Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2185: Âm Minh Tộc ám toán




Âm Minh tộc với tư cách là một trong số ít những chủng tộc cường đại, cho nên nơi ở đương nhiên là một trong số những nơi phồn hoa nhất Hư Thị. Diệp Mặc cùng Áo Hách vừa mới đi tới trước cửa nơi ở của Âm Minh tộc thì Chung Ly Hoắc Âm đã tiến ra nghênh tiếp rồi.

- Chung Ly tiên hữu bận rộn nhiều việc, không biết là tôi lần này đến đây có quấy rầy gì không?

Diệp Mặc ôm quyền nói một câu bình thản với Chung Ly Hoắc Âm. Đối với người này thì hắn không hề có hảo cảm gì. Bản thân hắn đã tha cho y một mạng, nên hẳn là y phải đi hỏi thăm hắn mới đúng, vậy mà vẫn phải để mình chủ động tới đây.

Chung Ly Hoắc Âm biết rằng Diệp Mặc đang mỉa mai việc y không chủ động đến gặp mặt Diệp Mặc, cho nên cũng không hề tức giận, miễn cưỡng lộ ra nụ cười mỉm rồi nói:

- Tôi muốn đi thăm hỏi Diệp đan thánh, chỉ là đột nhiên có mấy người bằng hữu đến đây, cho nên mới chậm trễ vài ngày, kính xin Diệp đan thánh không trách tội. Xin mời Diệp đan thánh cùng Áo tiên hữu theo tôi…

- Nếu Diệp đan thánh đã tới, vậy thì xin mời dùng một ly tiên trà.

Một giọng nói có chút hư ảo rơi vào trong tai mọi người. Giọng nói này vô cùng mờ ảo, hơn nữa cũng mang theo một cảm giác băng lạnh dị thường.

Diệp Mặc nghe giọng nói kia thì liền biết đối phương là ai rồi. Đó chính là Đạo Nguyên Thánh Đế toàn thân toát ra vẻ âm lãnh, ngay cả khuôn mặt cũng bị che phủ trong màn khí âm lãnh mà lần trước hắn đã chú ý tới. Y chính là kẻ đầu lĩnh của Âm Minh tộc tới Hư Thị lần này.

Khi Diệp Mặc cùng Áo Hách đi vào điện tiếp khách thì mới phát hiện ở đây ngoại trừ tên Đạo Nguyên Thánh Đế âm lãnh kia, thì thật sự là còn có khách nhân khác. Vị khách nhân này là một cô gái.

Khi Diệp Mặc lần đầu nhìn về phía cô gái kia, thì chỉ cảm giác được tướng mạo của cô có chút thanh tú, hoặc có thể nói là một thiếu phụ có chút nhan sắc mà thôi. Nhưng khi ánh mắt Diệp Mặc dừng lại một chút thì lại phát hiện cô gái kia toàn thân đều tản mát ra một loại mị ý, hơn nữa cái cảm giác này còn không hề có nửa phần đột phát. Bởi vì không có gì đặc biệt, nhưng ngược lại lại làm cho trong lòng người khác có chút lửa nóng, thậm chí còn có cảm giác hận không thể đi tới an ủi cô một phen.

Cái cảm giác này quả thật rất quen thuộc. Khi vừa nghĩ đến chữ quen thuộc, thì trong đầu Diệp Mặc lập tức hiện ra một bóng người. Đó chính là cô gái tên Giang Cận mà hắn gặp khi vừa phi thăng lên Tiên giới chưa lâu. Hiện giờ Giang Cận đã là đệ tử của Mặc Nguyệt Tiên Tông rồi. Diệp Mặc khẳng định rằng người thiếu phụ trước mặt này cũng giống với Giang Cận, chính là người có Thiên Sinh Mị Thể.

Chỉ là tu vi của cô so với Giang Cận thì cao hơn không biết bao nhiêu lần, vì vị thiếu phụ này chính là một cường giả Đạo Nguyên Thánh Đế đỉnh, hơn nữa công pháp của cô còn là loại phù hợp với thân thể nữa. Cho dù lúc này cô ta không thi tirển ra công pháp của mình, nhưng chính là hấp dẫn tùy ý phát ra cũng đủ để Diệp Mặc hiểu rằng vị thiếu phụ này không đơn giản.

- Diệp đan thánh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm này có thể gặp được Diệp đan thánh ở đây quả thật là vinh hạnh.

