Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1932: Đệ nhất cao thủ Công Dã Thương Minh




- Đừng hỏi tôi vì sao lại biết, cô hãy đem những gì mình biết nói ra đi.

Diệp Mặc cắt đứt lời nói của Úc Kim Hương.

Úc Kim Hương rất muốn biết được lai lịch của Diệp Mặc, nhưng cô cũng không thể không nghe lời Diệp Mặc. Hiện tại Diệp Mặc muốn hỏi cô, thì cô cũng chỉ có thể đáp lời:

- Bởi vì Hạo Thiên Đại Đế đã đoạt được một quả 'Tịch đạo quả' ở trong hư không.

Diệp Mặc nghi hoặc nhìn Úc Kim Hương. Vốn hắn không biết 'Tịch đạo quả' là gì, nhưng sau khi xem qua ngọc giản của Khai Nỉ, thì đã biết được đó là đệ nhất tiên quả của Tiên Giới. Đương nhiên là nó chỉ nhằm vào Tiên Đế cùng với Thánh Đế mà thôi.

'Tịch đạo quả' so với 'Hỗn độn thanh địch' thì trân quý hơn nhiều, bởi vì đó là một loại trong số các loại Tiên linh quả hiếm hoi có thể nâng cao thêm tuổi thọ cho Tiên Đế và Thánh Đế.

Trước kia Diệp Mặc không biết, nhưng hiện tại thì hắn hiểu rõ. Cho dù là Tiên Đế, thậm chí là Thánh Đế thì thọ nguyên cũng có sự hạn chế. Bất luận là một Tiên Đế hay Thánh Đế bình thường nào, thì thọ nguyên cũng không thể nào vượt qua ải ngàn vạn năm. Đương nhiên hiện tại Diệp Mặc đã biết, cái danh Thánh Đế này chỉ là Tố Đạo Thánh Đế mà thôi.

Tại Tiên Giới thì chỉ có duy nhất Chân Thánh Đế là người đã tu luyện tới Dục Đạo, những Thánh Đế còn lại đều chỉ là Tố Đạo Thánh Đế mà thôi. Còn về Hóa Đạo thì ngay cả một người cũng không có.

Trên lý thuyết thì bất luận là người tu tiên nào cũng đều có thể Chứng đạo, chỉ cần không ngừng cố gắng tu luyện thôi. Nhưng thực tế thì quá trình này chỉ có vẻn vẹn một số nhân tài là có thể đi đến. Bởi vì cho dù có cố gắng tu luyện, thì cũng không có đủ thọ nguyên. Con đường 'Đoạt xá' cũng không thể gia tăng thêm thọ nguyên, vì biện pháp duy nhất chỉ có thể là dựa vào các loại Tiên linh vật và Tiên tài cao cấp mà thôi.

'Tịch đạo quả' chính là loại Hỗn độn linh quả cao cấp, chẳng những có thể dùng để giúp Tiên Đế gia tăng thêm 99 vạn năm tuổi thọ, mà còn có thể giúp cho Tiên Đế ngộ được đạo pháp, phụ trợ cho việc Chứng đạo.

- Cậu biết 'Tịch đạo quả'?

Úc Kim Hương thấy Diệp Mặc chỉ nghi hoặc một chút, nhưng cũng không hề đặt câu hỏi, thì ngược lại lại hỏi lại Diệp Mặc một câu.

- Bây giờ là tôi đang hỏi cô.

Diệp Mặc trầm giọng.

Úc Kim Hương vỗ vỗ cái trán của mình, sau đó thì cười nói với Diệp Mặc, dường như cũng không hề để ý tới tình cảnh hiện tại của mình.

- Cậu là Tiên Đế thì hẳn là cũng biết rõ, cho dù là Thánh Đế đã Chứng đạo, thì cũng không thể vĩnh hằng. Tôi nghe nói sau khi Chứng đạo Thánh Đế thì vẫn còn có tầng thứ cao hơn, nhưng nếu như không có đủ tuổi thọ, thì sẽ không thể nào tìm kiếm đến đỉnh cao đó được. Khi đó tất cả sẽ chỉ là uổng công mà thôi.

Lời nói của Úc Kim Hương khiến cho Diệp Mặc hiểu được rằng Úc Kim Hương hẳn là còn chưa biết được rằng Tiên Đế Chứng đạo cũng mới chỉ là khởi đầu mà thôi, căn bản không biết được cái gì là Tố Đạo, Dục Đạo cùng với Hóa Đạo. Càng không thể biết được tới Đạo Nguyên cùng với Hỗn Nguyên rồi.

Diệp Mặc cũng không rảnh đi giải thích những thứ này, chỉ ra hiệu bảo Úc Kim Hương nói tiếp.

