Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 654




CHƯƠNG 654: HỌA SÁT THÂN

Chùa Linh Sơn, trong phòng phương trượng. Phương trường Pháp Trí ngồi đối diện với Trương Đức Vũ. “Trương thí chủ, tượng Quan Thế Âm Bồ Tát mà ông bảo tôi đi tặng, tôi đã tặng xong rồi.” “Tặng đi là được rồi. Sợ là lát nữa bọn họ đến đây, ông đừng để lộ dấu vết.”

Phương trường Pháp Trí khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Đương nhiên tôi sẽ không để lộ sơ hở. Món quà đó là chút tấm lòng của bần tăng tặng cho vợ chồng bọn họ, chúc mừng tiệc tân gia của bọn họ.”

“Ừm, hãy nói như vậy. Đợi lúc nữa ông lại lừa gạt bọn họ nói là họa sát thân gì đấy, cuối cùng nhất định phải tìm cách xem tướng cho Lý Phàm, nói là cậu ta đắc tội đại nhân”

“Bần tăng đã hiểu.”

Trương Đức Vũ hài lòng gật đầu đứng lên nói: “Nếu ông làm tốt chuyện này sẽ được hưởng vinh hoa phú quý cả đời, nếu làm hỏng thì tất cả những người trong chùa Linh Sơn này đều sẽ xuống địa ngục A Tỳ hưởng thụ cực lạc!”

“Thí chủ yên tâm, bần tăng sẽ dốc hết sức làm tốt.” “Được, vậy tôi sẽ chờ biểu hiện của ông, đừng làm tôi thất vọng.” Trương Đức Vũ nói xong liền chắp tay sau lưng rời đi. Phương trường Pháp Trí cười gượng một tiếng sau đó nhìn về phía góc phòng. Trong góc phòng có gắn một máy camera nhỏ đến nỗi gần như mắt thường không nhìn thấy được, là do Trương Vũ Đức sai người gắn vào.

Bây giờ mọi thứ trong phòng của phương trường đều bị camera quay lại, tất cả sẽ được truyền đến một căn phòng cách đó không xa thông qua tín hiệu, còn Trương Đức Vũ thì đang ở đó theo dõi.

Chuyện lần này là do Trương Đức Vũ lén làm ra, mục đích là muốn mượn cơ hội Lý Phàm đánh bị thương Long Ba, gây xích mích cuộc tranh giành giữa Lý Phàm và Đại Long Vương.

Nhất là khi Trương Đức Vũ nhận được tin Đại Long Vương đã điều động quân cờ che giấu đã lâu, chuẩn bị lúc đối phó với Lý Phàm.

Lúc này chỉ cần gây mâu thuẫn giữa hai bên thì rất có thể sẽ phá vỡ được thể cân bằng của cả hai, trong lúc đối thủ đang trai có tranh nhau thì Trương Đức Vũ và Long Hậu sẽ có thể làm ngư ông đắc lợi.

Có thể nói sự sắp xếp của Trương Đức Vũ vô cùng tinh vi, nếu thật sự có thể gây ra sóng gió nói không chừng ông ta chính là người chiến thắng cuối cùng.

Phương trường Pháp Trí ngồi nghiêm chính, mí mắt hơi rũ xuống đang suy nghĩ lời giải thích cho cuộc gặp mặt lát nữa. Không lâu sau tiểu hòa thượng vào cửa thông báo nói: “Phương trường, có nhóm người Lý thí chủ chủ cầu kiến” “Mau mời khách quý vào.” Phương trường Pháp Trí cao giọng nói. Tiểu hòa thượng đẩy cửa phòng phương trượng ra, mời ba người Lý Phàm vào trong.

Sau khi Lý Phàm, Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng vào phòng, phương trường Pháp Trí hơi cúi người, cao giọng đọc một câu phật hiệu: “A. Di Đà Phật, bần tăng có lời chào thí chủ.”

“Phương trượng khách sáo rồi. Chúng tôi đến đây là để cảm ơn phương trượng.”

Lý Phàm mỉm cười nói.

“Ha ha, thí chủ mới là người khách sáo. Bần tăng tặng tượng Quan Thế Âm Bồ Tát nghìn mắt nghìn tay là vì thí chủ sắp dọn vào nhà mới, tượng Bồ Tát rất thích hợp để canh giữ nhà cửa.”

“Cảm ơn món quà quý giá của phương trường. Nhưng dùng tượng Quan Thế Âm Bồ Tát để canh giữ nhà cửa thì sợ là không thích hợp lắm, tôi luôn cảm thấy trong nhà thờ cúng tượng phật có phần…”

Trong lòng Cổ Họa Y hơi thấp thỏm không yên. Nhất là khi nghe nói tượng Bồ Tát kia dùng để canh giữ nhà cửa, cô càng thấy lo hơn. “Đại sư, tại sao lại tặng món quà canh giữ nhà cửa chứ? Nghe nói phong thủy nhà tôi vô cùng tốt, hẳn không cần đến vật canh giữ nhà cửa đâu.”

