Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1167: Phương hướng kỳ quái




Vào lúc này 'Vô Ảnh' bỗng nhiên ngưng việc ăn trứng Phệ Linh Trùng, mà lại phát ra một tiếng kêu bén nhọn, không ngờ rằng hướng về phía có 'Phệ linh trùng' phá trứng mà phóng đi.

Những 'Phệ linh trùng' này sau khi cắn nuốt tên tu sĩ Ngưng Thể đã dần dần trưởng thành, đã có một bộ phận thậm chí bắt đầu mọc ra cánh. Hơn nữa còn có ý định tiến về phía mấy người Diệp Mặc.

Thế nhưng khi 'Vô Ảnh' rít lên một tiếng, những 'Phệ linh trùng' này không ngờ đều bỏ chạy, ngoài trừ những trứng trùng vẫn thong thả di chuyển, thì những 'Phệ linh trùng' đã phá trứng ra đều bay thật nhanh để chạy trốn.

Thế nhưng Diệp Mặc lại có một loại ảo giác, dường như đám 'Phệ linh trùng' này rất thông minh, chúng cũng không hề chạy theo cùng một hướng, mà là mỗi con lại bay đi một hướng khác nhau. Đảo mắt một cái đã không còn thấy nữa.

Những con 'Phệ linh trùng' mới nở này làm sao lại thông minh như vậy? Trong lòng Diệp Mặc âm thầm kỳ quái, thế nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều. Thấy 'Vô Ảnh' muốn đuổi theo những con 'Phệ linh trùng' kia liền vội vã kêu 'Vô Ảnh' trở về. Sau khi 'Vô Ảnh' trở về lại muốn tiếp tục ăn thêm đám trứng 'Phệ linh trùng' thì lại bị Diệp Mặc ngăn cản.

Diệp Mặc không phải sợ 'Vô Ảnh' gặp vấn đề khi cắn nuốt đám trứng 'Phệ linh trùng' này, mà là sợ sau khi nó ăn xong thì lại lần nữa ngủ say.

Hắn thật ra cũng không để 'Vô Ảnh' mở đường, tuy thế thì đám trứng 'Phệ linh trùng' cũng tự chủ động tránh ra hai bên, không dám tiến đến gần đám người Diệp Mặc. Khổ một nỗi là đám trứng 'Phệ linh trùng' này tránh ra cũng rất chậm cho nên Diệp Mặc nghĩ nếu dựa vào 'Vô Ảnh' thì cũng phải vài ngày mới đi qua được chỗ này.

Vì thế hắn liền thi triển thiên hỏa ra để mở đường, hơn nữa còn để 'Vô Ảnh' đứng trên vai của hắn. Khi Diệp Mặc vừa dùng thiên hỏa mở đường, thì khí tức của 'Vô Ảnh' cũng liên tục tỏa ra, căn bản là cũng không có trứng 'Phệ linh trùng' nào dám tới gần, vì thế Diệp Mặc có thể nhanh chóng mở đường đi. Thẳng đến khi đám người Diệp Mặc đã đi được rất xa, đám trứng 'Phệ linh trùng' không còn cảm thụ được khí tức của 'Vô Ảnh' nữa, lúc này mới chậm rãi tập hợp lại như cũ tiếp tục ẩn nấp hấp thụ linh khí, cũng chờ đợi để có thể cắn nuốt máu huyết của tu sĩ để giúp chúng phá trứng mà ra.

Nếu như không có 'Vô Ảnh', Diệp Mặc căn bản là không có cơ hội nghỉ ngơi, bởi vì một khi hắn nghỉ ngơi, thì đám trứng 'Phệ linh trùng' sẽ chậm rãi tụ tập trở lại, phạm vi mười thước cũng sẽ nhanh chóng đầy rẫy trứng 'Phệ linh trùng'. Cho nên có 'Vô Ảnh' thì Diệp Mặc mới có thời gian để nghỉ ngơi, vì trứng 'Phệ linh trùng' rất sợ uy thế của 'Vô Ảnh', không dám tiến lên.

Mấy canh giờ sau, khi đám người Diệp Mặc đã vào sâu bên trong, thì đám trứng 'Phệ linh trùng' ngăn trở bọn họ hoạt động càng lúc càng nhanh, hiển nhiên là đã muốn phá trứng ra rồi. Cũng có một vài con 'Phệ linh trùng' đã nở hoàn toàn bay đi.

