"Ha ha..." Diệp Thanh cười một tiếng, nói đại: "Sáng sớm hôm nay có một thẳng siêu ngu cho anh một triệu."
"Một triệu? Sao có thể như vậy được?" Tiếu Oánh Ức ngẩn người.
"Cho nên anh mới nói nó là một thẳng siêu ngu, vừa đuổi theo anh vừa khóc trời gào mẹ đòi anh phải tiêu hết một triệu thay cậu ta, haizz... Người ta đã chân thành như vậy rồi thì anh cũng không tiện từ chối."
"Anh đang nói nhảm đúng không? Anh cảm thấy. tôi sẽ tin cái lý do này chắc?" Tiếu Oánh Ức trợn mắt nói
Đột nhiên, cô phát hiện ra, từ sau khi anh chàng này nói chuyện được thì số lần cô trố mắt còn nhiều hơn cả tổng số lần một năm trước cộng lại.
Nhìn dáng vẻ ba hoa của anh chàng này, Tiếu Oánh Ức cảm thấy lúc anh chàng này bị câm còn khiến người ta thấy thuận mắt hơn một tí.
Tiếu Oánh Ức sầm mặt lại, cô hơi tức giận hỏi: "Rốt cuộc anh có nói thật không hả?"
Được rồi, thấy vợ mình nổi giận, Diệp Thanh lập tức đầu hàng, anh nhếch môi đáp: "Buổi sáng hôm nay. anh tới Thiên Hương Các uống trà thì có một người tới tìm anh.”
"Ai?"
"Hình như tên là Bạch Hải Phong gì đó!"
"Bạch Hải Phong, con trai duy nhất của Bạch Thừa Sơn, Chủ tịch Tập đoàn Hải Thiên?”
"Ừm... Hình như anh có nghe thấy những người vây xem nói tới Tập đoàn Hải Thiên.” Diệp Thanh gật đầu đáp.
"Vây xem? Tại sao lại vây xem?“ Tiếu Oánh Ức. nhạy bén phát hiện ra cách dùng từ đặc biệt trong lời nói của Diệp Thanh.
"Anh đánh cậu ta một trận nên đương nhiên người khác vây xem rồi, ha ha... Cũng không phải em không biết, người Trung Quốc chúng ta đều thích hóng chuyện vui cả mà."
"Vì sao anh lại đánh người ta?" Tiếu Oánh Ức cau mày hỏi.
Bây giờ nhà họ Tiếu đang ngập tràn nguy cơ, nếu lại đắc tội nhà họ Bạch nữa thì Tập đoàn Tiếu thị sẽ chỉ càng sụp đổ nhanh hơn thôi.
Dạo này cô cực kỳ lo lẳng, anh chàng này còn đi gây thêm phiền phức cho cô, thật không để người ta bớt lo được.
Haiz, Tiếu Oánh Ức đột nhiên cảm thấy dường. như việc mình đưa anh chàng này về một năm trước là một chuyện cực kỳ sai lầm!
Nhấc tới chuyện này là Diệp Thanh lại tức giận vô cùng, anh siết chặt nầm đấm, trong ánh mắt toát lên vẻ như muốn giết người, anh quát to: “Tên khốn kiếp. kia còn dùng tờ chí phiếu một triệu ra để anh chuốc. thuốc em, sau đó đưa lên giường nó, mẹ nó, tưởng ông đây là phế vật chắc? Hừ... Cho nên ông đây mới thiến nó, để nó mãi mãi không gieo vạ cho phụ nữ được nữa”
"Anh thiến cậu ta?" Tiếu Oánh Ức ngẩn người.
Ừm... Làm trứng nó nát!” Diệp Thanh thờ ơ đáp.
"Anh có biết Tập đoàn Hải Thiên mạnh hơn Tập. đoàn Tiếu thị rất nhiều không hả, còn đắc tội với nhà. họ Bạch, vốn dĩ Tập đoàn Tiếu thị chúng ta đã đầy. khủng hoảng rồi, bây giờ còn trái phải đâu cũng có địch, e rằng chẳng chống đỡ được mấy ngày đâu!" Tiếu Oánh Ức buồn bực nói
Vẽ chuyện Diệp Thanh đánh Bạch Hải Phong một trận thì cô cũng không lấy làm lạ, dù sao thì hôm nay. lúc ở công ty cô cũng đã nhận ra được một mặt bạo. lực của Diệp Thanh rồi.
"Vợ à, em phải tin tưởng anh, anh nói Tập đoàn Tiếu thị không sao thì chắc chẳn sẽ không sao” Diệp Thanh nói vô cùng tự tin.
Tiếu Oánh Ức nhìn Diệp Thanh thật sâu, thật không hiểu sự tự tin của anh chàng này từ đâu ra nữa?
Chỉ là vừa nghĩ tới chuyện kết cục mà Tiếu thị gặp phải là không thể thay đổi được nữa thì trái tim Tiếu Oánh Ức cũng nhẹ nhõm trở lại.
Thôi, đánh thì đánh, dù sao không đến hai ngày. nữa là Tiếu thị cũng sẽ sụp đổ thôi, nhà họ Tiếu cũng sẽ vì thế mà biến mất khỏi dòng sông dài.
cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, cho dù có chết thì cô cũng không muốn trở thành món đồ chơi của Nghiêm Thiếu Khoan.
Nhưng mà trước khi chết, cô vẫn phải kiên trì cho tới giây phút cuối cùng, cô vẫn phải giữ vững cho đến khoảnh khắc cuối, chỉ có vậy cô mới có thể bình tĩnh đối mặt với ba mình ở một thế giới khác được.
Mà Diệp Thanh không sợ cường quyền, không vì tiền tài mà bán đứng cô, lại còn lúc nào cũng bảo vệ cô, người chồng cô nhặt được này dường như còn tốt hơn so với tên bạn trai cũ vì tiền tài mà rưồng bỏ cô rất nhiều!