Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1740: Vô Ảnh bị bắt




Tiên Phần Lĩnh âm khí quá nặng, tiên nhân bình thường tới nơi này căn bản là chịu không được. Diệp Mặc tu luyện là Tam Sinh Quyết, hơn nữa còn có tiên linh thể hộ thân, cho dù là như vậy, cũng cảm giác được âm phong tập kích lên thân thể, bất cứ lúc nào cũng muốn xâm nhập vào trong thần hồn.

Có lẽ chưa từng có kẻ toàn năng đỉnh cao nào chết ở đây, nhưng là tiên nhân thông thường chết thì nhiều lắm, tạo thành âm khí, tuyệt đối là một chuyện đáng sợ.

Nhưng những nơi như thế này đối với Diệp Mặc mà nói là nơi tốt nhất để bế quan, thông thường hắn tu luyện đều là ở bên trong Thế Giới Trang Vàng, còn âm khí có phải là rất nặng hay không, hắn lại cũng không để ý lắm.

Lúc Trước Tiên vương Khải Phong nói nơi này có vật liệu luyện khí cực kỳ quý giá, không biết là vật gì. Nếu như loại vật liệu này có thể làm cho Tử Đao thăng cấp một lần nữa, đối với Diệp Mặc mà nói tuyệt đối là chuyện tốt không gì bằng.

Bán thần thông Thái hồng của Tử Đao đối với bản thân Tử Đao yêu cầu rất cao, Tử Đao đẳng cấp càng cao, phát huy được uy lực cũng càng lớn.

Diệp Mặc triển khai thân hình một lần nữa tiến sâu vào trong Tiên Phần Lĩnh, chỗ càng sâu, người tới càng ít, thì hắn cũng càng an toàn.

Sau hai canh giờ, khi cái loại âm phong tập kích lên thân thể này đã khiến cho Diệp Mặc cảm thấy toàn thân rùng mình, Diệp Mặc ngừng tiến lên, ở đây tuy còn chưa tiến vào chỗ sâu nhất, nhưng ở đây đối với hắn tu luyện mà nói là đã được rồi. Nếu như hắn thật sự muốn đi vào sâu hơn, chỉ cần thần thức vực phóng ra, ảnh hưởng của thứ âm khí chung quanh này đối với hắn sẽ giảm xuống thấp nhất.

Đang lúc Diệp Mặc muốn độn thổ tiến vào Thế Giới Trang Vàng, lại phát hiện Vô ảnh truyền tin tức đến, Vô ảnh muốn ra ngoài.

Diệp Mặc không để ỷ, Vô ảnh vốn có thể nuốt chửng Nguyên Thần, tại Tiên Phần Lĩnh này mà muốn xuất hiện nuốt chửng âm hồn cũng coi như là bình thường. Nhưng rất nhiều âm hồn ở Tiên Phần Lĩnh đều sinh thành có chút linh trí, sau khi Diệp Mặc dặn dò Vô ảnh cẩn thận, thì ném Vô ảnh ra ngoài. Vô ảnh thăng cấp rất khó khăn, nếu như có thể nuốt chửng nhiều âm hồn, đối với nó mà nói cũng coi như là chuyện tốt.

Vô ảnh truyền đạt cho Diệp Mặc một tin tức để yên tâm. Nhanh chóng biến mất ở chỗ sâu trong Tiên Phần Lĩnh.

Diệp Mặc độn thổ tiến sâu vào, cẩn thận tạo ra vài cái cấm chế ẩn nấp, lại bố trí mấy cái cấm chế hư không, lúc này mới tiến vào Thế Giới Trang Vàng. Lần này hắn phải ở chỗ này bế quan thật lâu, không thể qua loa chủ quan.

Sau khi tiến vào Thế Giới Trang Vàng, Diệp Mặc lập tức liền lấy trận bàn thời gian ra. Giết một Đại La Tiên trung kỳ, tiên tinh đã có khoảng hơn trăm triệu, có thể thấy Đại La Tiên trung kỳ kia khá là giàu có đấy. Chỉ có điều pháp bảo của gã Diệp Mặc cũng không coi trọng, duy nhất có thanh kiếm bằng đá hơi tốt một chút đã bị hắn đánh cho rạn nứt.