Vị thiếu phụ kia cười tủm tỉm đứng lên chào hỏi Diệp Mặc. Còn Áo Hách bên cạnh Diệp Mặc thì bị cô trực tiếp bỏ quên. Cũng mau Áo Hách hiện nay đang chủ động đi theo hầu Diệp Mặc, cho nên y căn bản cũng không có ý định đi chào hỏi ai, cũng không thèm để ý việc ai giả lơ với y.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế toàn thân âm lãnh kia lúc này đã chủ động giới thiệu:

- Diệp đan thánh, đây là Thang Khinh Thánh Đế, Đạo Nguyên cường giả của Phượng Hoàng tộc. Nghe nói rằng Diệp đan thánh muốn tới nơi này, cho nên mới cố ý lưu lại đây để gặp một lần. Tôi tên là Tào Trạch, đối với việc Diệp đan thánh đã hạ thủ lưu tình cũng vô cùng cảm kích. Nếu không phải là những việc vụn vặt quá nhiều thì tôi đã sớm đi thăm hỏi Diệp đan thánh rồi.

Trong nội tâm Diệp Mặc đang suy nghĩ xem không biết là vị thiếu phụ tên Thanh Khinh kia có phải là có chút quan hệ nào đó với Thang Tiểu Du hay không thì Thang Kinh đã chủ động nói:

- Tào tiên hữu, anh không cần phải để ý tới tôi. Tôi ở chỗ này uống vài ngụm tiên trà là được rồi.

Ý của cô chính là dù Tào Trạch và Diệp Mặc có nói chuyện gì, thì cũng không cần phải quan tâm tới cô ở bên cạnh.

Tào Trạch cùng Thang Khinh quan hệ dường như không cạn, cho nên chỉ nhẹ gật đầu với Thang Kinh sau đó quay sang ôm quyền hỏi Diệp Mặc: xem tại TruyenFull.vn

- Diệp đan thánh hẳn là muốn hỏi thăm một ít chuyện tình của Âm Minh giới có phải không?

Diệp Mặc đối với tên Tào Trạch này cũng không có bao nhiêu hảo cảm cả, hắn cũng không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian cho nên lập tức đáp:

- Đúng thế, tôi muốn xin hỏi Tào tiên hữu một chút, nếu như tôi phải đi tới Âm Minh giới, thì có phải là sẽ rất khó khăn đúng không?

Tào Trạch hiển nhiên cũng đã nghe qua Chung Ly Hoắc Âm nói về Diệp Mặc, cho nên cũng không hề kỳ quái gì mà trả lời:

- Đúng thế, trong các tộc ở tất cả các giới, thì chỉ có Âm Minh giới là khó đi vào nhất. Không chỉ cần Âm Minh Thể mới có thể tiến vào, mà hơn nữa khi cưỡng ép tiến vào Âm Minh giới thì tu vi cũng sẽ bị áp chế đến mức thấp nhất. Đương nhiên, nếu Diệp đan thánh muốn đi tới Âm Minh giới, thì Âm Minh tộc chúng tôi vô cùng hoan nghênh.

Nói xong thì Tào Trạch còn lấy ra một miếng ngọc bài cùng một miếng ngọc giản đen nhánh đưa cho Diệp Mặc:

- Diệp đan thánh chỉ cần đeo miếng ngọc bài này trên người là có thể tiến được vào Âm Minh giới, còn miếng ngọc giản này là bản đồ của Âm Minh giới, kể cả vị trí lối vào cũng có ở trong. Tất cả xin giao cho Diệp đan thánh.

Y biết rõ loại người như Diệp Mặc một khi đã xác định chắc chắn nơi mình muốn đi, thì cho dù y có miêu tả nói đó thành Cửu U Điạ Ngục thì Diệp Mặc cũng sẽ không hề thay đổi chủ ý.

Diệp Mặc cũng không nghĩ rằng Tào Trạch sẽ dễ nói chuyện như thế. Hắn còn chưa kịp mở miệng, thì đồ vật cũng đã được đưa đến tay rồi.

Diệp Mặc không biết Tào Trạch vì cái gì lại dễ nói chuyện như vậy, nhưng hắn cũng không hề có ý muốn giao hảo với Tào Trạch. Sau khi hắn lấy được ngọc bài cùng với ngọc giản bản đồ, liền trực tiếp đứng dậy cáo từ luôn. Hắn đã tha cho Chung Ly Hoắc Âm một mạng, đó cũng không phải là điều mà năm suất tiến vào Đạo Quả Tháp có thể bồi thường được. Cho dù là năm suất kia Chung Ly Hoắc Âm không cho hắn, thì hắn cũng có thể giết được Chung Ly Hoắc Âm bằng cách trực tiếp khiêu chiến Âm Minh tộc.

