Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1749: Di tích của 1 người




Nhưng kết quả rất nhanh đã khiến cho Diệp Mặc phải thất vọng, vì sau khi hắn đợi suốt nửa nén hương, thì đừng nói là ngọc bài, mà ngay cả cấm chế của cánh cửa đá cũng không hề nhúc nhích.

Diệp Mặc thất vọng lắc đầu. Lúc này hắn lấy Tử đao ra, chuẩn bị phá hủy cánh cửa đá. Diệp Mặc biết rõ cánh cửa đá này chính là bố trí một trận pháp chuyển di không gian.

Tuy là ở nơi này thì việc công kích phá hủy cái cánh cửa đá này rất có thể sẽ khiến chốn ẩn nấp tới nơi khác. Chính vì như vậy, cho nên lúc trước hắn mới dọa cho Hắc Vô Nhẫn không dám sử dụng phương pháp bạo lực để công kích cánh cửa đá, để cho y phải chủ động lấy ra ngọc giản bản đồ.

Sở dĩ hiện tại Diệp Mặc muốn công kích cái cánh cửa đá này, là vì Diệp Mặc không muốn để cho người khác tới đây. Diệp Mặc vẫn cảm giác rằng bên trong cái di tích viễn cổ này còn sót lại chút thứ gì đó, cho nên hắn không muốn để cho Nhâm Vũ lại dẫn những người khác tìm tới chỗ này. Dù sao hắn ở chỗ này cũng đã lấy được Tiên yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín và cả Luyện tinh thạch rồi.

Ầm...

Diệp Mặc cũng không dùng toàn lực công kích, nhưng sau khi Tử đao đánh vào cánh cửa đá kia, thì cánh cửa đá kia lại lần nữa hiện ra từng vòng gợn sóng của cấm chế.

Diệp Mặc cảm giác được nơi này đang xoay tròn. Hắn rất muốn dùng thần thức để xem xét một chút, nhưng thần thức của hắn lại không thể nhìn thấy được bất cứ thứ gì xung quanh.

Đây quả nhiên là trận pháp dịch chuyển không gian! Cái trận pháp chuyển di không gian này không quá giống với cách nghĩ của hắn. Trước đó Diệp Mặc chỉ đoán rằng cái trận pháp này sẽ chỉ chuyển di cánh cửa đá kia đi, nhưng thật không ngờ là cái trận pháp này chẳng những mang cánh cửa đá dời đi, mà dường như cả hắn cũng được chuyển dời đi luôn.

Sau một lát, thì không gian xung quanh lại lần nữa bình ổn lại. Diệp Mặc lúc này liền thở ra một hơi, vì vốn hắn đã có chuẩn bị sẵn, một khi gặp vấn đề, thì lập tức sẽ tiến vào Thế giới trang vàng. Nhưng hiện tại xem ra không cần rồi.

Ầm, ầm...

Vài âm thanh vang lên.

Sau khi không gian đã hoàn toàn ổn định, thì Diệp Mặc ngạc nhiên phát hiện bốn miếng bản đồ ngọc giản kia đã rơi xuống khỏi lỗ khóa rồi. Diệp Mặc liền nhặt bốn miếng ngọc giản lên. Hiện giờ hắn mới hiểu được, hóa ra là khi công kích cái cánh cửa đá này, thì phải chờ sau khi cánh cửa đá của di tích viễn cổ này được chuyển dời đi một không gian khác, thì những bản đồ ngọc giản này mới có thể rơi ra được.

Xem ra khi có ngọc giản đặt vào trong lỗ khóa, thì lúc mà di chuyển không gian khởi động, sẽ mang theo cả những người xung quanh. Nhưng nếu như không có ngọc giản đặt vào trong lỗ khóa, mà lại cưỡng ép công kích cánh cửa đá, khiến cho cánh cửa đá khởi động trận di chuyển pháp không gian, thì sẽ không mang theo những người xung quanh. Vì thế cánh cửa đá sẽ hoàn toàn biến mất.

Lối vào của di tích viễn cổ này được sắp đặt một cách vô cùng xảo diệu, ngoại trừ người có ngọc giản ra, thì không ai có thể biết được lối vào nằm ở đâu.

