Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1879: Trùng kích Tiên Tôn




Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm, chẳng trách hắn cảm thấy có người đang nhìn trộm, hóa ra có một Tiên đế đang trốn một bên thật. Hắn cảm giác sức mạnh của mình quá thấp, có người trốn một bên nhìn, hắn không ngờ lại không biết. Diệp Mặc không ngờ, Tật Lôi Tiên đế cũng không biết chuyện này.

- Diệp Mặc, hộp ngọc kia là anh lấy ra, anh có thể căn cứ theo khí tức của hộp ngọc đó, hỗ trợ cùng tôi đuổi theo tên khốn kiếp này, nếu như có thể đuổi kịp Dục Long Tiên đế, tôi bằng lòng lại trả thù lao lần nữa.

Tật Lôi Tiên đế nhanh chóng định thần lại, quay người ôm quyền nói với Diệp Mặc.

Diệp Mặc nghe thấy vậy, ngược lại lại thay đổi cảm quan đối với Tật Lôi Tiên đế, hắn còn cho rằng Tật Lôi Tiên đế vì chưa lấy được đồ, sau đó hối hận, nhưng không ngờ Tật Lôi Tiên đế lại chỉ là yêu cầu mình giúp đuổi theo Dục Long Tiên đế.

Nếu như Tật Lôi Tiên đế trở mặt, đổi ý với bản thân, thì đừng trách hắn không khách khí. Vô Trần quả chẳng những sẽ không cho, hơn nữa hắn còn muốn cùng Vô Ảnh thử hiệu quả liên thủ.

Nhưng Tật Lôi Tiên đế cũng không cần mình trả lại đồ vật gì, chỉ là yêu cầu mình giúp đuổi theo Dục Long Tiên đế, điều này khiến Diệp Mặc có chút thiện cảm.

- Đây là Vô Trần quả, tiếc là bây giờ tôi không có thời gian rảnh, nếu như lúc nào rảnh, tôi sẽ không ngại mà đi giải quyết tên Dục Long Tiên đế kia.

Diệp Mặc lại lần nữa lấy ra một hộp ngọc trực tiếp đưa cho Tật Lôi Tiên đế.

Tật Lôi Tiên đế lập tức ngây ngẩn cả người, một lát sau, gã lập tức phản ứng lại, ngạc nhiên nói:

- Vô Trần quả chưa bị lấy đi sao? Vừa nãy...

Diệp Mặc cười khẩy một tiếng:

- Dục Long là cái thá gì, cũng muốn cướp Vô Trần quả từ tay tôi.

Diệp Mặc nói ngược lại cũng là sự thật, bây giờ hắn lấy được Ngọc Lưu Hư Mộc, chuyện đầu tiên muốn làm không phải là đi gây phiền phức với tên Dục Long Tiên đế kia, mà là đi luyện chế Tôn Ý dan, chuẩn bị thăng cấp Tiên tôn. Một khi hắn thăng cấp Tiên tôn rồi, thì lực chiến đấu mạnh hơn bây giờ bao nhiêu lần đây?

Người khác từ Tiên Vương thăng cấp lên Tiên tôn, cần phải hàng vạn năm thậm chí là triệu năm, còn hắn chỉ cần mấy nghìn năm. Không phải tư chất của hắn tốt hơn người khác, mà là vì Tam Sinh quyết căn bản cũng không có bình cảnh, chỉ cần hắn có thể cung cấp đầy đủ nguyên liệu tài nguyên, đương nhiên cái này còn cần những điều kiện tiên quyết khác, đó chính là anh không có các loại tâm ma.

Bình thường thời gian tu luyện quá ngắn, Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL tâm ma càng mạnh, cho dù có Tam Sinh quyết và một lượng lớn Tiên linh mạch, cũng không thể nào có tốc độ thăng cấp chóng mặt như Diệp Mặc được.

Diệp Mặc là vì có được Khổ Trúc, nên mới biến tất cả những thứ không có khả năng thành có thể.

Tam Sinh quyết, bát hệ linh căn, Khổ Trúc, trận bàn thời gian...