Cho nên hiện tại Tào Trạch đưa ngọc bài cùng với ngọc giản bản đồ cho hắn, thì hắn cũng không thấy mình thiếu nợ Tào Trạch kia thứ gì cả.

- Diệp đan thánh, tôi luôn cảm giác cái tên Tào Trạch kia có chút vấn đề. Ngọc bài mà y đưa cho không thể nào tin tưởng hoàn toàn được.

Sau khi đi ra khỏi nơi ở của Âm Minh tộc thì Áo Hách liền lo lắng nói một câu.

Diệp Mặc cười nói:

- Cái này tôi biết, anh không cần lo lắng. Anh tạm thời không cần đi theo tôi, vì sau khi tôi về sẽ phải bế quan một thời gian ngắn. Chờ khi Đạo Quả Tháp mở ra, thì anh đi tới quảng trường Đạo Quả Tháp chờ tôi là được rồi.

Có lẽ đã biết rõ Diệp Mặc tạm thời sẽ không rời khỏi Hư Thị, cho nên Áo Hách cũng không kiên trì đi theo Diệp Mặc nữa. Sau khi nghe Diệp Mặc nói xong, thì liền xoay người đi một hướng khác.



Sau khi trở lại Tiên tức lâu, thì chuyện đầu tiên Diệp Mặc làm là không ngừng bố trí cấm chế. Hắn đem gian phòng của mình bố trí một tầng rồi lại một tầng cấm chế, sau đó mới tiến vào trong Thế giới trang vàng.

Bên trong Thế giới trang vàng, Diệp Mặc trước tiên lấy ra chính là ngọc bài đen nhánh kia sau đó quét thần thức vào. Lúc này Thần Niệm Cửu Chuyển của hắn đã tu luyện đến đệ Ngũ Chuyển đỉnh, chỉ là bị kẹt lại trước khi niết bàn nên không có cách nào để tiến vào Lục Chuyển mà thôi.

Lúc này ở bên trong Thế giới trang vàng, Diệp Mặc không chút kiêng kỵ nào mà dùng thần thức xâm nhập hoàn toàn vào trong mảnh ngọc bài đen nhánh kia. Cấm chế bên trong ngọc bài một đạo rồi lại một đạo, nếu như là người bình thường thì cho dù là có Thần Niện Cửu Chuyển cũng sẽ lập tức phá hủy mảnh ngọc bài này ngay khi vừa mới đưa thần thức xâm lấn vào.

Trình độ trận pháp cấm chế của Diệp Mặc đã sớm vượt qua một tong sư Tiên trận bình thường, cho nên cấm chế bên trong cái ngọc bài này đối với hắn mà nói thì không có chút ngăn trở nào cả.

Chỉ trong thời gian một nén nhang, thần thức của Diệp Mặc đã lùi ra khỏi ngọc bài, cũng không hề phá hủy ngọc bài. Hắn đã hiểu được chỗ mà miếng ngọc bài này bị động tay động chân vào rồi, một khi hắn thông qua cái ngọc bài này tiến vào Âm Minh giới, thì vị trí của hắn lập tức sẽ bị người khác nắm bắt rõ.

Có thể thấy được rằng Tào Trạch đã sớm tính toán rồi, và cái ngọc bài này là đặc biệt vì hắn mà chế ra. Diệp Mặc lúc này hừ lạnh một tiếng, đối với hai tên Tào Trạch và Chung Ly Hoắc Âm kia thì đã động sát cơ rồi. Thời buổi này nông dân quả nhiên không thể nào cứu rắn độc được. Sau khi hắn đem miếng ngọc bài phong ấn lại rồi thu vào trong nhẫn trữ vật, thì mới lấy cái ngọc giản bản đồ kia.

Ngọc giản bản đồ thoạt nhìn cũng không phải là thứ mới làm, nhưng sau khi thần thức của Diệp Mặc phá vỡ cấm chế ẩn nấp của ngọc giản, thì đã nhanh chóng tìm được một cái ký hiệu thần niệm bên trong ngọc giản.

Diệp Mặc xuất ra một cái ngọc giản mới, đem toàn bộ bản đồ bên trong cái ngọc giản này chép lại một lần, sau đó mới phong ấn nó và đặt trong Thế giới trang vàng.

