Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 484: Thế này là đang ép anh ra tay mà




Lúc này, Triệu Mai Nhi mặc một chiếc váy màu trắng, trong tay cầm một thanh bảo kiếm sắc bén, chỉ là ánh sáng hiện ra cũng đã có thể cảm thấy ớn lạnh, khiến người ta cảm thấy toàn thân lạnh giá. 

Lúc đó Tiêu Sách ngay lập tức biết e rằng thanh bảo hiểm này của Triệu Mai Nhi có lẽ là một 

vật nguyên cổ. 

Dù sao thì những thứ trên thị trường được làm bằng thủ công hiện đại không thể nào có được sức hấp dẫn như thế này. 

Có thể lấy một thanh bảo kiếm như vậy ra múa kiếm, kết hợp với ánh mắt khinh thường của Triệu Mai Nhi dành cho mình trong bữa tiệc trưa, Tiêu Sách đã đoán được e rằng Triệu Mai Nhi có thể muốn cho ra oai với mình. 

Quả nhiên, sau khi Tiêu Sách và Thủy Oa đã ngồi vào vị trí, Triệu Mai Nhi liếc nhìn Tiêu Sách một cách khiêu khích, sau đó xông lên. vung kiếm lên trời, một luồng khí thế sát phạt xuất hiện trên người Triệu Mai Nhi. 

Động tác của Triệu Mai Nhi rất chậm, nhưng những chiếc lá rơi xung quanh dường như đã 

chịu một loại sức mạnh nào đó làm cho rối loạn, bay quanh Triệu Mai Nhi, sau đó bị kiểm khí chém thành vô số mảnh, hoàn toàn vỡ nát. 

Nhất thời, bảo kiếm trong tay Triệu Mai Nhi có uy lực kinh khủng vô cùng. 

Ánh sáng lạnh lẽo trên cây kiếm trong tay Triệu Mai Nhi, có một đạo kiếm khí nhàn nhạt co duỗi ra, nếu không có ánh mắt sắc bén của Tiêu Sách, e rằng đã không thể cảm nhận được rồi. 

Trên thực tế, luồng khí kiểm đó quá hẹp, cứ quấn chặt lấy lưỡi kiếm, nhưng chính vì vậy, nó cũng làm tăng uy lực của cây bảo kiếm, trở nên sắc bén vô cùng. 

Dường như đã cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Sách, thanh bảo kiếm trong tay Triệu Mai Nhi vô tình lướt qua một mảnh đá hoa văn xanh, không gặp chút trở ngại nên tảng đá hoa văn xanh độ tinh khiết cao đó đã trực tiếp bị thanh bảo kiếm trong tay Triệu Mai Nhi cắt làm đôi. 

Khi tận mắt chứng kiến thấy tất cả những điều này, trong đôi mắt của Thủy Da lập tức lộ ra vẻ nghiêm trọng. 

Nếu không sử dụng vũ khí nhiệt, chỉ dựa đơn thuần vào tư chất của bản thân để đối kháng với cô gái trước mặt, ngay cả Thủy Oa cũng sẽ vô cùng vất vả mới có thể thắng được cô ta. 

Nhất thời, Thủy Oa càng trở nên khao khát hơn với loại “nội lực” mà ông cụ Triệu đã nói. 

Nếu anh ta có được loại nội lực đó ở trên người, e rằng thực lực có thể đột nhiên tăng trưởng lên gấp mấy lần, đạt tới cảnh giới mà ngay cả bản thân anh ta cũng không dám tưởng tượng 

đến. 

Tuy nhiên, anh ta tin rằng nếu thật sự như lời ông cụ Triệu đó đã nói thì Tiêu Sách đã có thực lực của siêu cao thủ hạng nhất rồi, bên trong cơ thể lại sở hữu thứ nội lực đáng sợ đó thì Tiêu Sách nhất định sẽ dẫn dắt anh ta đi đến con đường Võ giả. 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Thủy Oa đã phục hồi lại vẻ trong sáng, tiếp tục thưởng thức màn múa kiếm của Triệu Mai Nhi. 

Vào lúc này, màn múa kiếm của Triệu Mai Nhi đã gần kết thúc rồi. 

Một giọt mồ hôi chảy ra từ trán của Triệu Mai Nhi, thuận theo má của Triệu Mai Nhi rơi xuống đất. 

Triệu Mai Nhi miễn cưỡng chống đỡ thân thể, kiên trì vung mấy chiếu kiểm cuối cùng ra, một luồng khí thế cực lớn, không ngừng tỏa ra từ thanh bảo kiếm này, dường như đang tích trữ lực lại vậy. 

Nhát kiếm cuối cùng của Triệu Mai Nhi vậy mà lại lộ ra một chút kiếm quang, bị Triệu Mai Nhi cầm thanh kiếm sắc bén đó bị chặt xuống một cây hòe to cỡ hai người ôm. 

“Bụp!” 

Giống như cắt đậu phụ vậy, thanh kiếm sắc bén trong tay Triệu Mai Nhi trực tiếp c ắm vào trong cây hòe, mãi cho đến khi c ắm vào được một nữa rồi, sức mạnh còn lại của thanh kiếm sắc bén đó mới cạn kiệt, bị Triệu Mai Nhi bỏ lại trên thân cây. 

“Không tồi, Mai Nhi, cháu lại tiến bộ rất nhiều rồi. Lần này chắc là có thể tiến vào cấp hai cao thủ rồi. Ở tuổi của cháu mà được như vậy đã là rất hiếm rồi.” 

Khi Triệu Mai Nhi vọng nhát kiếm cuối cùng của mình, vốn dĩ Triệu Chính Quốc nhờ Tiêu Sách bình luận, nhưng vì nhát kiếm cuối cùng của Triệu Mai Nhi thật sự là quá kinh ngạc, khiến Triệu Chính Quốc không thể không nhận xét về Triệu Mai Nhi một câu. 

Mãi cho đến khi ông cụ nhận xét xong mới nhớ ra mục đích của mình bảo Tiêu Sách đến xem múa kiếm, sau đó liền nói với Tiêu Sách: “Anh Trần, màn múa kiếm này của cháu gái tôi như thế nào? Liệu có thể chỉ điểm cho con bé vài câu để con bé mở mang kiến thức không?” 

Ông cụ cuối cùng cũng nói ra điều mà ông ta luôn nghi ngờ, đúng lúc nhận màn múa kiếm này của Triệu Mai Nhi, ông ta muốn xem thử nội khí của Tiêu Sách rốt cuộc là tới mức nào, liệu có phải là đã tiến vào mức siêu cấp giống như ông ta suy đoán đã rồi hay không... 

Lúc Tiêu Sách nghe thấy lời của ông cụ Triệu, sau đó lại cảm nhận được ánh mắt hơi khiêu khích của Triệu Mai Nhi, trong mắt anh chợt hiện lên vẻ cười cợt. 

Thế này là đang ép anh ra tay mà. 

Nhưng mà anh không hề có ý định muốn ra tay, bởi vì trình độ của Triệu Mai Nhi quá thấp, nếu như so sánh anh và Triệu Mai Nhi, sợ rằng thật sự cũng ức hiếp người quá đáng rồi. 

Thế nhưng ông cụ Triệu vẫn muốn anh nhận xét Triệu Mai Nhi, có ông cụ Triệu nhận xét trước, Tiêu Sách cũng không tiện nói quá khó nghe.