm hấp tấp chạy tới kêu lên:
- Lão đại, có em đây.
- Sau này Uyển Thanh tu luyện cần đan dược gì, ngươi phải đúng lúc đưa đến, hơn nữa phải là đan dược không có tạp chất.
Diệp Mặc nói.
Tiểu Băng Sâm còn chưa nói gì, Trì Uyển Thanh đã lập tức nói:
- Diệp đại ca, em cảm giác ở đây linh khí quả thực nồng nặc tới cực điểm, thậm chí so với linh thạch còn nồng đậm hơn rất nhiều lần. Em không cần đan dược thậm chí cũng có thể thăng cấp, chờ khi nào cần đan dược em sẽ hỏi xin Tiểu Băng Sâm sau vậy...
Trì Uyển Thanh vốn muốn gọi Băng Sâm đại cao, thế nhưng cô thấy Tiểu Băng Sâm hình dạng nhỏ bé, nên gượng ép đem hai chữa đại ca nuốt xuống.
Ba người vừa nói chuyện, vừa kể lại những chuyện đã qua. Trì Uyển Thanh đã hoàn toàn khỏe lại, Diệp Mặc cũng không tiếp tục giấu diếm tin tức Đường Thiên Bình qua đời nữa, đồng thời lấy ra đồ vật Đường Thiên Bình để lại cho Trì Uyển Thanh.
Tuy rằng Trì Uyển Thanh biết cô đã tu luyện thời gian dài như vậy, cha mẹ khẳng định không còn, thế nhưng khi cô nghe được tin tức này, cầm được di vật của mẹ, vẫn nước mắt rơi như mưa, lại lần nữa thất thanh khóc rống. Cha mẹ nào mà không thương con mình? Cô rời khỏi Địa cầu, cha mẹ lúc nào cũng lo lắng cho cô, thế nhưng khi cha mẹ qua đời, cô lại không thể ở một bên tận hiếu, há có thể không đau buồn?
…
Một ngày sau, Diệp Mặc rời khỏi Thế giới trang vàng. Trì Uyển Thanh ở lại bên trong Thế giới trang vàng tu luyện, do Mục Tiểu Vận ở một bên hỗ trợ.
Diệp Mặc không đi Âm Minh Giới lại tìm được hồn phách của Trì Uyển Thanh, để cho Trì Uyển Thanh một lần nữa trở về. Trong lòng vẫn là cực kỳ hài lòng. Lúc này hắn cũng không dự định tiếp tục đi Âm Minh Giới. Tuy rằng hắn rất muốn giết chết cái tên Tào Trạch thâm hiểm kia, thế nhưng mục đích của hắn cũng đã đạt được, có đi Âm Minh Giới nữa thì không cần thiết.
Với hắn mà nói, hiện tại mau chóng trở lại đại lục Lạc Nguyệt mới là chủ yếu nhất.
Nhưng khi Diệp Mặc đi ra muốn tìm đường về thì, lập tức nhíu mày, không ngờ hắn lại lạc đường.
U Minh Giới cùng Âm Minh Giới liền nhau, U Minh Giới không có đại năng nào cả, thế nhưng khắp nơi Âm Minh Giới lại đều là cao thủ đáng sợ.
Trước đây Diệp Mặc muốn đi Âm Minh Giới là không còn cách nào mới phải làm vậy. Hoàn toàn là vì tìm kiếm Trì Uyển Thanh, hiện tại hắn đã tìm được Trì Uyển Thanh, cho nên cũng không có cấp thiết phải đi tìm lối ra. Hắn trở lại Thế giới trang vàng, lần này hắn muốn hoàn toàn luyện hóa 36 viên Lôi Hải Thần Châu, chủ yếu nhất là hắn muốn luyện hóa bảy cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn.
Hắn lập tức phải tìm đường ra ngoài, lỡ như đi nhầm chỗ, tiến vào Âm Minh Giới, bất cứ lúc nào và ở đâu đều có thể gặp phải Hỗn Nguyên Thánh Đế.
