Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 350: Chọc giận tao thành công rồi




Đối với vấn đề rốt cuộc mình mạnh đến cỡ nào, trong lòng Lý Phàm cũng không có đáp án.

Long Môn tuy rằng hội tụ gần như đủ tất cả những sách võ học kinh điển trên thế giới, có số lượng võ sư nhiều nhất thế giới, nhưng vẫn chưa từng có kết luận nào liên quan đến sự tồn tại của cấp độ sức mạnh cao hơn.

Rất nhiều võ sư có thể cảm nhận được một chút tác động qua lại giữa thiên nhiên và con người, cảm thấy hẳn là có sự tồn tại của cấp độ sức mạnh giống với Địa Tiên trong truyền thuyết, nhưng mà võ sư của Long Môn lại không ai có thể đột phá được cấp độ sức mạnh đó.

Cho nên Lý Phàm cũng không dám nói mình rốt cuộc mạnh cỡ nào, dù sao thì rất có thể còn tồn tại nhiều kẻ còn mạnh hơn, chỉ là bọn họ chưa lộ diện mà thôi.

Trương Gia Đông cũng không hài lòng với câu trả lời của Lý Phàm, Lý Phàm đã mạnh đến nỗi có thể một chiêu xử lý Crewe-huyết mạch Kim Cang kia, thế mà còn nói mình chỉ là một kẻ vẫn đang cố leo lên đỉnh núi của kẻ mạnh, đây phải nói là che giấu bản thân không cần thiết!

Người vốn dĩ nên giấu mình là Trương Gia Đông anh ta mới phải!

Nhưng mà hiện tại lại bị Lý Phàm phỗng tay trên đi trước một bước, điều này khiến cho Trương Gia Đông không phục vô cùng.

Trương Gia Đông hung dữ trừng mắt nhìn Lý Phàm, sau đó hít một hơi thật sâu, quyết định ba mươi sáu kế chạy trốn là thượng sách, chờ sau khi về khiến cho mình mạnh lên nữa, tới lúc đó lại phân cao thấp với Lý Phàm sau!

Trương Gia Đông lắc mình lui về phía sau, chuẩn bị xông cửa sổ chạy vọt đi, nhưng mà Lý Phàm cũng di chuyển.

Nếu nói Trương Gia Đông nhanh như một cơn gió, thì Lý Phàm chính là nhanh như một tia chớp.

Trong chớp mắt, Lý Phàm cũng đã xuất hiện ở trước mặt Trương Gia Đông, tốc độ nhanh chóng khiến cho máu huyết cả người Trương Gia Đông như muốn ngừng lại.

Không chờ cho Trương Gia Đông biểu lộ ra sự kinh ngạc, tay Lý Phàm đã chộp lấy cổ của Trương Gia Đông.

Cảm giác hít thở không thông truyền tới khiến cho Trương Gia Đông chỉ có thể dãy giụa, hai tay vung vẫy lung tung đấm về phía ngực của Lý Phàm.

Lý Phàm cười lạnh một tiếng, bắt lấy cánh tay đang dùng sức của Trương Gia Đông, trực tiếp ném Trương Gia Đông vào không trung.

Rầm!

Trương Gia Đông sau khi đụng phải trần nhà, bụi từ trần nhà rơi xuống đất sau cú va chạm, cơn đau đớn mãnh liệt truyền đến khiến cho đồng tử của Trương Gia Đông càng đỏ hơn.

Trương Gia Đông vô cùng giận dữ, cơ bắp toàn thân căng chặt, tốc độ của máu chảy nhanh hơn, sức lực cũng tăng lên.



Trương Gia Đông ở trong không trung vặn eo một cái, cơ thể anh ta trượt ra một đoạn, sau đó rơi xuống ở phía sau Lý Phàm.

“Mày,chọc tao nổi giận thành công rồi!”

Trương Gia Đông tức giận nói.

Lý Phàm xoay người nhìn Trương Gia Đông, khinh thường lắc đầu: “Đây là át chủ bài của cậu à? Đây xem như là lần thứ hai biến thân nhỉ, quả nhiên có hơi kỳ quái.”

“Đây là khoa học kỹ thuật cao cấp, tao là người duy nhất cải biến gen thành công, để tao cho mày thấy được sự lợi hại của tao!”

Trên mặt Trương Gia Đông là biểu cảm hung dữ, trong lòng lại đang cân nhắc con đường chạy trốn, mặc dù sức mạnh có gia tăng nhưng Trương Gia Đông vẫn cảm thấy bản thân mình không phải là đối thủ của Lý Phàm.

Có lẽ điều này là do Lý Phàm đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng Trương Gia Đông quá lớn, khiến cho Trương Gia Đông cảm thấy chỉ có chạy trốn mới có thể thoát khỏi bàn tay của Lý Phàm.

Đám người Ngô Bình Bình kinh ngạc nói không nên lời, cảnh tượng vừa nhìn thấy kia còn kịch tính hơn cả phim điện ảnh, điều này khiến cho trong lòng bọn họ xuất hiện cảm giác không chân thật, giống như đang xuyên vào thế giới điện ảnh vậy.

Trong hiện thực sẽ có nhân vật mạnh đến vậy sao?

Nếu vậy thế giới hiện thực không phải đã sụp đổ từ lâu rồi sao, đây nhất định là ảo ảnh!