Sau khi có được bốn miếng bản đồ ngọc giản, thì trong lòng Diệp Mặc liền đại hỉ. Sau này nếu như xảy ra chuyện không còn đường trốn tránh, thì cái di tích viễn cổ này tuyệt đối là một nơi cực kỳ an toàn. Cấm chế của cánh cửa đá kia thì người không có ngọc giản căn bản không thể mở ra được. Cho dù là người đó có năng lực thông thiên cũng không được. Một khi không có ngọc giản, mà lại cưỡng ép công kích cái cánh cửa đá này, thì cánh cửa đá này lập tức sẽ thông qua trận pháp không gian chuyển di di dời đến một nơi khác, như vậy thì sẽ không thể tìm được nữa.

Thần thức của Diệp Mặc quét ra ngoài. Hắn lập tức phát hiện bên ngoài đã không còn là những bậc thang thô sơ nữa. Cái cửa vào ở Tiên Phần Lĩnh cũng không còn ở đây nữa rồi. Hắn vẫn còn một miếng trận kỳ bố trí ở cái cấm chế ẩn nấp đó, nhưng hiện tại hắn thậm chí còn không thể cảm ứng được vị trí của trận kỳ kia.

Có lẽ là lúc này hắn đang ở dưới lòng đất, còn cánh cửa đá đang ở sau lưng hắn. Trước mặt hắn lúc này là một nơi hoàn toàn chưa bị khai phá.

Xem ra từ này về sau thì cái di tích viễn cổ này thuộc về một mình hắn rồi. Tuy hắn không thể mang nó đi được, nhưng tùy thời đều có thể tới nay này.

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không đi xây dựng mấy bậc thang thô sơ làm gì cả. Sở dĩ vị Tiên Vương trước kia xây dựng, đoán chừng là vì muốn để cho người tìm tới nơi y cất giữ truyền thừa tìm thấy được. Còn Diệp Mặc thì lại không cần phải làm như vậy. Nơi này chỉ cần để một mình hắn biết là được rồi, nói cách khác thì cái di tích này chính là sở hữu độc quyền của hắn rồi.

Sau khi Diệp Mặc ra ngoài, thì liền phát hiện vị trí của hắn vẫn là ở Tiên Phần Lĩnh. Nhưng khi hắn vừa đi ra, thì âm khí xung quanh cũng lập tức xâm lấn tới.

Diệp Mặc lập tức triển khai thần thức Vực, đồng thời thần thức của hắn cũng lập tức kiểm tra xung quanh. Lúc này mới phát hiện được đây đúng là không phải nơi mà hắn tiến vào lúc trước. Hơn nữa khoảng cách từ nơi này tới nơi kia cũng không hề ngắn.

Đám người Nhâm Vũ đã đi, Tiên Phần Lĩnh lúc này dường như chỉ còn lại một mình hắn. Khí lưu âm khí dao động xung quanh mang theo một thanh âm bén nhọn làm cho người ta rất khó chịu. Diệp Mặc cũng không tiếp tục ở lại chỗ này nữa mà lập tức lấy 'Ô vân trùy Thanh Nguyệt' ra chuẩn bị tìm nơi độ kiếp.

Thế nhưng Diệp Mặc vừa mới bay ra ngoài được thời gian nửa nén hương, thì đột nhiên lại tỉnh ngộ lại. Vì Lôi Kiếp của hắn cần phải độ tuyệt đối là kinh thiên động địa, cho nên một khi hắn độ kiếp ở Tiên Phần Lĩnh này, thì chỉ sợ là sẽ khiến cho một số đại năng chú ý tới. Mà xung quanh Tiên Phần Lĩnh thì không có người nào cả, cho dù là để lịch lãm rèn luyện cũng sẽ không có người nào tới đây rèn luyện cả. Đối với Diệp Mặc mà nói, thì nơi này quả thật là một nơi tốt nhất để độ kiếp rồi.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc liền không do dự nữa, trực tiếp ném ra năm trăm triệu viên

Tiên tinh. Hắn đoán rằng bản thân muốn tấn cấp lên Đại La Tiên cũng không phải chuyện đơn giản. Ở đây không giống với Vô Tận Viêm Hà mà hắn đã luyện thể. Vô Tận Viêm Hà kia có lượng tiên linh khí vô cùng nồng đậm, còn hắn thì lại chỉ cần bố trí lên một cái Tụ linh tiên trận là được rồi. Nhưng đáng tiếc là không thể ở chỗ này được.

Cũng may là trên người hắn hiện giờ có hơn ba tỷ Tiên tinh, cho nên việc tấn cấp lên Đại La Tiên cũng không phải là quá khó.