Lại đi vào sâu thêm nữa, thì càng lúc càng nhiều những 'Phệ linh trùng' đã nở, lúc này bọn họ hiểu rằng mấy tên tu sĩ Ngưng Thể đi trước đã sớm tới chỗ này và bị đám trứng 'Phệ linh trùng' này cắn nuốt rồi.

Cũng may bên người Diệp Mặc có 'Vô Ảnh', cho nên đám 'Phệ linh trùng' kia căn bản là không dám làm gì cả.

Sau nửa ngày đám người Diệp Mặc bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có tiếng phát nổ, linh khí chấn động dữ dội. Lập tức họ đã thấy phía trước có ba tên tu sĩ đang ở bên trong một trận bàn phòng ngự công kích các con 'Phệ linh trùng' muốn lao vào tấn công họ.

Mà 'Phệ linh trùng' này lại chi chít một tầng rồi lại một tầng, tiến lên muốn công phá trận pháp phòng ngự của ba tên tu sĩ kia, đám người Diệp Mặc chỉ có thể dùng thần thức mới thấy được ba tên tu sĩ đang không ngừng công kích tiêu diệt đám 'Phệ linh trùng' bên ngoài trận pháp.

Đáng tiếc là bọn họ vừa tiêu diệt được một tầng 'Phệ linh trùng', lập tức sẽ có nhiều 'Phệ linh trùng' hơn xông lên, dường như số lượng bọn chúng là vô cùng vô tận vậy. Theo thời gian càng dài, thì 'Phệ linh trùng' vây bắt ba người kia ngày càng nhiều. Có thể nói bọn họ hiện tại chỉ công kích phí công mà thôi, đến cuối cùng cũng sẽ bị 'Phệ linh trùng' cắn nuốt

Diệp Mặc chợt nhớ tới một vấn đề kỳ quái, đó chính là những nguyên thần của các tu sĩ bị 'Phệ linh trùng' cắn nuốt đã đi chỗ nào rồi? Chẳng lẽ những con 'Phệ linh trùng' này vừa mới nở ra đã có thể ăn cả nguyên thần.

Nếu những tu sĩ lúc trước đã bị 'Phệ linh trùng' cắn nuốt rồi thì Nguyên Thần của họ đi đâu rồi? Nguyên Thần của tu sĩ Ngưng Thể so với tu sĩ Hư Thần cường đại hơn nhiều lắm, tu sĩ Hư Thần bị chém giết dưới công kích cường đại thì Nguyên Thần có thể bị nghiền nát, ngoại trừ một số người cá biệt có Nguyên Thần cường đại, còn hầu hết là khó có thể giữ hoàn chỉnh Nguyên Thần mà chạy trốn. Thế nhưng Nguyên Thần của tu sĩ Ngưng Thể thì đã có năng lực để tự bảo vệ rồi, nếu như bị giết thì Nguyên Thần cũng có thể chạy trốn, nếu trong thời gian ngắn có thể tìm được vật dẫn thì còn có thể chậm rãi trở thành linh tu.

Linh tu rất khó sống sót, thế nhưng những linh tu tồn tại đều là các sát nhân vô hình, khiến các tu sĩ đều khó lòng phòng bị. Mặc dù là như vậy thì rất nhiều tu sĩ vẫn mong có thể gặp được linh tu cao cấp, bởi vì các linh tu cao cấp đều có 'Tịnh linh châu', đó tuyệt đối là một thứ tốt.

Trước mắt thì thì ba tên tu sĩ kia rõ ràng là tên mắt tam giác và tên mặc áo vàng, còn có một tên chẳng bao giờ mở miệng nói chuyện. Tên tu sĩ gầy gò thì đã không thấy nữa rồi, chắc là đã bị 'Phệ linh trùng' ăn luôn rồi.

Tốc độ của ba tên tu sĩ này cũng thật nhanh, đám người Diệp Mặc đã đi một ngày một đêm rồi, lúc này mới nhìn thấy bọn họ, có thể thấy được tốc độ bọn họ rất nhanh

Khi Diệp Mặc thấy ba tên tu sĩ, thì ba tên tu sĩ cũng dùng thần thức thấy được đám người Diệp Mặc, tên tu sĩ mắt tam giác nhất thời kinh ngạc kêu lên:

- Các người vì sao lại không có việc gì?

