Đúng vậy, cậu ta vô cùng hưởng thụ, cậu ta rất thích cảm giác tuyệt vời khi một cái búng tay cũng có thể khiến một công ty có giá trị thị trường mấy tỷ biến thành tro bụi.
Nhưng mà một lát sau, ánh mắt của cậu ta trừng lớn, hoảng hốt nói: "Sao có thể như vậy được?”
Tập đoàn Tiếu thị đã lung lay sắp đỏ, nhưng mà khi cậu ta chuẩn bị dìm Tiếu thị xuống vực sâu thị thị trường chứng khoán đột ngột biến đổi, một lượng tiền lớn đổ vào, bảo vệ cổ phiếu của Tập đoàn Tiếu thị Sao có thể như vậy được?
Đương nhiên Nghiêm Thiếu Khoan cũng nhìn thấy sự bất thường trên thị trường chứng khoán, anh ta nhíu mày quay đầu nhìn Thôi Văn Ba hỏi: "Chẳng phải cậu nói Tiếu Oánh Ức chỉ có thể điều động khoản tài chính năm trăm triệu thôi sao?"
"Cậu Nghiêm, theo như tin tức báo cáo từ Trúc Thành thì đúng là như vậy ạ” Thôi Văn Ba kinh ngạc nói.
"Nhanh đi kiểm tra đi, xem xem tại sao mà Tiếu Oánh Ức lại có được số tiền nhiều như thế” Gần ba tỷ bị mắc kẹt chỉ trong chớp mắt, Nghiêm Thiếu Khoan cũng hơi gấp gáp.
Mặc dù anh ta có thể điều động khoản tài chính cả chục tỷ, còn có khoản dự trữ lên đến bảy tỷ, cuộc chiến thị trường chứng khoán này vẫn phải diễn ra, nhưng mà anh ta nhất định phải tìm hiểu rõ ràng xem. rốt cuộc trên tay Tiếu Oánh Ức có khoản tài chính bao. nhiêu, chỉ có như thế anh ta mới có thể chuẩn bị cẩn thận được.
"Không cần điều trai" Trong lúc hoảng sợ, Edward lấy lại tinh thần lắc đầu nói.
“Vi sao?” Nghiêm Thiếu Khoan nghỉ ngờ hỏi.
Cho dù Nghiêm Thiếu Khoan có danh xưng là cậu cả số một ở Trúc Thành, nhưng chung quy anh ta cũng chỉ là một công tử bột, chỉ có hiểu biết sơ sơ về cổ phiếu, chứ không hiểu những khía cạnh sâu hơn.
Edward hít sâu một hơi đáp: "Theo phán đoán của tôi thì khoản tài chính đột ngột được tung ra này cũng không phải của Tập đoàn Tiếu thị”
"Vậy là ai được?” Nghiêm Thiếu Khoan hỏi đồn dập.
"Cậu Nghiêm, cho tôi vài phút, tôi sẽ điều tra thử.”
"Được, cậu nhanh một chút.” Nghiêm Thiếu Khoan lo lắng nói.
"Không thế nào, không thể nào!" Mấy phút đồng hồ sau, Edward đập bàn phím hoảng sợ thốt lên.
“Có chuyện gì vậy? Cậu Nghiêm, người bảo vệ cho. Tập đoàn Tiếu thị lại là thần chứng khoán Đại Hoa."
"Thần chứng khoán Đại Hoa?" Nghiêm Thiếu Khoan ngẩn người, tồi cũng hô lên kinh hãi: "Sao có thể là anh ta được?”
Rõ ràng là Nghiêm Thiếu Khoan cũng từng nghe nói về thần chứng khoán Đại Hoa, đây chắc chẵn là một vị thần thật sự của thị trường cổ phiếu, là một truyền thuyết
Ba năm trước thần chứng khoán Đại Hoa đột nhiên tiến vào thị trường chứng khoán, anh ta như rồng như gió, những nơi anh ta đi qua không có nơi nào là không bị anh ta tấn công cho mất sạch.
Vi thế, một vài siêu công ty trên thế giới đã thành lập liên minh, huy động khoản tài chính mấy trăm tỷ để truy đuổi anh ta, nhưng mà sau khi anh ta tàn nhẫn xé nát một miếng thịt của liên minh rồi lại quay trở ra một cách an toàn.
Sau đó anh ta lại mai danh ẩn tích, đã không xuất hiện ba năm rồi,
Không có ai biết thần chứng khoán Đại Hoa là ai, hay là tổ chức nào, anh ta như một ngôi sao băng chợt lóe lên giữa bầu trời đêm, để lại một truyền thuyết.
"Tôi cũng hy vọng điều đó là không thể, nhưng mà chính xác là anh ta, vị thần chứng khoán Đại Hoa đã không xuất hiện trên thị trường chứng khoán ba năm, giờ anh ta lại xuất hiện.
"Cậu Edward, cậu có chắc chắn không?" Nghiêm "Thiếu Khoan có hơi không thể tin được mà hỏi lại cho. chắc.
“Tôi có thể đảm bảo” Edward từ tốn nhằm mắt lại, như thể đang nhớ lại điều gì, ba năm trước đây, trong những trader truy đánh Thần chứng khoán Đại Hoa kia có cả cậu ta, lần đó chính là lần duy nhất cậu ta thua trên thị trường chứng khoán, ấn tượng thật sự quá sâu sắc.
"Edward, nếu người này là thần chứng khoán Đại Hoa, cậu cảm thấy lăn này anh ta xuất hiện là bất ngờ, hay là đang giúp đỡ cho Tiếu Oánh Ức?"