Nhưng thứ này người khác đều không có, Diệp Mặc thì lại có toàn bộ, vốn dĩ cái mà hắn thiếu chính là tài nguyên tu luyện mà thôi, bây giờ trong này có tài nguyên tu luyện, hắn lại càng như cá gặp nước. Chỉ cần luyện chế thành công Tôn Ý đan, thì hắn nhất định sẽ thăng cấp Tiên tôn.

Tật Lôi Tiên đế vô cùng sung sướng nhận lấy hộp ngọc, gã không ngờ thứ đầu tiên mà Diệp Mặc lấy ra không phải là Vô Trần quả thực sự, bây giờ lại lấy ra Vô Trần quả thật đưa cho gã. Thần thức của Tật Lôi Tiên đế cảm ứng vào trong, lập tức biết được thứ này tuyệt đối là Vô Trần quả thật. Có Vô Trần quả thật rồi, Tật Lôi Tiên đế rõ ràng cũng không còn tâm trạng gì quan tâm đến chuyện đuổi theo Dục Long Tiên đế.

- Cám ơn Diệp tông chủ...

Tật Lôi Tiên đế cảm ơn không ngớt, thứ mà Diệp Mặc cho gã quả thực khiến gã quá sung sướng.

Sau khi cám ơn, gã bỗng nhiên cảm nhận được từng đợt lạnh cả người, Dục Long Tiên đế trốn một bên mình cũng không phát hiện ra, Diệp Mặc có thể lấy ra hộp ngọc giả đưa cho gã, rõ ràng là sớm đã phát hiện ra rồi. May là gã cũng không cưỡng ép đối với Diệp Mặc, nếu như cưỡng ép, e rằng gã lại đi lại vết xe đổ của Vô Hồi Tiên đế.

Diệp Mặc mỉm cười nói:

- Không cần, đây vốn dĩ là thứ mà anh nên có được.

Lời nói này nghe như lời tiền bối nói với vãn bối, nhưng Tật Lôi Tiên đế cũng không cảm thấy có chút không thuận tai nào. Diệp Mặc quả thực có quyền nói ra những lời như này, nếu như Diệp Mặc không đưa Vô Trần quả cho gã, thì gã cũng không có cách nào.

Đồng thời gã cũng nghĩ đến một hàm ý khác trong câu nói này của Diệp Mặc, nếu như mình không thừa nhận Diệp Mặc đưa Vô Trần quả cho gã, vẫn muốn lấy lại nhẫn trữ vật từ tay Diệp Mặc, đoán chừng cũng sẽ không có kết quả tốt như này.

Xem ra Diệp tông chủ này cũng là một người vô cùng có cá tính, Tật Lôi Tiên đế đối với tính cách này của Diệp Mặc cũng có chút am hiểu.

Thấy Diệp Mặc muốn cáo từ, Tật Lôi Tiên đế bỗng nhiên nói:

- Diệp tông chủ, người vừa nãy rời đi là Dục Long Tiên đế của Đông Minh đế tông trong Phạm Độ thiên. Trong Thanh Vi thiên, lão cũng đã biết bạn của anh Ninh Tiểu Ma giết chết đệ tử của lão Phục Tằng Sinh, hơn nữa lão còn biết chuyện bạn của anh có Long Mã. Vừa nãy lão chắc chắn nhìn thấy Long Mã, nên không ra tay, đoán chừng còn là vì Vô Trần quả không muốn nhiều chuyện, sau này anh gặp phải lão thì phải cẩn thận một chút.

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Được, cám ơn Tật Lôi Tiên đế.

Tật Lôi Tiên đế nói tiếp:

- Lúc trước sau khi tiến vào Tiểu thế giới, có một Tiên đế áo bào tím đến, hơn nữa Tiên đế đó cũng nghe ngóng tin tức của bạn của anh Ninh Tiểu Ma.

Nói xong Tật Lôi Tiên đế tùy ý khắc họa một thủy tinh cầu đưa cho Diệp Mặc, rồi lại lấy ra một miếng ngọc bài đưa cho Diệp Mặc nói:

- Bên trong thủy tinh cầu này chính là tướng mạo của Tiên đế áo bào tím đó, ngọc giản này chính là phương vị đồ khái quát trong đó, còn có cả đại điện kia mà tôi nói, rất nhiều Tiên đế cũng đã tìm ra, đại điện đó chính là lối ra. Đợi tu vi của anh cao hơn một chút, thì anh có thể đến đó xem xem. Cáo từ.