Hỗn Nguyên Thánh Đế là đại năng chứng đạo bước thứ ba, hoà thượng trước đây hắn gặp phải kia rất có thể chính là Hỗn Nguyên Thánh Đế. Tuy rằng Diệp Mặc cho là lần thứ hai hắn gặp phải Hỗn Nguyên Thánh Đế kia, cho dù là đánh không lại. Cũng không đến nỗi bị giết. Thế nhưng sâu trong nội tâm Diệp Mặc, vẫn tự thấy nếu so với hòa thượng kia thì hắn vẫn hơi kém một chút.
Tu vi đến mức này như hắn. Cho dù là kém mảy may một chút cũng là bờ vực cực lớn tương quan đến sinh tử, hắn cũng không thể không cẩn thận. Luyện hóa Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, hắn chí ít có phương tiện để bảo vệ tính mạng. nguồn TruyenFull.vn
Trước đây trong thời gian trận bàn, hắn đã luyện hóa mấy năm cũng không thể luyện hóa Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, hôm nay lần thứ hai lại luyện hóa, không ngờ lại trở nên cực kỳ dễ dàng.
Một năm sau, ở bên trong trận bàn thời gian, Diệp Mặc không chỉ hoàn toàn luyệ hóa cấm chế của Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cùng bảy cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, còn hoàn toàn luyện hóa xong 36 viên Lôi Hải Thần Châu nữa. Ngay cả mấy thứ pháp bảo còn lại hắn không thường dùng cũng hoàn toàn luyện hóa xong, trong đó bao gồm mấy món pháp bảo như Kim Cang Đại Thừa Đồ cùng cái trống Hạo Thiên...
36 viên Lôi Hải Thần Châu, Diệp Mặc dự định đưa cho con gái Ức Mặc, cho nên Diệp Mặc sau khi luyện hóa xong cũng không có đi thí nghiệm xem lợi hại tới mức nào. Thế nhưng bảy cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn cùng Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung này bị Diệp Mặc cầm trong tay, lại cảm thụ được một loại sát khí đáng sợ trước đó chưa từng có.
Bảy mũi tên này còn chưa có bắn ra, sát ý mang theo sát thế hủy diệt kia đã không ngừng đảo quanh trên bảy cây cốt tiễn màu vàng kim rồi. Thật giống như có một con thú khổng lồ hung mãnh đáng sợ từ thời viễn cổ đang mở cái miệng rộng ngoác vậy, mà dưới cái miệng rộng này, đối thủ cho dù là muốn chạy cũng không có dũng khí.
- Quá hung hãn.
Diệp Mặc khiếp sợ lẩm bẩm, hắn không rõ cốt tiễn này rốt cuộc là luyện chế từ thứ xương gì, mà lại đáng sợ đến mức này.
…
Lần thứ hai sau khi trở lại U Minh Giới, Diệp Mặc tin tưởng mười phần, hắn tin tưởng hiện tại cho dù là đối mặt với Hỗn Nguyên Thánh Đế của Âm Minh Tộc, cũng không phải là không có sức đánh trả.
Không chỉ nói mấy thứ Tiên thiên pháp bảo đã hoàn toàn luyện hóa xong, ngay cả đạo thứ ba của đại thần thông Thái Sơ Thần Văn cũng đã hoàn toàn hình thành, hiện tại đạo Thần Văn thứ tư đã mơ hồ xuất hiện. Thái Sơ Thần Văn loại thần thông này tại trong đầu hắn đã là tự nhiên như trời đất sinh ra, cùng với tu vi và lĩnh ngộ của hắn càng thêm sâu sắc, loại thần thông này cũng từng bước hoàn thiện. Hơn nữa Diệp Mặc phát hiện, cùng với Thái Sơ Thần Văn được hoàn thiện, tính thẩm thấu của Thái Sơ Thần Văn cũng càng ngày càng mạnh, loại Thần Văn này tựa như tỷ lệ thuận với tu vi và thần thức của hắn.
Diệp Mặc vừa định thử Thái Sơ Thần Văn một chút, lúc lại phóng ra Thời Không Thoa tìm kiếm vị trí xé rách không gian, hai tiếng nổ vang đột ngột vang lên bên rìa thức hải của hắn. Tiếng nổ vang này quá mức đáng sợ, thậm chí nổ cho thức hải của hắn mạnh mẽ như vậy cũng phải từng đợt chấn động. Tại nơi nổ vang, tựa như ngay cả không gian cũng đều sụp đổ biến mất.
