Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 186: 186: Đây Chỉ Là Suy Nghĩ Của Một Mình Tiêu Sách






Đối với việc này, Lâm Hải Phong thật sự kính nể và cảm kích Tiêu Sách.

Mặc dù trong mắt anh ta, Tiêu Sách chỉ là một vệ sĩ của em họ Lâm Bán Thanh, nhưng anh ta không dám thất lễ, tình nguyện làm tài xế đưa Tiêu Sách rời khỏi nhà họ Lâm.

Anh ta mấy lần muốn mở miệng nói chuyện với Tiêu Sách, nhưng Tiêu Sách vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, anh ta cũng không tìm được cơ hội mở miệng.

Vì vậy bầu không khí trong xe yên tĩnh đến lạ thường.

Tiêu Sách biết Lâm Hải Phong đang quan sát mình, nhưng anh không hề có ý định nói chuyện, bởi vì bây giờ anh đã quá mệt mỏi, sự mệt mỏi về tinh thần!
Sau khi cứu được ông cụ Lâm, Tiêu Sách đã thực hiện lời hứa của mình, không ra tay với đám người Lâm Triệt, Thiết Thành, Thẩm Điền nữa.

Thậm chí khi Lâm Triệt muốn đưa Nick đã ngất xỉu đi cùng, Tiêu Sách cũng không ngăn cản, để cho bọn họ rời đi, sau đó một mình đưa ông cụ Lâm về nhà họ Lâm.


Sở dĩ Tiêu Sách làm như vậy, không phải là vì anh mềm lòng hay sợ hãi, mà là anh có suy nghĩ của riêng mình.

Thứ nhất, là vì sự an toàn của ông cụ Lâm, anh sợ đám người Lâm Triệt sẽ chó cùng rút giậu.

Thứ hai, là vì anh không muốn dính líu sâu hơn đến vòng xoáy của nhà họ
Lâm.

Nick, thanh niên Âm Cửu và Lâm Triệt, bọn họ đều là con nuôi của Lâm Kiệt.

Với khả năng của Tiêu Sách, đương nhiên là có thể giữ bọn họ ở lại.

Nhưng nếu giữ bọn họ ở lại, Tiêu Sách có thể tưởng tượng được sự tức giận của Lâm Kiệt.

Ông ấy chắc chắn sẽ không màng tất cả mà phái người về nước cứu ba đứa con nuôi của mình.

Đặc biệt là Nick, mặc dù Tiêu Sách đã đánh bại anh ta, đánh anh ta đến ngất xỉu, nhưng anh phải thừa nhận rằng Nick rất mạnh, là người mạnh nhất mà anh gặp sau khi giải ngũ.

Muốn bồi dưỡng ra một cao thủ như vậy, cần phải tốn rất nhiều công sức và tiền tài.

Vì vậy, Nick chắc chắn là một trong những cánh tay đắc lực của Lâm Kiệt, là người có vai trò quan trọng đối với thế lực của Lâm Kiệt.

Nếu anh ta bị giữ lại, Lâm Kiệt chắc chắn sẽ đến cứu anh ta.

Mà đến lúc đó, thế lực của Lâm Kiệt sẽ ồ ạt xâm nhập vào nước Hoa.


Bởi vì ông cụ Lâm vẫn còn khoẻ mạnh, Lâm Kiệt sẽ không động vào nhà họ Lâm, mà ông ấy chắc chắn sẽ ưu tiên lựa chọn trả thù Tiêu Sách.

Mặc dù Tiêu Sách đã dịch dung, che giấu được thân phận, nhưng cũng không thể hoàn toàn đảm bảo an toàn được.

Với thế lực của Lâm Kiệt, nếu ông ấy thật sự đi điều tra, chưa chắc không thể tra ra thân phận thật của Tiêu Sách, đến lúc đó anh sẽ lại bị kéo vào đống phiền phức này.

Tiêu Sách không phải sợ Lâm Kiệt, chỉ là không muốn dính vào phiền phức.

Nếu không phải Lâm Bán Thanh nhờ anh, lại hứa với nhà họ Lâm là sau này sẽ giúp họ một lần, anh cũng không muốn lội vào vũng nước bùn này.

Quan trọng nhất là, giữ Nick và đám người Lâm Triệt ở lại không hề có lợi gì đổi với anh.

Anh chỉ đồng ý với Lâm Bán Thanh là cứu ông cụ Lâm mà thôi.

Vì vậy, so với việc bị Lâm Kiệt ghi thù, thậm chí là phải đối mặt với sự trả thù của ông ấy, không bằng Tiêu Sách thả đám người Nick đi.

Như vậy, mặc dù kế hoạch của Lâm Kiệt thất bại, nhưng ít nhất không tổn thất quá nhiều, cũng sẽ không vội ồ ạt tiến vào nước Hoa để trả thù anh.


Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của một mình Tiêu Sách.

Anh không biết rõ Lâm Kiệt là một người thế nào, có phải là người ngang ngược, cho dù anh đã tha cho đám người Nick và Lâm Triệt thì cũng vẫn báo thù anh hay không.

Nhưng Tiêu Sách không quan tâm những chuyện đó, nếu thật sự có ngày đó, anh cũng sẽ không nương tay nữa.

Tiêu Sách hiểu rõ, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân.

Anh đã nể mặt Lâm Kiệt lắm rồi, nếu ông ấy vẫn không biết điều, vậy thì đừng trách anh không khách sáo.

Tối hôm qua, sau khi Tiêu Sách đưa ông cụ Lâm về nhà họ Lâm, thì lập tức bắt đầu chữa trị bệnh của ông cụ Lâm..