Tật Lôi Tiên đế nói xong, quay người rời đi, nhanh chóng biến mất.

Diệp Mặc cầm lầy thủy tinh cầu quét thần thức vào trong, quả nhiên phát hiện bên trong là dung mạo của người đàn ông mặc áo bào tím, hắn không cần đoán cũng biết người đàn ông mặc áo bào tím này chính là tên đóng giả Tiên tôn đó, cũng là người có ụ đá thứ năm, lúc nào cũng muốn câu hắn ra ngoài.

Cất thủy tinh cầu đi, Diệp Mặc lại lấy ra miếng ngọc giản, trong miếng ngọc giản này quả thực đã có phương hướng đại khái rồi.

Diệp Mặc hài lòng cất ngọc giản đi, trong lòng thầm nghĩ người quả nhiên là giúp đỡ nhau. Bản thân mình không muốn tên Tật Lôi Tiên đế này thua thiệt, trong nháy mắt thì nhận được những tin tức mà mình đang cần. Diệp Mặc lại cảm thán lần nữa, đúng là cho đi rồi thì không sợ thua thiệt, câu nói này bất cứ nơi nào cũng đều chính xác.

...

Thời gian xuất quan lần này của Diệp Mặc cũng không dài, nhưng thu hoạch cũng không ít. Lúc này chuyện hắn cần phải làm duy nhất, chính là bế quan tu luyện rồi tu luyện, còn chuyện ra ngoài, hắn ngược lại cũng không gấp gáp như vậy.

Thông qua tin tức của Tật Lôi Tiên đế, Diệp Mặc biết hắn đã lộ ra một số bí mật, nhưng Tiên đế áo bào tím kia cũng đã biết những ụ đá còn lại đang ở chỗ hắn, cũng chính là trong tay Ninh Tiểu Ma đã đổi tướng mạo. Hóa ra Long Mã là của Ninh Tiểu Ma, bây giờ xuất hiện bên cạnh hắn. Cho nên khi hắn muốn ra ngoài, cần phải có thể đối phó được với Tiên đế áo bào tím này, nếu không hắn ra ngoài cũng chẳng khác gì tìm đến cái chết.

Theo những gì Diệp Mặc tính toán, cho dù hắn có thể thăng cấp đến Tiên tôn, ở bên ngoài cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiên đế hậu kỳ.

Diệp Mặc thở dài, chỉ có thể hi vọng mọi người trong khoảng không gian này không ra ngoài, nếu như vậy, thì tin tức của hắn cũng sẽ không lộ ra ngoài.

Sau khi lại lần nữa tìm được một nơi để tiến vào Thế giới trang vàng, Diệp Mặc bắt đầu bế quan lần thứ hai, nhưng lần này hắn cũng không phải vì tu luyện, mà là vì luyện đan.

Hắn vốn dĩ có một số Tiên linh thảo cấp tám, bây giờ lấy được hơn trăm gốc, lúc này mục đích duy nhất của hắn chính là thăng cấp lên tông sư Tiên đan cấp tám.

May là hắn có Thế giới trang vàng, nếu không ở một nơi như này, muốn tìm được một nơi an toàn để luyện đan chắc cũng không thể được. Một nơi đâu đâu cũng có sát cơ như này, cho dù là dưới mặt đất cũng thỉnh thoảng có các loại đường đao xoẹt qua.

Từng khóm Tiên linh thảo cấp bảy cấp tám được Diệp Mặc biến thành tro bụi, hoặc là bị Diệp Mặc biến thành Tiên đan. Diệp Mặc vì Tiên linh thảo có hạn, cộng thêm Tiên linh thảo của hắn cũng chưa đến ba trăm gốc, cho nên mỗi lần luyện một lò Tiên đan cấp tám, cũng phải mất mấy ngày dừng lại tổng kết, tìm ra những khuyết điểm và đúng sai trong đó, sau đó tiếp tục luyện đan.

