Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 164: 164: Không Phải Là Đã Quá Muộn Rồi Sao






Lúc ông ta nắm giữ quyền điều hành đã khiến cho hơn một nửa người nhà họ Lâm nảy sinh dã tâm, cho nên nếu quyền lực nằm trong tay ông ta thì tình hình sẽ trở nên rất tệ.

Nhưng quan trọng nhất là bây giờ ông ta không có ở nhà họ Lâm!
Cho dù là nhanh nhất thì cũng phải mất ba ngày mới về tới, đợi ông ta trở về thì không phải là đã quá muộn rồi sao.

Tiêu Sách nghĩ đến đây thì thấy tình hình không ổn rồi, những gì Lâm Bán Thanh vừa nói làm cho sắc mặt của anh càng trở nên trầm trọng hơn.

Chỉ thấy Lâm Bán Thanh nói: "Đây chỉ là tình hình nội bộ của nhà họ Lâm thôi, còn có một thế lực khác bên ngoài cũng tham gia vào chuyện lần này."
Nghe vậy, Tiêu Sách nhíu mày hỏi: "Còn có thế lực bên ngoài sao? Không phải lúc trước cô nói nếu ông cụ Lâm chưa chết thì thể lực của ông hai cô sẽ không dám làm loạn sao?"
"Không phải người của ông hai, là Đàm Triết!" Lâm Bán Thanh nghiến răng nói, ánh mắt cô lộ ra sự căm ghét.


"Có thể anh chưa nghe qua cái tên Đàm Triết này.

Nhưng cái tên này ở mức độ nào đó cũng tương đương với ông Triệu.

Mọi người đều biết vương giả của thế giới ngầm ở thành phố Giang Lăng là ông Triệu - Triệu Quân."
"Nhưng trên thực tế, Triệu Quân chỉ chiếm năm phần trong thế giới ngầm mà thôi! Còn Đàm Triết chiếm ba phần! Còn lại hai phần là của nhiều thế lực nhỏ khác chiếm giữ...!Cũng có thể nói, thể lực của Đàm Triết chỉ nhỏ hơn Triệu Quân một chút, hoàn toàn có thể chống lại thể lực của Triệu Quân!"
"Chẳng qua là ông ta sống rất ẩn dật nên rất ít người biết đến, nhưng lần này không biết vì sao Đàm Triết lại đột nhiên can dự vào chuyện nội bộ của nhà họ Lâm!"
"Ông ta nhận được lời mời của bác hai tôi, dẫn theo hơn một trăm cao thủ đến nhà họ Lâm, kiểm soát chặt chẽ chỗ ở của ông nội và không cho ai đến gần.

Nói một cách hoa mỹ là bảo vệ! Nhưng thực tế là để đề phòng chúng tôi đến cứu ông nội mà thôi! Đám cao thủ của ông ta mới là thứ khó xử lí nhất.

Nếu như phải ra tay thì những người nhà họ Lâm còn lại hoàn toàn không ai có thể đấu lại bọn họ!"
Tiêu Sách nghe vậy thì gật đầu.

Khó trách Lâm Bán Thanh không chắc chắn rằng có cứu ông cụ Lâm ra được không, hóa ra là còn có sự tham gia của thế lực lớn ở thành phố Giang Lăng!
Trong hơn một trăm tên cao thủ của Đàm Triết, tuy rằng không thể nào đều mạnh như Long Ngũ và Long Thất nhưng tuyệt đối cũng không kém, nếu không thì hai người họ sẽ không dè chừng đến vậy.


Còn nếu như bên trong có ẩn dấu một hai tên cao thủ thì cũng đủ để giữ bọn họ lại, việc tùy tiện xông vào cứu ông cụ Lâm chắc chắn không phải là một cách hay, hơn nữa có thể bị dính bẫy.

Dù sao lúc trước Long Ngũ có nói, mục đích của đối phương không chỉ có ông cụ Lâm mà còn có Lâm Bán Thanh.

Cho dù là Tiêu Sách thì cũng sẽ không chọn đi liều mạng với hơn một trăm tên cao thủ để cứu ông cụ Lâm.

Dù anh không sợ, nhưng khó có thể đảm bảo có bảo vệ được an toàn cho ông cụ Lâm và Lâm Bán Thanh không.

Cho nên phải chuẩn bị thật tốt, âm thầm tìm cơ hội đến gần ông cụ Lâm, sau đó giúp ông ấy tỉnh dậy.

Chỉ khi ông ấy tỉnh lại thì kế hoạch của đối phương mới có thể sụp đổ.


Khó trách tại sao Lâm Bán Thanh rất cần sự giúp đỡ của Tiêu Sách, vì chỉ có Tiêu Sách mới có khả năng giúp ông cụ Lâm tỉnh lại.

Đến lúc đó, một phần ba đám người nhà họ Lâm còn đang do dự chưa quyết định kia chắc chắn sẽ nghiêng về phía bọn họ.

Còn đám người làm phản nhất định sẽ thấy lo sợ, nếu không có sự ủng hộ của Lâm Kiệt thì họ cũng không thể chống lại ông cụ Lâm được, kể cả có sự giúp đỡ của Đàm Triết đi nữa.

Theo tình hình đó, nhà họ Lâm tự nhiên sẽ ổn định trở lại.

Nhưng làm sao để đến gần ông cụ Lâm, sau đó làm cho ông ấy tỉnh dậy, trong khi không biết rõ tình hình cụ thể bên trong thì Tiêu Sách cũng không biết nên làm thế nào..