Đối với kẻ muốn tiêu diệt hắn, thì từ xưa tới nay hắn chưa bao giờ khách khí cả. Bất luận đối phương là ai, cho dù là Hỗn Nguyên Thánh Đế thì hắn cũng sẽ tìm cơ hội mà đòi nợ về.

Sau khi có được bản đồ đi tới Âm Minh giới, lúc này Diệp Mặc mới đi ra khỏi Thế giới trang vàng. Vài ngày sau, Hình Hồng lần nữa đưa tới cho Diệp Mặc một chiếc nhẫn trữ vật. Lần này bên trong chiếc nhẫn trữ vật chứa đầy các loại tài liệu cùng Tiên linh thảo. Những thứ này cũng không phải là rất đắt đỏ quý hiếm, nhưng được cái số lượng rất nhiều.

Từ Hình Hồng mà Diệp Mặc đã nhận được tin tức của Tinh Không Đạo Đan. Tinh Không Đạo Đan ở Hư Thị này đã bị đầy lên tới một mức giá trên trời. Bởi là vì Thần đan Đạo quả hạng nhất, cho nên một viên Tinh Không Đạo Đan so với Tinh Không Liên càng đắt hơn không chỉ gấp hai lần.

Giá trị của một Đan Thánh ở nơi này được thể hiện ra rất rõ rồi. Một lò Tinh Không Đạo Đan được Diệp Mặc luyện chế ra tận mười hai viên, tính ra thì giá trị tăng lên đến hơn mười lần. Bất quá cũng không phải tất cả các Đan Thánh đều luyện chế Tinh Không Đạo Đan, mà cho dù có người luyện chế thì cũng không thể có được tỉ lệ thành đan cùng với đẳng cấp đan dược cao như Diệp Mặc được. Nói không chứng là vào gốc Tinh Không Liên cũng không thể luyện chế thành công một lò Tinh Không Đạo Đan.

Hư Thị Thương Lâu lại để cho Hình Hồng mang tới cho mình những thứ này, thứ nhất là vi cảm kích Diệp Mặc đã giúp Hư Thị Thương Lâu có được một món lợi nhuận lớn, còn thứ hai chính là vì muốn kết giao với Diệp Mặc.

Thần tiên chỉ là cách gọi của người phàm tục mà thôi, vì bất kỳ một tiên nhân nào, dù là Tiên Đế hay thậm chí là Thánh Đế, thì cũng chính là loại cao nhân thanh cao không nhiễm khói bụi trần gian. Nhưng chính họ cũng cần phải tranh đoạt, cũng cần vô số tài nguyên tu luyện. Bởi vì như vậy thì mới có thể khiến cho tu vi của họ tăng lên một tầng cao hơn. Đan Thánh cao cấp chính là lời cam đoan lớn nhất cho tài nguyên tu luyện của họ.

Đối với lượng tài nguyên lớn mà Hình Hồng đưa tới thì Diệp Mặc lại chê ít. Đệ tửc của Mặc Nguyệt Tiên Tông còn cần nhiều những tài nguyên dùng để tu luyện này mà. Từ giờ tới khi Đạo Quả Tháp mở cửa ra còn hơn hai tháng nữa, cho nên Diệp Mặc liền dứt khoát luyện đan và luyện khí tại chỗ luôn.



Thời gian hai tháng trôi qua rất nhanh, Diệp Mặc đang định mấy ngày nữa thì rời khỏi Tiên tức lâu để đi hỏi xem La Thanh Hà phân chia suất tiến vào Dạo Quả Tháp như thế nào, đồng thời hắn còn muốn hỏi một chút xem La Thanh Hà có phải đã từng đi qua đại lục Lạc Nguyệt hay không.

Chỉ là không đợi Diệp Mặc rời khỏi Tiên tức lâu, thì Cổ Bích Doanh đã vội vã đi tới trước mặt Diệp Mặc. Bởi vì Diệp Mặc đã phân phó rằng chỉ cần là Thánh Đế của Nhân tộc tới tìm hắn, thì Tiên tức lâu không cần phải ngăn trở lại, cho nên Cổ Bích Doanh có thể tiến vào gặp Diệp Mặc một cách dễ dàng.

Thấy bộ dáng thấp thỏm lo âu củng vội vã của Cổ Bích Doanh, thì Diệp Mặc lập tức đã biết rằng có khả năng xảy ra chuyện rồi.