- Hạo Thiên Đại Đế đoạt được một quả 'Tịch đạo quả', nhưng tin tức này đã bị ba tên Đại Đế còn lại biết được. Hạo Thiên Đại Đế thì đương nhiên là không muốn lấy ra 'Tịch đạo quả' rồi, cho nên kết quả là bị ba Đại Đế kia vây công. Sau đó thì Hạo Thiên Đại Đế bị tiêu diệt.

Úc Kim Hương lắc đầu.

- Vậy quả 'Tịch đạo quả' kia đâu?

Diệp Mặc biết rõ Hạo Thiên cuối cùng chính là bị ba Đại Đế kia giết chết. Nhưng ngày trước thì Hạo Thiên chỉ nói với hắn rằng lúc đó y chỉ vì một chuyện mà bị ba tên Đại Đế còn lại vây công, nhưng cũng không hề nói chuyện đó là chuyện gì.

- Về sau Táp Không Đại Đế cùng Long Hà Đại Đế lại tiếp tục liên thủ đánh lén Huyết Đỉnh Đại Đế…

- Khó trách vì sao về sau chưa từng nghe được tin tức về Huyết Đỉnh Đại Đế, hóa ra là cũng bị hai tên này đánh lén.

Nghe Úc Kim Hương nói xong, thì Diệp Mặc liền giật mình thốt lên. Sau khi nói xong thì hắn dường như lại hiểu ra cái gì đó, lập tức nói tiếp:

- Có phải 'Tịch đạo quả' kia đã bị Huyết Đỉnh cướp đoạt được, cho nên Táp Không Đại Đế cùng với Long Hà Đại Đế mới muốn giết Huyết Đỉnh Đại Đế?

Úc Kim Hương gật đầu:

- Quả thật là như thế. Bất quá trên thế giới này chỉ có bốn người biết rõ, mà Huyết Đỉnh Đại Đế cướp đi 'Tịch đạo quả' chính là một trong số đó.

- Cô nói rằng 'Tịch đạo quả' vẫn còn trong tay của Hạo Thiên Đại Đế sao? Cô làm sao mà biết được?

Diệp Mặc lập tức hiểu rõ rằng hắn lại bị lão già Hạo Thiên kia đùa bỡn một lần nữa. Hạo Thiên Đại Đế lúc ấy chỉ nói rằng vì một chuyện mà bị ba tên kia liên thủ giết chết, nhưng lúc đó hắn cũng không hỏi xem đó là chuyện gì, vì vốn nghĩ rằng chuyện này chẳng liên quan gì với hắn cả. Nhưng không thể ngờ rằng lại có sự xuất hiện của 'Tịch đạo quả'.

Trong lòng Diệp Mặc cảm thấy kỳ quái, bởi vì những thứ của Hạo Thiên hắn đều đã lấy được, nhưng trong đó lại không hề có 'Tịch đạo quả' mà?

Úc Kim Hương không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diệp Mặc, mà lại hỏi ngược lại:

- Diệp sư huynh, cậu cảm thấy công pháp ẩn nấp tu vi của tôi thế nào?

- Không tệ. Tuy là tu vi của cô còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng coi như là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh, ẩn nấp xuống Tiên Vương hậu kỳ, khiến cho tôi thiếu chút nữa là nhìn không ra.

Diệp Mặc cũng không nói dối. Công pháp ẩn nấp tu vi của Úc Kim Hương quả thật là không tệ. Người bình thường ẩn nấp tu vi thì đừng mong có thể giấu diếm được hắn, nhưng Úc Kim Hương thì thật sự thiếu chút nữa đã gạt được hắn.

- Cậu thực sự có thể nhìn ra tu vi thật của tôi?

Úc Kim Hương trừng to mắt nhìn chằm chằm Diệp Mặc. Cô cho rằng Diệp Mặc chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được tu vi của cô, nhưng lại không thể tưởng được rằng Diệp Mặc một câu đã trực tiếp nói ra tu vi chính xác của cô rồi.

Thấy Diệp Mặc không nói gì, thì Úc Kim Hương lập tức hiểu được. Giọng điệu của cô lúc này càng trở nên thành khẩn hơn:

- Lúc ấy tôi bị Ngân Bình hãm hại, đành phải lê cái thân thể đã bị tổn hại vô cùng chạy trốn tới một nơi hiểm địa. Ở nơi đó tôi đã gặp được cơ duyên của mình, tìm được một gốc 'La tiêu ngô mộc'…

- 'La tiêu ngô mộc' sao?