Tiên linh thảo mà hắn luyện tay cũng chỉ có chút ít này, chẳng may hắn không cẩn thận, một khi số Tiên linh thảo này toàn bộ luyện tay hết, hắn cũng không thể 100% luyện chế ra được Tiên đan cấp tám, vậy thì hắn thất bại rồi.

Sáu tháng sau, Diệp Mặc cũng có thể luyện chế ra Tiên đan cấp tám bình thường, một năm sau, hắn cũng đã có thể luyện chế ra Tiên đan cấp tám thượng phẩm. Hai năm sau, Diệp Mặc dùng hết chín phần số Tiên linh thảo cấp tám, cũng đã hoàn toàn có thể luyện chế thành công Tiên đan cấp tám, lúc này mới bắt đầu luyện chế Tôn Ý đan.

Trải qua hai năm chuẩn bị, Diệp Mặc luyện chế Tôn Ý đan cũng không xảy ra sự cố gì, một lò Tôn Ý đan có được mười hai viên, trong đó có mười viên đan dược hạng nhất, hai viên đan dược thượng đẳng.

Thành tích này cũng đã khiến Diệp Mặc vô cùng hài lòng rồi, mặc dù hắn cũng đã là tông sư Tiên đan cấp tám rồi, Tôn Ý đan này dù sao cũng là lần đầu luyện chế.

Luyện chế xong Tôn Ý đan, Diệp Mặc ra ngoài ngay lập tức, hắn muốn chuẩn bị độ kiếp thăng cấp Tiên tôn.

Khoảng không gian tứ phía là sát cơ này, đâu đâu cũng là lôi điện, đường đao, ánh lửa, lưu thạch...

Có thể nói không ai muốn vào một nơi như này độ kiếp, cho dù là Diệp Mặc, cũng không muốn độ kiếp trong này. Nhưng Diệp Mặc biết, hắn cũng chỉ có thể độ kiếp trong này. Khoảng không gian này đâu đâu cũng là nơi như này, không ở trong này độ kiếp, đổi một nơi khác cũng chỉ như này mà thôi. May mà hắn còn là Tiên thần thể, mặc dù có chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng cũng không nhiều.

Khoảng không gian này mặc dù sát cơ tàn sát bừa bãi, nhưng Tiên linh khí lại cực kỳ nồng đậm, cộng thêm Diệp Mặc ném ra một đoạn Tiên linh mạch cực phẩm bố trí Tụ Linh Tiên trận, nơi mà Diệp Mặc độ kiếp Tiên linh khí lại càng vô cùng nồng đậm.

Diệp Mặc trong một nơi sát cơ tứ phía như này, đến trận pháp phòng ngự cũng không bố trí một cái, liền vận chuyển Tam Sinh quyết trùng kích ngăn cách Tiên tôn.

Tiên linh khí của Tiên linh mạch cực phẩm bị Diệp Mặc cuốn lên, mang toàn bộ ra ngoài, hình thành trên đỉnh đầu của hắn một màn sương mù Tiên linh khí.

Từng vòng sương mù Tiên linh khí, không ngừng bị các lại lôi điện và đường đao xoẹt qua, lại càng lúc càng đặc hơn. Diệp Mặc không có chút cảm giác nào, chỉ lo không ngừng hấp thụ những Tiên linh khí xung quanh trùng kích ngăn cách Tiên tôn.

Bên ngoài Tụ Linh Tiên trận mà Diệp Mặc độ kiếp, Vô Ảnh cũng đã cẩn thận quan sát xung quanh. Mặc dù nơi này không có ai, nhưng bây giờ Diệp Mặc độ kiếp, nó là hộ pháp, không thể để xảy ra chuyện gì.

Diệp Mặc nuốt một viên Tôn Ý đan thượng đẳng, màn sương Tiên linh khí lại càng bị cuốn lên toàn bộ, hình thành một lốc xoáy Tiên linh vụ khí cực lớn, lốc xoáy do Tiên linh vụ khí hình thành này hoàn toàn bị Diệp Mặc hấp thụ hết, sau đó không ngừng dùng để trùng kích ngăn cách Tiên tôn.