Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1648: Hung hãn Huyền Tiên trung kỳ




Diệp Mặc vừa nghe thấy những lời này liền biết đối phương đã hiểu lầm rồi, tiên tử áo đỏ này chắc là tưởng Chân Băng Du bị giết rồi... hoặc là cho rằng trong Vụ Ma Điện này, mình mang theo Chân Băng Du quá nguy hiểm nên dứt khoát không muốn cứu Chân Băng Du, cố ý để Chân Băng Du bị giết.

Biết tiên nữ áo đỏ này là một người có tình, tuy cô rất là không khách khí với mình, Diệp Mặc cũng không tức giận. Nếu là một người bình thường, cho dù là chính anh giết bạn đường của mình, cũng sẽ không có ai rảnh xen vào.

Huyền tiên áo nâu nọ lúc đầu còn hơi kiêng kị Diệp Mặc thoát khỏi bầy Tiên Ma Yêu, bây giờ tiên nữ mới đến này còn quen biết Diệp Mặc, từ trong lời nói của tiên nữ áo đỏ liền nghe ra được Huyền tiên trung kì bị gã ám toán một lần này, rất quen thuộc với đối phương.

Huyền tiên áo nâu này thấy tiên nữ kia còn đang dây dưa với Diệp Mặc, càng không đáp lời, xoay người muốn bỏ chạy. Ở đây gã quen không ít người, nhưng mà phải nói người có thể giúp gã một tay, có lẽ một người cũng không có.

Diệp Mặc vốn là muốn giết gã, sao có thể để gã chạy mất. Khi gã vừa mới xoay người, Tử Đao liền đã bổ ra, đồng thời mấy thần thức đao đánh ra, hắn muốn tốc chiến tốc thắng, để tránh ở đây có người quấy nhiễu.

Người chung quanh thấy Diệp Mặc và Huyền Tiên áo nâu đánh nhau, lập tức liền tránh ra chung quanh nhường chỗ. Huyền Tiên áo nâu nọ không hề chú ý lưới đao của Diệp Mặc, sau khi tiện tay phóng ra một lá chắn, trực tiếp khởi động độn thuật.

Diệp Mặc có thể thoát ra khỏi bầy Tiên Ma yêu không chết, điều này làm cho gã có chút kiêng kỵ Diệp Mặc. Nhưng Diệp Mặc dù sao chỉ là một Huyền Tiên trung kỳ mà thôi, gã càng kiêng kỵ hơn chính là tiên nữ Huyền Tiên hậu kỳ kia, và mấy Huyền Tiên hậu kỳ khác đi cùng với tiên nữ kia. Cho nên gã có ý định là chạy trốn trước rồi nói sau.

Nhưng trước thần thức đao của Diệp Mặc, ý nghĩ của gã hiển nhiên là vô ích rồi. Trước khi ánh đao màu tím hồng tới, pháp bảo lá chắn của gã đã không kịp thời ngăn chặn ánh đao, mà chậm mất một nhịp.

Ánh đao màu tím hồng liền bổ lên người gã trong kẽ hở khi lá chắn này chậm một nhịp, ngay cả khi nguyên thần của gã tràn ra cũng không dám tin, tại sao khi gã phóng lá chắn ra, thần thức có thể bị một lưỡi đao vô hình bổ trúng? Khiến thần thức của gã vặn xoắn đau đớn, tiếp đó pháp bảo lá chắn của gã chậm chỉ một xíu xiu như thế.

Công pháp Thần thức? Ngưng tụ thần thức thành đao? Huyền Tiên áo nâu này vừa nghĩ thông suốt là chuyện gì xảy ra, ánh tím hồng đã cuốn đến, nguyên thần của gã cùng với thân thể gã đều bị ánh tím hồng khuấy thành mảnh vụn.

Thấy Huyền Tiên hậu kỳ này bị Diệp Mặc từ sau lưng bổ cho một đao, ngã nhào trên mặt đất, ngay cả Nguyên Thần cũng bị Diệp Mặc giết. Tất cả mọi người xung quanh ngây ngẩn cả người, thậm chí không thể tin vào những gì mình thấy.