Phương trường Pháp Trí nghiêm nghị nhìn Cố Họa Y sau đó chậm rãi lắc đầu nói: “Cũng không phải, phong thủy tốt cũng chỉ là một mặt mà thôi, mà muốn thay đổi số mạng không chỉ dựa vào mỗi phong thủy là được. Bần tăng cũng biết sơ qua về xem tướng có thể thấy được một số hình ảnh họa sát thân từ trên mặt Lý thí chủ. Nói dễ hiểu nhất đó chính là ẩn đường của Lý thí chủ hơi đen, sắp có họa sát thân”

Phương trường Pháp Trí đã chuyển đề tài đến vấn đề hung hiểm, nếu người bình thường nghe được những lời này thường sẽ lo lắng tột độ.

Quả nhiên lúc này Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng đều lo sợ không thôi. Hai người đều rất quan tâm Lý Phàm, người ta thường nói quan tâm quá sẽ dễ mất bình tĩnh, vì vậy lúc này trong lòng hai người đã bắt đầu rối loạn.

“Đại sư, lời này là sao? Lý Phàm anh ấy sẽ thế nào?” Cố Họa Y sốt sắng hỏi.

Hòa thượng Pháp Trí bình tĩnh mỉm cười, khuyên nhủ Cố Họa Y nói: “Cố thí chủ không nên hoảng hốt, bây giờ mọi thứ vẫn còn kịp, xin cho bần tăng xem tướng tay của Lý thí chủ”

Cố Họa Y vội vàng kéo tay Lý Phàm nói: “Lý Phàm, mau để đại sư xem tướng tay cho anh.” “Chậc, cần gì phải xem? Anh không tin quỷ thần, không tin số mệnh, không tin huyền học đâu.” Từ trước tới nay Lý Phàm không quá tin những thứ bói toán này, anh thấy đó là những thứ gạt người.

Bởi vì vận mạng của mình phải do mình làm chủ chứ không phải do ông trời quyết định. Lý Phàm nghĩ nếu những thứ đồ chơi này phải dựa vào ý trời thì con người không cần phấn đấu nữa, hết thảy mọi thứ cứ chờ ông trời sắp đặt là được.

“Lý Phàm! Bây giờ đã là lúc nào rồi, anh để đại sư xem cho anh thì có làm sao?” “Đúng vậy, anh Lý Phàm anh cứ để đại sư xem tướng tay cho anh đi. Anh không tin nhưng chúng em tin. Đợi sau khi đại sư xem xong, chúng em sẽ xin đại sự làm phép tiêu diệt tai ương, cầu phúc cho anh.” Trần Hiểu Đồng ở bên cạnh nói thêm vào.

“Hai tay đều phải đưa ra. Cái gọi là nam bên trái nữ bên phải chỉ là trò lừa bịp của bọn đạo sĩ giang hồ, trên thực tế tay trái là xem quá khứ tay phải là xem tương lai.”

Phương trường Pháp Trí vô cùng chuyên nghiệp nói. Lúc này phương trường Pháp Trí đã dùng hết tài năng của mình, giả vờ bày ra tư thế cao tăng đắc đạo, như vậy mới có thể khiến người khác tin tưởng.

Lý Phàm nhăn mặt đưa tay ra để phương trường Pháp Trí xem vận mạng cho anh.

Sau khi phương trường Pháp Trí xem xong hai tay của Lý Phàm, thì lắc đầu thở dài thườn thượt. “Nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm, đây là tai họa ngập đầu, là tai họa mà số trời đã định”

Cổ Họa Y và Trần Hiểu Đồng sợ đến mức cùng lúc thốt lên. “A! Phương trường đại sư rốt cuộc là việc gì? Ông mau nói cho rõ ràng đi.” “Có cách nào phá giải không? Làm thế nào mới phá giải được? Chúng tôi có thể bỏ tiền ra, chúng tôi có rất nhiều tiền!”

Lý Phàm cạn lời nhìn hai người phụ nữ. Nếu hôm nay anh không ở đây chắc chắn hai người có thể bị người ta gạt đến táng gia bại sản rồi.

Phương trường Pháp Trí rủ mắt xuống, bấm tay nửa ngày, cuối cùng mới từ tốn nói: “Nhân quả của chuyện này quá sâu, bần tăng suy luận cũng không rõ ràng nhưng bần tăng có thể suy luận ra chuyện này có liên quan đến đại nhân. Hơn nữa lúc bần tăng suy luận, có thể

thấy được trong thiên cơ của Lý thí chủ mơ hồ có máu của con rồng lớn quây quanh, đây là điềm báo không may.”

Lý Phàm hơi nheo mắt, lạnh lùng nói: “Không biết con rồng mà phương trường nói có hình dáng thế nào?”

“Toàn thân của con rồng lớn kia có lớp vảy đỏ ngòm, đầu rồng hiện lên dáng vẻ tang thương, rõ ràng đây là một con rồng rất già, mà lớp vảy chỗ đầu rồng lại nổ tung!”