Thiếu Gia Bá Đạo! Anh Cần Gì?

Chương 10: Triệu Ái Mỹ lẳng lơ




Hắn vô cùng tức giận,vốn dĩ hắn định đi trước để mặt cho cô đi sau,nào ngờ đi một lúc thì đã không nhìn thấy bóng dáng cô đâu nữa,hắn lúc đó đã rất lo lắng vừa chạy đi tìm thì liền nhìn thấy cô và Tiêu Triết Quân,em trai mình đang cũng nhau vui vẻ trò chuyện,tại sao Lâm Mặc Hinh lại có sức hút đối với đàn ông đến thế chứ?Thật là hết chịu nổi mà,nếu như không phải vì cô muốn đến đi làm thì hắn còn lâu mới để cô đến,số lượng nam nhân viên trong tập đoàn là rất lớn,nhất định không thể để cô ở gần bọn họ được.Cuối cùng Tiêu Đình Hạo đã nghĩ ra một cách,từ ngày hôm đó tất cả những bản kí tên này nọ đều là do thư kí của giám đốc bộ phận đưa đến hoặc nữ nhân viên đem đến,chuyện quan trọng thì có thể thông báo bằng điện thoại,trên tầng cao nhất của tập đoàn ngoài hắn,cô và các nữ thư kí ra thì không được xuất hiện bóng dáng đàn ông.Cũng bắt đầu từ đó những nữ thư kí được chọn và toàn thể tập đoàn đều bàn tán rằng chủ tịch của bọn họ đang âm thầm tuyển vợ nên mới đưa ra quy định khó hiểu này.Một số người cũng vì vậy mà ăn mặc hở hang,trang điểm đậm nhạt nhìn vô cùng nổi bật trước khi lên tầng của hắn,cô thì vẫn lo kiểm tra số liệu của tập đoàn,sắp lịch,làm những việc nhỏ bé của một nữ trợ lý kiêm vợ của chồng mình.Cho đến một hôm,nữ giám đốc phòng sáng tạo,tổng tài nữ duy nhất của tập đoàn Tiêu thị đến,khác với những nữ nhân khác mà cô từng gặp,nữ giám đốc này lại tỏ vẻ cao quý và xấc xược hơn nhiều.Cô ta chính là Triệu Ái Mỹ.

"Này!Cô là ai?Tại sao giờ này còn ở đây?Là nhân viên mới sao?"

"Vâng!Tôi là trợ lý của chủ tịch ạ!"-cô nhẹ nhàng mở miệng nói

"Hừ!Bây giờ chủ tịch còn cần có trợ lý nữa sao?Anh ấy bận đến vậy?"-thật ra lý do Triệu Ái Mỹ không biết cô là do cô ta mới đi dự cuộc họp tại chi nhánh ở Mĩ của Tiêu thị về.

"Vâng!Nếu cô cần gì cứ nói với tôi,tôi sẽ báo lại với chủ tịch!"

"Hừ!Thứ người như cô thì biết gì chứ?Nhớ cho kĩ,Đình Hạo vốn dĩ là của tôi,tôi chính là vị hôn thê của anh ấy,nếu như cô dám bén mãn đến gần anh ấy thì cô chết chắc với tôi!"-nói rồi cô ta xoay bước về phía Phòng chủ tịch không một cái gõ cửa mà bước vào,từ bên ngoài cô nghe rõ tiếng nũng nịu kinh tởm của cô ta:

"Đình Hạo à!Người ta rất nhớ anh!"

"Cô nên biết sỉ diện một chút đi!Có chuyện gì không?"

"Ây da!Thì người ta lên đây tìm anh là do có chuyện a!~..."-nghe được đến đó cô đã nhíu mày tức giận,hắn như vậy mà lại không đuổi cô ta ra ngoài,như vậy mà lại nghe cô ta nói,thật là tức chết mà,cô như vậy lại tức giận quay gót đi lên sân thượng mà không biết rằng có một người đã nhìn thấy tất cả..