Diệp Mặc và Huyền Tiên áo nâu nọ có thù oán, tiên nhân xung quanh đều nhìn ra. Huyền Tiên áo nâu nọ chạy trốn, bọn họ cũng nhìn ra, chắc là không hoàn toàn do sợ Diệp Mặc, mà là sợ bốn Huyền Tiên hậu kỳ phía sau Diệp Mặc kia.

Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ, một Huyền Tiên hậu kỳ lại bị một Huyền Tiên trung kỳ một đao giết chết. Huyền Tiên áo nâu nọ đang bỏ chạy, nhưng lúc Diệp Mặc chém ra người ta hiển nhiên là có phòng bị, nếu không thì cũng sẽ không phóng tấm chắn ra.

Nhưng tấm chắn kia lại cứ chậm mất một nhịp khi ánh tím hồng bổ trúng người gã, không ai có thể cho rằng sự kì dị này là sai lầm.

Một chiêu, hoặc nói là một đao. Một Huyền Tiên trung kì đã giết một Huyền Tiên hậu kì, ngay cả nguyên thần cũng không tha, Huyền Tiên trung kì này không chỉ lợi hại mà còn hung hãn không gì bằng.

Chính tiên nữ áo đỏ muốn giáo huấn Diệp Mặc kia cũng ngẩn ra, không đợi cô tiếp tục nói, 3 người còn lại cùng cô lập đội đã ngăn cản cô, hiển nhiên là đều biết Mạc Ảnh trước mặt này tuyệt đối không phải là Huyền Tiên trung kì đơn giản như vậy.

Mấy tiên nhân từ Đại ất tiên trở lên cũng cau mày nhìn chằm chằm Diệp Mặc, tạm dừng yêu cầu mọi người tiếp tục công kích cấm chế của Vụ Ma Điện.

Gã Đại ất tiên lúc trước tạo ra kí hiệu thần thức trên người Diệp Mặc kia trong lòng đánh một cái giật mình. Ánh mắt gã nhìn Diệp Mặc lại càng kiêng kị thêm sâu. Cho dù là gã muốn giết Huyền Tiên áo nâu muốn bỏ chạy kia, e rằng cũng không cách nào dứt điểm chỉ trong một chiêu, càng không cách nào làm cho lá chắn của đối phương dừng lại trong chốc lát như vậy.

Diệp Mặc thu hồi nhẫn của Huyền Tiên áo nâu này, quay đầu lại chắp tay nói rõ:

- Tôi và người này trước đây không quen biết, nhưng người này lúc trước khi bầy Tiên Ma yêu tới đã ám toán tôi, nên lần này là báo thù mà thôi.

Hóa ra là vậy, rất nhiều tiên nhân đã hiểu. Vài tiên nhân thấy Huyền Tiên áo nâu đánh lén Diệp Mặc trong lòng càng nghiêm nghị, bởi vì dưới tình huống lúc đó, cho dù là bọn họ nói không chừng cũng sẽ âm thầm đánh lén Diệp Mặc.

Tình hình lúc đó là vô số Tiên Ma yêu đuổi giết, mà Diệp Mặc chỉ vừa mới xoay người, lúc này đánh lén hắn, có thể khiến Diệp Mặc ào vào bầy Tiên Ma Yêu, do đó ngăn chặn được bầy Tiên Ma yêu trong thời gian một đến hai hơi thở. Đối với những tiên nhân này mà nói, thêm một chút thời gian cũng là một cái mạng.

Nhưng khiến người ta không ngờ là, Huyền Tiên trung kì bị đánh lén này không những không chết, sau khi trở lại lập tức liền báo thù, thậm chí không để ý ở đây còn có rất nhiều Đại ất Tiên và Đại Chí Tiên, đúng là ngạo mạn quá xá mà.

- Đợi chút...

Thấy Diệp Mặc thu hồi nhẫn, một giọng nói đột nhiên vang lên, đồng thời một gã tiên nhân mũi ưng đã rơi ngay trước người Diệp Mặc.