Năm triệu Tiên tinh lập tức được hắn bố trí thành một cái Tụ linh trận cực lớn. Sau khi bố trí xong Tụ linh trận, thì hắn lại thiết lập thêm một cái tiên trận ẩn nấp. Khi chính thức độ kiếp, thì cái tiên trận ẩn nấp kia cũng chỉ có tác dụng nhỏ mà thôi, tuyệt đối không ngăn được tốc độ hấp thụ tiên linh khí của hắn. Nhưng có thể ngăn cản được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

'Chí già đan thì Diệp Mặc cũng có mấy bình, đều là tiên đan lục phẩm hạng nhất. Hắn khác với các tu sĩ khác, điều khiến hắn khó có thể tấn cấp nhất không phải là lúc tu luyện tới bình cảnh, mà là tài nguyên để tu luyện. Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, thì với sự trợ giúp của 'Tam sinh quyết', hắn sẽ lập tức có đầy đủ cơ hội tấn cấp.

Sau khi nuốt một viên 'Chí già đan xuống, thì 'Tam sinh quyết' liền toàn lực vận chuyển. Diệp Mặc lúc này đã bắt đầu trùng kích vào tu vi Đại La Tiên.

Từng đạo quấy nhiễu vô hình lập tức được hình trong ý niệm thành của Diệp Mặc. Cái

Diệp Mặc cần lúc này chính là không ngừng công kích vào những thứ ngăn trở vô hình, phá tan chướng ngại ngăn cản tu vi của hắn.

Đạo quấy nhiễu vô hình kia không nhìn thấy được, càng không thể sờ thấy được. Đối với tiên nhân bình thường, thì cho dù là muốn tấn cấp, thì cũng phải nhìn thấy được rõ cái đạo quấy nhiễu kia mới được. Nếu như vẫn không có cách nào khiến Tiên nguyên và thần thức của mình đụng chạm với cái sự ngăn trở kia, vậy thì càng không cần phải phá tan nó đi. Đối với tiên nhân bình thường, thì đây chính là bình cảnh, mà một khi là bình cảnh thì đôi khi sẽ không thể nào tiến lên được.

Diệp Mặc tu luyện tới nay, mỗi lần đạt tới cảnh giới Đại viên mãn của mỗi cấp độ tu vi, cần phải tấn cấp thì những trở ngại vô hình kia có cảm giác giống như là có thể dùng tay mà đâm xuyên qua được. Cái mà hắn cần chỉ là tác động lên nó một nguồn lực nhất định mà thôi.

Lần này cũng không hề ngoại lệ. Sau khi nuốt viên 'Chí già đan' vào thì chưa tới ba ngày sau, Tiên nguyên lực của hắn đã thông qua kinh mạch tụ tập tất cả về phía đan điền, đứng phía trước tầng ngăn cách giữa tu vi Đại Chí Tiên và Đại La Tiên.

Ầm ầm...

Tiên nguyên của Diệp Mặc vừa chạm tới tầng ngăn cách kia,truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y,y thì ban đầu có vẻ như vẫn chưa đủ. Bầu trời lúc này cũng vang lên từng tiếng nổ, luồng Lôi Kiếp thứ nhất của hắn đã muốn đánh xuống rồi.

Rẹt rẹt ầm...

Liên tiếp ba mươi sáu đường Lôi Kiếp đánh lên người hắn, ba mươi sáu đường Lôi Kiếp to như thùng nước đồng thời đánh xuống. Mỗi đường Lôi Kiếp đánh lên người Diệp Mặc từ một góc độ khác nhau, gần như đã phong tỏa tất cả không gian xung quanh hắn rồi.

Sau khi 36 đường Lôi Kiếp đánh xuống, thì âm khí xung quanh Tiên Phần Lĩnh cũng hoàn toàn bị đánh tan. Sấm sét trời sinh là khắc tinh của âm khí, lại càng không cần phải nói tới những đường Lôi Kiếp kinh khủng này rồi. Ngay lập tức, khí tức âm lãnh giống như là đã hẹn trước, nhao nhao tản ra. Âm khí đã không còn, cho nên nhiệt độ ở nơi Diệp Mặc độ kiếp lập tức ấm lên, nhưng không gian xung quanh cũng rất nhanh bị che lại bởi những Lôi Kiếp màu xanh da trời và xanh lá.

Hắc Thạch Cân cùng Tử đao đã được Diệp Mặc lấy ra, biến ảo thành ngọn núi khổng lồ phối hợp với Tử đao của Diệp Mặc trực tiếp chặn lại chín đường Lôi Kiếp.

Hai mươi bảy đường Lôi Kiếp còn lại đánh lên người Diệp Mặc, không sót một đường nào. Ngay lập tức, quần áo trên người của Diệp Mặc hoàn toàn biến thành tro bụi hết.