Trong lòng Ngô Bình Bình tự trấn an chính mình, cảm thấy nếu như không tự khiến cho bản thân tin tưởng tất cả những chuyện này là ảo ảnh, chỉ sợ là tinh thần cô ta sẽ điên mất.

Lý Phàm cảm thấy rất hứng thú với thứ gọi là công nghệ kỹ thuật cao trong miệng Trương Gia Đông, không tiến thêm một bước bức ép Trương Gia Đông nữa mà là dùng miệng lưỡi để nói chuyện với Trương Gia Đông.

“Nói đến cải biến gen, lúc trước có từng nghe nói qua một chút, dường như kỹ thuật cải biến gen vẫn luôn không thành công, không ngờ tới hiện giờ lại gặp được sản phẩm thí nghiệm còn sống, cảm thấy rất thú vị đó nha.”

Trương Gia Đông bị chọc tức thở không ra hơi, anh ta đường đường là người cải biến gen thành công duy nhất, sao bị nói giống như động vật trong sở thú vậy, cái người này là muốn chọc tức ông đây mà!

“Tao không phải sản phẩm thí nghiệm! Tao là người đầu tiên cải biến gen thành công, vấn đề khoa học kỹ thuật có nói mày cũng không hiểu được, chúng ta tốt nhất nước sông không phạm nước giếng, nếu như mày đụng tới tao thì sẽ bị đuổi cùng giết tận đấy, không chỉ có mày, mà còn có người nhà của mày, còn có người nhà của Cố Họa Y!”

Đối mặt với uy hiếp của Trương Gia Đông, Lý Phàm không mảy may dao động chút nào.

“Cậu nói những thứ này không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới tôi, nếu bọn họ đuổi tới cũng sẽ chỉ có kết cục chết thẳng cẳng mà thôi, cậu có thể đổi cách uy hiếp khác được không.”

Lập tức Trương Gia Đông bị nghẹn lời, những phương thức uy hiếp này đã là cách mạnh nhất rồi, sao có cảm giác uy hiếp của Lý Phàm còn mạnh hơn vậy kìa!



Trương Gia Đông im lặng không nói gì, ánh mắt lóe lên tia sáng nhìn Lý Phàm, cân nhắc nên làm sao mới có thể thuyết phục được Lý Phàm để mình an toàn rời khỏi.



Lúc này, Long Thiên Hành dẫn theo đệ tử võ quán tới vùng ngoại ô Hán Thành, một tên đệ tử sau khi nghe điện thoại thì lớn giọng nói: “Sư phụ, đã định vị được vị trí của Lý Phàm, trong khu du lịch nghỉ mát cách đây không xa.”

“Ha ha, xem ra trời cũng giúp ta, đây là trời cao đã định sẵn để ta bắt được Lý Phàm mà, Lý Phàm lại vừa hay ở bên cạnh chúng ta, xác định vị trí, tìm bản đồ 3D xem địa hình xung quanh, tốt nhất lần này phải bắt sống được Lý Phàm!”

“Vâng!”

Xe buýt quay đầu chạy tới khu du lịch nghỉ mát, đệ tử đắc lực của Long Thiên Hành tên Vương Quỳnh ôm laptop, nhìn địa hình xung quanh khu du lịch nghỉ mát.

Sau khi xem xong Vương Quỳnh nở nụ cười: “Địa hình rất đơn giản, nhóm một và nhóm hai canh giữ hai bên biệt thự để tránh trường hợp có người từ cửa sổ chạy đi, những người còn lại đi thẳng từ cửa chính đột kích vào trong là được.”

“Có lẽ đối phương tới để du ngoạn, hẳn là sẽ không mang theo vũ khí gì, cho nên chúng ta chiếm được ưu thế rất lớn, bắt sống đối phương là chuyện dễ như trở bàn tay, tất cả nâng cao tinh thần lên kiểm tra trang bị.”

Hàng loạt tiếng răng rắc truyền đến, các đệ tử của võ quán bắt đầu kiểm tra súng ống, đồng thời lắp đạn vào, chuẩn bị sẵn sàng trước khi chiến đấu.

Long Thiên Hành lấy ra một đôi găng tay quyền anh đấm lên tay, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn.

Chỉ cần bắt được Lý Phàm, vậy có thể ôm được đùi Bát Gia, về sau là có thể đi lên đỉnh cao của đời người, Long Thiên Hành ông cuối cùng cũng có cơ hội trở thành đệ tử của Long Môn!

Dã thú trong lòng Long Thiên Hành gầm thét không ngừng, cảm thấy vận mệnh cuối cùng cũng ưu ái mình một lần.

Xe buýt ầm àm lao qua cổng khu du lịch, mấy tên đệ tử nhanh chóng khống chế được nhân viên của nơi này.

Tất cả đệ tử còn lại của võ quán đi theo phía sau Long Thiên Hành đi đến biệt thự.

Lúc cách biệt thự còn trăm mét, Long Thiên Hành híp mắt nhìn thi thể của Carl ngoài cửa biệt thự.

Thân hình không nhúc nhích, vết máu đỏ tươi trên nền đất, trong không khí dày đặc mùi máu tươi, rõ ràng thấy được nơi này là hiện trường giết người.

“Cảnh giác! Chuẩn bị chiến đấu, chắc chắn là có người ra tay trước rồi, hy vọng Lý Phàm chưa chết!”