Bên trong trận bàn thời gian, đầu tiên Diệp Mặc lấy ra chính là 'Độ Ly Thiên Quả’, loại quả này chỉ có thể ăn một quả, Diệp Mặc có chút tiếc nuối, hắn đã lấy được sáu quả 'Độ Ly Thiên Quả’, sau khi để lại một quả cho Chân Băng Du, hắn còn năm quả. Nếu như mỗi một quả có thể thăng một cấp, hắn có thể thăng cấp thẳng đến Đại La Tiên viên mãn.

'Độ Ly Thiên Quả' vào miệng tan ra, hóa thành mùi thơm thoang thoảng và tiên linh dịch, thậm chí khiến cho Diệp Mặc dư vị không thôi.

Nhưng không đợi Diệp Mặc tỉ mỉ thưởng thức, Tiên Linh Lực mạnh mẽ đã bắt đầu tàn sát bừa bãi ngay trong kinh mạch của hắn, năng lượng của 'Độ Ly Thiên Quả' thực đáng sợ, khiến cho Diệp Mặc có chút lo lắng, Chân Băng Du có chịu được thứ này hay không. Nhưng hắn rất nhanh liền nhẹ nhõm trong lòng. Cái lạ lùng đặc biệt của 'Độ Ly Thiên Quả' hẳn là ở chỗ, dựa theo những người khác nhau thì phát huy ra sức mạnh khác nhau, cho dù là không hấp thu được, cũng có thể thăng cấp. Sau đó tiềm lực còn sót lại sẽ chậm rãi tiêu hao hết.

Nhưng cái này đối với Diệp Mặc mà nói, hiển nhiên không thành vấn đề. Diệp Mặc đã từng gột rửa qua trong Phiêu Miễu Tuyền, kinh mạch mở rộng, thân thể cường tráng. Chỉ trong Trận bàn thời gian có một ngày, Diệp Mặc cũng cảm giác được hiệu quả của 'Độ Ly Thiên Quả' đã dần dần tiêu tán, mà hắn cách Đại Chí Tiên trung kỳ vẫn còn một khoảng cách nhất định. Đừng nói tiềm lực còn sót lại, một quả căn bản là không đủ.

Diệp Mặc trong lòng âm thầm hết cách nói, hắn suy đoán 'Độ Ly Thiên Quả' một quả có thể thăng một cấp bậc e là nhằm vào những tiên nhân khác mà nói thôi, đối với hắn thì không được.Bạn đang đọc truyện copy tại TruyệnFULL.vn

Diệp Mặc không do dự, tiếp tục nuốt quả 'Độ Ly Thiên Quả' thứ hai vào. Dù thời gian Diệp Mặc nuốt quả 'Độ Ly Thiên Quả' thứ hai chỉ cách quả thứ nhất có một ngày, nhưng hiệu quả kia rõ ràng đã giảm đi. Sau khi nuốt quả 'Độ Ly Thiên Quả' thứ hai vào, Diệp Mặc phát hiện hắn cách Đại Chí Tiên trung kỳ vẫn còn kém một chút. Diệp Mặc không hề nghĩ ngợi, nuốt quả 'Độ Ly Thiên Quả' thứ ba vào.

Uỳnh.

Tiên Nguyên lực một lần nữa từ lượng đổi thành chất, Diệp Mặc cảm giác được Tiên Nguyên lực vô tận ào ạt tràn tới, thần thức cũng thoáng cái liền lớn mạnh hơn một bậc.

Diệp Mặc thở phào, hắn biết mình đã thăng cấp đến Đại Chí Tiên trung kỳ.

'Độ Ly Thiên Quả' với hắn mà nói, hiệu quả tuy kém một chút nhưng liên tục ba quả thì thăng một bậc, cũng coi như không tệ.

Đã là Đại Chí Tiên trung kỳ rồi, Diệp Mặc trực tiếp bố trí tụ linh tiên trận trên tiên linh mạch cực phẩm đã hư hao kia. Cho dù là tiên linh mạch hư hao không còn nguyên, cũng dài mấy ngàn trượng, tiên linh khí càng nồng đậm không gì sánh được, không biết dày đặc gấp bao nhiêu lần so với tiên tinh nữa.

Sau khi bố trí xong tụ linh tiên trận, Diệp Mặc một lần nữa lại đắm chìm trong việc tu luyện, dần dần quên mất Vô ảnh vẫn còn ở Tiên Phần Lĩnh.