Vài âm thanh máu thịt bị tàn phá truyền đến. Lúc này thì máu thịt trên người Diệp Mặc đã văng tung tóe, cho dù tu vi luyện thể của hắn đã là Tiên linh thể rồi, cũng không thể nào ngăn trở hai mươi bảy đường Lôi Kiếp này mà không bị thương cho được.

Hai mươi bảy đường Lôi Kiếp đánh lên người, thì Diệp Mặc đã biết rõ những đường Lôi Kiếp này so với Lôi Kiếp mà hắn gặp ở Vô Tận Viêm Hà thì lợi hại hơn nhiều.

Ầm ầm ầm...

Từng đợt âm thanh ầm ầm vang lên. Diệp Mặc lúc này đã bị Lôi Kiếp đánh trực tiếp vào một cái hố sâu. Lúc này dù cho trên người đã không có chỗ nào còn nguyên vẹn, nhưng Diệp Mặc cũng không hề để ý. Hắn đã có kinh nghiệm rồi, đó là mỗi lần độ kiếp thì nguy hiểm nhất chính là lần Lôi Kiếp thứ nhất và thứ hai. Một khi hắn có thể vượt qua được hai lần Lôi Kiếp này, thì những lần Lôi Kiếp còn lại cũng không quá ảnh hưởng tới hắn.

Diệp Mặc điên cuồng vận chuyển 'Tam sinh quyết' hấp thu lôi nguyên. Giờ phút này tiên linh khí do mấy trăm triệu Tiên tinh hình thành bốc hơi lên như bị lửa thiêu đốt chen chúc tiến về hướng Diệp Mặc. Chỉ trong chớp mắt, toàn thân Diệp Mặc đều được bao quanh bởi những lôi quang và được bao trùm bởi một trận mưa phùn tiên linh khí.

Năm trăm triệu Tiên tinh không ngừng phát ra tiếng nổ bụp bụp, những tiên tinh kia sau khi bị Diệp Mặc hấp thu sạch tiên linh khí, thì liển nổ vang lên một tiếng sau đó hóa thành bột phấn. Lúc này kinh mạch trên người Diệp Mặc đã mở rộng ra rất nhiều, hoàn toàn không còn thấy bất kỳ hạn chế nào nữa. Có bao nhiêu tiên linh khí được tụ tập lấy bấy nhiêu tiên linh khí rồi.

Tu vi của Diệp Mặc cấp tốc tăng lên, Tiên nguyên lực của hắn cũng ngày càng tiếp cận với tầng ngăn cách kia. Cái gì phải đến cũng đã đến, Tiên nguyên lập tức trùng kích vào tầng ngăn cách kia, mà vẫn còn rất nhiều Tiên nguyên lực đang được Diệp Mặc liên tục bổ sung thêm, sau đó lại tiếp tục trùng kích đột phá.

Ầm...

Lại là những tiếng nổ vang liên miên không dứt truyền đến. Đợt Lôi Kiếp thứ hai đã bắt đầu đánh xuống. Diệp Mặc thận trọng bình ổn tâm thần, vì đợt Lôi Kiếp thứ hai này đối với hắn mà nói chính là lượt độ kiếp nguy hiểm nhất.

Khi Diệp Mặc thấy bốn mươi tám đường Lôi Kiếp được đánh xuống, thì trong lòng của hắn liền trầm xuống. Hắn còn chưa đột phá tới Đại La Tiên, mà hiện tại lại phải ngăn trở bốn mươi tám đường Lôi Kiếp này thì quả thực là có chút khó khăn.

Lúc này Diệp Mặc không hề suy nghĩ nữa, trực tiếp lấy ra 'Bát cực già đỉnh' cùng 108 đạo Lôi kiếm. Tử đao và Hắc Thạch Cân chặn lấy chính đường Lôi Kiếp, 'Bát cực già đỉnh' cũng chỉ có thể ngăn chặn được một đường Lôi Kiếp, còn 108 đạo Lôi kiếm của hắn thì chỉ có thể làm suy yếu chín đường Lôi Kiếp mà thôi.

Ngay lúc này, nơi mà Diệp Mặc độ kiếp đã tràn ngập những tiếng nổ vang của từng đợt Lôi Kiếp va chạp với pháp bảo. Còn Diệp Mặc ở trong đợt kịch chiến kinh khủng với Lôi Kiếp này thì ngay cả bóng dáng của hắn cũng chẳng thấy đâu nữa.