Lại là một gã Đại Ất Tiên sơ kì, Diệp Mặc nghe thấy giọng nói của gã liền biết người này hẳn là nhắm vào chiếc nhẫn trong tay mình mà đến.

Quả nhiên Đại Ất Tiên mũi ưng nọ nhìn chằm chằm Diệp Mặc nói:

- Người cậu giết ban nãy là bạn tôi, nếu lúc trước bạn tôi đã ám toán cậu, tôi cũng không có ý định truy cứu, nhưng chiếc nhẫn kia tôi cần phải thu hồi lại.

Diệp Mặc cười nhạt, hiện tại hắn cần nhất chính là ngọc bài chứa điểm cống hiến, đồ vật tới tay há có thể đưa ra. Cho nên hắn làm như không nghe thấy, thu hồi cái nhẫn kia.

Tiên nhân xung quanh thấy hành động của Diệp Mặc, lập tức liền biết tranh chấp lại nổi lên, đều ở quanh đó bắt đầu chú ý quan sát.

Thấy Diệp Mặc làm như không nghe thấy lời nói của gã, thu hồi nhẫn, sắc mặt của Đại Ất Tiên mũi ưng này lập tức trở nên khó coi, tiện tay phóng ra một pháp bảo Phi Bạt màu vàng nâu.

Đại Chí Tiên lúc trước đứng lên nói kia hừ lạnh một tiếng, nói:

- Hiện tại chỗ này là cửa mọi người vào Vụ Ma Điện, đợi lát nữa mọi người đều phải công kích cấm chế, có phân tranh thì xin mời đổi chỗ khác mà giải quyết, nếu tiếp tục đánh nhau ở đây, đừng trách bản tiên không khách khí.

Đại Ất Tiên mũi ưng nọ sắc mặt khẽ biến, lập tức liền chắp tay với Đại Chí Tiên kia, xoay người nói với Diệp Mặc:

- Vậy chúng ta qua một bên giải quyết.

Diệp Mặc cười nhạt một tiếng,

- Được, vậy qua một bên giải quyết được rồi.

Nếu là nơi khác, Diệp Mặc còn thực sự là không có tâm tình đi đánh nhau với cái gã Đại Ất Tiên này. Nhưng lần trước hắn dễ dàng liền lấy được một trăm mấy chục ngàn điểm cống hiến trong ngọc bài cống hiến của Phượng Thương Kiếm, hắn rất là ưa thích cái cách thu thập ngọc bài ghi điểm cống hiến của người khác này.

Thấy Diệp Mặc và Đại Ất Tiên mũi ưng nọ rời khỏi, tiên nhân xung quanh đều thu lại lực chú ý của mình. Một số người đang lắc đầu, Diệp Mặc đúng là tương đối lợi hại, nhưng cho dù là lợi hại hơn nữa, cũng là Huyền Tiên. Bản lĩnh của hắn có khả năng có thể vượt cấp giết địch, nhưng cho dù là như vậy, cũng không thể không coi Đại Ất Tiên ra gì.

...

Nửa nén hương sau, tên Đại Ất Tiên mũi ưng kia ngừng lại, gã nhìn Huyền Tiên trung kỳ không hề sợ mình chút nào này, trong lòng cũng có chút nghi hoặc. Y không chỉ không nhìn thấy chút lo lắng nào trong mắt Diệp Mặc, mà còn có thể thấy được một chút vui vẻ, giống như lại sắp lấy được món đồ gì đó.

Giờ khắc này trong lòng gã không ngờ lại có chút rụt rè đối với Huyền Tiên trung kỳ này, gã không rõ sức mạnh của Diệp Mặc từ đâu mà có.

- Đưa nhẫn của Tác Phi cho tôi, nếu cậu cảm thấy bị thiệt, có thể đòi tôi chút bồi thường.

Đại Ất Tiên mũi ưng thoáng cau mày, không làm căng, ngược lại gã còn đồng ý bồi thường chút ít cho Diệp Mặc.