Tiên Linh Vân Mạch trong Thế Giới Trang Vàng dần dần tụ lại, tạo thành Tiên Vụ, càng ngày càng dày đăc trên đỉnh đầu Diệp Mặc, cuối cùng biến thành từng dòng từng dòng Tiên Vụ gợn sóng, tuôn về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc chỉ không ngừng vận chuyển Tam Sinh Quyết, điên cuồng hấp thu số tiên linh khí đang ùa tới.

Thời gian chậm rãi trôi đi, trong khi bên ngoài Thế Giới Trang Vàng bốn năm đã trôi qua, Diệp Mặc đã tu luyện được 400 năm trong trận bàn thời gian.

Răng rắc...

Tiên linh mạch hư hao kia tuy chứa đựng Tiên linh khí đậm đặc, số lượng cũng không ít, nhưng cũng không ngăn được kiểu hấp thu đáng sợ này của Diệp Mặc, khi hắn đột phá Đại Chí Tiên hậu kỳ, tiếp cận Đại Chí Tiên đỉnh phong, tự động tiêu tán hết sạch.

Diệp Mặc trong lòng thầm than, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ tác dụng của 'Độ Ly Thiên Quả'. 'Độ Ly Thiên Quả' tuy chứa đựng rất nhiều tiên linh khí và chất dinh dưỡng cao cấp, nhưng vẫn là lấy tiềm lực của tiên nhân làm chủ. Những tiên nhân khác tu luyện trong thời gian dài, luôn có một chút tiềm lực bị ẩn dấu đi chưa bị khai phá, cho nên một quả 'Độ Ly Thiên Quả’, hoàn toàn có thể thăng một cấp.

Mà hắn lại không giống vậy, công pháp tu luyện của hắn là Tam Sinh Quyết, tuyệt đối sẽ không lãng phí, tiềm lực trên cơ bản đều bị sử dụng hết, cho nên lúc thăng cấp mới khó khăn như vậy. Mà sau khi hắn thăng cấp, lúc hấp thu tiên linh mạch, vẫn còn đang bổ sung Tiên Nguyên lực mà trước đó thăng cấp chưa đủ. Nếu như hắn không phải là dùng 'Độ Ly Thiên Quả' thăng cấp đến Đại Chí Tiên trung kỳ, hắn khẳng định sau khi hắn hấp thu xong dòng tiên linh mạch này, hắn đã là Đại Chí Tiên viên mãn.

Nhưng cho dù là như vậy, Diệp Mặc cũng không để ý lắm, hắn cách Đại Chí Tiên viên mãn chỉ còn một đoạn đường, hắn còn có mấy ngàn vạn tiên tinh. Mấy ngàn vạn tiên tinh này tu luyện tới Đại Chí Tiên viên mãn, chắc là vẫn được. Chỉ cần tới Đại Chí Tiên viên mãn, hắn lập tức độ kiếp thăng cấp Đại La Tiên.

Tiên linh mạch hư hao kia đã bị Diệp Mặc hóa thành tro bụi, Diệp Mặc chỉ có thể tiếp tục tu luyện dưới sự trợ giúp của mấy ngàn vạn tiên tinh và đan dược.

Mấy ngàn vạn tiên tinh, đối với Diệp Mặc mà nói thì tiêu hao quá là nhanh.

Ken két...

Diệp Mặc vừa mới thăng cấp đến Đại Chí Tiên viên mãn, những tiên tinh kia liền hoàn toàn hóa thành tro bụi, không chừa lại một mảnh. Diệp Mặc bất đắc dĩ lắc đầu, nếu như không có đan dược trợ giúp, Diệp Mặc khẳng định mấy ngàn vạn tiên tinh này, cho dù là cách một ranh giới mỏng manh cũng không cách nào tu luyện tới được.

Đại Chí Tiên viên mãn, Diệp Mặc trước tiên ra khỏi Thế Giới Trang Vàng, thu hồi trận kỳ chung quanh lại, đã rơi xuống bên trên Tiên Phần Lĩnh.

Diệp Mặc vừa ra tới, lập tức liền phóng ra một luồng thần thức đao, hắn rất muốn biết sau khi mình từ Đại Chí Tiên sơ kỳ đến Đại Chí Tiên viên mãn, thần thức đao có lớn mạnh chút nào không.