Diệp Mặc ngừng ngay suy nghĩ muốn thử nghiệm Thái Sơ Thần Văn, sau một khắc trong thức hải của hắn đã xuất hiện hai luồng độn quang. Hai luồng độn quang này nhanh không gì sánh được, chĩ trong vài cái hô hấp, đã đi tới trước mặt hắn.
Đây là hai người tranh đấu? Là người như thế nào tranh đấu mà kích khởi ra thanh thế đáng sợ như thế?
Thế nhưng khi Diệp Mặc nhìn rõ ràng phía sau là một hòa thượng trên người vẫn có một chút hào quang nhàn nhạt như cũ, Diệp Mặc nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp phóng ra Thời Không Thoa, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Với tu vi hiện tại của Diệp Mặc, tuy rằng tự thấy vẫn chưa bằng đại năng chứng đạo bước thứ ba, thế nhưng Diệp Mặc tự tin cũng sẽ không kém bao nhiêu so với chứng đạo bước thứ ba. Hòa thượng cả người tỏa kim quang kia nhất định là một đại năng Hỗn Nguyên chứng đạo bước thứ ba, nếu như chỉ có một mình y, Diệp Mặc thật ra cũng không sợ, thế nhưng lần này lại đến hai người, hắn không đi mới là đồ ngốc.
Một người khác kia có thể truy đuổi hòa thượng kia, há có thể giản đơn? Chí ít người nọ tu vi sẽ không kém nửa phần so với hòa thượng kia.
- Ôh, tiểu tử này lại rất biết trốn nha, không ngờ lại đi tới U Minh Giới. Chỉ trách ngươi vận may không tốt. Trốn đến nơi đây rồi cũng có thể bị ông thấy. Tiểu tử. Ngươi chết chắc.
Hòa thượng đầu trọc này vốn đang nhanh chóng đào tẩu đồng thời cũng thấy Diệp Mặc, y thấy Diệp Mặc đào tẩu, không chút do dự liền đuổi theo.
Người đàn ông đang truy sát hòa thượng kia, thấy hòa thượng truy sát Diệp Mặc, cũng không chút do dự đuổi theo.
Ba luồng độn quang tại U Minh Giới ngay cả cái bóng cũng không có cách nào thấy được, chỉ có thể cảm thụ được không gian bi ba luồng độn quang này vạch phá dao động.
Hòa thượng kia đuổi theo Diệp Mặc lập tức liền cảm thụ được, trong lòng không khỏi có chút buồn bực. Người này điên sao? Trước đây cái tinh cầu rách nát kia cũng không phải do hắn đánh vỡ, người đánh vỡ cái tinh cầu đó đã bị người này bóp chết rồi. Người này sao còn đuổi theo hắn không tha? Còn cái tên truy đuổi hòa thượng đầu trọc kia nữa, tốc độ sao lại chậm vậy chứ? Nếu như hai vị kia lại đánh nhau một hồi nữa, thì mình khẳng định là có thể đào tẩy.
- Tiêu Đát, cái tên khốn này, lại còn dám trốn vào Âm Minh Giới của ta, ngươi đứng lại đó cho ta.
Phía sau, người đàn ông kia sắc mặt đã tức giận đến xám xịt.
Hòa thượng bị chửi này không hề tức giận chút nào, chỉ cười hắc hắc nói:
- Lục mạo tử, ông lúc nào hướng về Âm Minh Giới của ngươi hả? Ông đang đuổi theo tiểu tử này, ngươi không thấy sao? Tiểu tử này đã đánh vỡ nhà của ông. Hại 6ong ngay cả y phục cũng chưa mặc, không giết hắn. Ông há có thể hả hận.
Hỗn Nguyên Thánh Đế bị kêu là Lục mão tử này đương nhiên không biết hòa thượng này muốn không phải là hả hận, mà là muốn Tử Đao của Diệp Mặc. Tử Đao chính là Tiên thiên pháp bảo, dù y là Hỗn Nguyên Thánh Đế thì sao? Hiện tại y không có Tiên thiên pháp bảo. Một Tiên thiên pháp bảo xuất hiện trong tay một tiểu tử Hóa Đạo, y bỏ qua là sẽ bị trời phạt đó. Hình như tiểu tử trước mắt này không phải Hóa Đạo nha, sao mơ mơ hồ hồ thấy hắn là Đạo Nguyên Thánh Đế vậy?
