Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 138: 138: Không Phải Là Chuyện Rất Bình Thường Sao




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tiêu Sách nghe xong lại càng mơ hồ, mở miệng nói: "Nếu Đằng Phát cũng là người của ông Triệu, vậy chúng ta đắc tội với anh Pháo Hỏa, bây giờ Đằng Phát tới tìm chúng ta trả thù, không phải là chuyện rất bình thường sao?"
Phương Bác lắc đầu đáp: "Anh Sách, đó là do anh không biết mối quan hệ giữa anh Pháo Hỏa và anh Phát thôi.

Mặc dù bọn họ đều là đàn em của ông Triệu, nhưng vốn dĩ không chung một đường.

Nếu anh Phát biết rõ người xử lý anh Pháo Hỏa là anh, vậy đừng nói là thay anh Pháo Hỏa tới báo thù chúng ta, ước chừng còn là phải tới mời chúng ta đi nhậu nữa cơ.

Bởi vì anh Phát và anh Pháo Hỏa vốn dĩ có thù oán, hơn nữa đại ca của bọn họ đều là một trong Tứ Đại Kim Cang bên cạnh ông Triệu, theo thứ tự là Lục Hữu Tùng và Tô Mạnh.

Hai người đó như nước với lửa, nếu không phải ông Triệu gây áp lực thì bọn họ sớm đã sáp lá cà với nhau rồi.

Anh Phát là đàn em của Lục Hữu Tùng, làm sao có thể giúp anh Pháo Hỏa là đàn em của Tô Mạnh mà tới báo thù chúng ta chứ? Chuyện này quả thật là hài hước!"

Phương Bác nói xong, Cố Minh cũng gật đầu nói: "Tôi không biết anh Pháo Hỏa và anh Phát, nhưng mà hai người Lục Hữu Tùng và Tô Mạnh thì biết.

Bọn họ quả thật là giống như nước với lửa, nghe nói hai người họ không đội trời chung.

Năm đó sáp lá cà với nhau mà đánh suýt chút đã cùng chất chung rồi, đàn em dưới trướng bọn họ chết nhiều vô số.

Mà mẹ của Tô Mạnh nghe nói là bị Lục Hữu Tùng hại chết, chỉ là không có tìm được chứng cứ, lại bị áp lực từ phía ông Triệu đè nặng, nếu không thì đã sớm quậy tung lên rồi."
"Theo lý mà nói, anh Phát thân là đàn em của Lục Hữu Tùng, nhất định sẽ không ra mặt cho anh Pháo Hỏa, bọn họ không có đánh nhau đã là may mắn lắm rồi."
Nghe Cố Minh nói xong, Tiêu Sách lập tức gật đầu ngụ ý đã hiểu.

Mặc dù ông Triệu là vương giả trong thế giới ngầm của thành phố Giang Lăng vô cùng dứt khoát, dưới trướng cũng có vô số cao thủ, nổi tiếng nhất chính là Tứ Đại Kim Cang bên cạnh.

Nhưng mối quan hệ của Tứ Đại Kim Cang này hình như cũng không phải là bền chặt như thép, ngược lại mỗi người đều có suy tính riêng, có thù hằn qua lại.

Cho nên, tuy thế lực của ông Triệu hùng mạnh, nhưng nội bộ cũng là chia năm xẻ bảy.

Trong đó, người đứng đầu Tứ Đại Kim Cang của ông Triệu tên là Trần Tử, anh ta là cận vệ của ông Triệu, là người có thân phận thần bí nhất.

Ông Triệu đi tới đâu cũng có anh ta đi theo, trong những tình huống quan trọng thì lời nói của anh ta cũng được xem là thay mặt cho lời của ông Triệu.

Có thể nói, địa vị của người này là dưới một người là ông Triệu nhưng lại trên vạn người khác.

Mà trừ anh ta ra, Lục Hữu Tùng, Tô Mạnh và Trương Cường cũng có vô số đàn em.


Giống như anh Pháo Hỏa chính là một trong những đàn em của Tô Mạnh, quản lý vài địa bàn, dưới trướng có mấy chục tên đàn em.

Tuy cũng coi như là người của ông Triệu, nhưng trong đa số những tình huống xảy đến, anh ta chỉ nghe lời của Tô Mạnh mà thôi.

Còn Đằng Phát là đàn em của Lục Hữu Tùng cũng quản lý vài địa bàn, bên dưới cũng có vài chục tên đàn em.

Cũng y như người kia, bọn họ đều là người của ông Triệu, nhưng không có thân thiết lắm.

Ngược lại trong những tình huống thông thường xảy đến, anh ta cũng chỉ đấu tranh để tranh giành "mặt mũi" cho đại ca của mình mà thôi.

Tiêu Sách và Tiểu Bác đã đánh anh Pháo Hỏa, xem như là đánh người của ông Triệu, nhất định sẽ bị trả đũa.

Nhưng người tới trả thù Tiêu Sách và Tiểu Bác thay cho anh Pháo Hỏa nhất định sẽ không thể là Đằng Phát.

Đừng nói là báo thù thay anh Pháo Hòa, Đồng Phát ở đó không vỗ tay cổ vũ thêm đã là tốt lắm rồi.


Sợ là sẽ không ngừng mỉa mai anh Pháo Hỏa, sau đó sẽ thông báo cho tất cả mọi người cùng biết.

Vì nếu làm anh Pháo Hỏa mất mặt thì Tô Mạnh cũng sẽ mất mặt, như thế thì Lục Hữu Tùng lại có thể ngẩng cao đầu.

Sau khi Phương Bác nói rõ mọi chuyện cho Tiêu Sách xong, người kia lập tức gật gù.

Đại khái cũng đã hiểu về vị vương giả trong thế giới ngầm của thành phố Giang Lăng là ông Triệu đó rồi.

Anh cũng hiểu rốt cuộc là tại sao nghe được người thanh niên đó nói xong, Phương Bác lại tức giận như vậy, trực tiếp kết luận là gã ta đang nói dối.

.