Uỳnh...

Tùy ý đánh ra một đao, vây mà bổ ra được một khối đá lớn dài đến vài trượng phía trước, mà âm khí chung quanh tức thì bị một đao kia đánh cho giống như nước sông bị chặn lại, tản ra hai bên.

Diệp Mặc hài lòng nhẹ gật đầu, nghĩ thầm thần thức của mình mạnh mẽ hơn không ít, thần thức đao đã hình thành thực thể rồi, xem ra có thể tìm nơi để độ kiếp rồi

Một số âm khí bị Diệp Mặc bổ ra hình như mơ hồ biết sự lợi hại của Diệp Mặc, vây mà lại không dám tụ lại nữa. Nơi này âm khí tích tụ trong thời gian dài lâu, cũng dần dần tạo thành một ít bản năng.

Diệp Mặc nhìn những âm khí không dám tụ lại này, chợt nhớ tới Vô ảnh, Vô ảnh ở bên ngoài đã bốn năm rồi, hình như không có tin tức.

Tuy Vô ảnh bởi vì thăng cấp cực kỳ khó khăn, mà sự giúp đỡ dành cho hắn ở Tiên Giới đã dần dần giảm bớt, nhưng Vô ảnh là do Diệp Mặc mang tới từ địa cầu, cái loại cảm tình này vẫn rất sâu đậm, Diệp Mặc không muốn Vô ảnh xảy ra chuyện.

Diệp Mặc lập tức liền bắt đầu thu thập tung tích của Vô ảnh, một nén nhang sau, dấu vết khi có khi không truyền đến, không ngờ lại đang ở sâu trong Tiên Phần Lĩnh.

Nếu như bây giờ Vô ảnh bình yên vô sự, cảm nhận được mình kêu gọi, trước tiên nó nhất định sẽ tới đây, hiện tại mình phát hiện ra nó, mà Vô ảnh chẳng những không tới, ngược lại càng ngày càng tiến vào sâu hơn.

Diệp Mặc sa sầm mặt lại, hắn biết Vô ảnh nhất định là gặp phải vấn đề, nếu như không phải là bị vây khốn, chính là rơi vào trong tay ai đó rồi.

Vốn Diệp Mặc muốn sau khi độ kiếp rồi mới đi tìm Vô ảnh, nhưng Vô ảnh đã xảy ra chuyện nên không giống với lúc trước, Vô ảnh trong lòng hắn có ý nghĩa rất quan trọng. Bây giờ Vô ảnh rơi vào tay người khác, hắn đã không còn chút tâm trạng nào mà đi độ kiếp nữa.

Diệp Mặc lập tức phóng Thanh Nguyệt ra, đồng thời đánh ra thần thức vực, thật nhanh tiến nhập vào sâu trong Tiên Phần Lĩnh.

Tại Tiên Phần Lĩnh, người khác có kiêng kị, nhưng Diệp Mặc cũng sẽ không kiêng kị nhiều như vậy, cho dù là không có thần thức vực, Vô ảnh đã rơi vào trong tay người khác, Diệp Mặc cũng không thể yên tâm.

Bởi vì lo lắng cho Vô ảnh, tốc độ của Thanh Nguyệt càng lúc càng nhanh, bên trong Tiên Phần Lĩnh âm khí cũng càng ngày càng nặng, nhưng đều bị thần thức vực của Diệp Mặc ngăn trở, cho dù là có một chút xâm nhập vào được, trước tiên linh thể của Diệp Mặc, cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Sau hai canh giờ, Diệp Mặc ngừng lại, ba gã Đại La Tiên đang đứng cách đó không xa phía trước Diệp Mặc. Ba người hai nữ một nam, người nam thì mày kiếm mắt sáng, tướng mạo rất là phi phàm, tu vi Đại La Tiên hậu kỳ. Hai tiên nữ một người là một nữ nhân trung niên xinh đẹp, còn một người là thiếu nữ cực đẹp.

Nữ nhân trung niên xinh đẹp kia thậm chí đã là tu vi nửa bước Tiên vương, thiếu nữ cực đẹp bên nữ nhân trung niên kia cũng là tu vi Đại La Tiên hậu kỳ. Mà Vô ảnh đang ở trên người thiếu nữ kia, chỉ có điều đã bị cấm chế giam cầm lại rồi.