Diệp Mặc lần này không thể không bội phục vận khí của Úc Kim Hương. Theo lý thuyết thì 'La tiêu ngô mộc' so với 'Tịch đạo quả' cũng không hề chênh lệch chút nào. Bởi vì 'La tiêu ngô mộc' chẳng những có thể giúp tiên nhân tái tạo lại thân thể hoàn mỹ, mà còn có thể khiến cho Tiên linh căn trở nên vô cùng hoàn mỹ nữa.

- Phải, đúng là 'La tiêu ngô mộc'. Lúc ấy thân thể của tôi đã bị hư hại vô cùng, nhưng chỉ cần tĩnh lặng tu dưỡng vài vạn năm, thì cho dù là không thể khôi phục lại nguyên dạng, thì tu vi cũng không bị tổn thương quá lớn. Đương nhiên sau này tu vi sẽ không có cách nào tiến thêm được nữa. Nhưng khi nhìn thấy La Tiêu ngô mộc, thì tôi lập tức đã động tâm. Tôi liền dứt khoát phế bỏ thân thể của mình, sau đó sử dụng 'La tiêu ngô mộc' để tái tạo lại thân thể cho mình.

Giọng điệu Úc Kim Hương lúc này thậm chí còn có vài phần tự hào vì sự may mắn của mình.

Diệp Mặc cũng có chút khâm phục sự quyết đoán của cô gái này, chẳng qua nếu như là chính hắn lúc đó trải qua tình huống giống Úc Kim Hương, thì hắn cũng sẽ có lựa chọn giống như Úc Kim Hương mà thôi.

- Sau khi tôi dùng 'La tiêu ngô mộc' để tái tạo lại thân thể, thì tính tình cũng thay đổi rất nhiều. Nếu như là tôi trước kia, thì sau khi bị cậu nhìn thấy hết thân thể mình, tôi chắc chắn là sẽ trực tiếp hạ sát thủ chứ không cùng cậu lề mề cả buổi như thế này đâu. Hiện tại xem ra như vậy là tôi may mắn, chứ nếu như tôi làm thế, thì đoán chừng hiện tại đã thành một đống tro bụi rồi.

Úc Kim Hương cười tự giễu:

- Sau khi tôi bắt đầu tái tạo lại thân thể, thì Huyết Đỉnh Đại Đế cũng đi tới chỗ hiểm địa đó. Tôi lập tức nhanh chóng ẩn dấu đi khí tức của mình, không dám nhúc nhích chút nào. Cũng may là có 'La tiêu ngô mộc' giúp cho, khiến tôi có thể hòa thành một thể với thiên nhiên xung quanh, cho nên Huyết Đỉnh Đại Đế cũng không phát hiện được. Cũng có thể là do lúc đó y cũng đang bị trọng thương.

- Huyết Đỉnh Đại Đế bị thương rất nặng sao?

Diệp Mặc hỏi một câu.

Úc Kim Hương gật đầu:

- Thương thế của y so với tôi khi vừa mới tới cái hiểm địa đó cũng không nhẹ hơn, hơn nữa Nguyên Thần của y dường như cũng bị thương rất nặng.

Diệp Mặc nghĩ đến trước đó Úc Kim Hương hỏi mình rằng vì sao đến tận giờ Huyết Đỉnh Đại Đế vẫn chưa tìm hắn gây chuyện, thì hắn đã biết rõ vấn đề này khẳng định là có chuyện xảy ra sau đó.

Quả nhiên Úc Kim Hương liền nói tiếp:

- Huyết Đỉnh Đại Đế chỉ dừng lại trong một thời gian rất ngắn, sau đó liền phát đi một đạo tin tức. Chỉ mấy ngày sau, thì liền có một cô gái tới, tu vi chỉ có Tiên Đế sơ kỳ. Khi cô ta thấy Huyết Đỉnh Đại Đế bị trọng thương thì liền khiếp sợ, sau đó lập tức giúp đỡ Huyết Đỉnh Đại Đế trị thương. Tiếp đó cô ta lại hỏi thăm Huyết Đỉnh Đại Đế vì sao lại bị thương nặng tới như vậy, và Huyết Đỉnh Đại Đế liền đem câu chuyện về 'Tịch đạo quả' nói ra. Lúc đó vì tôi đã biến thành một thân cây, không phát ra một tiếng động nào, cho nên đã nghe được rành mạch câu chuyện. Chuyện của Tiên Khuyết Thương Hội cũng là tôi nghe được vào lúc đó.