Nhưng vô luận là Hóa Đạo hay là Đạo Nguyên, cũng không được hòa thượng này coi ra gì.
…
Hơn mười ngày sau, Diệp Mặc lại vẫn luôn không cách nào chạy ra khỏi phạm vi thần thức của hòa thượng này, không chỉ như thế, Diệp Mặc lại càng khẩn trươong hai người phía sau cách hắn trái lại càng ngày càng gần.
Không thể tiếp tục như vậy, Diệp Mặc trong nháy mắt thi
triển một lần Na Di, sau một khắc liền vươn tay xé rách không gian trước mắt, đồng thời xông vào một giới vực. Tại loại giới vực cấp thấp này, hắn muốn xé rách không gian, cũng không cần xử dụng Tử Đao.
- Hắc hắc, Na Di, có ích gì đâu.
Hòa thượng này hắc hắc cười lạnh một tiếng, lại không cần Na Di, chỉ trong vài cái hô hấp đã đi tới nơi Diệp Mặc biến mất, xé không gian ra.
Na Di sau cấp bậc tu vi Hỗn Nguyên, xác thực là không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng cũng phải xem đẳng cấp Na Di, Diệp Mặc khi Na Di không có dùng bao nhiêu công pháp, thần thông Na Di của hắn đáng thuơng cũng chỉ có cấp 4 mà thôi. Chờ sau khi hắn Na Di xong, người ta đã bay qua khoảng cách hắn Na Di rồi.
Diệp Mặc cũng biết điều này, hắn Na Di chính là để xé rách không gian.
Hỗn Nguyên Thánh Đế đuổi theo ở phía sau nhìn thấy Diệp Mặc cùng hòa thượng kia đều xé rách không gian, cũng không chút do dự xé rách không gian tiếp tục đuổi theo.
Thần thức của đại năng Hỗn Nguyên quả nhiên có thể trong loại giới vực này qua lại như con thoi. Diệp Mặc trong lòng cực kỳ bất đắc dĩ, tuy rằng vẫn còn đang không ngừng xé rách không gian để đào tẩu, cũng chỉ là tận lực kéo dài khoảng cách mà thôi.
Cứ một đuổi một chạy như vậy, Diệp Mặc cũng không biết hắn đã xé rách bao nhiêu không gian, thế nhưng hai người đuổi theo phía sau kia cũng càng ngày càng gần.
Khi Diệp Mặc dùng tay đã không xé được không gian nữa, chỉ có thể sử dụng Tử Đao bổ ra, hắn biết mình cho dù là có trốn nữa cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Với tu vi của hắn đã không thể lấy tay xé rách không gian, cho thấy ở đây đã là không gian giới vực đỉnh cao rồi. Hơn nữa ở đây tràn ngập thần linh khí, Diệp Mặc không cần đoán cũng biết đây là giới vực của một chủng tộc cao cấp.
Ở đây dày đặc khí tức âm lãnh, nhưng lại mang theo các loại pháp tắc đại đạo thuộc tính âm, cho thấy ở đây rất có thể là địa bàn Âm Minh Giới. Nhưng cái loại áp chế của Âm Minh Giới này truyền đến, thần nguyên trong cơ thể Diệp Mặc theo Tam Sinh Quyết hơi hơi vận chuyển, cái loại áp chế tu vi này liền biến mất không còn bóng dáng.
Diệp Mặc biết đây là thực lực của hắn đã tới một trình độ nhất định, thực lực mạnh mẽ tới một trình độ nhất định, cho dù là hắn không cần Tam Sinh Quyết, những áp chế khác đối với hắn bây giờ cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Cá chạch con, thế nào không trốn nữa đi? Tiếp tục trốn đi...
Diệp Mặc vừa dừng lại, hòa thượng đầu trọc kia liền đã đi tới trước mắt Diệp Mặc, đồng thời, người đuổi theo ở phía sau cùng kia cũng đã tới trước mắt.