Diệp Mặc nghe lời này xong mới biết tên mũi ưng này đúng thật là quen biết Huyền Tiên áo nâu nọ, trước đó hắn còn tưởng rằng đối phương lừa bịp hắn. Nhưng cho dù là đối phương thực sự quen biết Huyền Tiên áo nâu kia, Diệp Mặc cũng sẽ không đưa chiếc nhẫn đã tới tay mình ra.

- Muốn đánh thì đánh, đừng nói nhảm. Đánh xong, tôi còn phải đi Vụ Ma Điện.

Diệp Mặc lại không nói tới chuyện chiếc nhẫn.

Tên mũi ưng này lại thêm kiêng kị Diệp Mặc, cũng là một Đại ất Tiên, một Huyền Tiên trung kì lại dám ngạo mạn trước mặt gã như thế, gã sao còn có thể nhịn được nữa, Phi Bạt màu vàng nâu trong tay đã phóng ra.

Xì...xì...

Âm thanh bén nhọn phát ra từ Phi Bạt màu vàng nâu, đồng thời vô số tia sáng màu vàng từ Phi Bạt bắn ra. Những tia sáng màu vàng này đan xen vào nhau, lại không trực tiếp bắn về phía Diệp Mặc, ngược lại lan rộng ra xung quanh, dần dần tạo thành một không gian vây giết. Mà sau khi Phi Bạt màu vàng nâu kia bay ra, lập tức liền tách ra làm hai bánh xe hình tròn.

Hai bánh xe hình tròn này được tạo bởi vô số tia sáng màu vàng trong không gian bao phủ lên, giống như điện quang kẹp lấy Diệp Mặc, gần như muốn cứ vậy mà kẹp Diệp Mặc thành bánh thịt.

Âm thanh xì xì tăng nhanh cùng với tốc độ của Phi Bạt, cũng càng trở nên bén nhọn hơn, khiến Diệp Mặc nghe mà đầu choáng não căng, thậm chí khiến người ta sinh ra một loại mong muốn lập tức muốn lao ra khỏi cái Phi Bạt này, không muốn tiếp tục ở lại trong Phi bạt này nữa, nếu không thì thanh âm này cũng sẽ khuấy đảo ý thức.

Cho dù là Diệp Mặc cũng có chút cáu kỉnh hẳn bên dưới cái loại âm thanh đáng sợ này, không đợi âm thanh này càng trở nên chói tai hơn, thần thức vực của Diệp Mặc liền lan rộng ra, đồng thời phóng Hắc Thạch Cân ra.

Thần thức vực vừa thi triển ra, cái thứ thanh âm đáng sợ này lập tức liền giảm bớt rất nhiều, chí ít đã không còn ảnh hưởng nhiều tới Diệp Mặc nữa.

Đại Ất Tiên nọ lúc này lại thở dài một hơi, Diệp Mặc một chiêu đã giết Tác Phi, gã đối với Diệp Mặc rất là kiêng kỵ, nên mới không tấn công mạnh ngay từ đầu, hiện tại xem ra dưới Âm Hồn Bạt của gã Diệp Mặc cũng không kiên trì nổi. Xem ra gã lại đánh giá cao Huyền Tiên trung kỳ trước mắt này rồi, một chiêu lúc trước có lẽ là bản thân Tác Phi có vấn đề.

Đại Ất Tiên này vừa nghĩ tới đây, Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc đã nện ra.

Uỳnh, két...

Hắc Thạch cân và một bên của Phi Bạt cứng chắc nện vào nhau. Tiếng nổ động trời vang lên, cho dù là có thần thức vực, Diệp Mặc cũng cảm giác được ý thức từng cơn từng cơn choáng váng, âm thanh Hắc Thạch Cân nện trúng Phi Bạt quả là quá đáng sợ.

Lúc này tiên nhân ở Vụ Ma Điện phía trước đều nghe thấy thanh âm đáng sợ này, tất cả mọi người âm thầm kinh hãi, một Huyền Tiên trung kỳ và một Đại Ất Tiên không ngờ đánh ra động tĩnh lớn như vậy.