Thế nhưng y liền nhìn thấy thiên hỏa trong lòng bàn tay của Diệp Mặc, trong mắt nhất thời lộ ra một tia tham lam. Chỉ là thần sắc tham lam đó chỉ lóe lên rồi biến mất, liền kêu lên:

- Các vị bằng hữu, nhanh một chút giúp chúng tôi đem toàn bộ các con sâu này tiêu diệt đi.

Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, thế nào mà còn có cái loại hàng lô này? Y nghĩ rằng y là ai? Muốn người khác hỗ trợ thì phải hỗ trợ sao? Quả thực y đã quên chuyện lúc trước rồi sao?

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không hỗ trợ, hắn thậm chí còn sợ 'Vô Ảnh' làm ảnh hưởng đến bọn 'Phệ linh trùng' đang công kích ba tên tu sĩ Ngưng Thể kia nên còn cố ý rút đi.

Quả nhiên đám người Diệp Mặc vừa rút đi, ba tên tu sĩ bên trong trận pháp phòng ngự nhất thời trở nên nóng ruột. Mà đám 'Phệ linh trùng' vốn là bị 'Vô Ảnh' ảnh hưởng thì giờ lại một lần nữa vây quanh ba tên tu sĩ kia. Còn những 'Phệ linh trùng' hay trứng 'Phệ linh trùng' đến gần Diệp Mặc đều bị thiên hỏa của Diệp Mặc đốt nên cũng không dám tụ lại lần nữa.

- Chờ một chút, vị bằng hữu sử dụng mồi lửa kỳ dị kia. Tôi là người của tông môn chín sao Thần Phong Cốc, cậu giúp chúng tôi một chút, đem những con sâu này đốt đi, đại ân này Ô Cái tôi nhất định ghi nhớ trong lòng.

Tên tu sĩ áo vàng vội vã kêu lên.

Diệp Mặc giống như là không nghe được, Thần Phong Cốc thì đã làm sao? Nếu như là Thiên Ma Môn thì không chừng hắn sẽ đi giúp một lần, thế nhưng lần này trong hạm đội hộ tống hắn về Mặc Nguyệt Chi Thành thì Thần Phong Cốc chỉ phái có một tên tu sĩ Thừa Đỉnh, hiển nhiên là chỉ muốn hắn hỗ trợ luyện đan mà thôi, mà Thần Phong Cốc có những năm tên tu sĩ Hóa Chân chứ không ít.

Cho nên đối với Thần Phong Cốc, Diệp Mặc tuy rằng không có ác cảm gì, nhưng cũng không có chút thiện cảm nào cả. Huống chi tên mắt tam giác kia càng làm hắn chán ghét, sao có thể ra tay trợ giúp họ được.

Tên tu sĩ mắt tam giác thấy đám người Diệp Mặc căn bản là không thèm nhìn bọn chúng, đột nhiên điên cuồng lao ra khỏi trận pháp phòng ngự, muốn ngăn cản đám người Diệp Mặc lại, thế nhưng không đợi y đi được bao xa, đã lập tức bị vô số 'Phệ linh trùng' vây quanh. Toàn bộ chân nguyên hộ thể và pháp bảo phòng ngự đều chỉ trong vài lần hít thở đã bị công phá.

Tên mắt tam giác vừa trải qua một ngày một đêm không ngừng thi triển pháp thuật, chân nguyên lúc này đã khô kiệt, cho nên sau khi chân nguyên hộ thể cùng pháp bảo phòng ngự bị vỡ nát, lập tức giống như tên tu sĩ trước đó, bị 'Phệ linh trùng' cắn nuốt không còn một chút bột phấn.

Khi Diệp Mặc lại lần nữa thấy một con 'Phệ linh trùng' kỳ quái nhanh chóng muốn bỏ chạy, thì hắn nhất thời hiểu ra điều gì đó, liền chỉ thị cho 'Vô Ảnh' đuổi theo, nháy mắt đã đem con 'Phệ linh trùng' muốn chạy trốn một hơi nuốt chửng.

'Vô Ảnh' sau khi nuốt con 'Phệ linh trùng' kia, thân thể liền phình lớn lên một chút, giống như bong bóng bị bơm hơi vậy.