- Dựa theo cách nói của cô, thì Huyết Đỉnh Đại Đế sẽ không xẩy ra chuyện gì cả đúng không? Nguồn tại http://Truyện FULL

Diệp Mặc có chút kỳ quái. Vì sao hắn luôn nghe nói về chuyện của Táp Không Đại Đế và Long Hà Đại Đế, nhưng lại chưa từng được nghe qua chuyện của Huyết Đỉnh Đại Đế. Nếu như Huyết Đỉnh Đại Đế đã chết rồi, thì cũng nên có tin tức truyền ra mới đúng. Nhưng ngoại trừ tin tức về Hạo Thiên Đại Đế mà hắn nghe được ra, thì hắn thật sự là chưa từng nghe được tin tức gì của Huyết Đỉnh Đại Đế cả.

- Phải, Huyết Đỉnh Đại Đế bị thương cách thời điểm Hạo Thiên Đại Đế bị giết khá nhiều năm, hơn nữa về sau Huyết Đỉnh Đại Đế được cô gái kia cứu đi, nên dựa theo lý thuyết mà nói thì có lẽ không có chuyện gì. Cho nên tôi mới khó hiểu vì sao cậu tiêu diệt Tiên Khuyết Thương Hội của Huyết Đỉnh Đại Đế, vậy mà Huyết Đỉnh Đại Đế lại không tìm cậu gây chuyện.

Úc Kim Hương nói.

- Cám ơn cô đã nói cho tôi biết những chuyện này.

Diệp Mặc phủi tay lên chiếc Tiêm Vân Phiến:

- Chỉ là tôi đã từng đáp ứng người khác đối phó cô, nên thật sự không biết là nên giết cô, hay là làm cái gì khác. Quả thật là cực kỳ phiền não…

Úc Kim Hương bỗng nhiền nở nụ cười:

- Diệp sư huynh, bất luận là trước hay sau khi tôi cải tạo lại thân thể, thì vẫn còn là thân trong trắng. Nếu như cậu không chê tôi lớn tuổi, thì muốn làm gì tôi để đổi lại việc cậu có thể tha cho tôi, tôi cũng đều nguyện ý. Bất quá tôi thấy cậu căn bản là cũng không hề muốn gì ở tôi. Còn tôi thì lại muốn cậu buông tha cho mình, nhưng lại chẳng biết phải tìm cái lý do gì cả. Tôi chỉ có thể nói với cậu rằng, sau khi tôi chế trụ cậu, thì thực sự là chưa từng nghĩ tới việc giết cậu cả. Bất luận là cậu có tin hay không.

Diệp Mặc cười:

- Úc Kim Hương, tôi ngược lại thì lại tin tưởng lời cô nói đấy. Kỳ thật tuổi tác đối với người tu tiên thì căn bản không phải là vấn đề. Nhưng cô lại nói đúng, tôi quả thật là không có ý khác đối với cô. Tôi còn muốn hỏi cô một chuyện, đó là lúc cô tới đây thì có tên văn sĩ trung niên nào ở đây không? Y có phải đã bị cô giết rồi hay không?

Úc Kim Hương lắc đầu:

- Tôi thật sự là không lừa cậu. Khi tôi tới đây, thì ở đây không có một bóng người. Bởi vì ở chỗ này có một cái bình đài, có thể dùng làm chỗ nghỉ ngơi, cho nên tôi liền chọn nơi này để luyện thể.

Diệp Mặc gật đầu:

- Còn có một việc nữa, đó là tôi đã từng gặp một bộ xương khô trong Hỗn Độn Tinh Vực thuộc Hạ Thiên Vực. Bộ xương khô kia chỉ có một cái tay, trong tay của y cầm một thiền trượng. Chính y đã muốn giao dịch với tôi để tôi đến giết cô. Lúc đó y chỉ còn có một tia Nguyên Thần, không biết là cô có biết y là ai không?

Kẻ này lúc đó đã đánh một cái ấn ký thần thức lên trên người hắn. Nếu như không phải là có Chân Băng Du, thì hắn thật sự là không biết rõ được cái ấn ký thần thức kia. Cho dù là bây giờ thì nó vẫn bị hắn giữ lại trong Thế giới trang vàng.

Ánh mắt của Úc Kim Hương lập tức trở nên ảm đạm, một hồi lâu sau mới nói:

- Tôi biết y. Nếu như tôi đoán không sai thì y chính là đệ nhất cao thủ Công Dã Thương Minh của Thiền Viện thuộc Nam Minh Thiên. Tuy y còn chưa Chứng đạo Thánh Đế, nhưng cũng là cao thủ đứng đầu trong các Bán Thánh, thực lực vô cùng cường đại. Không ngờ là y lại bị chết ở trong Hỗn Độn Tinh Vực thuộc Hạ Thiên Vực, chỉ còn lại một tia Nguyên Thần.