Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1073






Thủ lĩnh Anh Đào bật cười lớn nói: “Ông đúng là không khiến tôi thất vọng, nếu đã như vậy thì tôi rất yên tâm, vật này cứ giao tôi bảo quản đi.

” Sở Trung Thiên nhìn về phía Lý Phàm, Lý Phàm giật thẻ ngân hàng lại khiến đàm thủ lĩnh Anh Đào giận tím mặt.

Thủ lĩnh Anh Đào lạnh lùng nhìn Lý Phàm, ông ta lấy làm lạ không biết đối phương lấy dũng khí từ đầu mà dám ngăn cản bọn họ, điều này khiến ông ta vô cùng bất ngờ.

“Mày hãy đưa đồ lại cho tao”
Thủ lĩnh Anh Đào lạnh giọng quát.


Ngay cả Sở Trung Thiên còn chẳng dám làm gì ông ta, mà một thằng nhóc bắt mũi chưa sạch lại dám phá hỏng chuyện tốt của mình.

Thấy Lý Phàm không nói gì, thủ lĩnh Anh Đào bất giác vung tay lên.

Mười mấy người đàn ông quỳ ngồi phía sau ông ta đột nhiên đứng lên, sau đó rút đao võ sĩ của mình ra, bọn họ giận dữ nhìn Lý Phàm, rồi lao vào tấn công anh.

Thấy vậy, Lý Phàm không nói gì, chỉ mỉm cười, coi như một chuyện cười, đã đến lúc này rồi mà mấy thủ lĩnh Anh Đào này còn suy nghĩ viển vông như thế, chẳng khác nào đang tìm chết.

Lúc này, Lý Phàm lập tức đối phó với đám người kia, cũng nhân dịp hỗn loạn cướp con gái của Sở Trung Thiên tới.

Thấy vậy, mọi người đều ngơ ngác, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin là thật, bọn họ lập tức sững sờ, lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

“Sao thằng nhóc này lại lợi hại như vậy.


Đám người hít sâu một hơi, cảm thấy hết sức khó tin.


Đám người đó đều không ngờ Lý Phàm lại lợi hại như thế, rất nhiều võ sĩ cao thủ bị Lý Phàm đánh ngã trên mặt đất, gần như không có khả năng chống trả.

Sở Linh con gái của Sở Trung Thiên vô thức núp ở sau lưng Lý Phàm, cô cảm thấy rất sợ hãi, cô tưởng mình chết chắc rồi, nào ngờ Lý Phàm lại có thể dễ dàng đối phó với những người đó.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Lý Phàm, cô chợt cảm thấy đối phương mang đến cảm giác rất an toàn, hơn nữa nhìn sườn mặt thì hình như đối phương còn rất đẹp trai.

“Sở Trung Thiên, ông làm thế này là có ý gì?”
Thấy thế, thủ lĩnh Anh Đào bất giác quát lớn Sở Trung Thiên, đến tận bây giờ, ông ta mới biết mình đã bị chơi xỏ, ông ta cực kì phẫn nộ, muốn Sở Trung Thiên cho mình một lời giải thích.

Nghe vậy, Sở Trung Thiên lập tức bật cười lớn một tiếng, ông ta lạnh lùng nhìn đối phương, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn không biết xấu hổ nói với ông ta như vậy, ông ta cũng không biết sao đối phương lại can đảm thế.

Theo như Sở Trung Thiên thấy thì chắc chắn đối phương đang tự chuốc lấy đau khổ, Sở Trung Thiên cười lạnh với thủ lĩnh Anh Đào, nói: “Ông bất nhân thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa.


Câu này của Sở Trung Thiên đã chọc thủ lĩnh Anh Đào nổi giận, ông ta lập tức lấy ra một chiếc điện thoại, nhanh chóng gọi đi.


“Sở Trung Thiên, đây là ông tự chuốc lấy, đây thế nhưng là địa bàn của tôi, nếu ông muốn chống đối tôi thì tôi sẽ khiến ông không thể rời khỏi nước Anh Đào.

” Sắc mặt thủ lĩnh Anh Đào lạnh như băng nói.

Nhưng lời này của ông ta chẳng hề khiến Sở Trung Thiên dao động, từ khi nhìn thấy thủ lĩnh Anh Đào, Sở Trung Thiên đã tính toán xong tất cả, dù có không thể sống sót rời khỏi nơi này thì Sở Trung Thiên cũng không hề sợ hãi.

Dù sao đi nữa cũng chết thì ông ta còn lo lắng nhiều như vậy làm gì?
Thấy Sở Trung Thiên không hề bị dao động, thủ lĩnh Anh Đào cảm thấy rất buồn bực, Sở Trung thiên như vậy khiến ông ta cảm thấy khó hiểu, ông ta không ngờ Sở Trung Thiên lại cố chấp như thế, điều này khiến ông ta rất bất ngờ.

Lúc lâu sau, ông ta vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vào thời điểm như thế này, trước mắt ông ta cũng chỉ có thể giữ bình tĩnh mới được, nói thật, kết quả này khiến ông ta cảm thấy rất kinh hãi.

.