Diệp Mặc trong lòng cả kinh, hắn cũng không phải sợ 'Vô Ảnh' nổ tung, mà là sợ 'Vô Ảnh' lại chìm vào giấc ngủ thì hắn xong đời. Một khi 'Vô Ảnh' chìm vào giấc ngủ, thì tình cảnh cuối cùng của bọn hắn cũng không khác ba tên tu sĩ kia bao nhiêu.

Cũng may 'Vô Ảnh' cũng không đi ngủ, mà lại có bộ dạng lắc lư vô cùng thỏa mãn, rồi lại lần nữa trở lại trên vai của Diệp Mặc, cuối cùng cái bụng của nó cũng rất nhanh bình thường trở lại.

Cái năng lực tiêu hóa của tên nhóc 'Vô Ảnh' này, khiến Diệp Mặc cũng phải âm thầm sợ hãi, quả thực là không có gì sánh kịp nó cả.

Diệp Mặc biết 'Vô Ảnh' nuốt vào trong bụng vừa rồi không chỉ là một 'Phệ linh trùng' mà còn có cả Nguyên Thần của một tu sĩ Ngưng Thể là tên mắt tam giác nữa. Cũng chính là tên mắt tam giác đã cho Nguyên Thần của mình bám vào một con 'Phệ linh trùng' để chạy trốn, sau đó mới chậm rãi chuyển hóa thành linh tu.

Con 'Phệ linh trùng' kỳ quái lúc trước cũng chạy trốn nhanh như vậy chính là cũng có Nguyên Thần của một tên tu sĩ bám vào, chỉ là lúc đó Diệp Mặc không có chú ý mà thôi.

Diệp Mặc cố ý lấy ra quyển sách 'Vật' một lần nữa, rồi lại đọc một chút. Quả nhiên phát hiện lúc 'Phệ linh trùng' thôn phệ tu sĩ Hư Thần, thì chỉ cần Nguyên Thần của người đó không bị hao tổn, thì có thể bám vào trên thân của 'Phệ linh trùng'.

Thế nhưng mặt trên cũng đã giới thiệu rồi, bất luận là loại tu sĩ gì, nếu như không phải là có Nguyên Thần cường đại, thì cho dù có bám vào 'Phệ linh trùng', cuối cùng linh trí cũng sẽ bị che mờ, trở thành một 'Phệ linh trùng' biết phát thuật. Nói cách khác, là hoàn toàn biến thành một con 'Phệ linh trùng' lợi hại hơn vô số lần những con 'Phệ linh trùng' khác mà thôi, tuyệt đối không thể trở thành một linh tu được.

Diệp Mặc thu hồi lại quyển sách 'Vật', đồng thời hít vào một hơi khí lạnh, lúc trước hắn cho rằng người nuôi dưỡng đám 'Phệ linh trùng' này chỉ là muốn chăn nuôi một đàn 'Phệ linh trùng' mà thôi, không ngờ lại còn có cả cái kế hoạch kinh khủng này phía sau nữa.

Một khi 'Phệ linh trùng' ở đây cắn nuốt được ngàn vạn tu sĩ, thì thật sự sẽ trở thành một lực lượng kinh khủng cỡ nào? Huống hồ có thể đi tới đây đều là những tu sĩ có chút bản lĩnh. Nếu không thì đến cả ngoại vi của cấm địa Băng Thần cũng không đi vào được.

Diệp Mặc cũng không để ý đến hai tên tu sĩ còn lại đang cầu cứu hắn, liền nhanh chóng mang theo mọi người rời khỏi nơi này. Hắn đã hiểu rõ, bất luận đối phương có mục đích gì, có liên quan gì đến hắn không, thì chỉ cần thực lực của hắn cường đại hơn, thì sẽ không cần phải lo lắng nữa.

Chỉ đi được hơn mười thước, Diệp Mặc lại ngừng lại, hắn thấy mọi người đều nhìn về phiá mình, lúc này mới có chút kỳ quái nói:

- Mọi người có thấy tình huống nơi này có chút không đúng? Chính là hướng đi của chúng ta lựa chọn không có cùng hướng với bọn họ, vì sao đi đến nơi đây lại có thể gặp được bọn họ?